Con Rể Quyền Quý

Chương 1903




Chương 1903:

Tại cửa hình vòm lộng lẫy kia, có một cô gái phương Tây tóc màu vàng kim đứng dưới bóng đèn pha, cô mặc một chiếc váy lụa dài màu trắng, trên đó có nhiều chấm nhỏ lấp lánh, đó là tia sáng được phản chiếu từ những viên kim cương mà ra.

Chỉ mới là váy dài cô mặc trên người, đã có giá trị trăm vạn Euro.

Vóc dáng cô gái cao gầy, ngoại hình rất xinh đẹp, làn váy tung ra theo từng bước đi của cô, để lộ ra đôi chân thon dài.

Trên đầu cô gái đội một chiếc vòng nguyệt quế pha lê, trên mặt là nụ cười tràn đầy tự tin. Cô của hiện tại hoàn toàn xứng đáng là nhân vật chính trong sảnh tiệc này.

“Đây là Marianne” Giọng nói của Hướng Thanh Điệp vang lên bên tai Trương Thác: “Đại tiểu thư của gia tộc Middleton. Bữa tiệc hôm nay chính là tiệc sinh nhật của cô ấy.

Chẳng qua nói là tiệc sinh nhật, thật ra cũng là một bữa tiệc mừng công, có liên quan đến Hạ Hầu Nguyệt.”

Trương Thác nheo mắt lại, nhìn Marianne dưới ánh đèn pha: “Tiếp tục nói đi”

Hướng Thanh Điệp hít sâu một hơi: “Những tin tức mà tôi biết, chẳng qua cũng chỉ là lời đồn, không có cách nào khẳng định được tính chân thật. Trong gia tộc Middleton, ba chữ Hạ Hầu Nguyệt này là một cấm ky, không cho phép bất kỳ người nào nhắc đến, chính là vì gia tộc Middleton đã cướp đi một bản kế hoạch nghiên cứu trong tay Hạ Hầu Nguyệt. Một bản kế hoạch nghiên cứu về khả năng kéo dài tuổi thọ”

“Kéo dài tuổi thọ?” Trong mắt Trương Thác lộ ra một tia suy tư: “Tiếp tục nói.”

“Trước kia, thương hội chúng tôi nhận được một số tin tức, nói một cô gái Đông Hòa và gia tộc Middleton đã đạt được một hạng mục hợp tác nào đó, hơn nữa số tiền lại lớn. Lúc đó đã gây ra chấn động không nhỏ đối với gi nhân trong nước, cuối cùng nghe ngóng được cô gái tên Hạ Hầu Nguyệt đó. Chẳng qua là, tuy rằng sự việc ồn ào huyền náo, nhưng không có người nào đã từng thấy được Hạ Hầu Nguyệt, cũng không biết cô gái đó đến cùng là thần thánh phương nào. Ngoài tin tức hợp tác được nghe nói ra, cái tên Hạ Hầu Nguyệt cũng chưa từng được xuất hiện nữa. Mãi cho đến nửa tháng trước, có một người bạn liên lạc với tôi, hỏi tôi có thể tìm một con đường, đưa một cô gái Đông Hòa về nước hay không. Sau đó, rất nhiều người liền thu được tin đồn về Hạ Hầu Nguyệt xảy ra chuyện. Anh biết đấy, xã hội này bây giờ, tin đồn truyền rất là nhanh”

Khi nói những lời này, Hướng Thanh Điệp có vẻ hết sức căng thẳng. Thỉnh thoảng cô ta sẽ bưng ly rượu lên nhấp một ngụm, giống như là làm như vậy có thể làm cho cô ta bình tĩnh được chút, hoặc là lấy rượu để tiếp thêm can đảm.

“Có rất nhiều tin tức đều chỉ về hướng, là gia tộc Middleton đã ra tay với Hạ Hầu Nguyệt. Ngay sau đó, gia tộc Middleton lại thông báo một tin tức chính thức, nói bọn họ đang nắm giữ một loại nghiên cứu sinh học nào đó có thể kéo dài tuổi thọ của loài người. Hai ngày trước, sau khi nhận được tin tức, đã có hai người mạnh mẽ xông đến gia tộc Middleton, nghe đâu lai lịch không nhỏ. Tình huống cụ thể thì một nhân vật nhỏ như tôi không thể thăm dò được, nhưng nghe nói hai người đó cũng không chịu nổi, nếu như không có thế lực hùng mạnh đứng sau, chỉ sợ là sẽ chết tại gia tộc Middleton”

Hướng Thanh Điệp nói chuyện không có chú ý đến gì, khi ánh mắt Trương Thác đứng bên cạnh cô ta nhìn về phía Marianne, giống như là đang nhìn một người chết.

Hướng Thanh Điệp uống một ngụm rượu, tiếp tục nói: “Dù sao thì tin đồn cũng nhiều vô kể, gia tộc Middleton cũng biết mọi người đang nói về chuyện gì, cho nên bọn họ đã từng giết gà dọa khỉ một lần. Vê sau ai muốn nhắc đến ba chữ Hạ Hầu Nguyệt ở nơi công cộng, chính là kẻ địch của gia tộc bọn họ.

Xem ra, bọn họ là đã thừa nhận chuyện ra tay với Hạ Hầu Nguyệt”

Khóe môi Trương Thác cong lên: “Phong cách làm việc này, thật đúng là ngang ngược đấy”

“Không còn cách nào khác” Hướng Thanh Điệp thở dài: “Gia tộc Middleton, thực lực mạnh mẽ, nói bọn họ một tay che trời ở đây cũng không nói quá. Trừ khi là gia tộc Norman cổ xưa chịu ra mặt, nếu không thì sẽ không có ai đứng ra tính toán được món nợ mà bọn họ thiếu người khác”

Trương Thác lắc đầu, gia tộc Middleton hiện tại đã không còn để gia tộc Norman vào mắt nữa rồi.

“Rốt cuộc là ai đang chống lưng cho các người vậy?”

Trương Thác thì thào một tiếng, sau đó đi về phía trước.