Cơn Gió Đến Muộn

Chương 24




Sở Từ bật máy tính mở cuộc họp online với đội trinh sát hình sự thành phố Dương.

Trên màn hình máy chiếu nhanh chóng xuất hiện một đám người đang chen chúc.

Trần Thần đẩy hết đầu của mấy người kia ra, vẫy tay cười: “Lão đại, lão đại, anh thấy em không?”

Giọng Trần Thần vang đến tai Sở Từ, anh vội vàng điều chỉnh âm thanh nhỏ lại một chút, trêu chọc cô ấy: “Mặt cô lớn như vậy không muốn thấy cũng khó.”

“Lão đại!”

Trong video phát ra một tràng cười, tiếp tục mấy cái đầu chen chúc nhau: “Lão đại, còn em, Tiểu Tề…”

Sở Từ nhoẻn miệng cười: “Đều nhìn thấy cả!”

Chờ tất cả mọi người chào hỏi xong, Tần Hàm mới “phá vòng vây”, tiến ra. Anh ấy chào các đồng nghiệp trong đội trinh sát hình sự tỉnh trước, sau đó chiếu những tư liệu mà anh ấy đã sắp xếp hoàn chỉnh, bắt đầu tổng hợp và phân tích vụ án:

“Dựa theo yêu cầu của lão đại tôi đã tiến hành những so sánh cơ bản của bốn nạn nhân và có những kết luận sau:

Nạn nhân đầu tiên – Kim Việt Thanh, ký hiệu chữ J. Nam, 37 tuổi, là tổ trưởng của một phân xưởng sản xuất hóa chất thuộc công ty Tường Thái. Vợ và con trai vì dùng phải số dược phẩm kém chất lượng mà lần lượt qua đời, không còn người thân. Mô phỏng cách tự sát của nhà khoa học Alan Mathison Turing, dùng quả táo có tẩm độc cyanua. Tại hiện trường vụ án đang phát bản nhạc Ngày Chủ Nhật Đen Tối và lưu lại một tấm thẻ có chữ J.

Nạn nhân thứ hai – Phạm Thừa, ký hiệu chữ F. Nam, 54 tuổi, là nghệ sĩ piano tự do. Vợ ông ta đã mất trong tai nạn xe ba năm trước, ông ta có một người con trai đang là nhạc công chơi bass của một nhóm nhạc. Mô phỏng theo nhạc sĩ Rezső Seress ông ta đã tự tử bằng cách nhảy từ tầng 23 của một cao ốc tại thành phố Lô. Tại hiện trường lưu lại quyển tiểu thuyết Kim Các Tự của nhà văn Yukio Mishima, trên cổ tay nạn nhân có hình xăm chữ F còn mới.

Nạn nhân thứ ba – Triệu Nguyên, ký hiệu chữ E. Nam, 36 tuổi, là một nhà phê bình tự do, thường có những bài phát biểu với những ngôn từ mạnh mẽ về các tin tức nóng hổi của xã hội đăng trên mạng. Có lượng người hâm mộ nhất định. Vợ và con gái của anh ta đều ở nước ngoài, ba mẹ là người thành phố Lô. Triệu Nguyên cũng là người thích lắp ráp mấy đồ điện tử hoặc robot, thường xuyên lắp mấy con robot rồi đăng lên mạng. Cái chết của anh ta mô phỏng theo cách tự tử của nhà văn Yukio Mishima – dùng rìu chặt đứt đầu. Hiện trường lưu lại bài thơ “Khúc Ca Người Tự Sát” được viết bằng máu của nhà thơ nổi tiếng trong phong trào thơ hiện đại, Hải Tử. Chữ cái E cũng được viết bằng máu.

Nạn nhân thứ tư, Trần Khải Nhất, ký hiệu C. Nam, 21 tuổi, là sinh viên năm 4 khoa chính trị trường Đại học Chính Trị Pháp Luật thành phố Lô. Là con trai độc nhất, ba mẹ anh ta làm công nhân. Do phải sử dụng loại thuốc chữa tuyến giáp trong một thời gian dài nên cơ thể anh ta bị béo phì, thường bị bạn bè bắt nạt, là nạn nhân của bạo lực học đường.

Phương thức tự sát của Trần Khải Nhất được mô phỏng theo nhà thơ Hải Tử, nằm ở đường ray kết liễu sinh mệnh. Đoàn tàu cán chết anh ta có ký hiệu C ở đầu tàu. Di vật anh ta để lại giống với nhà thơ Hải Tử, chỉ khác một chi tiết là trong quyển Kinh thánh Tân Cựu Ước có kẹp một tấm ảnh bộ phim Cuồn Cuộn Hồng Trần, đây cũng được coi là manh mối hung thủ lựa chọn mục tiêu tiếp theo và cách thức tự sát.”

Tần Hàm nêu ra bốn vụ án, lập thành một bảng để tất cả anh em trong đội nhìn vào có thể hiểu ngay, nhanh chóng nắm được mấu chốt của vụ án.

Lý Linh Ninh lên tiếng: “Quyển “Cuồn Cuộn Hồng Trần” là tác phẩm tiêu biểu của cố tác giả Tam Mao, và Tam Mao đã dùng vớ chân tự sát. Dựa theo suy luận này, nạn nhân kế tiếp có thể bị treo cổ.”

Hàn Khiêm lấy bút ghi chú lại mấy điểm quan trọng mà Tần Hàm đã nói, rồi bổ sung: “Tôi cũng đã điều tra mối quan hệ xã hội của Phạm Thừa và Triệu Nguyên. Vì tuổi tác và ngành nghề khác nhau nên hai người không hề có bất kỳ điểm chung nào. Bốn nạn nhân có cân nặng, tuổi tác, nghề nghiệp và quan hệ xã hội không giống nhau nên hiện tại chỉ xác định được mục tiêu của hung thủ chọn lựa đều là nam, và nghề nghiệp của nạn nhân có liên quan đến những gợi ý hung thủ để lại trong vụ án trước.”

“Vậy nạn nhân kế tiếp sẽ là một tác giả?” Lý Linh Ninh đoán.

Hàn Khiêm lắc đầu: “Hung thủ không chọn quyển tiểu thuyết nào đó của Tam Mao mà chỉ bỏ một tấm ảnh phim Cuồn Cuộn Hồng Trần, nói rõ mục tiêu của hắn tiếp theo chính là một diễn viên.”

“Tôi đồng ý với suy đoán của Hàn Khiêm. Những nhân vật trong gợi ý trước đó của hắn đều là nam, nên người hắn chọn cũng là nam. Lần này gợi ý báo trước là nữ, như vậy người bị hại tiếp theo rất có thể là nữ.” Lão Tù diễn giải thêm.

Chờ mọi người phát biểu ý kiến của mình, Sở Từ mới nhìn sang Cảnh Nguyệt: “Giáo sư Cảnh có thể chia sẻ những suy nghĩ của mình về vụ án này được không?”

Cảnh Nguyệt vẫn đang chăm chú nghe những suy luận của các cảnh viên, thấy Sở Từ hỏi ý kiến của cô, cô bình tĩnh gật đầu rồi nêu ra phân tích của mình.

Cô tỉnh lược những suy luận trước đó của anh em, chỉ đưa ra những vấn đề họ chưa đề cập đến.

Cảnh Nguyệt sắp xếp lại những thông tin đã từng thảo luận với Sở Từ, đưa ra những phán đoán cụ thể: “Tôi đồng ý với những suy luận của cảnh sát Hàn. Đồng thời tôi cho rằng mục tiêu kế tiếp chính là một nữ diễn viên đã có con, và diễn viên này nhất định rất nổi tiếng.”

“Tại sao giáo sư Cảnh cho rằng mục tiêu tiếp theo là nữ diễn viên đã có con và nổi tiếng?” Lý Linh Ninh hỏi.

Hàn Khiêm, Lão Tù và mấy người trong cảnh đội cũng đưa mắt nhìn cô chờ cô giải thích.

Đôi mắt Sở Từ đượm ý cười, rất ngạc nhiên với khả năng suy nghĩ của Cảnh Nguyệt, chỉ nghe những tóm tắt về vụ án của Tần Hàm, cô có thể nắm được trọng điểm và đưa ra suy đoán hết sức chuẩn xác.

Cảnh Nguyệt im lặng vài giây, rồi lên tiếng giải thích:

“Đầu tiên là tấm ảnh được kẹp vào chương 3 của phần Kinh thánh Cựu ước. Ở chương này kể về chuyện hai người phụ nữ dành là mẹ ruột của một đứa bé. Sau khi được vua phán chia đôi đứa nhỏ, người mẹ ruột không đành lòng nên bỏ qua không tranh nữa.

Bốn manh mối hung thủ lưu lại đều cho thấy hung thủ là một kẻ vô cùng thận trọng, có khả năng phản trinh sát mạnh, IQ cao; vì thế không thể nào hắn chỉ vô tình đặt tấm ảnh vào chương này.

Hơn nữa, trong vụ án 713, Kim Việt Thanh bắt cóc Hàn Chí Viễn và có thể trực tiếp giết hắn luôn; nhưng hung thủ lại lựa chọn phát livestream để mọi người trở thành Thẩm phán. Hành vi này cũng cho thấy được tính cách của hung thủ: vô cùng tự tin và khát vọng được mọi người chú ý. Bốn chữ cái và những đồ vật hắn lưu lại đều là những manh mối có liên quan đến những người nổi tiếng.

Hơn nữa, đoạn clip của Trần Khải Nhất bị bắt nạt đã được tung lên mạng ngay sau khi cậu ấy chết. Cũng giống như vụ án trước, hung thủ mong được mọi người để mắt tới. Do vậy, hắn sẽ không lựa chọn một nữ diễn viên hoặc một người công tác sau hậu trường mà không có tiếng tăm làm mục tiêu.”

Lão Tù gật đầu đồng ý với suy luận này của Cảnh Nguyệt.

“Giáo sư Cảnh quá lợi hại, em muốn thả cho chị ngàn tim!” Đầu bên kia Trần Thần nhảy lên.

Lý Linh Ninh giơ ngón tay cái, hai mắt sáng lấp lánh nhìn Cảnh Nguyệt: “Giáo sư Cảnh, em mê chị quá!”

Cô ấy có hơn ba năm kinh nghiệm là một trinh sát hình sự cũng không nghĩ đến những vấn đề này. Giáo sư Cảnh đúng kiểu tài sắc vẹn toàn.

Sở Từ gõ ngón tay lên bàn thầm khen ngợi nữ thần của anh, rồi sau đó bổ sung thêm: “Nữ diễn viên nổi tiếng mà giáo sư Cảnh nói có thể vẫn còn độc thân, chuyện có con vẫn chưa một ai biết đến.”