Con Rể Quyền Quý

Chương 1326




Chương 1326:





Hai người mang áo choàng một đỏ một đen quay lại nhìn Trương Thác.





“Mày là ai!” Người mặc áo choàng đỏ nhìn chằm chằm vào Trương Thác.





“Tôi ư?” Trương Thác nhún vai, từ trong túi cầm ra một lệnh bài hình thoi.





Lúc hai người đó thấy tấm lệnh bài trong tay Trương Thác, tròng mắt co lại, người mặc áo choàng đỏ nói: “Đây là lệnh bài áo gai! Mày là Trương Thác của đảo Ánh Sáng!”





“Nếu như mày là Trương Thác hẳn phải bị đá vào nhà tù địa ngục, tại sao sẽ xuất hiện ở nơi này?” Người mặc áo choàng đen nhìn chăm chằm vào Trương Thác, đồng thời tập hợp khí trong tay.





Ngón tay người mặc áo choàng đen ngưng tụ khí chỉ về hướng của Trương Thác: “Còn nữa, ai bảo mày ở xây đô thị nơi này, mày cũng biết đây là nơi nào mà!”





Trương Thác liếc nhìn tay của cai ngục áo choàng đen đang ngưng tụ khí, cười một tiếng: “Hai vị, cái này không trách tôi được, chẳng qua là nhà tù địa ngục mở toang ra nên người ở bên trong muốn vào liền đi vào, muốn ra liền đi ra nên tôi suy nghĩ rằng tôi bị xử ở tù chín năm mà các anh cũng chưa nói điều vi phạm của nhà tù là cái gì, cho nên tôi liền đem nhà dọn đến ở nơi này không được sao?”





“Cái gì!”





Điều này khiến cho quan xử phạt và cai ngục đồng thời kêu lên một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.





Nhà tù địa ngục mở toang ra!





Từ khi thành lập đến nay chưa từng có người có thể rời khỏi nhà tù địa ngục, nhưng mà giờ phút này cửa lại mở toang ral Mặc dù quan xử phạt và cai ngục không biết trong nhà tù địa ngục là người nào, có thể từ xưa đến nay, người bị nhốt vào trong nhà tù địa ngục là không có ai là người đơn giản và cực kỳ hận Thần Ẩn, nếu như nhà tù ở địa ngục thật sự mở toang ra cho những người bên trong đó đi ra, hậu quả không thể tưởng tượng được!





“Trương Thác mày đừng có ăn nói bậy bạ, mày có biết khi nhà tù địa ngục mở toang ra, sẽ có ý nghĩa như thế nào không?” Cai ngục nhìn chằm chằm vào Trương Thác, anh ta tự mình trong coi cả nhà tù, chẳng qua nhà tù đó kém hơn nhà †ù ở địa ngục nhiều.





Trương Thác đưa ra ngón út bên phải, móc móc lỗ tai: “Đương nhiên là tôi biết, quan ở bên trong có thể tự do ra vào mà giống như tôi bây giờ đó, đứng ở trước mặt các anh”





Quan xử phạt và cai ngục nhìn nhau, sau đó quan xử phạt nói với Trương Thác: “Trương Thác, tao nghỉ rằng thật ra mày không có vào giữa nhà tù ở địa ngục mà nói bậy ở nơi này!”





Tôi lừa gạt các anh để làm gì” Trương Thác đảo.





Trước mắt: “Nếu các anh không tin thì đi theo tôi là được”





Trương Thác vừa nói vừa xoay người đi tới đảo Ánh Sáng.





Hai người Thần Ẩn đi theo sau lưng Trương Thác.





Tốc độ của ba người rất nhanh dùng hết sức đi về phía trước, ngay cả xe địa hình SUV chạy không theo kịp với họ.





“Hai vị, các anh hẳn biết cửa vào của nhà tù địa ngục ở đâu chứ?” Lúc Trương Thác đi nhanh đến đảo, quay đầu hỏi một câu.





“Tất nhiên rất rõ, cho nên mày không cần dùng chiêu gì đùa giỡn với tao!” Cai ngục lạnh lùng hừ một tiếng.





Trương Thác gật đầu: “Nếu biết thì dễ làm rồi: Ba người, tới địa ngục nhà tù cửa vào.





Lúc quan xử phạt và cai ngục nhìn về phía cửa vào của nhà tù ở địa ngục ở cồn cát đang chảy kia, không khỏi nuốt nước miếng.





Chỗ cồn cát sa mạc họ đang ở đây, bị người gọi là “ngõ cụt”, nhưng cái “ngõ cụt” hoàn toàn có thể đi ra ngoài.





Nhưng bây giờ họ thấy mảng cát chảy này, thật sự là có đi mà không có về, bao nhiêu kẻ mạnh có sức mạnh kinh hồn sau khi vào nơi này thì không bao giờ xuất hiện nữa.