Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1225: Năng Lực Của Diệp Phi Ly




Khi mới bắt đầu quen biết với Liêu Hành, chuyện này đã khiến Cố Thanh Sơn có ấn tượng rất sâu về ông ta.

"Con ông ta nhiều lắm, tuổi tác lớn nhất cũng đủ để kết hôn rồi... Cho nên ông ta luôn quan tâm về mấy chuyện linh tinh như cưới hỏi, mua nhà, mua xe, tìm công việc này nọ cho con của ông ta."

"Cũng đã tận thế rồi, còn tìm công việc..."

"Đương nhiên, ngày nào còn sống thì ngày đó còn cần dùng tiền, cũng đâu còn cách nào. Nếu phạm tội thì đều sẽ bị Nữ Thần Công Chính giết."

"Thế đạo loạn lạc lắm à?"

"Không, nếu không có tai họa Vực Sâu bùng nổ, thế giới Nguyên Sơ vẫn ổn. Lục Đạo dung hợp làm một, khắp nơi phồn vinh hưng thịnh... thật ra Barry và Mèo Con sống ở đó tốt lắm, tôi cảm thấy bọn họ cũng không muốn rời khỏi đó lắm đâu."

"Thế cũng được, dù sao..."

Cố Thanh Sơn nhớ tới dáng vẻ quẫn bách của hai người, còn muốn Nữ Thần Công Chính cho bọn họ tấm thẻ có điểm tín dụng vô hạn, hiểu được mà gật đầu.

Nói đến thì mình cũng lâu lắm rồi không trở về, không biết bây giờ Nữ Thần Công Chính tiến hóa tới bước nào rồi.

Cố Thanh Sơn đang xuất thần suy nghĩ, vệ binh đã dẫn theo một người vào phòng.

Đó là một người đàn ông trông rất cực kỳ nam tính, đeo kính râm, miệng ngậm một điếu thuốc, hai tay đút trong túi quần.

Trương Anh Hào.

"Cảm giác lâu lắm rồi mới gặp lại nhau." Anh ta cất lời chào hỏi.

Cố Thanh Sơn và Diệp Phi Ly cười đứng lên, mỗi người ôm anh ta một cái.

"Nghe nói sau khi tôi đi, anh vẫn luôn chuẩn bị kế hoạch để giết thần linh?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Cậu là đối tác của tôi, cậu mà chết thì tổn thất của tôi chắc chắn rất lớn. Cho nên tôi phải gỡ lại tí chứ." Trương Anh Hào đáp.

Hai người nhìn nhau...

"Không đúng, mắt cậu sao thế?" Trương Anh Hào biến sắc hỏi.

"Không có việc gì, gần đây đang luyện tập một thuật pháp, mắt tạm thời không thể thấy ánh sáng." Cố Thanh Sơn nói.

"Thì ra là thế."

Lúc này Trương Anh Hào mới trầm tĩnh lại.

Anh ta đi tới trước sô pha, đặt mông ngồi xuống, gác chân lên bàn.

"Đi đường vội vàng mệt chết, có gì ăn không? Mấy ngày rồi tôi chưa ăn gì."

Anh ta thoải mái hỏi.

Dù đã trải qua đủ loại chuyện nhưng thoạt nhìn anh ta vẫn tùy ý tự nhiên như thuở ban đầu.

... Có lẽ sát thủ chính là như vậy.

Trong hoàng cung vương quốc Kinh Cức, an toàn cơ bản nhất hẳn là vẫn đảm bảo được. Hơn nữa có hai người anh em Cố Thanh Sơn và Diệp Phi Ly ở đây, Trương Anh Hào cũng không cần đứng đắn nghiêm chỉnh làm gì.

"Lát nữa sẽ cùng nhau ăn cơm chung. Còn bây giờ tôi giới thiệu mọi người với nhau một chút."

Cố Thanh Sơn nói với mọi người.

"Vị này chính là Nữ vương Kinh Cức, Laura."

Laura nở nụ cười tươi sáng: "Chào mọi người, em có nghe anh Cố Thanh Sơn nhắc về mọi người rồi. Hy vọng mọi người vui vẻ tận hưởng ở quốc gia của em."

"Đương nhiên." Trương Anh Hào và Diệp Phi Ly cùng nói.

Cố Thanh Sơn tiếp tục giới thiệu: "Vị này, ừm, đây là chị của tôi, chị ấy là Lâm."

Lâm vẫy tay, xem như chào hỏi mọi người.

"Hả? Cậu có chị từ bao giờ thế?" Trương Anh Hào khó hiểu hỏi.

"Thất lạc nhiều năm, thất lạc nhiều năm."

Cố Thanh Sơn đáp qua loa.

Hắn lại giới thiệu với Lâm và Laura: "Người này chính là Diệp Phi Ly, bạn bè của tôi."

Diệp Phi Ly thận trọng vẫy tay chào hai người.

Lâm nhìn chằm chằm vào Diệp Phi Ly một lúc lâu, tò mò hỏi: "Tôi có thể nhìn ra cậu là Diệt Thế giả. Quá trình tiến hóa của cậu bị cắt ngang một lần, sau đó lại đột nhiên chuyển thành tiến hóa hoàn toàn... Chuyện này thật sự là khá hiếm thấy. Giờ cậu có năng lực gì?"

Cô vẫn luôn cảm thấy hứng thú với các loại năng lực mới.

Diệp Phi Ly vốn không định nói gì, nhưng lại nghĩ, vị này chính là chị của Cố Thanh Sơn. Hơn nữa nhìn vẻ mặt khi Cố Thanh Sơn nói chuyện với cô gái này, hai người ở chung cực kỳ hòa hợp, không giống giả vờ.

Dù gì cũng không phải người ngoài, tìm hiểu nhau rõ hơn cũng là chuyện tốt, về sau trong chiến đấu có thể kết hợp ăn ý.

... Có lẽ Cố Thanh Sơn xuất phát từ ý này mới giới thiệu mọi người với nhau.

Nghĩ vậy, Diệp Phi Ly lập tức giải thích: "Chiến đấu thì không có gì đáng nói, năng lực đặc biệt của tôi là cái này."

Hắn ta duỗi tay ra, lập tức có một sức mạnh vô hình ngưng tụ trên tay, hình thành một cái bình dung dịch.

"Đây là cái gì?" Cố Thanh Sơn cũng cảm thấy hứng thú, hỏi.

"Đồ uống hồn lực." Diệp Phi Ly thần bí nói.

"Đồ uống hồn lực? Đến giờ tôi cũng chưa từng nghe thấy bao giờ?" Lâm truy hỏi.

Diệp Phi Ly nói: "Đây là cái tên tôi đặt ra... Lúc tôi khiến kẻ địch bị thương có thể hấp thu hồn lực của bọn họ, dự trữ lại, bất cứ lúc nào cũng có thể chuyển hóa thành các loại đồ uống."

"Những đồ uống đó có công năng gì?" Trương Anh Hào cảm thấy hứng thú, hỏi.

"Cơ bản nhất là trị liệu vết thương, sau đó tôi khai phá ra những loại năng lực khác, chẳng hạn như linh lực, niệm lực, ma lực, năng lượng... Tóm lại, cái gì cũng đều có thể bổ sung." Diệp Phi Ly giải thích.

Cố Thanh Sơn trầm ngâm nói: "Cái này... Sao nghe cứ giống thứ đồ bổ sung thể lực trong game gì đó."

"Chính là nó!"

Diệp Phi Ly hưng phấn nói: "Chỉ cần khiến kẻ địch bị thương, tôi có thể trộm hồn lực của bọn họ, dự trữ lại, bổ sung năng lượng cho chúng ta để đối phó với những kẻ địch lợi hại."

Mọi người im lặng.

Cái tên này nghiện game quá rồi, Trương Anh Hào âm thầm nghĩ.

"Năng lực rất thú vị, đúng là khiến tôi mở rộng tầm mắt." Lâm gật đầu, tỏ vẻ mình vô cùng hài lòng về việc mở mang kiến thức lần này.

Laura suy nghĩ, hỏi: "Như vậy hương vị đồ uống này như thế nào?"

Diệp Phi Ly hơi uể oải: "Hương vị ngẫu nhiên. Tôi đã nghiên cứu điểm này rất lâu, đáng tiếc vẫn không thể khống chế được."

"Tôi nếm thử được chứ?" Laura hưng phấn muốn thử.

"Cô cần bổ sung thứ gì?"

"Năng lượng."

"Chờ chút... được rồi, đây."

Laura nhận lấy bình dung dịch, trực tiếp mở ra.

Cô bé cẩn thận uống một ngụm.

"A? Hình như đây là champagne."

Laura lại uống một ngụm, không nhịn được mà bắt đầu kích động.

"Thật tốt quá! Cuối cùng em cũng không cần sợ béo nữa rồi!"

Cô bé hét lớn.

Diệp Phi Ly và Trương Anh Hào đều không biết nói gì.

Cố Thanh Sơn và Lâm cũng động lòng.

Nếu có thể trực tiếp bổ sung năng lượng tiêu hao, như vậy chẳng phải Laura có thể lấy được càng nhiều bảo vật hơn sao?

... Trừ khi hồn lực dự trữ của Diệp Phi Ly dùng hết, nếu không Laura căn bản không cần lo lắng ăn quá no, cũng không cần phải sợ ăn rồi sẽ béo.

Cái này lợi hại!

Quả nhiên, chỉ thấy Laura vươn tay quào một cái trên không trung.

Một mớ tiền cổ đại rơi xuống trên mặt đất.

"Ha ha ha ha, từ giờ trở đi, không ai có thể ngăn cản em sưu tầm bảo bối!" Laura thỏa sức cười nói.

Cố Thanh Sơn hơi suy tư, hỏi: "Phi Ly, hồn lực cậu trộm được có thể trực tiếp hóa thành đồ uống mà không cần chuyển hóa thành thứ khác hay không?"

"Có thể. Như vậy đỡ tốn sức hơn nhiều." Diệp Phi Ly vui vẻ nói.

Cố Thanh Sơn vỗ vỗ bả vai hắn ta, nói: "Không tệ!"

Đáp án này khiến hắn khá mừng rỡ.

Mình lại có thêm một nguồn hồn lực.

Quan trọng hơn là...

Nguồn này không bị Giao diện Chiến Thần lợi dụng bóc lột!

Nguồn này không bị Giao diện Chiến Thần lợi dụng bóc lột!

Nguồn này không bị Giao diện Chiến Thần lợi dụng bóc lột!

Chuyện quan trọng phải nói ba lần!

Lúc này Diệp Phi Ly lại hỏi: "Ấy, đừng nói về tôi nữa. Còn mọi người có năng lực gì?"

Laura lấy từ hư không ra một cái la bàn, nói: "Đừng nói về em, năng lực của em ai ai cũng biết."

Đúng vậy, là người giàu có nhất chín trăm triệu tầng thế giới, Laura rất nổi tiếng.

Ba năng lực của cô đã sớm trở thành bí mật công khai.

Diệp Phi Ly nhìn về phía Cố Thanh Sơn.

Sau lưng hắn bỗng nhiên hiện lên bốn thanh trường kiếm.

"Bốn thanh kiếm... Anh vẫn sử dụng kiếm."

Diệp Phi Ly gật gật đầu, lại nhìn về phía Lâm.

Lâm khoanh tay, không thèm để ý nói: "Tôi không có năng lực gì đặc biệt, có điều các cậu cùng lên chỉ sợ cũng không đánh lại được tôi."

Diệp Phi Ly và Trương Anh Hào thoáng nhìn nhau, cùng nhìn về phía Cố Thanh Sơn.

Hắn gật đầu xác nhận.

Hai người hít một hơi khí lạnh.

Khó trách người này có thể làm chị gái Cố Thanh Sơn!