Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 135: Sát qua đôi môi




Sau khi cẩn thận hỏi thăm tình huống lúc đó của Lam Hiên Vũ cùng bối cảnh học tập của hắn, lại thu phương thức liên lạc với gia đình hắn, cuối cùng tiểu anh hùng này cũng được mời ra.

Cái thận phận đệ tử lớp thiếu nên năng động của Thiên La học viện này rất dễ xác minh, nhưng không hề nghi ngờ, cũng vì vậy mà càng gây sự chú ý của người ngoài.

Lam Hiên Vũ mới vừa ra khỏi trung tâm du hành vũ trụ, hắn vừa liếc mắt liền thấy được Na Na với một mái tóc bạc trong đám người.

"Na Na lão sư!" Hắn hoan hô một tiếng rồi chạy ba bước thành hai mà vọt tới phía Na Na.

Hắn vừa chạy vừa mở rộng hai tay, chuẩn bị cho Na Na một cái ôm thật sâu sắc. Nhưng làm hắn không nghĩ tới là một bóng người cao chừng bằng hắn đột nhiên lao ngang ra, cũng mở hai tay mà ngăn đón hướng hắn, "Ngươi làm gì?"

Vì Lam Hiên Vũ nhìn thấy Na Na nên đã quá mức hưng phấn, chạy rất nhanh, khi thấy đã sắp tới trước mặt Na Na lại đột nhiên bị ngăn như vậy, làm sao còn kịp khống chế. Lập tức đụng vào người nọ.

Người mở hai tay ngăn hắn tất nhiên chính là Đống Thiên Thu rồi, hai người thân cao ngang nhau, nàng lại đột nhiên như vậy, Lam Hiên Vũ lập tức đụng phải nàng.

Tuy Lam Hiên Vũ vẫn còn nhỏ tuổi, nhưng mỗi ngày hắn đều ăn nhiều thiên tài địa bảo như vậy, nên nói về cường độ than thể thì chắc chắn là vượt xa người thường, nên một cái đụng này lập tức làm cả người Đống Thiên Thu bất ổn.

"A!" Đống Thiên Thu kinh hô một tiếng, liền ngã ngửa ra sau. Ở sau lưng, Na Na vội vàng đỡ lấy vai nàng. Lam Hiên Vũ cũng có chút mất cân bằng, nắm theo bản năng liền ôm lấy Đống Thiên Thu, thân thể nàng đã có chút thân hình mềm mại nữ tính, mặt hai người cũng đụng vào nhau, hai mũi đụng chạm, lập tức đều cay sống mũi, mà đôi môi được ngăn cách khẩu trang cũng lập tức sát qua.

Ê ẩm cái mũi, đồng thời cảm giác được cánh môi mềm mại của đối phương, hơn nữa còn cùng ngã vật ra ở một chỗ, tựa như hai người bọn họ đang ôm nhau thân mật vậy.

"Ai nha!" sau khi khiếp sợ, Đống Thiên Thu lập tức một tay đẩy Lam Hiên Vũ ra, trong mắt nàng tràn đầy vẻ oán trách, "Ngươi làm gì vậy!"

Đây đã là lần thứ hai nàng hỏi ra lời giống vậy rồi, trong lúc nhất thời, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ bừng.

Lam Hiên Vũ tức giận: "Ngươi làm gì?"

Na Na không khỏi bật cười, vội vàng kéo Đống Thiên Thu ra, bước tới cho Lam Hiên Vũ một cái ôm, "Đã lớn rồi, những năm qua ngươi thế nào đây."

"Na Na lão sư." Ôm chặt lấy nàng, Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy toàn thân đều được một cỗ cảm giác ấm áp ôm trọn, một cảm giác an tâm không nói nên lời.

Nam Trừng ở phía sau nhìn mà có chút ghen ghét, cảm tình của Hiên Vũ cùng Na Na thật sự là quá tốt rồi, dù là mấy năm không gặp cũng vẫn thân mật như trước.

"Hoan nghênh các ngươi tới đây." Lúc này Na Na mới ngẩng đầu nói với Nam Trừng cùng Lam Tiêu.

Na Na không có Hồn Đạo ô tô, nàng cùng Đống Thiên Thu là đi phương tiện giao thông công cộng đến đấy, nên tất nhiên gia đình Lam Hiên Vũ cũng đi theo các nàng lên hồn đạo xe buýt.

"Các ngươi tới chỗ ta nhé." Na Na như nói.

Trên xe buýt rất đông người, lúc này đã không còn chỗ ngồi, mấy người chỉ có thể đứng đấy. Lam Hiên Vũ liền đứng ở bên người Na Na, được Na Na ôm đầu vai, mà Đống Thiên Thu bên kia cũng không cam chịu yếu thế, muốn gạt hắn ra, nhưng luận lực lượng thì thật sự là nàng không phải đối thủ của Lam Hiên Vũ, Na Na có chút bất đắc dĩ mà bật cười, tay kia ôm lấy nàng.

Xe buýt đi cũng không tính là bình ổn, nhưng Na Na lại đứng rất ổn.

Luận chiều cao thì thậm chí Đống Thiên Thu còn nhỉnh hơn Lam Hiên Vũ một chút, lúc này nàng đang nhìn hắn từ trên xuống dưới, trong ánh mắt tràn đầy phẫn nộ.

Lam Hiên Vũ có chút không hiểu, thấp giọng nói: "Ngươi làm gì mà nhìn ta như vậy? Khoe mắt ngươi lớn sao? Mắt la cũng rất lớn đây." Vừa nói, hắn còn trừng trợn mắt lên mà nhìn nàng.

"Ngươi chờ đó cho ta!" Đống Thiên Thu hung hãn nói. Nàng cũng không thể nói ngươi đã cướp đi nụ hôn đầu của ta a. Tuy rằng đã ngăn cách khẩu trang nhưng trong nháy mắt đó vẫn còn mang theo một chút nhiệt khí, vẫn làm cho nàng cảm nhận được khí tức của hắn một cách rõ ràng. Trong nội tâm còn đang phẫn nộ cực kỳ.

"Không hiểu nổi. Con gái các ngươi đều như vậy làm gì chứ?" Đã có Diệp Linh Đồng trước kia thường xuyên khiêu khích, hơn nữa, hành vi trước mắt của Đống Thiên Thu đã làm hắn có chút không thích những nữ hài tử này.

Đống Thiên Thu ngẩn người "Con gái chúng ta?"

Lam Hiên Vũ nói: "Đúng a! Tất cả những nữ hài tử các ngươi đều là tính cách quá kém."

"Ta tính cách kém? Ta như thế nào mà tính cách kém? Rõ ràng là ngươi chiếm tiện nghi! Ngươi nói có đạo lý hay không vậy?" Đống Thiên Thu đã có chút muốn khóc.

"Ta chiếm tiện nghi? Là ngươi ngăn ta lại được chưa?" Tuy Lam Hiên Vũ còn chưa hiểu gì nhiều đối với chuyện nam nữ, nhưng dù sao hắn cũng đã mười một tuổi, cũng đoán được ít nhiều vì sao Đống Thiên Thu lại tức giận như vậy. Trên thực tế thì trong nháy mắt hai người tiếp xúc đó, mùi thơm từ người Đống Thiên Thu truyền đến cũng làm cho hắn nhớ rất sâu.

"Đó là do ngươi đụng tới người ta? Ngươi cũng sẽ không khống chế được sao?" Đống Thiên Thu tức giận nói.

Lam Hiên Vũ nói: "Lúc ấy ta chạy quá mạnh rồi, khống chế không nổi đó a!"

"Hừ!" Đống Thiên Thu hừ một tiếng, quay đầu đi chỗ khác.

Na Na tại đứng bọn họ, mỗi tay ôm người thì tất nhiên nàng có thể rõ ràng, nhưng nàng cũng chỉ mỉm cười mà nghe, căn bản là muốn không nói xen vào.

Lam Tiêu cùng Nam Trừng đứng bên cạnh cũng không khỏi cười đau cả bụng, mặc dù Đống Thiên Thu mặc dù không có để lộ mặt, nhưng từ đôi mắt to xinh đẹp cùng mái tóc màu xanh đậm kia của nàng là có thể nhìn ra, tiểu cô nương này thật sự là xinh đẹp. Vợ chồng bọn hắn cũng không phải người cổ hủ, nhi tử đấu võ mồm cùng một tiểu cô nương xinh đẹp như vậy quả thực chính là niềm vui thú trong mắt bọn hắn.

Thiên Đấu Tinh, Thiên Đấu Thành, thiên đấu học viện.

Đây là nơi ở của Na Na, cũng là nơi học tập của Đống Thiên Thu.

Na Na có một lầu kí túc xá riêng, có lẽ là vì lúc trước, khi nàng được mang về, sở nghiên cứu khoa học đã ý thức được tính nguy hiểm của nàng, nên những đãi ngộ họ dành cho nàng vẫn coi như không tệ. Một bộ ba căn phòng. Cũng có phòng tu luyện chuyên môn.

Gian phòng bố trí vô cùng đơn giản, không có gì ấm áp hay lãng mạn, rất ngắn gọn thanh thoát, không nhiễm một hạt bụi. Tất cả đồ dùng trong nhà đều là nhu yếu phẩm. Sáng sủa sạch sẽ, vừa đi vào gian phòng, tự nhiên sẽ có loại cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái.Trong cả gian phòng có một mùi thơm nhàn nhạt, nguồn gốc chính từ trên người Na Na, đối với khí tức này của nàng nàng, gia đình Lam Hiên Vũ đã rất quen thuộc. Dù sao lúc trước cũng đã ở chung một thời gian.

"Thiên Thu, ngươi có quay về ký túc xá không?" Na Na nhìn sang hướng Đống Thiên Thu mà hỏi.

Đống Thiên Thu nói: "Quay về a. Lão sư, ta có thể dẫn hắn đi học viện xem một chút không?" Ánh mắt Đống Thiên Thu có chút lóe ra, nàng chỉ chỉ Lam Hiên Vũ mà nói.

Na Na mỉm cười: "Đương nhiên có thể! Các ngươi đi đi thôi, ta cũng đi mua một ít ăn, buổi tối cùng nhau ăn cơm. Tối ngươi cũng tới nha, ăn xong về tu luyện tiếp."

"Vâng!" Đống Thiên Thu vui vẻ ra mặt.

Về tới phòng của Na Na, nàng cũng đã tháo xuống khẩu trang. Khi Lam Tiêu cùng Nam Trừng thấy được khuôn mặt của tiểu cô nương này thì không khỏi có cảm giác kinh tâm động phách.

Thật sự là tiểu cô nương này rất đẹp, làn da trắng nõn như búp bê, ngũ quan mỗi một chỗ đều cực hài hòa hoàn mỹ, nhất là đôi mắt tó linh động kia, nàng đứng cùng Lam Hiên Vũ quả thực là như Kim Đồng Ngọc Nữ vậy.Trong nội tâm Nam Trừng thầm nghĩ, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy một cô bé có lông mi dài hơn con mình? Mọi người đều có lòng thích cái đẹp, nhìn Đống Thiên Thu xinh đẹp như vậy tất nhiên nàng sẽ ưa thích từ trong nội tâm.

"Đi thôi, ta dẫn ngươi tới trường học của chúng ta xem một chút." Đống Thiên Thu vừa nói vừa kéo ống tay áo Lam Hiên Vũ mà đi ra ngoài.

Thật ra thì Lam Hiên Vũ không quá muốn đi đấy, thật vất vả mới gặp được Na Na, hắn càng muốn ở bên Na Na lão sư hơn. Nhưng Đống Thiên Thu dùng sức mà kéo túm như vậy, hắn đã bị kéo trực tiếp ra khỏi kí túc xá của Na Na. Vừa ra khỏi cửa, Đống Thiên Thu liền buông lỏng tay, nàng cũng không nói chuyện, cứ ở phía trước mà đi tới. Trên mặt hiện lên một vẻ tươi cười giảo hoạt. Lam Hiên Vũ bước theo sau nàng, đưa mắt nhìn bốn phía. Ngôi học viện này hẳn là có một chút lịch sử, đại đa số kiến trúc đều được xây dựng từ đá tảng lớn, vô cùng đặc sắc. Hơn nữa cũng rất có hương vị nếp xưa.