Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Chương 41: Thoát chết!! (2)




Nó sau khi được cứu thì vô cùng ngạc nhiên vì nó không ngờ hắn sẽ cứu nó, cảm giác của nó lúc này rất là vui và có tí gì đó gọi là hạnh phúc không phải vì nó yêu hắn hay cái gì đâu, nó hạnh phúc là do thật sự có ngày nó không bảo vệ được bản thân và có người đã ra tay bảo vệ nó, cảm giác được bảo vệ thật sự rất là và nó rất tuyệt, nó không ngờ được người khác bảo vệ lại có cảm giác như vậy! Hắn còn ngạc nhiên hơn nó nữa hắn thật không tin nỗi chính mình, hắn đâu có ý định cứu nó nhưng cơ thể tự động ra tay cứu, sao hắn lại như vậy chứ nhỉ? Hắn bắt đầu thấy lo lắng về cái thứ tình cảm này đối vs nó? Tình cảm này là gì đây? Mong không là tình yêu!! Còn cái đám bị đạp kia đang lò mò ngồi dậy, ánh mắt thét ra lửa, ánh mắt ăn tươi nuốt sống, ánh mắt căm thù, anh mắt kinh dị đang chỉa vào hắn liên tục và không ngừng nghỉ, hắn cảm thấy có khí lạnh đâu đây nè!! Hắn và nó nhìn lại cái đám đó thì Trúc chợt nói:

-Có nghe cái gì không? – từ trong nhà đang phát ra tiếng bíp bíp, chuyện gì đang xảy ra, đám cháy có vẻ đang cháy một cách dữ dội, nó sắp lan tới tầng 1 rồi. Tiếng còi cứu hoả dội đến dồn dập ( hàng xóm gọi cứu hoả), cả đám đáng lẽ là phải ra ngoài ngay để tránh lửa lan ra ngoài nhưng không cả đám đột nhiên chia ra rồi tìm đâu đó, nó đi đến một cột nhà bám đầy cây cỏ, trong đám cỏ đó là…………………………..bom, có rất nhiều dây điện và có 3 màu chủ yếu: Vàng, xanh và đỏ. Nó la lên:

-Nè!! Lại đây!! – cả đám kéo lại xem thật là bất ngờ khi tiếng bíp bíp diễn ra nhanh hơn, thời gian đang chạy nhanh hơn chỉ còn 1’ nữa nó sẽ nổ nhưng nó chú ý đây không phải là bom bình thường nó được điều khiển sẽ nổ bất kỳ lúc nào nhận ra điều đó cà đám chạy nhanh như gió nhưng trớ trêu thay khi lúc nãy hắn đạp lỡ trúng chân Trang và bây giờ cái chân của Trang đang bị trật nên có thể chạy không được, nó và Trúc lại đỡ Trang chạy, tiếng bíp bíp chạy nhanh hơn lúc nãy vì lửa đã tràn ra khiến quả bom nóng hơn, tụi nó cách khogn6 xa quả bom cho mấy vì sức chạy không còn bao nhiêu, tụi nó vẫn cố chạy, thấy không có khả năng chạy nhanh vì phải đõ Trang nên 2 đứa bắt đầu thấy đuối rồi…………………5s………………..4s…………………3s…………………2s…………………..1s…………………………….0.

-Thôi rồi!!!!- tiếng nói cuối cùng của nó phát ra và …………BÙM, tiếng kính vỡ choang choang cũng vang lên, tiếng rầm rầm khi căn nhà đang sập xuống, phừng phừng lửa, tụi nó và tụi hắn đang nằm bất động, chết rồi sao??? Nó chợt ngồi dậy thì thấy mấy anh cứu hoả đang dập lửa, nó còn sống còn mấy người kia thì sao? Đám kia vẫn nằm im không hề nhút nhít nhưng may vì vẫn còn thở, lúc nãy tại sao lại thoát? Tua lại khúc nãy nào!!!!

Nó cùng vs Trúc đang ra sức chạy hết tốc lực nhưng chẳng chạy xa được bao xa trong khi tụi hắn lại chạy xa một đoạn, khi tiếng bom càng ngày càng nhanh, tụi nó càng rối cho tới khi còn 2s còn lại thì Trang cảm thấy có ai bế xốc cô lên thì ra Quân thấy nó vs Trúc đang rất mệt nên anh bế Trang chạy một mạch, Hạo thì vác Trúc như vác gạo ấy anh thấy cô chạy không nổi nữa rồi, Trúc thấy anh làm thế còn thúc giục chạy nhanh nữa cơ, cô thân thì nhỏ chứ miệng thì to la hét khinh khủng, còn hắn thì………………( T/g: Nghĩ sao? Đừng nói là bế kiểu công chúa nha!! Tui là tui thấy được đó) Thật ra hắn cũng muốn giúp nó nhưng khi nhìn lại thì nó chạy tuốt phía xa trong khi hắn đang nhìn đâu đó, chạy được một khoảng thì tiếng bùm nổ ra tụi nó và tụi hắn đồng loạt nhảy lên rồi nằm sấp xuống, cuối cùng thì cả đám không sao!!! Hên quá đi mất!

Chạy ra khỏi nhà, tụi hắn và tụi nó quần áo xộc xệch, đầu tóc rối bời, mặt mày gì mà chỗ trắng chỗ đen. Mọi người xung quanh bu vào hỏi thăm tụi nó có sao không? Chợt 3 chiếc xe bóng loáng đậu trước mặt cả đám, Pama tụi hắn bước xuống xe, mẹ của tụi hắn mắt đẫm lệ, khuôn mặt đầy lo sợ cùng hoảng loạng, còn Pa tụi hắn thì chỉ lạnh lùng nhìn nhưng cái nhìn đầy yêu thương, mẹ của tụi hắn đi lại ôm chầm lấy con, pa của hắn nói:

-Các con nên đi du lịch đi!!! – Tụi nó tròn xe đôi mắt nhìn người đối diện, nghĩ sao mới trãi qua cái giây phút sinh tử, tự nhiên kêu đi du lịch là sao? Cà mẹ của tụi hắn cũng chả phản đối gật đầu như bảo tụi hắn đồng ý vs ý kiến của ba mình, thật không hiểu nỗi gia đình này bị cái gì nữa? Hắn nói:

-Dạ!! – Nghe được tới đó Pama hắn chạy đi, còn tụi nó đứng ngơ ngác không hiểu chuyện gì mới xảy ra!

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cháp hơi ngắn thông cảm nha! Mình đang bị bệnh!