Con Rể Quyền Quý

Chương 1315




Chương 1315:





“Hàn Như Ôn không hề lo lắng về Trương Thác một chút nào, những tên lính đánh thuê kia sẽ không gây nên mối đe dọa nào đối với quân vương địa ngục này được, cô chỉ cảm thấy luyến tiếc ở trong lòng, sau lần chia xa này cũng không biết lần gặp mặt tiếp theo là vào lúc nào.





“Hàn Như Ôn, mau đi thôi” Trình Hoài Thấm kéo lấy Hàn Như Ôn một cái và ni ừng nói cô đang lo lắng cho Trương Ức Thùy đấy? Người như anh ấy căn bản không cần sự giúp đỡ của chúng ta, tôi nói cho cô biết rằng chắc chắn anh ấy không phải là một người lính đánh thuê tâm thường đâu đấy, tất cả những năng lực cùng với trình độ ổn định từ đầu đến cuối của anh ấy đều không phải là thứ mà một người lính đánh thuê bình thường có thể có được đâu, chúng ta ở lại nơi này sẽ chỉ gây thêm phiền phức cho anh ấy mà thôi, người đàn ông này không hề đơn giản.”





Hàn Như Ôn cảm thấy bất ngờ mà nhìn Trình Hoài Thấm một cái.





“Đi thôi” Trình Hoài Thấm kéo lấy Hàn Như Ôn và nhanh chóng rời khỏi.





Những tiếng nổ vẫn vang lên như cũ ở trong thành phố Hoàng Kim, cho dù nhóm người Trần Minh Quang đã rời xa thành phố Hoàng Kim được một kilomet nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng nổ như cũ, thế nhưng tần số đã trở nên chậm hơn rất nhiều so với lúc trước.





Mọi người nhanh chóng đi về phía trước được một lúc thì những thành viên trong nhóm nghiên cứu khoa học đã không thể chống đỡ được nữa, Tê Thiên ra lệnh nghỉ ngơi mười phút.





Tê Thiên đứng ở trước một gốc cây và nhìn về thành phố Hoang Kim ở phía xa rồi lên tiếng nói: “Xem ra trận chiến sắp kết thúc rồi, mong rằng người anh em Ức Thùy đã giải cứu được mọi người.”





Bên trong một nhà hàng của thành phố Hoàng Kim.





Trương Thác xếp chồng những cái xác của sáu người lính đánh thuê Đao Nhọn rồi đổ dầu hỏa.





Sáu người lính đánh thuê Đao Nhọn đã chết, đến bây giờ mỗi một người vẫn mở to đôi mắt ra giống như đã gặp phải một chuyện không thể tưởng tượng được trước khi chết vậy.





Trương Thác thở dài một cái và nói: “Haiz, khi các người đang trà trộn ở mảnh đất này thì tôi đã dạo quanh ở nơi này rồi, mong rằng đời sau các người sẽ không hung hăng càn quấy như vậy nữa, còn nữa, phải chọn đúng người chủ của mình”





Trương Thác cầm lấy một ngọn đèn dầu và đập mạnh xuống đất, những tia lửa đốt cháy dâu ở khắp sàn và ngọn lửa bùng lên ở trong nhà hàng ngay lập tức.





Khi Trương Thác đi ra khỏi cửa nhà hàng thì ngọn lửa đã hoàn toàn bừng cháy lên, ánh lửa rực cháy dâng lên ở phía sau anh.





Ở phía trước ngọn lửa, Trương Thác đút hai tay vào túi và nhàn nhã thản nhiên đi về phía trước cổng thành phố Hoàng Kim.





Anna đang năm ở trong phủ thành chủ, tiếng nhạc tuyệt đẹp đang được phát ra ở trong căn phòng xen lẫn v‹ šng nổ ở bên ngoài phòng, Anna không chỉ không cảm thấy ồn ào mà ngược lại còn cảm thấy vô cùng hưởng thụ.





Khi tiếng nổ đã hoàn toàn ngừng lại thì Anna cũng vừa uống hết rượu vang ở trong ly, cô ta đi đến bên cửa sổ, cô ta có thể nhìn thấy cả thành phố Hoàng Kim khi ở trên tầng cao nhất của phủ thành chủ.





Vài giây sau, Ba Địch cúi người đi vào và nói: “Người của đội lính đánh thuê Đao Nhọn đã đến rồi”





“Tốt” Trên mặt của Anna lộ ra vẻ vui mừng: “Cho bọn họ vào!”





“Vâng” Ba Địch gật đầu và đi ra ngoài.





Cùng lúc đó Anna cũng vung tay lên.





Hơn mười bóng người đi ra từ trong căn phòng theo động tác vung tay của Anna, cả căn phòng chỉ còn lại một mình Anna.





Anna hạ rèm cửa ở xung quanh căn phòng để chắn đi tâm nhìn ở ngoài phòng, đồng thời cô ta cũng bật ngọn đèn chùm pha lê ở trên nóc phòng lên, cô ta cầm lấy bình rượu vang và rót vào trong ly thủy tinh, sau khi rót đầy một ly thì cô ta lại rót thêm một ly khác.





“Không cần phải rót nhiều qua, không uống hết được đâu”





Một giọng nói đột nhiên vang lên ở phía sau Anna.