Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1302




Chương 1302

Vân Thư vừa dứt lời liền cầm lấy ly rượu đỏ ở bàn bên cạnh, lại từ trên đỉnh đầu rót xuống.

Sau đó, lại tiếp ly rượu thứ ba.

Ly rượu cuối cùng được rót xong, Vân Thư trực tiếp đem ly rượu trong tay ném xuống đất.

Thanh âm loảng xoảng vang lên, chiếc ly thủy tinh trên tay bà lập tức bị vỡ thành nhiều mảnh nhỏ.

Vài tiếng loảng xoảng đổ vỡ nữa lại vang lên, hai cái ly còn lại cũng bị bà ném xuống đất.

Trong nháy mắt, trên mặt đất toàn những mảnh vỡ.

Vân Thư lạnh lùng nhìn Hạ Nhu, giày của bà ta cũng bị tháo ra.

Lúc này, chỉ còn lại một đôi chân trần.

“Bây giờ, từ chỗ này đi ra, chuyện trước kia giữa chúng ta toàn bộ đều xóa bỏ. Chỉ cần bà không gây chuyện thị phi, tôi cũng sẽ không làm bất cứ điều gì bất lợi với bà.”

“Nhưng nếu bà vẫn còn dám gây sóng gió, vậy thì đừng trách tôi không khách khí.”

Nhìn những mảnh thủy tinh vỡ rơi đầy trên mặt đất, Hạ Nhu khuất nhục cúi đầu, đôi mắt cũng đỏ lên.

Trên mặt đất toàn bộ là những mảnh thủy tinh vỡ, một đôi chân trần đi qua nó sao, chỉ cần tưởng tượng thôi cũng biết nó đau đớn như thế nào rồi.

Nhưng mà, bà lại không thể không đi.

“Được, tôi sẽ đi!”

“Nhưng mà Vân Thư, bà phải nhớ kỹ, một ngày nào đó, tôi sẽ trả lại bà gấp mười gấp trăm lần ngày hôm nay, bà cứ chuẩn bị sẵn tâm lý đi.”

“Đương nhiên, mỗi giờ mỗi phút đều sẵn sàng nghênh tiếp bà.” Vân Thư không hề sợ hãi nhìn về phía bà ta.

Hạ Nhu cắn răng, sắc mặt trắng bệch, từng bước từng bước một đi qua.

Bởi vì trên mặt đất toàn là mảnh thủy tinh vỡ cho nên chẳng mấy chốc bàn chân đã rỉ máu.

Những người ở bên dưới hầu như đều là vỗ tay tán thưởng.

Lý do rất đơn giản, Vân Thư đã giúp bọn họ trút giận.

Nguyên bản là một tiết mục xé tiểu tam hay như vậy, mấy phu nhân nhà giàu này đều xem đến vô cùng thích thú.

Lục Kiến Thành mang theo Nam Khuê đi mua sắm ở trung tâm thương mại.

Dưới sự chủ động quẹt thẻ của ai đó, cô đã mua được rất nhiều thứ.

Phụ nữ sao, trời sinh vẫn là thích mua sắm nhất.

Thời điểm ra khỏi cửa, bởi vì Lục Kiến Thành kéo ra ngoài cho nên Nam Khuê đã đi giày cao gót.

Nếu cô ấy biết bản thân là đi mua sắm chắc chắn sẽ đi giày đế bằng.

Mãi cho đến khi lòng bàn chân trở nên đau nhức, cô mới nhìn chân mình thở dài.

“Sao vậy?” Lục Kiến Thành hỏi.

“Chồng à, chân em đau.”

Nam Khuê từ trước đây đều chưa bao giờ nghĩ mình là người thích ra vẻ nhưng hiện giờ cô phát hiện bản thân hông ra vẻ không được.

Chỉ cần anh ở bên cạnh cô, cô chính là hận không thể bất cứ lúc nào cũng có thể làm nũng với anh.