Con Rể Quyền Quý

Chương 2735




Chương 2735

Thành viên của Kiếm Cốc đều cùng mặc kiếm bào màu trắng, hông giắt bội kiếm, phong thái của người nào cũng hiên ngang. Mỗi một người trong bọn họ đều giống như một thanh kiếm sắc bén rời khỏi vỏ, tài năng lộ rõ! Kiếm Cốc mạnh ở kiếm tu, toàn bộ khu Vạn Sơn này, không có người nào không biết, cường giả cùng cấp bậc đối mặt với kiếm tu Kiếm Cốc, luôn luôn kém hơn bọn họ một khoảng lớn về phương diện tấn công.

“Phủ Võ Vương đến!”

Võ Vương mặc bộ trường bào màu tím, cả người từ trên xuống dưới tản ra một loại uy nghiêm của người có đẳng cấp cao. Anh ta sải bước đi trước, người đi theo phía sau đều là những người lệ thuộc vào phủ Võ Vương, vừa vặn tương phản với Kiếm Cốc, những người lệ thuộc vào phủ Võ Vương, người nào cũng đều mặc đồ màu đen, không giận tự uy. Đây là một thế lực đã từng mạnh nhất ở khu Vạn sơn. Tuy rằng hiện giờ tổ tiên thoái vị, nhưng lai lịch của phủ Võ Vương, vẫn khiến người vô cùng kiêng dè. Cho dù Kiếm Cốc hay là Học viện Thiên Vũ, cũng sẽ không tùy tiện xảy ra xung đột với Võ Vương.

Những buổi hội đàm trước kia, Võ Vương xuất hiện chắc chắn sẽ tự mang theo một bầu không khí quanh người mạnh mẽ. Nhưng hôm nay, sự xuất hiện của anh ta, lại không hề mang đến cho người ta loại cảm giác trước kia nữa. Chỉ bởi vì, trong mấy ngày này, một người tên là Trương Ức Thùy đã khiến cho Võ Vương ở thành chính mất hết sạch mặt mũi.

“Lâm tướng quân đến!”

Lâm Ngữ Lam mặc khôi giáp, lưng đeo một thanh trường thương, vô cùng anh khí, một nghìn tướng sĩ đi phía sau cô, toàn bộ hành động đều rất chỉnh tề và nhịp nhàng!

Cùng với thời gian trôi qua, các thế lực lần lượt bước vào trong sân diễn võ, ngồi vào vị trí thuộc về bọn họ.

“Hoành Sơn Thất Thái Bảo đến!”

Ngay khi một tiếng hét này vang lên bên ngoài sân diễn võ, ánh mắt của rất nhiều người đều tập trung về phía đó theo bản năng. Danh tiếng của Hoành Sơn Thất Thái Bảo đối với người ở thành chính mà nói là quá nổi tiếng.

Không giống với những thế lực khác người đông thế mạnh, bảy người Bạch Trình tạo hình mỗi người một kiểu, người nào cũng mang vẻ mặt nhàn nhã, có người còn ngậm điếu thuốc, có người nhét hai tay vào túi quần, Vị Lai và Nguyệt Thần còn sáp lại gần nhau, vừa đi vừa tự sướng, cứ như vậy tiến vào trong sân diễn võ, nhìn thấy bộ dáng thảnh thơi của bọn họ, như thể hoàn toàn không coi buổi hội đàm lần này ra gì, hoặc là nói, không coi bất cứ thế lực nào có mặt ở đây ra gì.

“Đảo Ánh Sáng đến!”

Lại một tiếng nữa vang lên, những người nghe thấy ba chữ đảo Ánh Sáng, đều vô thức rùng mình một cái.

Hiện giờ, nhắc đến đảo Ánh Sáng, bọn họ có thể nghĩ ngay đến Trương Ức Thùy, mà nghĩ đến Trương Ức Thùy, là có thể nghĩ ra được thủ đoạn máu lạnh khi làm việc của anh, nói diệt nhà họ Trương là diệt nhà họ Trương, không nề nể mặt Võ Vương một chút nào, nhưng Võ Vương lại hết lần này đến lần khác không có một chút biện pháp nào hết.

Trương Thác, Toàn Cảnh Thiên và Ngọc Hà, ba người tiến vào trong sân diễn võ. Tuy rằng bọn họ chỉ có ba người, nhưng áp lực mà họ mang tới còn lớn hơn cả những thế lực người đông thế mạnh!

Tên mập trong miệng nhét đầy đồ ăn vặt, Ngọc Hà đi theo phía sau Toàn Cảnh Thiên một cách yên tĩnh. Trương Thác thì lại bước vào trong sân diễn võ, liếc mắt nhìn về nơi các đại thế lực đang ngồi một vòng, sau đó chạy nhanh tới nơi Lâm Ngữ Lam đang ở.

Trong sân diễn võ, toàn bộ thế lực đều được sắp xếp chỗ ngồi riêng biệt, Võ Vương ngồi đối diện với Lâm Ngữ Lam. Mà Trương Thác thì lại trực tiếp chen đến bên cạnh cô, đặt mông ngồi xuống.

“Anh làm gì đấy, cút sang một bên!” Sĩ quan phụ tá Chu trực tiếp lên tiếng mắng.

“Cô bị làm sao đấy, sau này tướng quân nhà cô chính là vợ tôi, nói chuyện với tôi cô nên chú ý một chút đi, biết chưa?”

Trương Thác liếc mắt nhìn sĩ quan phụ tá Chu với vẻ mặt tự đắc, sau đó cũng không nói gì mà sát lại, ngồi bên cạnh Lâm Ngữ Lam.