Còn Chưa Đủ

Chương 11




Rốt cuộc vẫn là Từ tổng phản ứng nhanh, tay nàng vươn về phía Phong Hỏa Hỏa: "Quên giới thiệu với Phong tổng, đây là -" Từ tổng nhìn thoáng qua Phong Hỏa Hỏa, bên mép lộ tiếu ý: "Thư ký, Phong Hỏa Hỏa." lời nói cùng biểu tình đều quá mức ôn nhu, Phong Uyển Nhu nhìn thấy trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt.
Phong Hỏa Hỏa ở một bên nghe trái tim đập thình thịch, không biết tiểu di nàng rốt cuộc mang tâm tư gì, Từ tổng vô cùng tinh nhạy nếu như bị phát hiện thì làm sao xuống đài? Phong Uyển Nhu mỉm cười, gật đầu với Phong Hỏa Hỏa: "Thật trùng hợp, đều là họ Phong."
Phong Hỏa Hỏa 囧, tiểu di của nàng còn có thể giả thêm một chút nữa không?
"Hài tử rất đáng yêu." Phong Uyển Nhu còn ngại khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa không đủ đỏ, bổ đao bỏ thêm một câu, Từ tổng hơi kinh ngạc một chút nhìn Phong tổng, mặc dù ở trong giới nàng đã nghe qua về tính hướng của Phong tổng nhưng nghe nói nàng có người yêu cố định đồng thời tình cảm rất sâu, thế nào bắt đầu đùa giỡn đến Hỏa Hỏa? Nhưng ánh mắt đó cũng không tà mị, trái lại mang theo một tia.... Sủng nịch?
Phong Hỏa Hỏa tàn bạo liếc xéo Phong Uyển Nhu, biết nàng là cố ý. Tiểu di của nàng là người tài khí lớn cái gì cũng không sợ, nhưng nàng rốt cuộc chỉ là một nhân viên nho nhỏ, bình thường đều phải nhìn sắc mặt lãnh đạo, nàng thế nào sẽ không nói chuyện cẩn thận một chút?
Phong Uyển Nhu nhìn dáng vẻ của Phong Hỏa Hỏa mà mỉm cười, trở lại chuyện chính bắt đầu bàn việc hợp tác với Từ tổng. Nàng càng cảm thấy bản chất của Hỏa Hỏa hài tử này cũng không giống như người của Phong gia, thiếu khuyết khí phách của các nàng, trái lại có một tia nhu nhược giống như Tiểu Thảo, như vậy cũng tốt, tính tình giống như nàng cùng Từ tổng nếu như lại tìm một người cường thế sợ là cuộc sống mỗi ngày chính là tranh cãi ầm ĩ.
Theo đàm phán bắt đầu, Phong Hỏa Hỏa lại tiến vào giai đoạn mê gái. Trước đây nàng chỉ là cảm thấy tiểu di lớn lên xinh đẹp, người có khí chất, nhìn thấy đều là biểu hiện thông thường của nàng, mà hôm nay trên cương vị công tác, nàng biến hóa trở thành nữ tổng tài thật là có một chút xa lạ cùng mới lạ.
Từ tổng cũng vậy, có lẽ là bởi vì Linda, tuy rằng nhân viên trong công ty từ trên xuống dưới đều đem nàng cuồng hóa, nhưng nội tâm Phong Hỏa Hỏa vẫn luôn cảm thấy nàng là một tiểu nữ nhân mẫn cảm nhẵn nhụi, mà hôm nay, nhìn nàng ấy chấn hưng tinh thần tràn đầy tự tin cùng tiểu di chậm rãi thương thuyết còn có ánh mắt sáng loáng kia, hai mắt Phong Hỏa Hỏa bắt đầu đăm đăm, không sai, nữ cường nhân chính là bản mạng của nàng ấy.
Trong quá trình Phong Uyển Nhu bàn việc kinh doanh còn không quên nhìn Hỏa Hỏa, nhìn thấy dáng vẻ sắp chảy nước miếng mê gái muốn chết của Hỏa Hỏa nàng âm thầm thở dài, tiểu bạch háo sắc...
Hợp tác vốn dĩ chính là chuyện ván đã đóng thuyền, Phong Uyển Nhu hôm nay đến bất quá cũng là đến xác nhận mà thôi, hơn nữa Từ tổng cũng cảm giác được tâm tư của nàng tựa hồ không ở trên mặt công việc, đến cuối cùng, Từ tổng cười nói: "Phong tổng, nếu không ngại cùng nhau ăn bữa cơm được không? Coi như chúc mừng chúng ta lần đầu hợp tác."
Phong Uyển Nhu gật đầu: "Được."
Không có gì bất ngờ xảy ra, bữa cơm này Phong Hỏa Hỏa cũng bị nắm đi bồi rượu.
Cũng may đối tượng là tiểu di, Phong Uyển Nhu đương nhiên là sẽ không chuốc rượu Phong Hỏa Hỏa, nhưng văn hóa trên bàn rượu rốt cuộc không phải thổi phồng, Phong Hỏa Hỏa mục trừng khẩu ngốc nhìn Phong Uyển Nhu cùng Từ tổng nâng cốc nói cười, tiếu lí tàng đao ngươi tới ta đi, thân thiết nói chuyện nhà bất diệc nhạc hồ, rất nhanh một chai rượu đã thấy đáy.
"Từ tổng, có muốn uống nước hay không?" Phong Hỏa Hỏa lo lắng hai người uống xong nàng có thể trực tiếp gọi người, Từ tổng mím môi cười nhìn nàng, con người một khi uống rượu cả người đều thay đổi, có lẽ là việc kinh doanh đàm phán thuận lợi tâm tình tốt, có lẽ là đoạn thời gian biến mất khiến Từ tổng vứt bỏ quá khứ thần thanh khí sảng, nói chung, hiện tại nàng một tay cầm ly rượu, trong mắt phát ra ánh sáng nhu nhuyễn, vô cùng mê người, Phong Hỏa Hỏa rót nước cho nàng mà tay cũng có chút run rẩy.
Phong Uyển Nhu ở bên cạnh mỉm cười: "Thư ký này của cô thật không tệ, biết đau lòng người khác."
Từ tổng gật đầu, nhìn Phong Hỏa Hỏa một chút: "Là không tệ."
Phong Hỏa Hỏa: "....."
Nhân sinh còn có cái gì quẫn bách hơn so với chuyện này sao? Tiểu di ngay cả dấm này cũng ăn? Thật không biết trước đây nhiều năm như vậy tiểu di mẹ rốt cuộc làm sao sống sót được? Phong Hỏa Hỏa bật người rót thêm một ly nước cho Phong Uyển Nhu, nàng ngoài cười nhưng trong không cười đưa cho Phong Uyển Nhu: "Phong tổng, ngài cũng uống."
Phong Uyển Nhu nhìn Phong Hỏa Hỏa nở nụ cười, có một số việc lúc ban đầu không thể xác nhận, nhưng đã trải qua đêm nay, trong lòng nàng biết rõ ràng. Hỏa Hỏa rốt cuộc là người trẻ tuổi, chờ nàng chân thực nếm được tự vị u sầu sợ là đã ngã vào lưới tình rồi, bất quá, nữ nhân như Từ tổng quả thật rất có mị lực, nghĩ vậy, Phong Uyển Nhu cúi đầu nhìn điện thoại di động một chút, nàng nên trở về nhà cho Tiểu Thảo ăn rồi.
Phong Hỏa Hỏa vừa thấy nhìn xem điện thoại di động liền biết nàng nhớ tiểu di mẹ rồi, nên lập tức thở phào một hơi, rốt cục có thể hòa hoãn. Tiểu di của nàng tuy rằng bận rộn công việc nhưng mỗi buổi tối cũng đều biết trong nhà có một đứa nhỏ có dài không có lớn kêu than đòi thực phẩm, vô luận có chuyện gì nàng nhất định sẽ về nhà chiếu cố đứa trẻ này.
Quả nhiên, Phong Uyển Nhu rất nhanh đã cáo biệt, mục đích đạt được, Từ tổng cũng không cần phải giữ chân nàng, nàng gật đầu, khoác thêm áo liền tiễn Phong Uyển Nhu lên xe.
Nhìn theo chiếc xe rời khỏi, Từ tổng quay đầu, nàng yếu ớt nhìn Phong Hỏa Hỏa.
Dưới ngọn đèn mái tóc của nàng có chút mất trật tự, mũi bị gió lạnh thổi đến hồng hồng, nàng cứ như vậy nhìn Phong Hỏa Hỏa, tựa hồ đem ánh đèn xung quanh toàn bộ thu vào trong mắt, một chút tinh quang, mê người quyến rũ.
Phong Hỏa Hỏa: "...."
Đây là ánh mắt gì, có ý gì?
"Thật không nghĩ tới." Giọng nói của Từ tổng mềm nhũn, mới vừa uống rượu nên đỏ ửng trên mặt còn không có rút đi.
Phong Hỏa Hỏa nhìn nàng: "Cái gì?"
Từ tổng nhìn nàng đạm đạm nhất tiếu: "Cô còn có một hoàng thân quốc thích như vậy."
.....
Trong lòng Phong Hỏa Hỏa chấn động, nàng cùng tiểu di cái gì cũng chưa từng nói.
"Cô đây là biểu tình gì?" Từ tổng nhíu mày, bất mãn đối với sự giấu diếm của nàng. Phong Hỏa Hỏa bật người sợ hãi, nàng thế nào phát hiện lần này Từ tổng nghỉ phép trở về liền trở nên khí phách như vậy? Áp bách nàng cũng không dám nói dối nữa.
"Cô xem khuôn mặt này của cô." Từ tổng đưa tay chỉ chỉ khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa không phát hiện mặt mình có cái gì trái lại ngửi thấy được một cổ hương khí câu người.
"Vừa mới bắt đầu tôi không lưu ý, sau đó lại nhìn kỹ, quả thực giống như khắc ra từ một khuôn mẫu với Phong tổng, còn có ánh mắt nàng nhìn cô, trưởng bối thương yêu sủng nịch a."
Từ tổng cười nói, thân thể có chút lắc lư, Phong Hỏa Hỏa bước lên phía trước đỡ lấy nàng: "Ai u uy, ngài uống nhiều, phải phải phải, tôi thừa nhận Phong tổng là tiểu di của tôi, thế nào, cô muốn khai trừ tôi sao?" Trong hô hấp đều là hương thơm nhàn nhạt, Phong Hỏa Hỏa cố sức ngửi lấy, suy nghĩ ngày mai có thể sẽ quay về bộ phận cũ rồi, tâm tình có chút phức tạp.
"Khai trừ cô? Tôi đây là nợ cô một nhân tình." Có lẽ thật sự là uống nhiều, thân hình Từ tổng có chút lảo đảo, cánh tay Phong Hỏa Hỏa ôm chặt lấy nàng.
"Về phần khai trừ – vậy không phải như ý nguyện của cô sao?" Từ tổng cười giống như một con hồ ly giảo hoạt, Phong Hỏa Hỏa phiền muộn, quả nhiên, nàng giở chút thủ đoạn này Từ tổng đã sớm biết, nàng ấy rốt cuộc có uống say không?
"Tôi thật đúng là muốn cảm ơn cô, không phí sức nói chuyện lại có một vụ làm ăn lớn như vậy." Ánh sáng của ngọn đèn chiếu lên mặt Từ tổng lộ ra vẻ quyến rũ, trong mắt lóe thủy quang, được ánh đèn bao phủ, cả người phủ thêm một tầng tơ lụa. Phong Hỏa Hỏa nhìn thoáng qua lại lập tức cúi đầu, tay phải nhéo đùi một cái. Xong, xong, động động tâm.
"Từ tổng, cô ở chỗ nào, tôi đưa cô về nghỉ ngơi."
Phong Hỏa Hỏa biết trong khoảng thời gian này tâm tình của Từ tổng không tốt, có lẽ vì uống rượu khiến nàng nhớ đến việc phiền lòng nên mới có thể 'Phóng túng câu người' như vậy.
"Về nhà? Không trở về, cô muốn đưa tôi đi đâu?" Từ tổng trở tay ôm lấy cổ Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa giống như tảng đá thân thể kéo căng: "Ách... Cô uống say."
Từ tổng bật người lắc đầu: "Không uống say, nếu không phải cô đưa nước cho tôi, tôi còn có thể uống một cân rượu."
"....."
Phong Hỏa Hỏa nghĩ Từ tổng tám phần là tiến vào giai đoạn cồn hôn mê rồi, nàng suy nghĩ một chút, nói: "Tôi dẫn cô đi khách sạn thuê phòng nghỉ ngơi một chút?"
"Thuê phòng?" Từ tổng ngẩng đầu nhìn Phong Hỏa Hỏa, trong mắt ẩm ướt, nàng kéo dài giọng nói trách cứ hỏi: "Cô muốn làm gì?"
Phong Hỏa Hỏa: "...."
Nàng sắp điên rồi, nàng có thể làm gì a?!
"Mang tôi đi đến một chỗ không nhận ra."
Qua hồi lâu, Từ tổng mang theo mùi rượu yếu ớt nói, Phong Hỏa Hỏa nghe vậy liền vò đầu, suy nghĩ nửa ngày nàng lái xe của Từ tổng chở Từ tổng về nhà mình. Dọc theo đường đi nàng nghĩ nên giải thích với lão mẹ thế nào, dù sao gia đình của nàng không giống với người khác, có tiểu di cùng tiểu di mẹ là tiền lệ, nàng lỗ mãng mang một nữ nhân uống say về nhà, nếu như Phong mẹ lật xe tức giận làm sao bây giờ?
Mới vừa ấn chuông cửa, Phong mẹ xoa đôi mắt còn buồn ngủ đi ra: "Không phải tiểu di con nói con cùng nàng đi ra ngoài ăn rồi sao? Đêm nay có thể sẽ không trở lại. Thế nào lại trở về? Quấy rầy ta ngủ."
Phong Hỏa Hỏa: "....."
Nàng thực sự không nhìn ra tiểu di cư nhiên ngay cả đường lui cũng 'cẩn thận' Giúp nàng trải sẵn. Phong Hỏa Hỏa hò hét trong lòng, tiểu di thân ái, ta nên dùng cái gì báo đáp ngươi?!
Phong mẹ xoa xoa đôi mắt: "Ai, thế nào còn có một người?"
Phong Hỏa Hỏa lúng túng giải thích: "Đây là...."
Phong mẹ đẩy cánh tay nàng ra một chút, khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành đỏ như hoa đào của Từ tổng cứ như vậy mà lộ ra.
Phong mẹ: "!!!!!!!!."
"Đẹp như vậy???? Mau mau mau vào!!!!!" Phong mẹ vừa rồi vẫn còn buồn ngủ, hiện tại bật người hai mắt phát sáng.