Chồng Tôi Lòng Đen Tối (Kiều Thê Không Dễ Làm)

Chương 2: Kế hoạch săn hôn




Sợ Cố Duyên không yên tâm, Dương Xinh Xinh còn nói: “Tên Lam Ba này bình thường không thích đến hộp đêm chơi gái, trong lòng, trong mắt anh ta chỉ có doanh nghiệp của gia tộc anh ta, đối xử với cậu cũng nhẹ nhàng, dịu dàng nhã nhặn, thực sự rất xứng đôi với Duyên Duyên.”

Rất xứng đôi… Cố Duyên nâng ly rượu lên rồi lại thêm ly nữa.

Vì uống nhiều rượu vang, Cố Duyên càng cảm thấy miệng khô lưỡi nóng, toàn thân nóng ran, giống như có một đám cháy đang tràn ra trong nội tạng vậy.

Cô loạng choạng đứng dậy, nói: “Tớ không uống được nữa đâu, đi nhà vệ sinh cho tỉnh rượu tí.”

“Ôi dào…!” Dương Xinh Xinh hoảng sợ vội vàng đứng dậy níu cánh tay cô: “Đã đến giờ hẹn với Lam Ba rồi, đến nhà nghỉ giải rượu đi!”

“Hay là… đợi thêm chút nữa đi…” Cố Duyên không được tự nhiên lắc đầu, tuy đã cân nhắc đến quyết định này hai ngày hai đêm, cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rồi, nhưng cho tới thời khắc quyết định này cô vẫn muốn bỏ trốn.

Khi còn ở bên Phong Thanh cô từng tưởng tượng vô số lần về cảnh tượng đêm động phòng hoa chúc lúc hai người lấy nhau, trong phòng nhất định phải rải đầy hoa hồng tươi đẹp, nhất định phải cắm ít nhất năm mươi cây nến, cô muốn trở thành người phụ nữ của anh ấy trong không khí lãng mạn.

Trong giấc mơ của cô tuyệt đối không phải như vậy, tuyệt đối không phải vì lấy lòng người đàn ông luôn miệng nói yêu mình mà không cam tâm tình nguyện phơi bày bản thân.

“Còn chờ gì nữa? Không phải đã hẹn là mười một giờ đúng thì đi sao?”

“Nhưng…”

“Đưng nhưng nhị gì cả, sống chết nửa đời sau hoàn toàn dựa vào chính cậu đấy!” Dương Xinh Xinh không nói nhiều thêm mà kéo cô vào thang máy, trước khi rời đi không quên dặn dò Dương Sương Sương xuống tầng để xe đón Lam Ba lên.

Thang máy rất rộng, xung quanh đều là gương, Cố Duyên khẽ nheo mắt nhìn bộ dạng chật vật của chính mình trong gương, khóe môi hơi cong lên lộ ra một nụ cười tự giễu.

Mình như thế này thật xấu xí.

Thang máy thẳng lên tầng mười hai, Dương Xinh Xinh quen cửa quen đường bèn dìu cô đi tới trước phòng 1201.

Trong phòng khách đã có người, Dương Xinh Xinh làm một động tác cổ vũ Cố Duyên, trấn an: “Cậu cứ coi như đêm động phòng hoa chúc với chồng tương lai của cậu, nhất định không thể lùi bước, tin mình đi, Lam Ba là một người đàn ông rất tốt, lấy anh ta tuyệt đối tốt hơn ngàn vạn lần so với lấy một kẻ ngu.”

Nói xong cô không đợi Cố Duyên có bất kỳ phản ứng gì, ngón tay nhỏ nhắn ấn chuông cửa một cái rồi nhanh chóng trốn ở cầu thang cuối hành lang.

Cố Duyên nhìn thấy Dương Xinh Xinh rời đi, suýt nữa thì chạy theo cô, nhưng nghĩ vất vả lắm mới sắp đặt được kế hoạch săn hôn thì không cất bước nữa. Tim cô đập thình thịch càng ngày càng mạnh, đợi ở cửa khoảng một phút đồng hồ thì cửa phòng mới được ai đó kéo ra từ bên trong.

Thình lình xuất hiện trước mặt cô là một người đàn ông đẹp trai, vóc dáng cao gầy khỏe khoắn, chỉ buộc một chiếc khăn tắm lớn quanh hông. Mặc dù người đàn ông này đứng ngược sáng nhưng vẫn có thể khiến người ta liếc mắt cũng cảm giác được anh tuyệt đẹp.

Cố Duyên rất không có tiền đồ đứng ngây ngẩn ở đó, trong lòng chỉ có một âm thanh, bất cứ lúc nào Lam Ba cũng là người đẹp nhất.

Người đàn ông ưu tú như vậy, cô còn do dự gì nữa?

Cô đột nhiên không còn hối hận như vậy nữa, nghe theo kế hoạch săn hôn của chị em nhà họ Dương.

So với lấy một tên ngu ngốc thì lấy một người đàn ông đẹp trai như vậy, dù cho bình thường anh ta hơi hẹp hòi thì cũng đáng.

Nếu đổi lại là trước đây, Cố Duyên tuyệt đối sẽ không bao giờ mê mẩn cười ngây dại với một người đàn ông như vậy, nhưng đêm nay… Cô chỉ cảm thấy máu toàn thân đang sôi trào, trong lòng lập tức có một mong muốn mạnh mẽ là quật Lam Ba xuống!

Người đàn ông tuyệt đẹp nhíu mày lại, giọng nói không vui: “Có chuyện gì không?”