Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê

Chương 7: Bà xã, em muốn thổ lộ với nam thần?




Lúc tan học, Cố Bình An nhìn thấy nam thần của mình đang theo dòng người ra khỏi phòng học, cô nhảy lên khua tay một cái, chỉ lo nam thần không nhìn thấy cô, bên cạnh nam thần rõ ràng có một cô gái, đối với Cố Bình An tràn đầy địch ý, vô cùng cảnh giác nhìn Cố Bình An.

Một bạn trai bên cạnh Dương Sâm chọc chọc hắn, “Hắc, tiểu sư muội lại đến tìm cậu kìa, diễm phúc không nhỏ nha.”

Lý Hoan Tình ở bên cạnh không nói gì, rất muốn bước đến chỗ các đàn anh đàn chị đang nhìn với ánh mắt kỳ lạ nói, cái người mê trai này em không quen biết.

Dương Sâm bước đến, mỉm cười chào hỏi, “Bình An, Hoan Tình, tìm anh có chuyện gì?”

Cố Bình An theo đuổi nam thần, đuổi hơn một tháng, nam thần đương nhiên sẽ khắc sâu ấn tượng đối với cô, hơn nữa còn có Lý Hoan Tình giúp đỡ, quan hệ của Cố Bình An và nam thần cũng coi như không tệ, thỉnh thoảng cũng cùng đi ăn ở quán, nhưng chưa bao giờ đi riêng hai người.

Nói cách khác, Cố Bình An hơi lúng túng, nếu không có Lý Hoan Tình ở bên cạnh, chỉ có cô và nam thần ở cùng nhau sẽ rất căng thẳng.

“Sư huynh, là Bình An tìm anh.” Lý Hoan Tình nói, đang muốn khéo léo hỏi Dương Sâm có muốn cùng đi ăn cái gì hay không, để thuận tiện nói chuyện, coi như là thổ lộ, cũng phải tìm nơi chỉ có hai người để thổ lộ chứ, nơi này nhiều người như vậy.

“Dương sư huynh, em có thể làm bạn gái anh hay không?”

Dương Sâm, “…………”

Lý Hoan Tình, “…………”

Các đàn anh đàn chị đang xem vui, “………..”

Lý Hoan Tình ở bên cạnh không nói gì nhìn Cố Bình An, mặt cô đỏ hồng, rõ ràng căng thẳng, nhưng gương mặt lại mong chờ nhìn Dương Sâm, bên cạnh một đống người, hoặc chế giễu, hoặc xem trò vui mà nhìn bọn họ, còn có người cầm điện thoại chụp ảnh nữa.

Cố Bình An vẫn luôn là người đơn giản, chăm chú, thoải mái, không có tâm nhãn, chính vì như thế, cô mới thích kết bạn với Cố Bình An, không cần lo Cố Bình An sẽ lừa gạt và tính toán với mình.

“Bình An, sao đột nhiên em lại nói những lời này?” Dĩ nhiên Dương Sâm cũng không nghĩ tới, nên thấy hơi kinh hãi, cô bé trước mắt hắn vẫn luôn được người ta yêu thích, chỉ là, loại cảm giác bị người khác chú ý, hắn rất không thích.

Người đến người đi, tất cả mọi người đều đến xem náo nhiệt, hắn khá là tức giận, cảm giác như Cố Bình An cố ý xuất hiện vào lúc tan học, cố ý để nhiều người xem như vậy, có một loại cảm giác cô ép hắn làm bạn trai.

Nhiều người như vậy, một người đàn ông như hắn, không thể làm mất mặt con gái, chỉ có thể đồng ý.

Cố Bình An, em là đang chắc điểm này sao?

“Em đủ xinh đẹp, cũng thông minh, tính cách cũng tốt, làm bạn gái của anh không tốt sao?” Cố Bình An hỏi, một điểm cũng không nhận ra được Dương Sâm đang rất khó chịu, “Sư huynh, em yêu anh, anh có yêu em không?”

“Xin lỗi, anh không có dự định yêu đương trong lúc còn ở trường học.” Dương Sâm nói, sắc mặt có chút lạnh, nhiều người đang nhìn náo nhiệt như vậy, hắn rất là không thoải mái, “Nếu như không còn chuyện gì thì anh đi trước.”

Dương Sâm vừa bước đến cầu thang, cô gái lúc nãy ở bên cạnh hắn đuổi tới, “Dương Sâm, cùng đi ăn cơm đi.”

“Được.”

Cố Bình An cúi đầu, trong lòng rất khó vượt qua, lần đầu tiên cô lấy hết dùng khí nói yêu một người, nhưng đối phương lại cự tuyệt cô một cách rõ ràng như thế, trong lòng cô vô cùng khó chịu, mọi người xung quanh cười nhạo, một chút cũng không đáng kể, cô không thèm quan tâm, thái độ của Dương Sâm làm cho cô rất thương tâm.

Nếu như Dương Sâm đồng ý làm bạn trai cô, có lẽ, cô có thể tranh luận với ba một chút, là cô đã có người yêu, không muốn gả cho Mục Lăng, có thể ba sẽ mềm lòng, không bắt cô gả cho Mục Lăng nữa.

Cô yêu Dương Sâm như vậy.

Cũng sợ sệt, một khi đi rồi, sẽ không còn được gặp lại Dương Sâm nữa, lần đầu tiên yêu thích một người, tỉnh tỉnh mê mê thầm mến, cứ như vậy kết thúc.