Còn Ai Để Ý Nước Mắt Em Rơi

Chương 16




Xử Nữ mơ màng mở mắt, ngay lập tức cảm thấy toàn thân đều mệt mỏi. Xử Nữ ghét cảm giác này. Đưa mắt nhìn xung quanh, Xử Nữ biết mình đang nằm trong phòng bệnh. Xử Nữ còn nhớ trước khi cô ngất đi đã nhìn thấy gương mặt lo lắng của Xà Phu, Song Ngư và những người khác.

"Mọi người đâu hết rồi? Họ có biết bệnh của mình không?"

Xử Nữ tự hỏi, cô ngồi dậy bước xuống giường. Đoạn Xử Nữ vừa nhấc chân định bước ra ngoài thì cửa phòng bệnh bật mở, từ ngoài Song Ngư đi vào.

- Cậu đã tỉnh, cậu làm tớ lo quá đấy - Song Ngư nhìn Xử Nữ trách móc.

- Mọi người đâu hết rồi, Giải nhi đâu? - Xử Nữ hỏi.

- Bọn họ khi nghe tin cậu không sao vào thăm một lúc thì cả đám kéo nhau xuống dưới căn-teen bệnh viện ăn trưa rồi, Giải nhi cũng vậy, cậu ấy ban đầu nói muốn ở đây đợi cậu tỉnh lại nhưng tớ nói sẽ ở lại với cậu bảo Thiên Yết đưa cậu ấy đi luôn.

- Thế bọn họ có biết tớ...

- Đừng lo, không ai biết đâu. Bác sĩ chỉ nói là bệnh cũ tái phát thôi, Sư Tử có hỏi nhưng tớ nói là bệnh thông thường thôi - như biết Xử Nữ muốn hỏi gì Song Ngư cắt ngang lời cô.

Nghe vậy Xử Nữ cũng yên tâm, bước đến bên cạnh cửa sổ im lặng hồi lâu Xử Nữ mới quay lại nhìn Song Ngư lên tiếng:

- Tớ muốn xuất viện, Ngư nhi.

- Có ổn không, tớ thấy vẻ mặt cậu gần đây cũng không được tốt lắm hay là ở đây thêm mấy ngày nữa để theo dõi đi - Song Ngư nói.

Mấy ngày nay cô thấy Xử Nữ có vẻ mệt mỏi, gương mặt xanh xao khiến cô có chút lo lắng. Vì vậy chi bằng nhân dịp này mà tống Xử Nữ ở đây thêm vài ngày nữa đi, một là để cho cái con người không biết chăm sóc bản thân này nghỉ ngơi thêm một vài ngày, hai là để Song Ngư cô có thời gian mà tìm đối sách để đối phó tên Rome kia. Hắn ngang nhiên làm ra những chuyện muốn hại Xử Nữ của cô, lại không biết hắn đã lên kế hoạch tiếp theo gì để mà hại Xử Nữ và vì sao hắn lại tiếp cận cô làm gì? Thật sự là cô rất muốn biết.

- Không cần, tớ không sao. Cậu đi làm giấy xuất viện cho tớ đi - Xử Nữ vẫn kiên quyết với ý định xuất viện của mình.

Song Ngư vẫn đứng nhìn Xử Nữ, cô đang suy nghĩ làm thế nào mới giữ chân được Xử Nữ ở lại đây. Cảm thấy Song Ngư không có ý định đi làm giấy xuất viện cho mình, Xử Nữ nói nhưng mắt lại không nhìn Song Ngư.

- Cậu không đi, tớ cũng có cách ra khỏi đây.

- Vậy sao, vậy cậu nghĩ sẽ đánh tớ để có thể đi hả. Quá ngây thơ rồi, nè, đừng quên tớ là ai nha - Song Ngư nhếch môi cười khinh.

- Thay vì đánh cậu để cậu cho tớ rời khỏi đây chi bằng tớ từ đây nhảy xuống dưới cho nhanh - Xử Nữ nhếch mép, cô mở toạc cửa sổ ra.

Đoạn Xử Nữ vừa định nhảy xuống dưới thì bị Song Ngư túm cổ lôi lại.

- Được rồi, được rồi. Đừng manh động, tớ đi, đi là được chứ gì. Bớt có giỡn kiểu đó đi, hại người ta đau tim quá nha - Song Ngư lắc đầu chịu thua Xử Nữ.

- Vậy thì... - Xử Nữ xoay tròn ngón trỏ hướng ra cửa ý bảo Song Ngư đi đi.

Song Ngư thở dài một cái mặt mầy xám xịt mà rời đi. Lần nào cũng vậy hết, cứng đầu cứng cổ. Thiệt, cô không bao giờ có thể thắng được Xử Nữ về cái khoảng ngang bướng không ai bằng này.

Song Ngư đi, Xử Nữ vẫn đứng dựa lưng vào tường cạnh cửa sổ, mắt ngước nhìn trời, nhìn mây bay. Cô không biết, cô không biết mình còn có thể ngắm nhìn mặt trời, ngắm nhìn mây bay được bao lâu nữa. Mọi chuyện đã không đi theo đúng những gì mà cô đã vạch ra, từ lúc chuyện Ma Kết phát hiện ra Song Ngư là thủ lĩnh của Angela thì mọi việc đã đi theo chiều hướng khác. Thật không biết là nên mừng hay lo lắng. Cô và Cự Giải cùng với mọi người không còn đối nghịch nhau là tốt hay xấu? Cô không biết, chỉ có thể mong mọi chuyện tốt đẹp.

Nén tiếng thở dài, Xử Nữ quay lại nhìn về phía cửa phòng bệnh nơi có người vừa mới mở cửa đi vào. Xử Nữ chưa kịp mở miệng nói gì thì người kia đã lao nhanh về phía cô, bàn tay người đó bóp cổ cô.

- Anh làm cái gì vậy, buông tôi ra - Xử Nữ ra sức vùng vẫy, cố hết sức để gỡ bàn tay của kẻ đang bóp cổ mình ra, nhưng càng cố thì người đó càng siết chặt hơn.

- Chẳng phải cô muốn chết sao, tôi đang giúp cô toại nguyện đấy thôi - vẻ mặt người đó tức giận nhìn Xử Nữ gằng giọng.

- Anh..khục..anh điên rồi, mau buông tay, Lãnh Thiên Bình..khục khục...

- Ngay cả bản thân mình cô cũng không quan tâm thì chết sớm hay muộn cũng có khác gì nhau.

- Tôi như thế nào cũng không liên quan đến anh, anh là ai mà phải xen vào - Xử Nữ khó khăn nói.

- Chị Xử à, em mang cháo...

Xoảng

Chén cháo trên tay Cự Giải rơi xuống đất khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt. Khi nảy cô ở dưới căn-teen dùng bữa thì Song Ngư có xuống nói với cô Xử Nữ đã tỉnh, cô đã rất mừng muốn ngay lập tức chạy lên thăm chị mình nhưng bị Thiên Yết giữ lại bắt phải ăn hết phần cơm của mình mới cho đi. Ban đầu cô đã rất giận Thiên Yết nhưng nghĩ lại cũng vì anh lo cho cô thôi, nên cô đành ngồi xuống ăn xong mới lên thăm chị mình. Cô còn mang một ít cháo lên cho Xử Nữ, nhưng nào ngờ vừa bước vào phòng thì cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt cô là Thiên Bình đang bóp cổ Xử Nữ, chị cô.

- Chị Xử - Cự Giải vội chạy đến chỗ Xử - Bình, cô đánh vào tay Thiên Bình liên tục chỉ mong sao anh thả chị cô ra nhưng xem ra vô ích - Bình ca, anh làm gì vậy? Mau buông chị em ra. Bình ca...huhu... - Cự Giải nước mắt ngắn dài khi nhìn thấy gương mặt tái mét của Xử Nữ.

Nhận thấy Thiên Bình vẫn không có ý định buông Xử Nữ ra, sức của cô thì chẳng thể làm gì nên Cự Giải chạy khỏi phòng bệnh để tìm người giúp. Vừa được một đoạn Cự Giải liền chạm mặt Thiên Yết, Ma Kết. Cô vội chạy đến chỗ họ.

- Yết ca, Ma Kết, hai người mau lên. Bình ca anh ấy...chị của em - Cự Giải lo lắng đến mức không thể hoàn thành câu nói của mình.

Nghe những gì Cự Giải nói, cả hai khó hiểu nhìn nhau nhưng khi thấy vẻ mặt lo lắng của cô thì cả hai liền đoán được có chuyện gì đó đã xảy ra. Hai người liền chạy đến phòng bệnh của Xử Nữ. Đến nơi cả hai kinh ngạc không thôi.

- Thiên Bình - Ma Kết, Thiên Yết cùng lao đến tách Thiên Bình ra khỏi Xử Nữ.

- Thiên Bình cậu làm cái quái gì vậy? Mau thả Xử Nữ ra ngay - Ma Kết từ đằng sau ôm lấy người Thiên Bình trong khi Thiên Yết đang cố gỡ tay Thiên Bình ra.

- Nghe không Thiên Bình, Xử Nữ sẽ chết mất. Buông tay ra - Thiên Yết cũng lên tiếng.

Bốp

Thấy tình hình có vẻ không ổn Thiên Yết giơ nắm đấm, anh đấm một phát thật mạnh vào mặt Thiên Bình. Do bất ngờ mà Thiên Bình phải lùi về sau vài bước, bàn tay đang bóp cổ Xử Nữ cũng buông ra.

Phịch

Thiên Bình buông ra, cả người Xử Nữ vô lực mà ngã xuống đất. Cô ôm lấy cổ mình ra sức hớp lấy từng ngụm không khí.

- Khục khục...hơ...khục...

- Chị Xử, chị không sao chứ? Hic...- Cự Giải quỳ xuống đối diện Xử Nữ, vẻ mặt lo lắng hỏi. Nhìn thấy Xử Nữ đang cố gắng thở, Cự Giải đứng bật dậy tiến nhanh đến chỗ Thiên Bình - Tại sao anh lại làm vậy? Tại sao, tại sao hả? Huhu - Cự Giải ra sức đấm thùm thụp vào người Thiên Bình.

Thiên Yết liếc nhìn Xử Nữ đang ngồi bệt dưới đất. Cô khó khăn hớp lấy từng ngụm không khí vừa bị Thiên Bình cướp đi, đâu đó sâu thẳm trong tim Thiên Yết bỗng xuất hiện một cảm giác rất lạ. Một chút nhói đau len lõi trong tim anh.

Anh khẽ chau mày.

- Cậu làm sao vậy hả Thiên Bình, vừa rồi cậu có biết mình đang làm gì không? - Ma Kết nhìn Thiên Bình lên tiếng.

Thiên Bình chẳng đáp lại, anh nắm chặt đấm tay. Chết tiệc, cảm giác trong anh hiện giờ là thế nào đây. Cái cảm giác nhoi nhói trong tim này là thế nào? Vì sao anh lại tức giận khi nghe xong những lời mà vị bác sĩ kia nói về bệnh tình của Xử Nữ? Tại sao anh lại có hành động điên rồ đó chứ? Anh rốt cuộc là đang bị cái gì vậy?

- Garrrrrr - Thiên Bình tức giận gạt bỏ bình hoa trên chiếc bàn đặt cạnh giường bệnh. Anh muốn gạt bỏ cảm xúc hiện tại có trong lòng mình.

Choảng

- Á - Cự Giải hoảng sợ kêu lên một tiếng, đưa tay che miệng mình lại. Ánh mắt nhìn Thiên Bình có chút sợ hãi. Cô chưa bao giờ nhìn thấy anh như vậy.

Cũng nhờ có tiếng bình hoa vỡ mới kéo Thiên Yết về thực tại. Anh khó chịu hướng ánh mắt về phía Thiên Bình.

- Thiên Bình đủ rồi đó, cậu đang làm cái quái gì vậy hả?

-..... - đáp lại Thiên Yết là sự im lặng từ Thiên Bình.

Xử Nữ lúc này cũng đã ổn định lại một đôi chút. Cự Giải đỡ cô đứng lên, Xử Nữ tiến đến chỗ Thiên Bình, vừa lúc anh cũng quay lại nhìn cô.

Chát

Thiên Bình lãnh trọn cái tát từ Xử Nữ, dấu tay in rõ trên mặt anh.

- Tôi không quan tâm anh bị cái gì mà lại làm vậy, nhưng tôi nói cho anh biết Lãnh Thiên Bình, mạng sống của tôi là do trời định đoạt, sự sống của tôi là do tôi quyết định không cần đến anh. Anh biết những gì tốt hơn hết là nên im lặng đi, không phải vì tôi mà vì người mà anh yêu và luôn muốn bảo vệ. Anh muốn người anh yêu phải đau khổ sao? - Xử Nữ nhìn thẳng vào Thiên Bình nói.

Thiên Bình hiểu những gì mà Xử Nữ vừa nói. Anh biết nếu bây giờ mà nói ra bệnh tình của Xử Nữ thì chắc chắn Cự Giải sẽ rất đau lòng, khó khăn lắm mọi uẩn khúc giữa hai người mới được gỡ bỏ. Nhưng nếu bây giờ Cự Giải biết được Xử Nữ không còn sống được bao lâu nữa thì cô ấy sẽ thế nào, chắc chắn sẽ khóc rất thương tâm. Và anh thì lại không muốn nhìn thấy Cự Giải khóc.

Ma Kết thoáng cau mày, Xử Nữ nói vậy là sao. Không lẽ Thiên Bình vẫn còn che giấu bí mật nào đó của Xử Nữ mà lại không muốn cho mọi người biết, nhưng nó là gì.

"Không phải vì tôi mà vì người anh yêu và luôn muốn bảo vệ"

Ma Kết nhớ lại câu nói mà Xử Nữ vừa mới nói. Người mà Thiên Bình yêu và luôn muốn bảo vệ?

"Là Cự Giải?"

Ma Kết như bừng tỉnh khi Cự Giải thoáng qua trong đầu anh. Phải rồi, người mà Thiên Bình yêu là Cự Giải. Nếu vậy thì, bí mật mà Thiên Bình che dấu là của Xử Nữ nhưng nếu nói ra thì sẽ làm Cự Giải đau lòng.

"Chỉ là bệnh cũ tái phát thôi"

"Bệnh cũ tái phát? Xử Nữ bị bệnh gì?"

"Không có gì, chỉ là bệnh thông thường thôi"

Khi Sư Tử hỏi bác sĩ về bệnh Xử Nữ thì Song Ngư liền lên tiếng ngăn cản. Xem ra anh phải đi gặp vị bác sĩ khi nảy một chuyến rồi.

Cạch

Cửa phòng bệnh một lần nữa mở ra, Song Ngư cùng những người khác đi vào.

- Chà, làm gì mà đông đủ vậy hả? - vừa nhìn thấy những người có mặt trong phòng, Sư Tử liền lên tiếng.

Không ai lên tiếng trả lời.

- Giải nhi, cậu