Con Rể Quyền Quý

Chương 1295




Chương 1295:





“Chúng tôi không phải là thứ cản đường như anh nói!” Trần Minh Quang lập tức nói: “Đúng, tôi thừa nhận, về kinh nghiệm, chúng tôi không bằng anh, nhưng tiếp theo muốn đi yến hội, muốn biểu hiện ra trước mặt bà tám Shazan, tôi nghĩ chúng tôi sẽ khiến anh hài lòng. “





“Tốt nhất là như vậy, hôm nay tôi cũng nói đủ với các người rồi, các người ít nhiều, đều ghi nhớ một chút đi, muốn chết cũng đừng liên lụy đến tôi, đây là lần cuối cùng, việc sau đó, mà còn mắc sai lầm, ai cũng không bảo đảm được các người!” Trương Thác nói xong, đẩy cửa phòng ra, rồi đi ra ngoài.





Tề Thiên thở dài: “Cậu em Ức Thùy nói đúng, cho dù là các cậu, hay là tôi, trong lòng đều có thói kiêu căng, không ngờ rằng bị đối phương thăm dò như vậy, mỗi một hành động, đều phải chú ý một chút, tôi cũng vậy. “





Đám người Trân Minh Quang cũng gật đầu, bọn họ vốn khinh thường lính đánh thuê, vậy mà ngày hôm nay, hoàn toàn bị phai nhạt.





Lúc mấy người Tề Thiên rời khỏi căn phòng nhỏ, nhìn thấy Trương Thác đang đứng ở cửa tiệm vũ khí, nói gì đó với Ba Địch.





Nhìn thấy mấy người Tề Thiên đi ra, Ba Địch lập tức lên tiếng: “Các ngài, vừa rồi người của bà tám lại liên lạc với tôi, bây giờ yến hội đã bắt đầu, chúng ta mau đi qua đó thôi”





“Đi thôi” Tê Thiên vung tay lên, võ võ khẩu súng lục chế tạo bên hông, vũ khí ở trong tay, bọn họ liền cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.





Trên đường, Ba Địch cung cấp cho mọi người một số tình hình mới nhất.





“Gần đây ba đại quân lãnh tranh tranh giành mỏ vàng, thương vong nặng nề, tuy rằng súng không đắt, nhưng giá đạn lại đắt, một viên đạn 5,8mm, giá bán lên tới chín ngàn”





“Chín ngàn, cướp tiền đâu ra chứ?” Trương Thác chép chép miệng, giá đạn, ở Đại Nam, thực sự quá đắt, câu lạc bộ bắn súng bình thường, giá bắn một phát đều phải trên ba mươi ngàn, nhưng ở châu Phi, bình thường đạn đó đều là bán theo tấn, bây giờ một viên mười ngàn, giá niêm yết rõ ràng, đắt gấp khoảng hơn mười lần so với trước kia.





“Hết cách rồi” Ba Địch nhún nhún vai: “Bây giờ chỉ có thị trường này, cho nên nếu như trong yến hội có người nhắc tới chuyện này, các người tuyệt đối không được để lộ, dù sao mức giá này, gần đây mọi người trong thành phố Hoàng Kim đều rất rõ. “





Đám người Tề Thiên không nói gì, đều cẩn thận lắng nghe những gì Ba Địch nói, âm thầm ghi nhớ lại.





Nơi tổ chức yến tiệc của bà tám Shazan, Trương Thác rất quen thuộc, vốn chính là phủ thành chủ của thành phố Hoàng Kim này.





Nhưng sau khi đám quân phản động tấn công vào thành phố Hoàng Kim, phủ thành chủ cũng có thay đổi lớn, đầu tiên, toàn bộ phủ thành chủ bị chia làm ba khu vực, mỗi khu vực, đại khái có mười nghìn mét vuông, xây dựng một tòa nhà cao bốn tầng.





Ở đây, sức lao động là rẻ mạt nhất, nói không phải khoa trương nói, ở nơi khác có thể xây dựng một tòa nhà trong một tháng, còn ở đây, hai hoặc ba ngày đã có thể được hoàn thành.





Phủ thành chủ chia làm ba khu vực lớn, tương ứng thuộc về Shazan, Berger, và Bernard.





Ba tên phản động này, ở khu vực châu Phi này, đều rất nổi tiếng, trong tay của mỗi người đều phải nắm trên mấy vạn lính đánh thuê, không hề khoa trương mà nói, ba người bọn họ tùy tiện có thể gây nên chiến tranh ở khu vực này.





Trước kia, ba tên đại phản động này, tất cả đều thuộc thẩm quyền của đảo Ánh Sáng, thái độ của mỗi người đối với đảo Ánh Sáng, đều có thể nói là rất kính trọng.





Hiện giờ, là ba tên đại phản động trước tiên ngồi không yên, xuống tay với thành phố Hoàng Kim.





Phủ thành chủ ở cả cái thành phố Hoàng Kim, đều là kiến trúc đặc biệt bắt mắt.





Tòa nhà cao bốn tầng có thể nói là tòa nhà cao nhất của thành phố Hoàng Kim, hơn nữa chỉ nhìn từ bên ngoài, có một loại cảm giác nguy nga lộng lẫy, giống như cung điện phương Tây thời xưa, đồng hồ khổng lồ được khảm nạm trên đỉnh phủ thành chủ.





Ba Địch đưa đám người Trương Thác đi tới phủ thành chủ, cửa lớn rộng tới mười lăm mét, trước cửa trải toàn bộ tấm đá cẩm thạch sáng bóng, hai người giúp việc đang năm sấp trên mặt đất dùng sức lau sàn nhà, chân trước vừa bị người giảm bẩn, chân sau liền lau sạch sẽ, cho dù lúc này mặt trời đã lặn xuống núi.