Con Dâu Trời Phú

Chương 1325






Mà một màn này hoàn toàn bị Chu Dịch vừa mới bước vào phòng nhìn trọn vẹn.

Hắn cắn chặt khớp hàm, gò má cứng đờ.
Huy Hoành nhướng mày, liếc nhìn1đại Boss nhà mình, chỉ thấy đôi mắt đen láy của hắn đang nhìn chằm chằm vào màn ảnh rộng, còn nổi lên một tia lạnh lẽo.
Có cái gì hấp dẫn8à? Anh ta khó hiểu nhưng cũng không hỏi han gì nhiều.

Giờ phút này, hình ảnh trên màn hình đã thay đổi, lia qua đủ các góc trong thính phòng.2“… Boss?” Anh ta không muốn thúc giục Chu Dịch, nhưng người này đã đứng ngẩn ra đây lâu lắm rồi, thu hút không ít ánh mắt tò mò đánh giá.
Huy4Hoành cũng rất khó xử.
Nói thật, anh ta không có tác phẩm nào được đề cử, căn bản không định tới đây, nhưng cái bà lắm chuyện Amy kia vất vả lắm mới tranh được cho anh ta cơ hội bước lên thảm đỏ này, thật sự không có mặt mũi nào để lãng phí nó được, nói không chừng còn có thể chứng kiến một ảnh hậu quốc tế người Hoa Hạ khác ra đời cũng không chừng.


Chu Dịch hoàn hồn, đi tới vị trí được chỉ định, bình tĩnh ngồi xuống.

Huy Hoành liếc nhìn sắc mặt cứng ngắc, hơi lạnh lùng của hắn.
Anh ta lập tức siết chặt áo khoác theo bản năng.
Sau màn mở màn dí dỏm của MC nam Snow, bắt đầu chiều bộ phim khai mạc của liên hoan phim lần này… “Đêm tình yêu (Trích đoạn)“.
Đây là một bộ phim nghệ thuật Tây Ban Nha của đạo diễn Isabel Koster.

Hàn Sóc đã từng xem qua, nói về thế giới tinh thần của một người mắc bệnh trầm cảm, thường xuyên sử dụng một vài đồ vật kỳ quái để truyền đạt ý nghĩa tư tưởng.

Đặc sắc lớn nhất của bộ phim là lợi dụng phim ảnh để mô tả toàn bộ quá trình nữ chính đau khổ bò trong vũng bùn ra rồi lại ngã xuống, không thể nghi ngờ, nó có yêu cầu cực cao với diễn xuất của diễn viên.

Chủ đề cũng rất tích cực: Cần để tâm tới bệnh trầm cảm, không nên vô tâm mà cho rằng đó chỉ là “nghĩ quá nhiều” hoặc “làm ra vẻ” mà thôi.
Trích đoạn kết thúc, khắp thính phòng vang lên tiếng vỗ tay.

Kế tiếp là 8 bộ phim nhựa được đề cử giải lần này, sẽ chọn từ trong đó ra để trao giải Gấu Vàng và Gấu Bạc.

Trong đó, Hàn Sóc cực kỳ coi trọng ba bộ.


“Tuổi 24”, đạo diễn Andrew Hagrid, quốc gia sản xuất: Anh.

“Thư tình của nữ hoàng”, đạo diễn Warner Herzog, quốc gia sản xuất: Bỉ.

“Taxi”, đạo diễn Terrence Horse Lectra, quốc gia sản xuất: Mexico.

Trước đó, David đã từng phân tích cho cô về 8 bộ phim nhựa được đề cử lần này, trong đó ba bộ trên là có khả năng cạnh tranh cao nhất.
MC: “Xin mọi người hãy ngừng thở, mở mắt thật to, để chúng ta cùng nhìn lại 8 bộ phim xuất sắc được đề cử trong liên hoan phim lần này.”
Vừa dứt lời, màn ảnh rộng bắt đầu chiếu từng trích đoạn ngắn của từng phim.

“Tuổi 24”, nói về tuổi trẻ chậm rãi của một thanh niên, có phản nghịch, có động tình, còn có cả trưởng thành.

Nữ chính là khách thuê nhà của anh ta, một thiếu phụ thành thục, lúc đi đường cũng vặn mông vô cùng đẹp mắt, sau khi anh ta đấu tranh tâm lý kịch liệt với bản thân mình đã quyết định nhìn lén chị ta tắm.


Trải qua những tiếp xúc thường ngày, hai người nảy sinh tình cảm, chàng trai có được thân thể của người thiếu phụ, còn người thiếu phụ lại được lấp đầy cảm giác trống vắng.
Kết thúc của bộ phim là thiếu phụ chuyển nhà đi, thiếu niên đuổi theo chị ta dưới bóng chiều tà, cảm xúc mang tới còn kéo dài mãi.
“Thư tình của nữ hoàng” là một bộ phim tình yêu có yếu tố lịch sử, nói về bí mật tình yêu một thời của nữ hoàng Elizabeth, tuy rằng tình tiết phim không có gì xuất sắc nhưng chất liệu tả thực lại rất được đoàn bình thấm ưu ái.
“Taxi” nói về một người mẹ bình thường mà vô cùng vĩ đại, vì chồng qua đời ngoài ý muốn, vì cùng đường, cô không thể không tiếp nhận công việc của chồng, trở thành một nữ tài xế taxi, một mình nuôi nấng ba đứa con khôn lớn.

Chủ đề tình thương của mẹ rất dễ dàng lấy được lòng người xem.

“Hoa sơn trà” được chiều cuối cùng, thiếu nữ xinh đẹp mặc quần áo giản dị đứng trên mảnh đồi đầy hoa sơn trà, nhìn về phương xa đầy niềm nở và chăm chú, dường như đang đợi người tình tới với mình.