Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2112




Chương 2112

Đối với Cố Tịch Dao mà nói, thật sự là một đả kích này nối tiếp một đả kích khác.

Mẹ tử vong ngoài ý muốn, lại có liên quan đến đồ ăn mà Bắc Minh Quân đưa cho bà.

Bắc Minh Quân chính là hung thủ hại chết mẹ.

Tại sao anh lại phải làm như vậy chứ, mặc dù mẹ đã nói với mình là không thể tiếp tục qua lại với anh ta, nhưng mà khi đó anh ta cũng đâu có ở đây đâu.

Hơn nữa dù là từ phòng bệnh đến bác sĩ chữa bệnh của mẹ đều là do Bắc Minh Quân một tay sắp xếp.

Giờ phút này thật sự cô không thể nghĩ ra được rút cuộc là lý do như thế nào lại có thể để cho Bắc Minh Quân có động cơ ra tay giết mẹ.

Cho dù là mình nghĩ như vậy, nhưng mà vẫn không có cách nào thay đổi sự thật.

Hiện tại Bắc Minh Quân đã trở thành kẻ tình nghi giết người.

Bắc Minh Quân trở thành kẻ tình nghi, ngay cả chính anh cũng không ngờ tới.

Nhưng mà đối diện với chứng cứ do cảnh sát cung cấp, anh đã không có lời nào để nói, bởi vì trên hộp cơm có lưu lại dấu vân tay của mình.

Trong đoạn băng ghi hình có hình ảnh mình ra vào phòng bệnh của Lục Lộ, bây giờ cảnh sát đã coi như có chứng cứ chắc chắn.

Sau khi anh bước ra khỏi đồn cảnh sát, lúc đầu anh muốn quay lại bệnh viện nhìn Cố Tịch Dao, nhưng mà anh cảm thấy hiện tại mình không thích hợp đi gặp cô.

Một mình anh trở về nhà cổ nhà họ Bắc Minh.

Lúc này Trình Trình cũng đã trở về sớm một bước.

Cậu nhìn thấy ba đã về, cảm thấy hơi bất ngờ, bởi vì cậu biết mẹ đã đi đến đồn cảnh sát tìm ba.

Nhưng mà ba đã trở về, mẹ lại không có ở bên cạnh của ba.

Bắc Minh Quân cũng nhìn thấy Trình Trình đang nhìn mình, hiện tại hai ba con bọn họ cũng chỉ có thể ngầm hiểu lẫn nhau.

Dù sao ở trong nhà cũng chỉ có hai người mới biết tình hình thực tế.

Cố Tịch Dao ra khỏi đồn cảnh sát, trong đầu của cô xuất hiện vừa là nghi vấn vừa là lửa giận.

Thật sự làm cho cô tâm phiền ý loạn.

Có lẽ lúc này trở về nơi ở của Kiều Kiều mới là lựa chọn tốt nhất.

Sau khi Anna nói chuyện điện thoại với Cố Tịch Dao xong, cô ta cũng giống như là một người có tâm bệnh.

Cô ta cảm thấy rất lo lắng cho Cố Tịch Dao, cô ta biết Lục Lộ ở trong lòng của Cố Tịch Dao là một sự tồn tại lớn đến cỡ nào.

Đến tận khuya cô ta mới nhìn thấy Cố Tịch Dao trở về, cuối cùng trong lòng cũng thở một hơi nhẹ nhõm.

“Mẹ ơi, mẹ đã đi đâu vậy, sao lúc Cửu Cửu thức dậy lại không thấy mẹ ở đâu?” Cục cưng nhỏ hí ha hí hửng giang tay ra, từ phòng khách chạy về phía Cố Tịch Dao.

Cố Tịch Dao miễn cưỡng nở nụ cười ngồi xổm xuống ôm lấy Cửu Cửu: “Cục cưng nhỏ, xin lỗi con nha, hai ngày nay mẹ có chuyện rất quan trọng phải làm cho nên không về nhà.”

Nhìn dáng vẻ ngây thơ đáng yêu của Cửu Cửu, cô lại không tự chủ nhớ đến mình và mẹ.

Có rất nhiều thứ cảm động lây.