Cô Vợ Xinh Đẹp Vô Tình Của Tổng Giám Đốc

Chương 40: Đi chơi ở hòn đảo - ngày cuối (4)




- “Bộ 4 tiếp tục lên đường đi đến nhà hàng THE LOVE. Khi đến nơi, họ bước vào và lại trở thành tâm điểm chú ý trong nhà hàng. Cô không muốn gặp phiền phức nên đã chọn một phòng riêng để cả 4 người có không gian riêng. Bên trong nhà hàng được trang trí rất tỉ mỉ, hợp với không khí và tên của nó rồi thêm những bài nhạc du dương nghe rất êm tai... Vừa vào phòng, cô đã cảm nhận được một mùi hương êm dịu làm cho cô thích, lúc này phục vụ đi vào lên tiếng “

- “Xin hỏi quý khách dùng gì a????“. Anh chàng phục vụ hỏi nhưng ánh mắt thủy chung cứ nhìn vào 2 nàng nhà ta nhất là cô. Cô nhìn vào thực đơn, có rất nhiều món ăn ngon và lạ, thế nhưng cô không biết phải ăn món nào nên cô quay sang anh chàng phục vụ nhẹ giọng hỏi

- “Anh có thể giới thiệu cho chúng tôi vài món được không???“.

- Anh chàng cứ ngơ ngơ ngác ngác nhìn cô mà không hề hay biết đang có ánh mắt chứa đầy lửa giận nhìn mình. Thấy anh ta không trả lời, cô lại lên tiếng

- “Nè, anh!! Anh gì đó ơi!!! Anh có nghe không????“. Cô thấy anh chàng không trả lời thì giơ tay lên trước mặt anh ta. Vy ngồi bên cạnh mà buồn cười liếc qua anh thấy anh đang trừng mắt nhìn người ta, nhìn anh lúc này như đứa trẻ đòi kẹo vậy trông rất dễ thương a!!!. Vy lên tiếng để giảm bớt khí lạnh trong phòng

- “Này!! Anh!! Anh có nghe bạn tôi hỏi không???“. Lúc này anh chàng mới hoàn hồn lại, có lẽ là do âm thanh của Vy lớn nên mới làm cho anh chàng trở lại bình thường

- “A!! Vâng, vâng!!! Ở nhà hàng chúng tôi vừa có một món lẩu và vài món hải sản mới đấy ạ!!!”

- “Lẩu sao??? Nếu là lẩu thì cũng hợp với tôi đấy!! Anh có thể cho tôi biết món lẩu mới đó như thế nào không???”

- “Vâng, là món lẩu uyên ương a!!!“. Anh ta trả lời

- “Lẩu uyên ương??? Vậy cho chúng tôi một phần lớn đi!! Còn hải sản thì.... Ừm, Ngọc à!! Cậu chọn đi!!“. Vy lên tiếng quyết định, còn về hải sản Vy nhìn cô nói để cho cô chọn vì Vy biết cô cũng rất thích ăn a!!!

- “À, ừ!! Cho tôi một phần tôm sốt phô mai nướng lò nhé!!!“. Cô nhìn thực đơn rồi nhìn anh chàng phục vụ cười nói rồi cô nhìn qua anh nảy giờ im lặng không nói. Cô lên tiếng nói với anh

- “Lãng Thần, anh cũng kêu món đi!!! Đừng ngồi không như thế chứ!!!”

- “Được rồi, vậy anh cho chúng tôi một chai rượu vang đỏ Pinot Noir đi!!!“. Anh liếc nhìn phục vụ rồi nói. Cái liếc mắt của anh làm cho anh chàng lạnh lưng, ánh mắt như cảnh cáo: *Cô ấy là của tôi!! Các người đừng mơ tưởng!!!*

- “Vâng....vâng!!!“. Sau khi ghi xong món anh chàng liền đi ra nếu không sẽ bị ánh mắt đó của anh giết a!!!. Khi phục vụ đi ra thì Vy cất tiếng cười như điên

- “Ha ha ha!!!! Buồn cười chết đi được!!!”

- “Vy à!! Sao tự nhiên mà cậu cười thế hả???“. Cô ngồi bên cạnh thấy Vy cười thì nhướn mày hỏi

- “Hả?? À, không có gì đâu!! Tại tớ ngửi thấy mùi chua a!!!“. Vy nín cười rồi trả lời cô

- “Hở??? Cậu nói gì mà tớ chẳng hiểu gì cả!!!“. Cô nhăn mặt nhìn Vy

- “Ây da!! Cậu không phải hiểu đâu!! Một mình tớ hiểu là được rồi!!!“. Vy nháy mắt tinh nghịch rồi liếc qua nhìn anh, thấy nét mặt anh thoáng đỏ. Vy cười thầm trong lòng. (Tg: Ha há!! Có người đang ghen kìa!!! *cười đểu*..... Anh: kon kia!!!! Nói ai hả???? *đầu đầy khói!!!*..... Tg: Hô hô!!! Ta đây là nói fong lông à ngen!!!! *lè lưỡi*..... Anh: Nói gì hả???? *Tay đang cầm cái gì đó chuẩn bị fang*..... Tg: Biến đâu mất tiêu!!!! *quay lại lè lưỡi tiếp*..... Anh: “.....”)

- “Hừm, cô mà cũng có chuyện bí mật à??“. Lâm Phong lúc này cất tiếng, giọng chế giễu

- “Ờ, thì sao??? Tôi thích thế đấy!!! Thế nào??? Anh muốn gì???“. Vy liếc xéo Lâm Phong

- “Không dám!!! Tôi đây không dám đắc tội cô đâu!!!“. Lâm Phong giả vờ sợ sệt

- “Hừ, biết điều đấy!!!“. Vy vênh mặt lên nói

- “Đồ bà chằn!!!“. Lâm Phong lèm bèm

- “Anh vừa nói gì đó???“. Vy nhướn mày hỏi

- “Hở??? Bộ tôi có nói gì à???“. Lâm Phong giả ngu

- “Xì!!!“. Vy trề môi nhìn Lâm Phong

- Lúc này, phục vụ đẩy xe mang thức ăn đi vào. Họ đẩy xe lại bàn rồi đưa món lẩu lên bàn trước rồi tới món hải sản. Sau khi các món đầy đủ thì anh chàng phục vụ lên tiếng

- “Chúc quý khách ngon miệng ạ!!!“. Sau đó liền ra ngoài.

- “Chúng ta ăn đi nào!!!“. Anh cười lên tiếng

- “Ừm, ăn thôi!!!“. Cô *gật đầu* nói.

- Trong lúc ăn, cô và anh trò chuyện rất vui vẻ, cười nói không ngừng. Anh giúp cô rót rượu còn cô thì làm bún cho anh ăn. Hai người cứ nói chuyện với nhau mà không hề để ý rằng có 4 ánh mắt đang phát sáng nhìn họ rất là nham hnhở a!!!.