Chú! Tránh Xa Tôi Ra!

Chương 2: Gia sư tại nhà




Sau khi vật lộn với 5 tiết học ở trường, Linh hì hục đạp xe về nhà. Đến cửa, Linh quen miệng chào rõ to..." Ừ nhỉ...bố mẹ đi rồi mà..." Nghĩ đến đây, Linh bắt đầu uể oải...Bỗng một mùi hương sộc vào mũi làm Linh sực tỉnh, lao vào trong nhà. " Cháy? Cháy ở đâu mà khét lẹt thế này? " Linh tự hỏi. Trong bếp, một ông chú mặt búng ra sữa đang gắng sức lật con cá bị cháy đen...Trông đến thảm hại! Linh lắc đầu ngao ngán " Rốt cuộc là bố mẹ tôi nhờ chú kèm tôi hay là tôi kèm chú đây? "

- Chú đang làm gì vậy? _ Linh hỏi một cách mỉa mai

- Thấy nhóc đi học về muộn nên chú định nấu cơm...có điều...không dễ như chú tưởng..._ Anh nhăn nhó

- Chú để đấy đi...5 phút nữa xuống ăn cơm...!

- Hả?

- Cháu bảo chú lên thì chú cứ lên đi! Có cơm ăn là được rồi!

5 phút sau...

- Oaaaa!!! Sao cháu nấu nhanh thế? Hay ghê ta!

- Thức - Ăn - Sẵn

Ba từ thôi cũng đủ nói lên tất cả...Anh cũng chẳng nói gì thêm...

- Lát nữa ăn xong...._ Linh chậm rãi

- Ăn xong thì sao?

- Chú - Rửa - Bát

Lại ba từ thôi cũng đủ nói lên tất cả...Những lúc Linh tỏ vẻ lạnh lùng thế này, anh thấy thật đáng yêu..."" Chờ mà xem! Rồi có một ngày tôi sẽ khiến cháu phải ngoan ngoãn nghe lời! "

Buổi tối...tại phòng của anh...

- Anh chị giao toàn quyền cho chú...nó mà bướng bỉnh, không nghe lời thì chú cứ thẳng tay trừng trị cho anh, không thể để nó lộng hành được..._ Đầu dây bên kia oang oang tiếng của ông Trung.

Anh liếc sang Linh, mỉm cười đầy thỏa mãn. Linh lườm phía anh, ánh mắt hình viên đạn, cả người muốn bùng nổ " Cuộc sống quả là một chuỗi thử thách..."

-...Vậy nên..đáp án cuối cùng là 3 _ Sau một hồi mệt nhọc với bài toán nâng cao khó nhằn, Linh chốt đáp án đầy tự tin.

- Sai!

- Bằng 4

- Sai!

- Bằng 5

- Sai!

- Bằng 7

- Sai!

- Vậy chớ bằng bao nhiêu?

- Điều kiện của x vô lí ~ Nên x không có giá trị ~

-.....-.-!

- Sao rồi?? Thấy thế nào hả nhóc?_ Anh hỏi Linh, ngập tràn sự khiêu khích.

- AAAAAAAAAA........TÔi - GIẾT - CHÚ!!!!

Buổi tối gia sư tại nhà quả là không dễ nuốt...Linh đành tự trấn an mà tiếp tục...giải bài toán khác...T_T

Vậy là cứ mỗi tối Linh lại miễn cưỡng sang phòng anh học. Bởi Linh không muốn " ai đó " vào phòng mình nên đành phải sang thôi...Hôm nay cũng vậy, anh đang miệt mài phân tích bài thì Linh miệt mài ngủ gật. Anh nhìn sang cô cháu gái đã ngủ từ bao giờ mà mỉm cười, khẽ khoanh hai tay, đặt đầu đối diện Linh...Cứ vậy, hai người nằm choài trên bàn, đối với anh là một khoảnh khắc tuyệt vời...dần dần...anh cũng chìm sâu vào giấc ngủ...

- Á á á!!! Chết tôi rồi! _ Linh hoảng hốt nhìn đồng hồ đã điểm 6h30.

Linh tức tốc lao vào nhà tắm, mọi thứ xong xuôi thì đã 6h45...Quả này tiêu thật rồi!

- Mau lên đi, chú chở cho không muộn! _ Anh vỗ vỗ vào yên xe máy.

- Ok! Thanks chú! _ Linh trèo luôn lên xe mà không cần suy nghĩ.

-----------------------

- May quá! Vừa kịp! _ Linh thở phào

- Vậy vào lớp đi! Chú về đây!

- À...ờm...ờ...Bye chú!

Vào trong lớp, mấy mẹ bà tám chưa gì đã vồ vập buôn bán:

- Linh Linh Linh!!!

- Gì đây mấy cô?

- Cái ông vừa chở mày tới cổng trường là ai vậy? Trông xa cũng có vẻ "ngon zai " nhờ??

- Ờ thì....thằng em họ dưới quê lên...đang " cu đơn " đấy...Thích thì cứ triển...tao tác thành cho chúng mầy!

- Thật á? Có facebook không? Cho tụi tao đi! _ Mấy bà mấy cô mắt sáng rực.

- Vào danh sách bạn bè của tao, tên là Gia Huy.

- Sinh năm bao nhiêu thế mầy?

- Boy 96! _ Linh trả lời, đôi mắt quỷ quái.

Tan học, Linh lết từng bước ra khỏi lớp..." Quả này hay rồi...đi bộ hàng cây số mà về nhà đây ông trời ơi!!!"

- Mà đám bà tám lớp mình, tụi nó làm gì mà bâu ở cổng trường thế vợ? ( là cô bạn thân của Linh tên Hoa)?

- Tao chịu...vợ chồng mình ra hóng hớt tí đi Linh _ Hoa kéo tay Linh xềnh xệch ra cổng...

- Ù uôi đẹp trai wá!! _ Hoa cảm thán

- Ặc! Cái gì đây trời?_ Linh tròn mắt nhìn người trước mặt.

Quần áo lôi thôi...mặt mũi lem luốc..tay chân dính đầy nhớt xích xe đạp...Mồ hôi tuôn ra như tắm...

- A! Linh! _ Ông chú trẻ hớn hở vẫy vẫy tay về phía Linh.

" Đồ điên! Chú làm người ta mất mặt chết đi được! Tại sao chú lại lôi thôi thế hả trời? " Linh che mặt vờ như không quen...

- Linh! Xe đâu mà còn đứng đây? _ Một cậu bạn vỗ vai Linh.

- Lâm? Hic...hic...Tui hổng có xe....T_T

- Ok baby! Không chê anh nghèo thì lên xe anh đèo!

Linh cuống cuồng leo lên...

- Ủa? Sao không đi đi?

- Hết sức rồi! _ Lâm gian xảo

- Gì nữa đây? Ý ông chê tôi béo chứ gì? _ Linh phụng phịu làm nũng.

- Hôn một cái đi rồi anh sẽ chở baby về tận nhà!

- Làm ơn đi nhanh đi mà Lâm! Hôm nay không thể đùa được đâu! _ Linh cắm mặt vào lưng Lâm dụi dụi như cô mèo nhỏ.

Tâm hồn Lâm như lên trời...vui muốn rụng rốn...bình thường Linh có hay làm nũng đâu chứ! Như tiếp thêm sức mạnh...Lâm hì hục đạp xe ra về...Còn anh thì vẫn chưa kịp hoàng hồn...cái gì vừa diễn ra trước mặt anh vậy hả?

- A...anh có phải là em họ của Linh ở dưới quê lên phải không? _ Hoa tiến lại gần anh

- Em họ????

- Vâng.....mà anh chắc cũng sốc khi nhìn thấy cảnh vừa rồi...tụi em quen rồi nên thấy cũng bình thường...

- Quen rồi????

- À thì chuyện chúng nó yêu nhau cả trường này có ai mà không biết...trai tài gái sắc...đẹp đôi quá đi!!!

- Yêu nhau???

- Ô thế anh không biết à?

- Mai Hoa! Cô - đang - làm - gì - ở - đây? _ Một cậu trai sặc mùi ghen tuông xách cổ áo Hoa lôi đi

- Vợ biết lỗi rồi chồng ơi! Vợ xin lỗi mà! Tha cho vợ đi! Đây chỉ là em họ của Linh từ dưới quê lên thôi mà! T_T

- Thật sao? Hửm?

- Thật mà!

- Nhưng mặt vợ lại hiện lên hai chữ: MÊ - TRAI

- Oa oa oa....từ giờ vợ không thế nữa...chồng ơi!!

Anh....anh đang lấy hết sức bình sinh để đứng vững...Bọn trẻ bây giờ thật cạn lời! Nhìn lại mình...bẩn thỉu...lôi thôi...NHỤC!!!! Quá nhục!!! Anh điên tiết đạp xe lạch cạch về nhà...

- TRẦN GIA LINH!!!! Cháu bước ra đây cho tôi!

Linh sợ sệt bước từng bước về phía anh..." Lần này đại họa rồi...chú mà nói với bố mẹ thì mình sống sao nổi đây trời! " Linh nhìn anh...chưa bao giờ anh tức giận đến vậy....chưa bao giờ Linh thấy anh đáng sợ đến vậy...