Cô Gái Thông Linh Sư

Chương 61: Gọi hồn (2)




Edit: thienbao95

“Cái gì?” Thị trưởng Giang kinh dị liếc mắt nhìn Vương đại sư, tuy hắn đã từng nghe nói trong nhà của tứ đại gia tộc quyền thế đều có những người dị sĩ tài ba, nhưng chưa từng gặp bao giờ, nay Vương đại sư chủ động đứng ra, khiến hắn hơi cảm thấy kinh hãi.

Thế nhưng lúc này, phu nhân thị trưởng lại tỏ vẻ bi thương đi tới, lớn tiếng nói: “Được, Vương đại sư, xin nhờ ông giúp, chỉ cần ông có thể để cho tôi tạm biệt con gái của tôi một chút, bất kể điều kiện gì tôi cũng sẽ đều đáp ứng ông!”

Vương đại sư lắc đầu, nói: “Phu nhân nói quá lời, đây chỉ là việc nằm trong phận sự của tôi mà thôi, dù sao vụ án này cũng liên quan đến hai người con gái của nhà họ Diệp và cha vợ Tạ lão gia, vì thế tôi mong có thể sớm tìm ra hung phạm để an ủi vong linh của Giang tiểu thư, việc này không nên chậm trễ, chúng ta vẫn nên gọi hồn nhanh một chút!”

Vương đại sư nói xong, nhất thời tất cả mọi người đều trở nên bận rộn, tuy rằng cục trưởng Cao đối với những chuyện này khịt mũi coi thường, nhưng lại không thể không tuân theo lời của phu nhân thị trưởng, mặc bà ta làm gì làm.

Rất nhanh, pháp đàn gọi hồn đã sắp xếp xong, tất cả đèn trong phòng đều tắt, trên tường dán đầy cờ gọi hồn. Sau đó, Vương đại sư viết ngày sinh tháng đẻ của Giang tiểu thư vào một lá cờ rồi đứng giữa pháp đàn, cộng thêm một bộ quần áo mà Giang tiểu thư yêu thích treo ở bên trên cờ gọi hồn, để cờ gọi hồn thuận tiện tung bay, những người không liên quan toàn bộ đều phải rời khỏi căn phòng này, chỉ còn dư lại cục trưởng Cao và hai vợ chồng thị trưởng, và người làm lễ Vương đại sư.

Vương đại sư đầu tiên là di chuyển một cách kỳ lạ, trong miệng đọc một chuỗi thần thú mà người thường nghe không hiểu, bỗng hai mắt hắn mở to, lớn tiếng quát: “Thiên Môn mở, địa môn mở, đồng tử ngàn dặm đưa hồn đến, Giang Nhược Nhã, hồn hãy trở về!”

Qua ba bốn lần niệm tụng, bỗng, trong phòng bỗng dưng nổi lên một luồng gió lạnh, rầm một tiếng, toàn bộ cờ gọi hồn đột nhiên bay lên, không lâu sau, một bóng người phát ra ánh sáng lờ mờ chẫm rãi ngưng tụ ở trong căn phòng tối đen.

“Tiểu Nhã!” Phu nhân thị trưởng không nhịn được nữa, muốn xông lên, nhìn đứa con gái đã cách biệt âm dương khóc không thành tiếng. Nước mắt rơi đầy mặt, nếu không phải Vương đại sư ngăn không cho tới gần, e rằng bà đã sớm xông tới.

Thị trưởng cũng chậm rãi tới gần, nhìn người trước mắt giống y đúc con gái mình, quả thật cũng không dám tin, sau một hồi lâu, mới dò xét kêu một tiếng: “Nhã Nhi, là con sao?”

Không ngờ Giang Nhược Nhã lại có vẻ mờ mịt, hỏi ngược lại: “Ba mẹ, đây là nơi nào? Hai người làm sao vậy?”

Nghe xong lời này, hai vợ chồng thị trưởng Giang ôm nhau khóc rống, khóc đến thở không ra hơi, không nói được câu gì.

Vương đại sư thở dài, Giang Nhược Nhã chết vẫn chưa tới bảy ngày, là lúc thích hợp để gọi hồn, nhưng cô còn chưa ý thức được rằng mình đã chết.

Vương đại sư vội vàng hỏi: “Giang tiểu thư, cho tôi hỏi một chút, ở hộp đêm M-shine, cô có nhớ đã xảy ra chuyện gì hay không?”

“M-shine?” Giang Nhược Nhã đầu tiên là suy tư một thoáng, sau đó cả người run lên, trên mặt lộ ra vẻ sợ sệt, lập tức kinh ngạc thốt lên: “Tôi nhớ ra rồi, cái kia, chỗ đó có yêu quái, hắn không phải là người, mặt hắn đã biến thành mặt hồ ly vô cùng khủng bố, hắn mở miệng rộng ra, cắn về phía tôi......, thật quá đáng sợ, đúng rồi, tôi không phải bị thương sao, tại sao ngay cả một chút ấn tượng tôi cũng không có?”

“Mặt hồ ly?” Lần này, đến phiên Vương đại sư giật mình, rất nhanh, hắn đã rõ ràng mấy phần, Giang tiểu thư không phải chết ngoài ý muốn, mà là bị yêu quái ra tay giết chết, lẽ nào thành phố Tây Giang lại có yêu quái làm loạn sao?

Quay về Giang Nhược Nhã, cô nhìn cha mẹ khóc thành một đoàn, không nhịn được nhanh chân đi tới, nói: “Ba mẹ, con không có bị thương nặng, không phải đang khỏe mạnh đây sao, hai người khóc cái gì?”

“Tiểu Nhã, ô ô......”

Cô vừa nói như thế, vợ chồng thị trưởng Giang càng bi thống ngắm nhìn con gái của mình, khóc càng dữ dội hơn, bọn họ làm sao có thể nhẫn tâm nói ra sự thật tàn nhẫn này cho con gái biết đây?

Thế nhưng, lúc cô chậm rãi tới gần, đưa tay ra chuẩn bị ôm lấy cha mẹ, bỗng phát hiện cô lại vồ hụt, dễ dàng xuyên qua cơ thể của ba mẹ mình!

Giang Nhược Nhã hốt hoảng, lớn tiếng hỏi: “Này, đã xảy ra chuyện gì thế này?”

Vương đại sư mở miệng nói: “Ai......,Giang tiểu thư, tôi không thể không nói cho cô biết sự thật, thật ra cô đã không còn ở nhân thế nữa, chờ một lúc, tôi sẽ thi pháp siêu độ cho cô, để cô có thể sớm ngày đầu thai. Bây giờ, thì cô hãy nói mấy lời cuối cùng với ba mẹ cô đi!”

Giang Nhược Nhã như bị cảnh tỉnh, thật lâu không phản ứng, sau một hồi lâu, ánh mắt của cô rơi vào trên người cha mẹ, trong ánh mắt hai người đều là vẻ bi thống và không muốn, đều này cũng đã nói cho cô biết, Vương đại sư không có nói láo, những lời hắn nói tất cả đều là sự thật!

“A......, tôi không tin, tôi không muốn!”

Giang Nhược Nhã kêu thảm một tiếng, điều này cũng không quá kỳ quái, bất luận người nào nghe xong loại tin dữ này thì cũng không có cách nào tiếp thu, cô chạy như bay xuyên tường ra ngoài, trong chớp mắt, đã không thấy tăm hơi.

“Tiểu Nhã, tiểu Nhã!” Phu nhân thị trưởng lòng như đao cắt, hô vài tiếng, cuối cùng không còn nhìn thấy con gái, vội vàng hỏi: “Vương đại sư, con gái tiểu Nhã của tôi đi đâu rồi?”

Vương đại sư vung tay, nói: “Bình tĩnh đừng nóng, Giang tiểu thư nhất thời không chấp nhận nổi sự thật này, mấy ngày nữa sau khi cô ấy tiếp nhận sự thật này, tôi sẽ đích thân vì Giang tiểu thư mà làm nghi thức siêu độ, miễn cho sau này cô ấy trở thành cô hồn dã quỷ, phiêu bạt ở nhân gian!”

“Cảm ơn ông!” Thị trưởng cuối cùng cũng coi như có một chút trấn định, nói lời cảm tạ với Vương đại sự.

Sau đó, Vương đại sư dọn dẹp đồ gọi hồn, mở đèn trong phòng, Diệp Thiên Hạo, Diệp phu nhân và những người khác đã sớm không đợi kịp, vội vàng nối đuôi nhau mà vào, Diệp phu nhân đầu tiên hỏi: “Vương đại sư, thành công rồi sao?”

Vương đại sư gật đầu, nói: “Thị trưởng Giang, phu nhân, cục trưởng Cao, mọi người hiện tại cũng đã hiểu, kẻ chân chính hại chết Giang tiểu thư chính là tà vật tiểu Phan An kia, Nhị tiểu thư, Tam tiểu thư, quản lí Trương và những người khác đều vô tội!”

Thị trưởng Giang đau lòng khẽ gật đầu, nói: “Cục trưởng Cao, Diệp tiểu thư không có liên quan đến việc này, nên thả họ ra thôi, thế nhưng, thành phố Tây Giang bây giờ đã xuất hiện loại yêu quái chuyên hại người này, ông nhất định phải điều tra rõ ràng, để tránh cho con yếu quái này gieo họa tới thành phố Tây Giang, Vương đại sư, vụ án của con gái tôi xin nhờ ông!”

Vương đại sư vội vàng đáp: “Thị trưởng Giang, xin ông yên tâm, chuyện này bần đạo bụng làm dạ chịu, nhất định sẽ dùng toàn lực để ứng phó, tôi sẽ tru diệt con yêu quái này đến cùng, vì dân trừ hại!”

Tròng lòng thị trưởng Giang vô cùng thống khổ, sau khi dặn dò một vài câu, hai vợ chồng thị trưởng vội vã mang thi thể con gái rời khỏi cục cảnh sát, còn Tô Vũ, Diệp Hồng Tuyết, mấy người quản lí Trương cũng được thả ra.

Đoàn người rời khỏi cục cảnh sát, Diệp Hồng Tuyết trải qua chuyện lần này, bị dọa sợ không nhẹ, bước đi cũng không vững chân như muốn nhũn ra, trên đường đi phải có Diệp phu nhân đỡ mới không có ngã sấp xuống, còn Tô Vũ thì ngược lại, sắc mặt hờ hững, coi mọi chuyện giống như chưa từng xảy ra.

Nhưng Diệp phu nhân cũng quan tâm Tô Vũ một chút, hỏi: “Vũ nhi, con có bị dọa sợ không? Cảm giác vẫn tốt chứ?”

“Cảm ơn Diệp phu nhân, tôi rất khỏe!” Tô Vũ cười nhạt, thật ra trong lòng Tô Vũ đang tính toán kế hoạch.