Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 142: Song hoàn! Tiến hóa!




Đối với nàng, tất nhiên Lam Hiên Vũ luôn tin tưởng một cách vô điều kiện. Hắn không chút do dự kép hai tay lại, kim ngân văn Lam Ngân Thảo phóng thích mà ra.

Hai loại Lam Ngân Thảo vòng lại ôm trọn lấy bàn tay. Giữa hai tay hắn là năng lượng kim ngân đang mất ổn định mà dao động kịch liệt. Trong nháy mắt sau đó, một điểm thải quang bắt đầu bộc phát từ trong lòng bàn tay của hắn, chỉ chớp mắt sau luồng thải quang cũng đã bao trùm tất cả mọi thứ chung quanh.

Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy mình ngập vào một mảnh đen kịt, cái gì cũng không cảm giác được nữa rồi. Đã không còn thống khổ, cũng không còn năng lượng. Dường như trong tích tắc này, hắn đã rơi vào chân không. Tất cả mọi thứ chung quanh đều trống rỗng, chất phác không lực.

Không biết đã qua bao lâu, hắn đột nhiên thấy được một điểm màu sắc rực rỡ, đó là một điểm nào quang bảy màu. Mà ngay khi hắn vừa thấy được nó, điểm sáng bảy màu kia đột nhiên phóng đại, tất cả cảm giác cũng lập tức trở về. Gần như chỉ là "Vèo" một lát, hắn cũng đã về tới thế giới thực.

Tất cả mọi thứ chung quanh lại một lần nữa trở nên rõ ràng, rốt cuộc Lam Hiên Vũ cũng đã cảm nhận được biến hóa của thân thể mình. Tất cả đã bình tĩnh trở lại, nếu không phải kinh mạch trong cơ thể còn mơ hồ đau nhức thì có lẽ hắn còn thấy như chưa xảy ra chuyện gì.

Hắn vội vàng tập trung tư tưởng đi kiểm tra thân thể, bòng xoáy kim ngân hai màu kia cũng đã vận chuyển một cách vững vàng, thể tích của nó cũng đã lớn hơn trước chừng một phần ba, nhưng trọng yếu hơn là hai loại năng lượng này đã trở nên càng thêm thuần túy, cũng càng sáng long lanh hơn, tươi đẹp như thực thể.

Bọn chúng vận chuyển một cách rất hài hòa, cũng không có ý đấu đá lẫn nhau. Mà ở trung tâm, quang điểm bảy màu kia cũng trở nên càng sáng lạn.

Đúng vậy, hiện tại Lam Hiên Vũ đã có thể thấy rõ bảy màu sắc rồi, voa vẻ thể tích của nó cũng không có lớn hơn nhiều, vẫn chỉ cỡ hạt gạo như trước, nhưng hắn có thể cảm nhận rõ ràng là nó đã có chút bất đồng. Giống như đã tìm được tâm phúc vậy. (mình cũng chả hiểu câu này nghĩa sao luôn 😂)

Hồn lực đã được đột phá cũng vẫn ổn định như trước, vẫn là hai mươi cấp, đúng vậy, đây là hai mươi cấp a!

Sau khi người ta đột phá thì hồn lực cũng sẽtrực tiếp tới hai mốt cấp, nhưng chính mình lại trở về hai mươi cấp, không thể nghi ngờ, việc này là do võ hồn dung hợp kỹ vừa rồi. Lại xuống cấp. Thế nhưng, có vẻ như tất cả nguy cơ lúc trước cũng theo cái giáng cấp này mà khôi phục bình thường.

"Khi ngươi sử dụng võ hồn dung hợp kỹ vào lúc đẳng cấp hồn lực tăng lên thì nó sẽ không lấy đi lực lượng bản thân của ngươi. Mà là một lần bộc phát duy nhất, dung hợp trong sự bộc phát. Cái này chính là tác dụng của loại huyết mạch bảy màu kia. Cho nên, nếu lần sau ngươi đột phá mà ta không ở bên cạnh, thì nhất định ngươi phải giữ lại đủ tinh thần lực, ít nhất cũng phải đủ hoàn thành một lần võ hồn dung hợp kĩ khi thân thể không chịu nổi nữa, do đó triệt tiêu đi việc thăng cấp. Ngươi làm rất khá, lần này tăng lên vô cùng vững chắc, đã làm hai loại huyết mạch phù hợp hơn một chút, Nhưng ta cũng không nghĩ tới, khi ngươi đột phá đến cảnh giới những huyết mạch trong cơ thể lại xuất hiện nhiều như vậy. Cho nên lần sau lại đột phá thì tốt nhất vẫn cần có người ở bên hộ pháp, mà ở bên người ta là tốt nhất."

Giọng nói của Na Na vang vọng bên tai đã làm cho Lam Hiên Vũ trở nên rất an tâm. Mỗi lần có nàng ở bên hắn sẽ luôn cảm thấy rất an ổn. Thành công sao? Cuối cùng cũng thành công rồi sao? Lúc này, cảm giác mỏi mệt mới bắt đầu truyền đến, toàn thân đau buốt không nói nên lời. Lam Hiên Vũ chậm rãi mở hai mắt.

Ngay khi hắn vừa mở mắt, Na Na cũng không khỏi hơi sững sờ, vì nàng đã kinh ngạc mà thấy, đồng tử mắt trái của Lam Hiên Vũ hóa thành màu bạc, tràn đầy hào quang cơ trí, mà đồng tử bên mắt phải lại là màu vàng, mang theo vài phần mùi vị cuồng bạo.

Hai loại tâm tình cùng màu sắc cũng chỉ lóe lên trong đáy mắt hắn rồi biến mất, nhưng trong nháy mắt đó vẫn để lại cho người ta một ấn tượng rất sâu.

Sau khi điều chỉnh hồn lực của mình một lát, Lam Hiên Vũ thở dài một hơi, "Làm ta sợ muốn chết a Na Na lão sư. Cái lực lượng huyết mạch này bá đạo tới như vậy sao? May là có người ở đây, Nếu không chỉ sợ sẽ rất phiền toái a?"

Na Na mỉm cười, nàng vươn tay kéo hắn dậy từ dưới mặt đất. Lam Hiên Vũ có chút tò mò mà nhìn chung quanh. tại hắn nghĩ đến, những lần trước mình bộc phát ra võ hồn dung hợp kỹ đều cực kì cường liệt đấy. Cái phòng tu luyện này có thể đỡ nổi sao?

Nhưng hắn nào biết, ngay khi hắn vừa bộc phát thì đã bị Na Na truyền tống đến một nơi khác từ sớm, sau khi hoàn thành bộc phát mới được truyền tống về đến đây.

"Về sau hẳn là sẽ an toàn hơn nhiều. Đã có lần nếm thử này, lần tới đột phá chính ngươi cũng phải chuẩn bị tâm lý. Có điều, chuẩn bị tốt trước khi đột phá vẫn là tốt nhất. Thí dụ như dùng nhiều đồ ăn dinh dưỡng một chút, bảo đảm bổ sung được cho những tự hao của thân thể. Còn nữa, nếu ngươi có thể tìm được vật phẩm phụ trợ thanh tâm tĩnh khí thì sẽ khá hơn một chút. Nhớ kỹ, nhất định phải bảo đảm mình có thể hoàn thành một lần võ hồn dung hợp. Chỉ có như thế mới có thể làm hai loại huyết mạch kia của ngươi phục tùng. Nhất định phải nghe lời ta, trong quá trình tu luyện tới ba mươi cấp ngươi phải dùng võ hồn dung hợp kỹ để tu luyện loại huyết mạch thứ ba kia mười lần, rõ chứ?"

"Vâng, vâng, ta hiểu rồi." Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu.

Trải qua biến hóa vừa rồi, hắn cũng đã hiểu rất rõ thân thể mình. Không hề nghi ngờ, hai loại huyết mạch trùng nhau như hắn là hồn sư bình thường không thể có, nhưng nó cũng là trụ cột song sinh võ hồn của hắn.

Không thể nghi ngờ, song sinh Võ Hồn mang tới cho hắn rất nhiều thứ cường đại, thí dụ như phụ trợ người khác, có thể làm cho người khác trở nên mạnh mẽ. Việc này voa quan hệ rất lớn với huyết mạch của bản thân.

Tu luyện những năm qua, hiện tại, trình độ lý giải về võ hồn của Lam Hiên Vũ đã tốt hơn trước không biết bo nhiêu lần. Hiện tại hắn cũng đã rõ vì sao năm đó mình có thể uy hiếp Diệp Linh Đồng, làm cho võ hồn của nàng không cách nào phát huy nổi tác dụng, chính là lực uy hiếp đến từ huyết ạch trong vơ thể mình.

Huyết mạch kim sắc đối ứng với kim văn Lam Ngân Thảo, mà huyết mạch ngân sắc hẳn là đối ứng với ngân văn Lam Ngân Thảo. Trên thực tế thì võ hồn của mình cũng chỉ là Lam Ngân Thảo mà thôi. Lam Ngân Thảo biến dị này là do hai loại huyết mạch mà đến.

Bởi vậy, tuy hai loại huyết mạch này sẽ mang lại cho mình rất nhiều phiền toái, nhưng cũng giúp mình có thể không giống người thường, nó là căn bản của sự cường đại. Chỉ có thể tiếp nhận bọn chúng mới có thể khiến chúng phát huy ra tác dụng lớn hơn nữa.

Mà đi đôi với sự cường đại thì hai loại huyết mạch này cũng mang cho mình những mỗi nguy hiểm rất lớn, nếu không có Na Na lão sư che chở lúc trước thì chỉ sợ mình đã sớm ra vấn đề lớn rồi. Rồi sau đó đến việc mình dùng ra võ hồn dung hợp kỹ một cách cơ duyên xảo hợp, có vẻ chính nó đã trở thành chỗ căn bản để giải quyết vấn đề. Cho nên dù biết rõ sử dụng một lần là sẽ giảm xuống một cấp hồn lực, nhưng mình vẫn phải không ngừng thử sử dụng mới được. Có điều tốc độ tăng hồn lực thực sự là quá không được.

Về phần Na Na nói tính mạng của hắn vượt xa người thường, tuổi thọ sẽ dài hơn người thường rất nhiều, về điểm này thì đối với một đứa nhỏ mới có mười một tuổi như Lam Hiên Vũ thì cũng không có cảm giác gì quá lớn. Việc này với hắn vẫn là rất xa.

"Đến đây đi, tới xem voz hồn của ngươi có thay đổi gì." Na Na khẽ cười.

Ánh mắt Lam Hiên Vũ chợt sáng lên, đúng a! Đã chịu khổ nhiều như vậy, cũng nên xem biến hóa của võ hồn một chút rồi, đây cũng là việc hắn luôn mong đợi nhất từ trước tới nay a! Tập trung tư tưởng, suy nghĩ, tụ lực, cảm thụ những hiến hóa của hồn lực rồi chậm rãi khống chế, phóng thích võ hồn.

Hắn nâng tay trái, theo thói quen mà phóng xuất ra ngân văn Lam Ngân Thảo. Lam Ngân Thảo chậm rãi phóng ra từ trong lòng bàn tag, khi nó mới vừa xuất hiện, Lam Hiên Vũ lập tức mở to hai mắt mà nhìn.

Đúng vậy, nó đã khác!

Kim ngân văn lam ngân thảo ban đầu của hắn cũng không khác gì lắm so với lam ngân thảo thông thường, nhìn qua cũng là hết sức nhỏ bé, vẫn luôn là một bộ dạng sễ dàng bẻ gãy, chẳng qua là có những đường vân màu sắc bất đồng mà thôi.

Thế nhưng lam ngân thảo vừa phóng ra từ trong tay hắn lại có vẻ hoàn toàn bất đồng, sai khi Lam Ngân Thảo vừa phóng ra, Lam Hiên Vũ kinh ngạc mà phát hiện, nó đã không còn là bộ dáng miếng bạc như trước, tuy vẫn rất nhỏ bé nhưng lại là hình trụ tròn. chỉ có đỉnh là hơi nhọn. Nó đã trở nên cứng cỏi hơn trước không biết bao nhiêu lần.