Chồng Yêu Siêu Nuông Chiều Tôi

Chương 3: 3: Cút Ra Ngoài!






Không chờ người đáp lại, cửa phòng liền trực tiếp từ bên ngoài đẩy ra.
"Thái thái, đây là đồ sạch sẽ cho cô.." Người hầu bưng một chồng quần áo sạch đi tới, khi nhìn thấy trên giường hai người ôm nhau cùng một chỗ, biểu tình biểu lộ ra như gặp quỷ, giống như nhận được kinh hãi gì to lớn lắm.
Long gia từ trên xuống dưới, ai mà không biết Lòng Đình Dạ và Thời Duy Hạ bất hòa, thậm chí nhiều lần buông lời muốn đồng quy vô tận.

Hai người mỗi lần vừa thấy mặt, đều sẽ huyên náo gà bay chó chạy, một người nhao nhao muốn treo cổ tự sát, một người tức giận đóng sập cửa mà đi!
Mà lúc này, bọn họ vậy mà thân mật ôm nhau!
Thật sự là gặp quỷ..
Đang lúc người hầu khiếp sợ không gì sánh nổi khi nhìn thấy hai người trên giường lớn, một đạo thanh âm cực kỳ không vui chợt vang lên.
"Cút ra ngoài!"
Tiếng nói vô cùng lạnh lùng, người hầu kinh ngạc một chút, không dám nói thêm một chữ liền nhanh chóng quay người rời khỏi phòng.
Trong căn phòng lập tức lại yên tĩnh trở lại..
Thời điểm nhìn thấy khuôn mặt nhỏ tràn đầy áy náy của cô gái kia trong lồng ngực mình, tim Long Đình Dạ không hiểu sao lại đập mạnh.
Trong lòng, lập tức trở nên rất loạn!
Một giây sau, trên khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên vẻ ảo não.
Một cái ôm mà thôi, lại làm cho anh dao động!
Trước lúc này, anh rõ ràng phẫn nộ muốn bóp chết cô!

"Thời Duy Hạ, đừng tưởng như vậy tôi sẽ bỏ qua em!" Anh nhếch môi mỏng, nhìn cô gái trong ngực, ẩn nhẫn tức giận nói.
Cô đừng tưởng rằng, dùng những chiêu này xin lỗi anh thì anh sẽ bỏ qua hành động của cô!
Có trời mới biết khi anh nhận điện thoại của thuộc hạ, biết được cô chạy tới nước ngoài tìm ba cái tiểu thịt tươi, có bao nhiêu ý nghĩ muốn bóp chết cô!
Thanh âm tức giận của Long Đình Dạ rốt cuộc làm Thời Duy Hạ hồi thần lại, ý thức được sự tình không thích hợp.
Cô từ trong ngực anh ngẩng đầu lên, quay đầu nhìn lại căn phòng hiện tại cô đang ở.
Đập vào mắt..

Là một phòng ngủ phong cách Châu Âu xa hoa.

Giường lớn màu trắng kiểu dáng Châu Âu, cùng bên trong hết thảy phòng ngủ này, cô đều vô cùng quen thuộc..
Căn phòng ngủ này, chính là sau khi cô đến biệt thự của Long Đình Dạ, vẫn luôn ở trong căn phòng này.
Trước mắt là hình ảnh vô cùng quen thuộc, khiến Thời Duy Hạ hoảng hốt trong lòng một trận..

Nơi này, là thế giới hiện thực?
Thế nhưng là, cô làm sao lại về tới đây, mà Long Đình Dạ cũng ở nơi này..


Cô nhớ rõ ràng, cô chết rồi..

mà Long Đình Dạ, cũng tuẫn tình theo cô.
Nghĩ đến đây, cô cúi đầu, nhìn trên người mình.
Chỉ mặc váy viền ren trên thân, cũng không có bất kỳ vết thương gì.
Trong nội tâm cô một trận kinh ngạc, sau đó lại vô thức đưa tay sờ khuôn mặt của mình.
Trên mặt không có chút nào đau đớn, cũng không có chạm đến bất kỳ vết thương nào.
Đây là có chuyện gì..
Thời Duy Hạ mặt mũi tràn đầy không hiểu ngẩng đầu, tiếp tục nhìn người đàn ông ở trước mắt, đánh giá anh.
Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng sạch sẽ, nút áo mở hai viên lộ ra lồng ngực căng đầy bên trong, mà cặp chân dài hoàn mỹ kia, thì bị quần dài màu đen bao lấy.
"Chân của anh.."
Chân của anh, giống như không có việc gì..
Anh không có tàn phế!
Mặc dù cô cũng không hiểu đây là xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng không hiểu sao lại kích động, nước mắt nhịn không được rơi xuống.
Cô đột nhiên rơi nước mắt, khiến thân thể Long Đình Dạ cứng đờ.
Anh thấp con ngươi, nhìn dáng vẻ cô đỏ hồng mắt rơi lệ, không khỏi nhăn lại lông mày.
Mới vừa rồi trên khuôn mặt tuấn tú còn tràn đầy tức giận, biểu tình nhưng trong nháy mắt..

lại trở nên phức tạp.
Anh là làm sao vậy, lại bởi vì mấy giọt nước mắt của cô mà tâm tình bỗng nhiên trở nên phiền não!.