Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 79




Có một chút bàng hoàng, vô hình trong mắt anh ta, chỉ một lát, nếu không phải vì khoảng cách gần, tôi chắc chắn sẽ không bắt được.

“… Đau?” Anh ta nhìn tiểu dâu nhỏ đáng thương, khẽ cau mày.

Này, không phải là vô nghĩa sao, phần này là một nơi rất nhạy cảm nhất trên người phụ nữ cùng da thịt non mềm, bị cắn cả đêm …

Tôi nhìn vào phần ngực đỏ bừng vô cùng, sưng to như thể đầy nước, trên mặt quả thật giống như bị lửa đốt.

Thấy tôi không nói, anh cũng đứng dậy mà không nói lời nào, vẻ mặt đó có chút… Ảo não

Ảo ão cái gì? Chả nhẽ anh ta thật sự ngủ rồi?

Chẳng phải anh ta đã nói, có ngủ hay không đều không quan trọng sao? Tôi còn tưởng anh ta không cần ngủ.

Nếu anh ta ngủ rồi, tôi cũng không nên trách, anh ta có thể bên cạnh tôi ngủ, ít nhất anh ta cũng tin tưởng tôi.

“Không sao đâu, không … không đau.” Tôi trái lương tâm nói một câu.

Xác thật không đau, nhưng ngứa.

Tôi cảm thấy rất khó chịu khi mặc nội y. Đã là tháng 11 rồi, nên tôi bí mật không mặc đồ lót, mặc áo len cashmere mềm, quàng khăn xung quanh để che đi những vết sưng trên ngực, sau đó thêm một chiếc áo gió, cứ như vậy lén lút đến trường học

Kiểu ăn mặc này, không có vấn đề gì, khi che giấu với người khác, nhưng tên tài xế già tống vi, vỗ vào lưng tôi để chào hỏi, sau đó nhìn vào tay chính mình hỏi: “cậu trống rỗng à?”

“Hừ!!” Tôi thật muốn cho cô ấy quỳ xuống!

Cô mím môi khẽ hỏi: ” cậu làm sao vậy? Chả nhẽ nội y lại nhỏ sao? Tiểu kiều, có phải cậu mang thai không?

Tôi giật mình, nhìn cô ấy kinh hoàng, chột dạ hỏi, ” cậu đang nói bậy cái gì vậy …”

“Chị họ của tôi hiện tại đang mang thai, bộ ngực lần thứ hai phóng đại. Cuối tuần tới, tôi cùng chị ấy đi mua nội y cho thai phụ … Này, chị ấy bắt đầu thông nhũ hoa, hoá ra là tới thời kì cuối, sẽ có một chút sữa ở đầu, đây là lần đầu tiên tôi biết!” Tống vi hào hứng nói.

“…này, nữ sắc lang, cậu quan tâm đến những điều này làm gì?” Tôi lặng lẽ giữ khoảng cách với cô ấy

Đôi mắt cô rạng rỡ nói: “nếu cơ hội phát triển, tôi không phải nghĩ về việc nâng ngực, tôi hy vọng nó lớn hơn một chút, như vậy là đủ rồi! Lớn giống cậu, mệt chết, mặc quần áo cũng bảo thủ, dáng vẻ quê mùa, cậu nhìn xem, cậu bị bao vây đến kín mít.”

“Là là là….” Tôi tránh móng heo của cô ấy tấn công tôi. Tôi không ngờ rằng chuyển động quá lớn, đụng vào người phía sau, tôi vội vàng quay đầu lại xin lỗi. Vừa thấy, đó là quách văn lệ

Lẹ lệ đã chủ động hướng tôi chào hỏi: “tiểu kiều, cậu có khỏe không, bạn hôm nay mặc quần áo thật là đẹp mắt.”

Tống vi và tôi liếc nhìn nhau. Tôi mặc quần áo dáng vẻ quê mùa này, đẹp sao?

Tống vi ngay lập tức nói: “Lệ lệ, cậu gần đây có phải đã yêu rồi không? Làn da trở lên rất đẹp nha!”

Lệ lệ trên mặt lập tức lộ ra, che dấu không được cười tươi nói:” đúng, tôi đã có bạn trai”.

” Ồh! tiêu chuẩn của cậu rất cao, soái ca nào lọt được vào mắt của cậu vậy?”

” Là người thân của Tiểu Kiều.” Lệ lệ mỉm cười với tôi, như thể cô ấy coi tôi là người một nhà.

Cô ấy sắc mặt nhợt nhạt, cũng bởi vì yêu thích trang điểm, tôi không nhìn thấy sắc mặt, cũng không nhìn thấy khói đen ở ấn đường, nhưng từ lời nói cử chỉ có thể cảm nhận cô ấy vẫn bình thường, không bị hút đi dương khí.

Cô ấy bị mộ vân lượng dỗ dành đến dễ bảo, xem bộ dáng dễ chịu này, tôi khó có thể tưởng tượng, khi cô ấy biết mộ vân lượng là một xác chết khoác trên da người thì cô ấy sẽ như thế nào?

Thực tế, tôi không đủ tư cách để lo lắng cho cô ấy. Không phải tôi đã yêu một người ngoài hành tinh sao?

Lệ lệ đi khỏi, tống vi ngay lập tức hỏi: “Bạn trai của cô ấy là người thân của cậu? Người thân nào? Thật là tinh mắt nha! Lệ lệ gia cảnh siêu tốt, cha cô ấy còn là phó thị trưởng! “

phó thị trưởng? Trong lòng tôi có chút lo lắng. Xác chết khoác da người mộ vân lượng có âm mưu gì khác sao?

Trong vòng tròn chúng tôi đang ở, nó không liên quan gì đến hầu hết những người bình thường. Tuy nhiên, càng đại quan quý nhân, họ càng tin vào âm dương huyền học.

Mộ vân lượng nói với Lệ lệ hắn là một gia đình y học Trung cổ, đó không phải là lời nói dối. Cha mẹ hắn thực sự làm trong ngành y học Trung cổ, nhưng đó không phải một gia đình, mà là chuyên môn trị liệu, cùng âm khí quỷ quái giao tiếp, tương tự như phòng khám của ô lão thái bà( bà lão ở phòng khám diệu thủ hồi xuân).

Mộ vân lương nói cái gì mà mỹ nhân trên người có tam bảo, đó là môi, ngực, phía dưới……tiết ra nước là tam tinh, theo ý tôi nó là tà pháp tẩy não.

Cũng mất công lệ lệ tin tưởng, nói không chừng cô ấy đem cái này, làm như giường rèm, để chi gian tình thú.

Giang khởi vân nghe được vấn đề này, lắc đầu nói:” âm dương chú ý điều hoà, cách nói này nhất định là đạo lý, nhưng bị bàng môn tà đạo xuyên tạc….em đừng tin”

” Đương nhiên tôi sẽ không tin! Chỉ là cảm thấy mộ vân lượng tìm tới lệ lệ, có mục đích của hắn, không đơn giản chỉ là tiếp cận tôi, mà cha của lệ lệ là phó thị trưởng, có quyền có thế, có thể giúp mộ vân lượng làm việc thuận tiện hơn”. Tôi trong lòng lo lắng.

Giang khởi vân lạnh lùng nhìn tôi:” em phải đề phòng với lệ lệ này, cô ta đã không thể coi là một người bình thường nữa, cô ta ngày đó đã phát trên vòng tròn bạn bè, nói là chờ bạn trai tới ăn khuya, nhưng mà Mộ vân lượng căn bản là không đi, mà tới bắt cóc em, nói không cùng, người cọ xe anh em cũng là do mộ vân lượng an bài, tất cả đều là có âm mưu.”

Tôi cắn môi và nghĩ về nó, tôi cảm thấy thật khó lòng phòng bị.

“Khởi vân …” Tôi thấp giọng kêu lên một tiếng. Ánh mắt anh ta tối sầm, nhìn thẳng vào tôi.

“Tôi … tôi muốn hỏi anh, anh có một chút tình cảm nào với đứa trẻ này không? Anh thật sự nhẫn tâm, mang đứa trẻ vừa mới hình thành đi làm vật hy sinh….” Tôi nhịn không được mở miệng hỏi.

Ngay cả khi anh ta tức giận, tôi cũng muốn hỏi cho rõ ràng.

Không có tức giận, anh ta chỉ lạnh lùng nhìn tôi.

Tôi có một chút tuyệt vọng trong lòng. Đây thực sự là một vấn đề không thể chạm vào giữa chúng ta?

Nhưng hôm nay tôi muốn hỏi một chút, thái độ của anh ta đối với tôi hiện tại là gì, tôi cảm thấy một chút khác biệt so với ban đầu, có lẽ … tôi may mắn nói với chính mình, có lẽ anh ta sẽ có một tia không đành lòng.

“Nếu còn có thời gian, còn có biện pháp, ta sẽ không muốn hy sinh người phàm.” Giọng anh ta thờ ơ lạnh lẽo: ” mộ tiểu kiều, ngẫm lại xem em gặp những chuyện gì, về sau nếu có cơ hội…….em tự mình nhìn xem cảnh tượng của làng hoàng đạo, có lẽ em sẽ ngoan ngoãn suy nghĩ lại”.

Tôi im lặng, thật lâu sau tôi phá vỡ, trầm mặc nói:” anh định đoạt đi, tôi cũng không có bản lĩnh cãi lời…….chỉ là cảm thấy, một cái sinh mệnh đang nỗ lực trưởng thành, tương lai đối với đứa trẻ này quá bất công.”

Tôi xoay người lau nước mắt, giang khởi vân giữ chặt tôi nói: “Nếu em muốn có con, về sau vẫn có thể có…..–“

“Giang khởi vân, sẽ không có nữ nhân nào muốn có con một cách khó hiểu, đặc biệt là ở tuổi của tôi … muốn có con, đơn giản là vì người cha yêu đứa trẻ, anh không hiểu.”