Chức Nương Háo Sắc Của Phúc Hắc Vương Gia

Chương 13: Chương 7.1




Dận Lễ cùng Tô Ngọa thân mật ngồi ở bên trong kiệu, tình nùng mật ý.

Hắn mỉm cười nhìn nàng, “Xem ra hoàng thượng Tứ ca thực thích nàng, thật sự là quá tốt.”

“Không nghĩ tới tiến cung một chuyến, ta cư nhiên biến thành nữ nhi của người khác, như vậy ta còn có thể ở lại biệt viện của ngươi sao?”

“Ngu ngốc! Đây chẳng qua là đỡ đầu mà thôi, cũng không phải thật sự. Chờ ta giúp nàng chuyện xong xuôi nâng kì, nàng chỉ cần một ngày trước đại hôn vào ở nhà hắn là được, chuyện này ta sẽ cùng hắn nói, nàng không cần quan tâm, ngoan ngoãn chờ ta cưới nàng làm vợ đi!”

“Dận Lễ, nói thật, ta đến bây giờ còn có một loại cảm giác không chân thật, ta. . . . . . Ngô. . . . . .”

Hắn thừa cơ hôn môi của nàng, đánh gãy lời của nàng, vuốt ve một hồi lâu, mới buông nàng ra.

“Ta không phải đã từng nói với nàng, hết thảy có ta sao? Chỉ cần nàng tin tưởng ta, ta nhất định sẽ bảo vệ chu toàn. Tô Ngọa, ta biết nàng đối với ta những nữ nhân trong hậu viện kia có điều kiêng kị, yên tâm, nếu không phải tất yếu, ngươi không cần cùng các nàng chạm mặt.”

“Thật sự?” Nghe nói cam đoan của hắn, đôi mắt nàng tỏa sáng.

“Đương nhiên, ta là nhất gia chi chủ, các nàng đều nghe ta , nếu không liền gia pháp hầu hạ, không ai dám khiêu chiến quyền uy của ta.”

“Dận Lễ, ngươi thật tốt, cám ơn ngươi, ta thật yêu ngươi a!” Nàng kích động ôm cổ của hắn, cuồng hôn gương mặt của hắn, tiến sát trong lòng ngực của hắn thân hình liên tiếp vặn vẹo, mang đến kích thích tình dục.

Hắn cũng vui vẻ tiếp yêu yêu thương nhung nhớ của nàng, hôn lên lông mày, mặt cùng môi của nàng, hai tay tiến vào y phục của nàng lục lọi, sau đó sờ lên bộ ngực no đủ.

Nàng nhịn không được rên rỉ ra tiếng, “A. . . . . . Không được ! Đây là đang bên trong kiệu. . . . . .”

“Đừng lo lắng, sẽ không có người biết. . . . . . Ngoan, để cho ta hôn lại nàng. . . . . .” Mùi của nàng, mềm mại của nàng, tất cả mọi thứ của nàng cũng làm cho hắn mê luyến không thôi, yêu thích không buông tay, muốn vẫn chiếm lấy nàng.

Cảm nhận được dấu hiệu hắn động tình, mặt nàng gò má hiện hồng, thân thủ muốn đẩy ra hắn, “Không cần, như vậy thật sự không tốt. . . . . .”

“Ai nói không tốt? Ta liền muốn nàng.” Hắn tùy hứng vừa nóng bỏng hôn môi nàng, hai tay cũng không ngừng vỗ về chơi đùa nàng, sau đó vén lên váy ngắn, cởi ra quần lót của nàng, ngón tay trực tiếp sờ lên non mềm giữa hai chân, thuần thục xoa nắn.

Nàng lớn tiếng yêu kiều, cơ hồ vô lực chống đỡ, xụi lơ khi trong lòng hắn.

Hắn thuận thế đem nàng áp đảo ở ghế trên, cởi bỏ dây lưng của mình

Dưới sự trêu đùa của hắn, nàng cảm nhận được lửa nóng khoái cảm theo trong cơ thể chậm rãi dâng lên, ngón tay của hắn xoa nắn, đâm vào vài cái, chính mình liền đã ươn ướt, cũng có xu hướng cỏ dại lan tràn, không tự chủ được phát ra kiều thanh khát cầu yêu.

Hắn cảm giác được lửa nóng nàng đáp lại và tình trạng ướt át, xấu xa cười, ngón tay thon dài ở trong cơ thể nàng càng thêm mãnh liệt, không kiêng nể gì khêu lấy.

Nàng khó nhịn vặn vẹo thân hình, mở to mắt.

Hắn cởi quần ra, đem nàng đặt ở dưới thân, làm cho lửa nóng nam tính cứng rắn chống đỡ cửa vào mềm mại, trước tình huống bất khả kháng của nàng, dùng sức sáp nhập trong cơ thể của nàng, theo cỗ kiệu lay động, đâm chọc vào.

“ Ngọa, bảo bối của ta, có phải hay không cảm thấy tư thế như vậy càng kích thích, rất sảng khoái?” Hắn thở dốc trêu chọc, hơi thở nong nóng phun ở trên mặt của nàng.

Nàng nhịn không được trở mình xem thường, muốn nói cái gì đó, cũng không tự giác bật ra rên rỉ, như thế nào đều ngăn không được.

Cảm giác được của hắn xâm nhập cùng luật động, nàng trướng lại tê dại, loại khoái cảm vừa đau lại vừa cảm thấy được lấy đầy làm nàng không thể khắc chế âm thanh dâm đãng của mình, bản năng phối hợp với động tác của hắn, vặn vẹo thân thể mềm mại, hai tay ôm chặt cổ hắn, môi đỏ mọng dán môi mỏng khêu gợi.

Đầu lưỡi của hắn thừa thế trơn nhập trong miệng của nàng, mút lấy, dây dưa, hai tay nâng cái mông của nàng, dùng sức ở trong cơ thể nàng đâm vào, giống như là muốn đòi lấy sở hữu, cũng muốn trả giá tất cả của hắn.

Phát hiện nàng sắp đạt tới cao triều, hắn vội vàng luật động nhanh hơn, càng thêm phấn khởi ở trong cơ thể nàng tiến lên, gây cho nàng từng đợt thỏa mãn, thẳng đến hai người đều đạt đến dục vọng cao trào, hắn mới run rẩy nâng cao thân mình, nằm ở trên người của nàng, đem tinh hoa nóng bỏng phun ở chỗ sâu trong cơ thể nàng. . . . . .

Trong kiệu im lặng không tiếng động, Tô Ngọa ôm Dận Lễ, nhẹ vuốt nhe tấm lưng rắn chắc của hắn.

Thật lâu sau, thanh âm thị vệ bên ngoài cỗ kiệu truyền tới.

“Vương gia, đến.”

“Đã biết, chờ bổn vương phân phó, các ngươi mới vén màn kiệu.”

” Dạ”

Thanh âm bên ngoài làm nàng trở lại hiện thật, dùng sức đẩy hắn, “Ngươi mau đứng lên, đều là ngươi ! Nếu như bị người khác phát hiện, chẳng phải là mắc cỡ chết được?”

“Ha ha. . . . . . Đừng lo lắng, ta giúp ngươi sửa sang lại, cam đoan không có người nào nhìn ra được.” Hắn ngồi dậy, sau đó thay nàng sửa sang lại quần áo cùng tóc, tiếp theo nhờ trợ giúp của nàng , cũng cầm quần áo mặc chỉnh tề.”Tốt lắm, chúng ta hạ kiệu đi! Cam đoan không có người nhìn ra được, ân?”

Hắn trấn an hướng nàng trừng mắt nhìn, tham nhìn nàng bởi vì hoan ái mà hai gò má đỏ hồng, sương mù hai mắt, cùng với cánh môi bị hắn hôn đến sưng, thoạt nhìn biết ngay là vừa mới được yêu thương, nàng như vậy phá lệ phong tình vạn chủng lại đầymị lực, hắn lại muốn hung hăng yêu nàng một hồi, nhưng là cố gắng khắc chế chính mình, bởi vì bây giờ không phải là thời cơ tốt.

Hắn ôn nhu nắm tay nàng, đi xuống cỗ kiệu, lập tức thấy một ma ma, nha hoàn cùng bọn sai vặt vây quanh, đứng phía trước họ là một nữ tử mặc trang phục phụ nữ Mãn Thanh màu đỏ thẫm, đầu chải tóc vấn hai bên.

Nàng có ngũ quan đoan chính, làn da trắng nõn xinh đẹp, mặt vô biểu tình nhìn bọn hắn, đáy mắt toát ra hàn ý, cả người tản ra hơi thở đoan trang nghiêm túc.

Ngọa không biết nàng là ai, lại nhịn không được tới gần nam nhân bên người.

Dận Lễ thu lại tươi cười, vẻ mặt trở nên lãnh mạc, nhăn đầu lông mày, không chút khách khí chất vấn: “Làm sao ngươi đến nơi đây?”

Ngữ khí hắn lạnh lung như vậy Tô Ngọa chưa từng nghe qua , không khỏi rụt cổ.

Hắn nhận thấy được cảm thụ của nàng, trấn an vỗ về tay nàng, muốn nàng đừng sợ.

Nữ tử kia đối với hành động của hắn làm như không thấy, cung kính mở miệng, “Nô tì hướng gia thỉnh an, hôm nay đến nơi đây, là có chuyện muốn cùng gia thương lượng.”

Không hiểu sao, Tô Ngọa đối với nàng có một cảm giác sợ hãi cùng phòng tâm.

“Có chuyện gì, không thể chờ ta hồi phủ nói sau sao? Nơi này là chỗ ngươi nên đến sao? Ta không phải hạ lệnh, không cho phép bất luận kẻ nào bước vào nơi này một bước sao? Ngươi cho lời nói của ta là đánh rắm sao?” Dận Lễ thấp giọng chỉ trích.

Nàng nguyên bản hai mắt phiếm hàn ý, nay hiện lên một chút bi ai trào phúng.

Ngọa mở to mắt, cơ hồ muốn tin chính mình nhìn lầm rồi.

“Nô tì không dám, chính là nô tì biết gia muốn cưới muội muội nhập môn, thân là vợ cả, tự nhiên muốn tới gặp muội muội, cũng thay các ngươi làm một hôn lễ long trọng , tuy rằng muội muội vào cửa, cũng bất quá là thân phận sườn phúc tấn, nhưng. . . . . .”

“Câm mồm! Chạy trở về đi, về sau không có được cho phép của ta, tốt nhất đừng lỗ mãng. Các ngươi cũng đều nghe kỹ, về sau nếu là lại có người không có phận sự xông vào biệt viện, bổn vương liền trị tội các ngươi trông coi không nghiêm, tội danh lơ là chức vị làm việc, nghe rõ không?”

” Dạ, vương gia” Thị vệ, hạ nhân có lien hệ trăm miệng một lời.

Bọn họ rốt cuộc hiểu rõ sườn phúc tấn sắp nhập môn ở phủ Vương gia, địa vị ở trong lòng Vương gia, cao bao nhiêu, coi trọng bao nhiêu, mà vị Vương Phi vợ cả tuy rằng có được danh hiệu dễ nghe, nhưng là nghe nói sớm bị Vương gia chán ghét mà vứt bỏ rồi, hôm nay vừa thấy, quả thật là sự thật a!

Thân là hạ nhân, bọn họ không thể có bất kỳ phản ứng, việc phải làm nên làm, không nghe thấy, chỉ có thể nghe nào lời phân phó của Vương gia.

Vương gia làm nàng mất mặt đã không phải là một lần, hai lần rồi, nhưng là Di Mẫn thủy chung không thể nhận tự tôn lần nữa bị hắn giẫm lên trên mặt đất, trước mặt bọn hạ nhân, càng làm cho sắc mặt nàng một trận đỏ, một trận trắng.

Nàng không phải sớm nên thành thói quen sao? Vì sao mỗi lần hắn nhục nhã chính mình, nàng vẫn là cảm thấy tổn thương? Chẳng lẽ cũng bởi vì A Ma của nàng đã từng là người trung thành giúp đỡ Bát a ca ? Nhưng là chuyện trước khi ông ấy qua đời a!

Nàng bởi vì quan hệ với A Ma nàng, đã bị hắn chỉ trích, vắng vẻ cùng thương tổn bao nhiêu?

Hai tay nắm chặt, nàng tự nói với mình, nếu là có một ngày rốt cuộc nhịn không nổi nữa, cùng lắm thì ngay cả danh vị Vương Phi này bọn ta không cần.

Chính là. . . . . . Nàng hai mắt lạnh như băng không khỏi tiết lộ một tia tình cảm cùng thâm trầm bi ai, từ ngay lần đầu tiên chạm mắt nam nhân này, lòng nàng đã bị lún sâu vào tình ái.

Khi đó hắn so với bây giờ còn trẻ hơn, bất quá là thiếu niên mười mấy tuổi, ngũ quan tuấn tú tuyệt mĩ, phong thái anh khí bức người, trên vầng trán để lộ ra cơ trí chững chạc, đều làm nàng tim đập thình thịch.

Không nghĩ tới cuộc hôn nhân chính trị này không cho nàng hạnh phúc, ngược lại làm cho bọn họ thường xảy ra bi kịch sau khi hôn phối.

A Ma của nàng lúc trước, từng muốn nàng đem chuyện trượng phu cùng đám người kết giao với Tứ a ca và một ít chuyện cơ mật tất cả đều nối cho ông ấy biết nàng thập phần khiếp sợ không muốn, nhưng là Ama vẫn rất sủng, che chở nàng, đây là lần đầu tiên ông cầu nàng hỗ trợ, cho dù bất đắc dĩ, nàng cũng chỉ có thể đáp ứng.

Hiển nhiên Vương gia cũng phòng bị nàng, cho nên nàng chỉ biết được một ít việc nhỏ không đáng kể.

Dần dần, lòng của nàng bị hắn bắt chiếm lấy, toàn tâm toàn ý muốn đi theo hắn, làm thê tử xứng đáng với hắn, không nghĩ tới Ama lại muốn nàng hỗ trợ, nói cái gì đây là một lần cuối cùng, mà một chút ít này thôi nhưng cũng đã phá hủy hạnh phúc cả đời nàng.

Hắn không thể dễ dàng tha hành vi gián điệp làm chuyện sau lưng hắn, bí mật thỉnh chỉ muốn phế bỏ danh vị phúc tấn được hoàng thượng bạn cho của nàng, lại bị Hoàng A Ma của hắn khiển trách, còn không phê chuẩn hắn làm như vậy, miễn cho ảnh hưởng tới thể diện hoàng thất, cùng với hòa bình chính trị.

Thẳng đến sau khi Hoàng Ama hắn qua đời, vợ chồng bọn họ tình huống cũng không có gì thay đổi, hắn chưa bao giờ đến gian phòng của nàng, đối với những nữ nhân khác, hắn cũng không còn nhiều hứng thú, mỗi ngày vùi đầu vào công việc.

Nghe nói hắn từ Giang Nam dẫn theo một nữ nhân trở về, lại an bài nàng ở tại trong biệt viện, thậm chí vì nàng chủ động thỉnh chỉ, yêu cầu hoàng thượng tứ hôn, đủ loại hành vi làm nàng kinh hãi đảm chiến, khiếp sợ khi biết hắn bẫn có thể vì một nữ nhân mà làm nhiều chuyện.

Làm nàng cảm thấy khiếp sợ là, nữ nhân này bị hoàng thượng truyền chỉ vào cung diện thánh, nghe nói còn được hoàng thượng yêu thích, làm cho Vương gia thay nàng nâng kì, cho nàng làm đại sườn phúc tấn, địa vị cùng danh phận ngang bằng với Vương phi nàng, cũng lấy nghi thức cưới Vương phi nhập môn.

Nàng biết hoàng thượng đang suy nghĩ gì, còn không phải do A Ma đã mất cảu nàng đã từng là địch thủ của hắn, mà nàng cũng từng phản bội Vương gia, thay A Ma mình truyền tin tức, cho nên bọn họ không bao giờ tín nhiệm nàng, cũng cho rằng nàng không xứng với danh vị Vương phi này, nhưng là ngại nàng là tiên hoàng ban tặng, tạm thời cũng tìm không thấy lỗi để phế đi nàng, chỉ có thể lấy lui làm tiến, lợi dụng cơ hội lần này cho nàng khó xử.

Vì thế nàng rốt cuộc ngồi không yên, vội vàng tới biệt viện.

Dọc theo đường đi, nàng đã sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt, còn có phía trước ở trong phủ đệ, hình ảnh hắn cùng với nữ nhân khác khanh khanh ta ta, vì chính là muốn nhục nhã nàng, nàng đối chuyện này đã muốn chết lặng, huống chi hắn là hoàng tử, hiện tại lại là cái Vương gia, được hoàng thượng trọng dụng tin cậy, tại hậu viện không có khả năng chỉ có một nữ nhân nàng, chỉ biết càng nhiều.

Bất luận là có người vì muốn nịnh bợ hắn, đưa hắn nữ nhân, hoặc là ba năm một lần chọn tú nữ, từ trong hoàng cung đưa tới nữ nhân, bọn ta không có quyền lợi cự tuyệt, đối với nữ tử Giang Nam trước mắt, nàng vốn nên giống như trước vậy, cho dù nội tâm chua xót, bài xích, cũng sẽ cười.

Chính là nữ tử tú lệ trước mắt này, không có khí chất nữ tử Giang Nam nhu nhược kiều mỵ, làm nàng cảm thấy ngoài ý muốn, nàng không thể tin là, Vương gia lại đối xử bất đồng.