Cố Tiểu Tây

Chương 265




Cố Đình Hoài còn muốn nói gì đó, nghe xong gật gật đầu, che chở Cố Tiểu Tây sải bước rời đi.

Trần Nguyệt Thăng đứng ở giao lộ, nhìn anh em nhà họ Cố đi xa, bỗng nhiên cười tự giễu.

Anh ta vẫn cho rằng tình cảm của Cố Tiểu Tây đối với anh ta là chân thành nhiệt liệt, không thể nào tiên tan nhanh như vậy được, nhưng từ sau khi chia tay với Điền Tĩnh thì anh ta mới nhìn thấy rõ, Cố Tiểu Tây thật sự không có chút suy nghĩ nào với anh ta.

*

Một đường đi rất nhanh.

Cố Đình Hoài có chút lo lắng, liên tiếp nghiêng đầu nhìn về phía Cố Tiểu Tây: “Bé à, vừa rồi anh cả...”

Cố Tiểu Tây nhướng mày: “Hả?”

Cố Đình Hoài suy nghĩ một chút, vẫn lên tiếng cảnh cáo vài câu: “Trần Nguyệt Thăng không phải hạng người tốt lành, chân trong chân ngoài, đứng núi này trông núi nọ, em nên tránh xa anh ta ra.”

Anh ấy từng thấy trước kia em gái rất muốn gả cho Trần Nguyệt Thăng, tuy nói hiện giờ đã hoàn toàn tỉnh ngộ, nhưng ai biết liệu còn có thể xuất hiện Trần Nguyệt Thăng thứ hai hay không? Người yêu ấy mà, yêu cũng không thể đánh mất cả tự tôn được.

Cố Tiểu Tây bật cười, nhưng nghĩ đến hành động trước kia của mình, vẫn trịnh trọng đáp: “Anh cả yên tâm đi, em và Trần Nguyệt Thăng đã sớm đường ai nấy đi, sẽ không có bất kỳ dây dưa rễ má nào.”

Cho dù là có, cũng là thù hận, cô sẽ trả thù.

Cố Tiểu Tây lặng lẽ nói tiếp một câu ở trong lòng.

Cố Đình Hoài ngược lại thở phào nhẹ nhõm, biết em gái đã nghe lọt tai.

Không bao lâu sau, đã tới công xã Hoàng Oanh.

Nhật Báo Quần Chúng ở ngay phố Phúc Hậu của công xã, ở ngay bên cạnh nơi làm việc của công xã, lúc nào cũng có thể nhìn thấy ban lãnh đạo công xã Hoàng Oanh. Một công việc như vậy, đặt trong tay bất cứ người nào cũng phải cười trộm!

Tuy rằng trước đây Cố Đình Hoài thường xuyên đến công xã, nhưng đều là đi chợ đen, nơi như có cán bộ lãnh đạo phố Phúc Hậu thì anh ấy chưa từng tới. Thứ nhất là biết người trong nhà trà trộn ở chợ đen, thuộc phần tử vi phạm pháp luật nên chột dạ. Thứ hai là vì kính sợ.

Hai người lại đi ước chừng khoảng mười phút, rốt cục cũng tới Nhật Báo Quần Chúng, lúc này đã là sáu giờ rưỡi.

Cố Tiểu Tây nói: “Hôm nay vất vả cho anh cả rồi, anh mau trở về đi, em tự làm được.”

Cố Đình Hoài có chút do dự, nhưng nhìn văn phòng Nhật Báo Quần Chúng đầy khí thế, vẫn gật đầu: “Được, vậy anh về đây, buổi trưa đưa cha đi gặp cô cả thì cẩn thận nhé.”

Cố Tiểu Tây gật đầu, đứng ở cửa vẫy tay với Cố Đình Hoài: “Vâng, em biết rồi, anh mau trở về đi.”

Cố Đình Hoài đi rồi, cô ngoái đầu nhìn lại nơi làm việc trước mắt. Nơi làm việc của Nhật Báo Quần Chúng không tính là rất lớn, nhưng sạch sẽ gọn gàng, vừa nhìn đã biết là nhà mới xây sau xã hội mới, khắp nơi lộ ra mùi mới toanh.

Kiếp trước cô chưa từng đến nơi này, kiếp này lại làm việc nhiều năm ở chỗ này, cảm giác này thật sự không tệ.

Cố Tiểu Tây hít sâu một hơi, đẩy cửa vào văn phòng.

Đập vào mắt chính là đại sảnh rộng rãi, thời gian tuy còn sớm, nhưng đã có không ít người đi tới đi lui. Bản thân Nhật Báo Quần Chúng thuộc về đơn vị cần tăng ca làm việc, có vài người thậm chí còn đang ngáp, vừa nhìn đã biết trắng đêm không ngủ.

Cố Tiểu Tây lấy thư giới thiệu ngày hôm qua lấy được ở chỗ chăn nuôi từ trong túi ra.

Đây là Vu Văn đưa cho cô, trong thư giới thiệu có đánh dấu người hôm nay cô sẽ gặp. Muốn nhậm chức vào đơn vị này, đầu tiên phải thông qua người này, sau đó lại tiến hành phân tổ cho cô, lấy được đồng phục làm việc và thẻ làm việc, mới xem như thật sự nhậm chức.

Mà người này, chính là tổng biên tập tin tức của Nhật Báo Quần Chúng: Ngụy Lạc.