Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại

Chương 25: Quý Nguyên giả 2




Một nhóm người trên internet thật sự chưa bao giờ hoàn toàn đồng ý, đối với cùng một chuyện cũng có đủ loại quan điểm đây cũng là chuyện thường xảy ra.

Trước mắt chính là số lượng dân mạng và lưu lượng truyền thông xã giao còn lâu mới bằng đời sau, bằng không ở đây không có tin tức xã hội gì, khi Làng Giải Trí lại vô cùng trật tự, có một tin bát quái hấp dẫn như vậy, một tin tức có thể thu hút mọi người như vậy đã sớm bùng nổ rồi.

Cho dù là vậy, mẩu tin tức này vẫn đưa tới không ít sự chú ý, đặc biệt là cái tin đối tượng tình một đêm của Allen có thể là Quý Nguyên được thêm sau đó.

Dĩ nhiên, dân mạng cũng có nghi vấn, nói ví dụ như trong hình xuất hiện bóng dáng của Chu Diễn.

"Đây là một người khác? Không phải cũng cùng đi lên rồi sao, chẳng lẽ. . . . . ."

"Lầu trên người đang nghĩ cái gì, lớn tiếng nói lên!"

"Ôi mẹ nó, 3, 3P? Đây cũng quá hăng máu gà đi?"

Cái chủ đề này được mở ra, vốn là một đám người đang chú ý tới khuôn mặt của Quý Nguyên lại bớt đi một chút.

"Ừ. . . . . . Mặc dù khuôn mặt làm tôi rất muốn ăn, nhưng mà nếu như thực sự là chơi ba người, phốc, quá mạnh mẽ, tôi có chút không tiếp thu nổi."

"Tôi cảm thấy mọi người ở chỗ này tranh cãi, thật ra thì một chút chứng cớ cũng không có, lùi một bước lại nói, coi như bọn họ là thật thế nào, thứ nhất bọn họ không có phạm pháp thứ hai đều là người trưởng thành, cái này thì có cái gì hay mà nơi nơi bị người khác chỉ chỉ chỏ chỏ?"

Chờ sau khi Quý Nguyên tỉnh ngủ ở trên giường ngẩn người nhớ lại những chuyện xảy ra tối hôm qua thì cái này tin tức đã được đã mở rộng trở thành ba cái tên được tìm kiếm nhiều nhất.

Vũ Dật Phi bưng chén cà phê, nhấp một miếng làm cho não bộ của mình hưng phấn tinh thần tỉnh táo lên, vẫn theo thói quen xem những bát quái mới nổi, không ngờ quét qua một cái tiêu đề, đáng chú ý là một loạt tiêu đề của những trang đầu bát quái kia đều liên quan đến Quý Nguyên.

"Làm sao lại vậy. . . . . ." Anh ta nói nhỏ, thấy chuyện trước sau nhìn qua một lần, rồi sau đó nói lời kết thúc, "Vô nghĩa!"

Ngoài mặt Vũ Dật Phi ở trên web duy trì hình tượng nam thần lạnh lùng, thật ra thì lên Microblogging riêng tích cực hơn so với những người khác, chú ý các loại chuyện bát quái vặt vãnh từ trong giới đến ngoài giới từ trong nước đến nước ngoài, nhất định chính là một cái máy bát quái loại nhỏ. Động thái của cái nam người mẫu Allen này anh ta cũng biết rõ, đương nhiên là anh ta có thể nhìn ra sự hoang đường từ trong bài báo này.

Người đại diện còn nhạo báng anh ta, về sau nếu hết thời, Vũ Dật Phi còn có thể đi kinh doanh bát quái để kiếm miếng cơm.

Tiểu Lý ở bên cạnh xoa tay, dậy sớm đã cóng đến không chịu được, nghe anh ta nói như vậy nghi ngờ hỏi: "Cái gì vô nghĩa?"

"Cái này tin tức, " Vũ Dật Phi phân tích cho Tiểu Lý, "Thứ nhất là Allen là thẳng nam, thứ hai, " anh ta nhíu mày, không ngượng ngùng chút nào, "tốt xấu gì Allen cũng coi như nam thần qua đường của tôi, làm sao có thể một giờ đã xong rồi."

Tiểu Lý ở bên cạnh trợn mắt nhìn anh ta: "Anh cũng không sợ bị người nghe thấy."

Vũ Dật Phi bá bá nói đi xuống: "Còn nữa, " tầm mắt của anh ta liếc qua mặt của Quý Nguyên  trong ảnh, "Quý Nguyên đẹp mắt như vậy! Nếu là tôi tôi cũng không bỏ được làm gì có chuyện một giờ đã xong."

Tiểu Lý nghiêng đầu, nếu không phải là bây giờ bọn họ đang nghỉ ngơi trong xe người giúp việc của mình, cô đã muốn che miệng Vũ Dật Phi lại.

Miệng chạy đầy xe lửa, không có cửa riêng biệt.

"Nhưng mà, " Vũ Dật Phi để điện thoại di động xuống, "Đây là lần thứ mấy Quý Nguyên đứng đầu bảng tìm kiếm, anh ta đã ký với công ty nào rồi sao?"

Nói như vậy cũng không ai ở phía sau hành động, như vậy để duy trì độ hot của các đề tài được tạo ra mỗi ngày đã ít lại càng ít. Mặc dù nói mức độ được chú ý của Quý Nguyên lúc này là có thể giải thích được, nhưng mà mỗi lần anh nổi cũng rất kỳ lạ.

Giống như là một người đi đường bị liên tiếp tuôn ra tin tức, mà bản thân người đi đường đó lại vô ý giải thích và vô ý tham dự, quả thật cao lãnh thành tiên.

"Tôi nghe nói có không ít người liên lạc qua muốn ký hợp đồng với anh ấy, trong đó còn có. . . . . ." Tiểu Lý nói tới mấy công ty điện ảnh và truyền hình vô cùng lớn trong làng giải trí, "Nhưng là nghe nói Quý Nguyên bên kia cũng không đồng ý, nói không chừng chỉ là một chụp một bộ quảng cáo, cũng không muốn đi con đường này?"

Vũ Dật Phi đầu ngửa về phía sau, nhớ tới chuyện ngày hôm qua trong lớp biểu diễn bị giáo viên mắng một trận, trong lòng rất không thăng bằng: "Tiểu Lý, cậu nói sao người với người lại có chênh lệch lớn như vậy chứ? Nếu tôi có thể diễn giỏi như vậy, tôi tuyệt đối sẽ diễn đến đã nghiền."

Hôm nay chung cư có vườn hoa không phải vô cùng bình tĩnh, trong phòng an ninh hai nhân viên an ninh đang giao ban nói chuyện.

"Hôm nay cũng không biết là có chuyện gì xảy ra, có mấy người đi lại bên phía dãy phòng đơn."

"Anh không biết chuyện tối qua sao, có phóng viên nấp sau cái cây, buổi tối khuya làm tôi hoảng sợ, khi nào thì chỗ chúng ta có minh tinh ở vậy?"

"Hứ, ai biết được."

Mà buổi sáng một phòng đơn trên lầu Quý Nguyên không có lớp vừa mới tỉnh lại sau khi ngủ lấy lại sức còn chưa lập tức cập nhất tin tức ở bên ngoài. Anh mở mắt nhìn chằm chằm trần nhà, đầu tiên là ngáp một cái thật to, sau đó đại não nhanh chóng tự động cất đi chuyện đồng ý một cách hồ đồ của anh với Chu Diễn tối qua.

Mẹ nó, mẹ nó. 

Quý Nguyên ngồi xuống, lúc xuống giường bị vấp chăn một cái, thiếu chút nữa mặt đập xuống.

Anh kéo màn cửa sổ ra để cho ánh sáng xuyên thấu vào, chân trần trên mặt đất đi qua đi lại, bây giờ mình và Chu Diễn là yêu, quan hệ người yêu?

Quý Nguyên nói không ra cảm xúc của mình lúc này là ảo não nhiều hơn hay là mong chờ nhiều hơn, rốt cuộc cũng bước ra cái bước mà rất nhiều năm không có ra khỏi kia, sau này mọi việc Quý Nguyên không có cách nào dự đoán được, tất cả đều trở thành một khởi đầu mới.

Thật ra trong đáy lòng xuất hiện cảm giác mơ hồ hưng phấn xen lẫn luống cuống.

Mặc kệ nó, Quý Nguyên rất nhanh nghĩ thông suốt. Cho dù có bao nhiêu chuyện nhưng trong lòng vẫn rong chơi, duy chỉ có ở đây anh mới không có cảm giác hối hận. Tương lai vốn chính là không thể khống chế, thứ anh muốn trong lòng cũng không lớn lắm, càng không tính toán sẽ nắm giữ từng li từng tý việc sau này. Nếu đều là đi một bước tính một bước, ngược lại không bằng thử cho mình cơ hội trải nghiệm qua cái mình chưa từng thử.

Lúc này Chu Diễn đã trở lại trường học.

Bản thân cậu không có chút hứng thú nào đối với mấy loại tin tức bát quái trong Làng Giải Trí, nếu như không phải là Quý Nguyên bước chân vào trong đó, căn bản đến nhìn cậu cũng lười nhìn. Bát quái mới của Quý Nguyên này, cũng vẫn lúc mấy nữ sinh trong lớp thảo luận trong giờ học lọt vào trong lỗ tai cậu.

"Ai, cậu xem tin tức chưa? Ảnh của Quý Nguyên lộ ra ôi chao, ai, ôi."

"Thật à?! Đẹp trai không?"

"Xét về vẻ đẹp mà nói, cực kì đẹp, nhưng mà nhân phẩm quá kém."

Đầu ngòi bút Chu Diễn đang nắm ở trong tay soàn soạt soàn soạt viết đề toán học bỗng dừng một chút.

"Thì sao, lại có tin tức gì mới sao?"

Nữ sinh ở hàng trước thận trọng lấy điện thoại của mình đưa cho nữ sinh ở bên cạnh nhìn: "Ừ, cái này, nghe nói tối hôm qua qua đêm với Allen ôi chao, ai, ôi."

"Mình coi, thiệt hay giả?"

"Ừ, nhưng mà kỳ thật thì lúc này cũng có người có địa vị nói người này chính là Quý Nguyên, mình thì hi vọng không phải, nói như vậy còn có thể lưu lại một kỷ niệm đẹp, loại nhân tài như Quý Nguyên này không phối hợp ghép thành đôi với Allen đấy."

Tự ngòi bút của Chu Diễn đâm một cái vào trong trang giấy, cậu vội vã đứng lên, đẩy hai cái ghế sang bên vang lên một tiếng bịch.

Nữ sinh ở hàng trước bị cậu dọa sợ hết hồn, quay đầu lại nhìn lên cùng Chu Diễn liếc nhau một cái, bị cảm giác trầm trầm tức giận trong đó làm sợ hết hồn, nhất thời ngoan giống như hai con chim cút.

Chu Diễn đẩy ra nhìn thẳng vào ánh mắt của các cô, đi thẳng ra khỏi phòng học, mãi cho đến tiết tự học buổi tối cũng không còn thấy bóng người.

Mà lúc này cũng không khác lắm, Quý Nguyên vừa nấu sủi cảo đông lạnh cho mình vừa xoạt Microblogging, cũng nhìn thấy điểm nóng này. Mặc dù đối với việc có thể hot tới nước này có chút ngoài ý muốn, nhưng mà đối với đám phóng viên bám theo Quý Nguyên không quen cũng không được, ngược lại bị vỗ cũng không thế nào giật mình.

Ngược lại đa số những bình luận ở dưới Microblogging cũng không khiến Quý Nguyên lo lắng, nghệ sỹ lúc đầu đen về sau trắng có nhiều lắm, có thể hóa trang lợi hại bao nhiêu người hâm mộ lại càng chết bấy nhiêu, loại ví dụ này trong giới giải trí đếm không xuể. Mặc dù đó cũng không phải là ý của Quý Nguyên, nhưng tạm thời cậu cũng không có thừa hơi sức để xử lý.

Lúc có rất nhiều công ty đến tìm cậu ký hợp đồng, trong đó không thiếu những người đại diện trong tay đang có rất nhiều tài nguyên, nhưng Quý Nguyên cũng không muốn đi lại con đường đó. Cậu muốn quay phim, muốn tìm kịch bản hay, cậu thật sự nhìn trúng là một nhà lúc này không có danh tiếng nhưng mấy năm sau công ty điện ảnh và truyền hình này trở lên quen thuộc có danh tiếng.

Nhưng mà trước mắt Quý Nguyên không thấy bóng người mà ngay cả xu hướng hóa đen kia cũng không phù hợp với con đường của công ty điện ảnh và truyền hình, vì vậy đến bây giờ cũng không đợi bọn họ đến mời. Cũng may cái này cũng không gấp, vốn chính là Quý Nguyên muốn chờ sau khi phim gốc của quảng cáo truyền ra mới bắt đầu suy tính đến việc ký với công ty cùng với việc rửa sạch nước bẩn trên người.

Anh không thèm để ý tin tức, Chu Diễn lại để ý. Không chỉ là để ý, phải nói là để ý mà là cậu sắp bị dấm chua như sóng to gió lớn trong lòng sắp bị trong lòng làm cho chết đuối. Vừa muốn làm rõ ràng từ đầu đến cuối những bình luận trên web kia đối với Quý Nguyên, càng muốn một cước đá chết tất cả những người kia.

Cũng may là tối hôm qua hai người đã xác định quan hệ, mà Allen vẫn là do cậu vác lên lầu, bằng không chỉ mấy cái tin tức này cũng đủ khiến Chu Diễn phát điên rồi.

Quý Nguyên cũng không biết thế nào tự mình ăn một chén sủi cảo, quay lại nhìn Microblogging một cái lại phát hiện những tin tức kia đều đã bị người ta xóa sạch sẽ. Anh vẫn hơi nghi ngờ, bỗng một cái địa chỉ Cầu Cầu xa lạ đã xuất hiện.

Quý Nguyên vừa ấn vào đã nhìn thấy, kết quả là Chu Diễn.

Nick name vẫn như cũng là "Hôn Viên Viên mặt non nớt", nhưng không biết đã đổi hình nền thành cái gì. Quý Nguyên cúi đầu giống như phóng ra nhìn, phát hiện là bóng lưng anh đang ngồi xem ti vi trên ghế sô pha, cũng không biết Chu Diễn chụp hồi nào.

Hôn Viên Viên mặt non nớt: Viên Viên tỉnh ngủ rồi sao?

Tôi là heo sao mà bây giờ còn chưa có tỉnh ngủ, Quý Nguyên liếc mắt nhìn đồng hồ đang chỉ mười giờ rưỡi oán thầm nghĩ một đằng nói một lẻo.

Đánh đầu chó Chu Diễn: è hèm.

Hôn Viên Viên mặt non nớt: buổi tối muốn ăn cái gì, em mua về cho? 【 cong môi 】

Đánh đầu chó Chu Diễn: mâm gà lớn, cá chần nước sôi!

Hôn Viên Viên mặt non nớt: 【 cong môi 】

Quý Nguyên sẽ không trả lời. Cách một lát Chu Diễn lại xuất hiện.

Hôn Viên Viên mặt non nớt: anh cũng gửi cho em một cái 【 cong môi 】.

Đánh đầu chó Chu Diễn: anh cũng không phải là người không biết xấu hổ như em. 【 mắt trợn trắng 】

Hôn Viên Viên mặt non nớt: vậy chờ em trở lại hôn đi.

Quý Nguyên cảm thấy trong lời nói có ý uy hiếp rất là nồng đậm, trong lòng anh nhảy loạn, nghĩ đến tư thế thân thiết của Chu Diễn, bên trong có chút nóng.

Kẻ tức thời là trang tuấn kiệt, không phải chỉ là một icon tự động của hệ thống thôi sao, Quý Nguyên thầm nghĩ, ta hôn cho mẹ cậu cũng không nhận ra cậu.

Đánh đầu chó Chu Diễn: 【 cong môi 】【 cong môi 】【 cong môi 】

Chu Diễn nhìn màn hình điện thoại di động nhảy ra tin nhắn mới, ngồi trong xe không nhịn được cười.

Cũng trong lúc đó, trong một tổ phim diễn ra một cuộc phỏng vấn nhỏ, Trần Hách Anh đã lâu không xuất hiện bị ký giả kéo đến hỏi cho không ngừng. Vấn đề trước mắt cũng còn coi như là bình thường, nhưng không ngờ về sau không biết phóng viên của tòa nào không ngại xem náo nhiệt hỏi anh ta cảm thấy thế nào đối với tin tức sáng nay của Quý Nguyên.

Thấy thế nào? Còn có thể thấy thế nào, đầu tiên là bị đánh một trận, gần đây lại không giải thích được việc không có tài nguyên tốt, rõ ràng là Trần Hách Anh đang bị người nào trả đũa nên tạm thời không có lá gan cho mình mò mẫm vào cái món xào nóng này.

Nhưng mà có một số việc cũng không phải do anh ta, từ trong miệng anh ta nạy không ra lời, phóng viên có thể tự mình thêm bớt lung tung cũng có thể thành một bài viết rồi.