Con Trai Là Nam Phụ

Chương 15-2




Con trai là nam phụ - Chương 15 (2)

Tác giả: Hà Lam

Editor: Lạc Tiếu - 08/03/2019

Cảm ơn nàng kurumiayano, ta cũng chúc nàng 8/3 vui vẻ ♥ Moahz:x

Nước làm cho đầu tóc cùng quần áo Đường Dĩ Tố đều ướt nhẹp, đuôi tóc trải dài trên hồ, ở mặt cùng trên cổ, quần áo cổ trang vốn rườm rà, giờ phút này áo ngoài phiêu phù trên mặt nước, cơ hồ muốn bọc người ở trong nước lại.

Nhưng cho dù như vậy, Đường Dĩ Tố cũng không thể chạm vào chúng nó.

Dưới nước đã sớm chuẩn bị quay cận cảnh, giờ phút này, vì phụ trợ cho sự ác động của nữ phụ, sau khi nha hoàn rơi xuống nước, cần phải biểu hiện thập phần hoảng sợ.

Sống chết trước mắt, ai lại đi chú ý dáng vẻ của mình, đôi tay Đường Dĩ Tố không ngừng chụp trên mặt nước, vẻ mặt đầy kinh hoảng cùng sợ hãi, thét chói tai cầu cứu: "Tiểu thư... Cứu mạng... Tiểu thư..."

Nữ phụ ngơ ngác nhìn Đường Dĩ Tố xin tha.

"Tiểu thư... Ưm......"

"Bùm bùm" tiếng đánh nước không ngừng truyền đến, Đường Dĩ Tố thanh âm đứt quãng, mang theo thống khổ bị sặc nước, nhưng mà sau hai mươi mấy giây, nữ nhị trên bờ vẫn không có phản ứng lại.

—— "Cắt!"

Đạo diễn đang quay không thể nhịn được nữa, lập tức la lên: "Trời ơi, ngẩn người làm gì vậy!"

Nữ nhị lúc này mới như bừng tỉnh đại mộng, xoay người liên tục xin lỗi đạo diễn: "Thực xin lỗi, thực xin lỗi, tôi... Tôi bị cô ta dọa rồi...... Bộ dáng của cô ta có chút khủng bố, nếu không, chúng ta lại đến một lần đi."

Đạo diễn nhìn thoáng qua nữ phụ, lại nhìn Đường Dĩ Tố một cái, sao lại không rõ ý tứ của cô ta, sắc mặt hắn trầm trầm: "Đường Dĩ Tố không cần quay lại, chúng ta tiếp tục quay phản ứng của cô lại một lần!"

Đạo diễn đã lên tiếng, nữ nhị đành phải gật gật đầu, sau đó thừa dịp mọi người vớt Đường Dĩ Tố lên, cô ta nhanh chóng đi đến bên cạnh Liễu Oánh thấp giọng nói vài câu.

Liễu Oánh nhìn Đường Dĩ Tố đang bọc khăn lông, cô ta đi đến bên cạnh đạo diễn đang xem lại cảnh quay, nói: "Không ngờ Đường Dĩ Tố diễn khá tốt nha."

Đạo diễn có thể mặt lạnh với nữ phụ, nhưng sẽ cho Liễu Oánh vài phần mặt mũi, thấy cô ta vậy mà khen Đường Dĩ Tố, đạo diễn liền chỉ vào màn ảnh nói: "Xác thật không tệ, cô xem chỗ này, tân nhân không biết diễn kịch, khi đá người sẽ không biết chuyện phải khống chế lực đạo. Chúng ta là đang biểu diễn, không phải thực sự động thủ đánh nhau.""

"Một chân này đá lên mặt Đường Dĩ Tố, nếu như thật sự đá trúng, Đường Dĩ Tố nhất định sẽ bị tính là tai nạn lao động, còn may cô ấy cũng có kinh nghiệm, nơi này, cô xem, lúc lăn xuống vô cùng tự nhiên. Mặc quần áo cổ nhân làm cho tư thế rơi xuống nước rất không thoải mái, người bình thường đều có bản năng vuốt mặt, chi tiết nhỏ này Đường Dĩ Tố đúng là xử lý không tồi."

Liễu Oánh cười một chút: "Đóng phim nào có chuyện không bị thương, cũng là không có cách nào."

Đạo diễn gật gật đầu, cũng không nói gì.

Liễu Oánh tiếp tục cùng đạo diễn xem đoạn quay, thấy bộ dáng thống khổ trong nước của Đường Dĩ Tố, Liễu Oánh bỗng nhiên nói: "Đạo diễn, kỹ thuật diễn của Đường Dĩ Tố xác thật không tồi, nhưng mà hiệu quả lại không tốt lắm. Hình ảnh này, tất cả đều bị quần áo phiêu phiêu của cô ấy chặn gần hết, mặt còn bị tóc che đi phân nửa, khiến cho hình ảnh quần áo của chúng ta thoạt nhìn không được tốt."

Đạo diễn nhìn nhìn, có chút đồng ý với lời Liễu Oánh.

Hắn xuất thân từ danh sư, cho nên rất rõ ràng, biểu diễn của Đường Dĩ Tố là đủ tư cách. Quần áo, vật trang sức trên tóc tuy rằng hỗn độn, nhưng thực chân thật, cũng không có vấn đề gì, nhưng vấn đề là ở chỗ... Đoàn phim bọn họ quá nghèo.

Không có đủ thiết bị cùng hắt sáng, lại không phải ngoại cảnh quay chụp, bên bờ ao đều là lục bình chờ hậu kỳ xử lý, hắn lại là tay mới, không có biện pháp làm cho thật tốt. Bởi vậy, Đường Dĩ Tố trên màn ảnh thoạt nhìn, tuy rằng thực vất vả, nhưng lại không có mỹ cảm gì, dơ dơ loạn loạn. Cuối cùng, lại có hiệu quả phỏng chừng cũng không tốt lắm, thật sự có chút lãng phí biểu diễn của Đường Dĩ Tố.

"Nếu không, hay là cho Đường Dĩ Tố đổi bộ quần áo, lại chụp lại một lần. Cảnh này là bước ngoặt của cốt truyện, sau khi nha hoàn rơi xuống nước sẽ bị Vương gia nhìn thấy. Nha hoàn càng đáng thương, mới có thể càng phụ trợ cho nữ nhị ác độc, Vương gia chịu kích thích càng lớn, người xem mới cao hứng được." Liễu Oánh nói.

Đạo diễn nhìn hình ảnh trầm tư một lát, lại thấy Đường Dĩ Tố bọc khăn lông ở bên cạnh đang run run, liền hướng cô vẫy vẫy tay: "Đường...... Dĩ Tố, cô lại đây một chút."

Đường Dĩ Tố vội vàng chạy tới.

"Đổi một bộ quần áo, chuẩn bị một chút, lại quay một lần nữa. Cô biểu diễn rất không tồi, đổi quần áo để cho hiệu quả càng tốt."

Đạo diễn nói xong, suy nghĩ một chút lại bổ sung nói, "Sẽ bắt đầu quay từ khi cô trực tiếp rơi xuống nước, bên ngoài còn bộ quần áo ban đầu, nhưng khi cô từ trong nước ngoi lên, phải làm áo ngoài phiêu ở trên mặt nước, nhưng không được chắn lên mặt cô, hiểu chưa?"

Đạo diễn nói đến cao hứng, còn đứng đứng dậy khoa tay múa chân vài cái, nói tiểu kỹ xảo để Đường Dĩ Tố từ trong nước ngoi lên: "Đoạn quay của cô rất tốt, chúng ta tận lực quay đẹp một chút, tuy rằng cô chỉ là tiểu nha hoàn, nhưng cũng có thể biểu hiện thật tốt."

Lý do của đạo diễn thuyết phục được Đường Dĩ Tố. Thấy đối phương nghiêm túc quay, trong lòng cô cũng cao hứng. Thật ra, quay lại một lần cũng không có gì, lập tức gật gật đầu. Bất quá, khi nhìn thấy bộ quần áo để chuẩn bị kia, Đường Dĩ Tố tức khắc ngây ngẩn cả người.

Bởi vì phim quay mùa hè, lại là võng kịch, trang phục của đoàn phim cũng không cần quan trọng lắm, có dáng vẻ cổ trang, mặc đẹp là được. Bởi vậy, quần áo đoàn phim cung cấp, nữ trang phần lớn tương đối trong suốt mảnh mai.

Nếu là ngày thường, ăn mặc quần áo xuống nước cũng không có gì, nhưng đạo diễn nếu yêu cầu phải cởi phăng áo ngoài ra, vậy bộ y phục Đường Dĩ Tố mặc bên trong lập tức có vẻ thiếu thốn.

Đạo diễn tựa hồ cũng nghĩ đến điểm này, nói với Đường Dĩ Tố: "Yên tâm, chất lượng quần áo của chúng ta vẫn là có bảo đảm, sẽ không lộ gì đâu."

Thấy Đường Dĩ Tố vừa nhìn thấy quần áo, quả nhiên biểu tình liền không đúng lắm, Liễu Oánh tức khắc cười nói: "Không đúng, tôi nhớ ra rồi, trước đây khi Đường Dĩ Tố vào đóng, đã thỏa thuận nói trừ tứ chi, những địa phương khác đều không thể lỏa lồ, hiện tại quần áo này......"

Có Liễu Oánh nhắc nhở, đạo diễn lúc này mới nhớ tới, giống như xác thật có chuyện này.

Vấn đề là, lúc ấy Đường Dĩ Tố có thân phận nữ phụ, nhân vật nữ phụ cũng xem như có trọng lượng, kịch bản cũng không có tương quan suất diễn, cho nên đạo diễn cũng đáp ứng, nhưng hiện tại Đường Dĩ Tố sớm đã không phải nữ nhị, mà là lưu lạc thành nha hoàn.

Khi đoàn phim cung cấp quần áo, nói là sau khi ướt nước vải dệt có điểm thiếu, nhưng cũng có đai đeo, nên những nơi cần che đều được che. Mùa hè nóng bức, trên đường những nữ sinh mặc váy hai dây không biết có bao nhiêu. Điểm này rất nhiều người thật sự là không coi là cái gì.

Rốt cuộc, chuyện Đường Dĩ Tố bị đổi vai được nhắc tới làm cho mọi người có điểm xấu hổ, đạo diễn cũng không cần phải nhiều lời nữa, nói với Đường Dĩ Tố một câu "Cô mau đi chuẩn bị đi" rồi bỏ đi.

Chỉ còn lại Đường Dĩ Tố mặt đối mặt với Liễu Oánh, Liễu Oánh cười khanh khách chờ quyết định của cô.

Nhìn biểu tình của Liễu Oánh, cô cũng minh bạch Liễu Oánh lăn lộn nửa ngày là vì cái gì.

Trên người nguyên thân có vết rạn da cùng dấu mổ, đối với người ngoài khẳng định phi thường chú trọng chuyện không bại lộ khuyết điểm thân thể.

Đường Dĩ Tố bị đẩy ra đầu sóng ngọn gió, fans của Tống Thần Hạo không nhất định biết chuyện gia đình của cô, nhưng tính cách và nguyên tắc của Đường Dĩ Tố khi quay phim muốn bị đào ra lại không khó.

Cô càng cố gắng giấu diếm, Liễu Oánh càng muốn đem nó đào ra bại lộ trên màn ảnh, cho nên mới có vòng luẩn quẩn như vậy.

Từ sáng sớm đến giờ, Đường Dĩ Tố quay chụp lâu như vậy, đóng phim không phải là chuyện một người. Mọi người hợp tác cả một ngày, sớm một chút quay xong có thể mau chóng kết thúc công việc nghỉ ngơi, nếu lúc này Đường Dĩ Tố thẹn quá thành giận, không chịu phối hợp, tất nhiên sẽ lưu lại xú danh "chảnh chọe". Còn những người khác trong đoàn phim ban đầu đang có thái độ trung lập, khẳng định cũng sẽ bởi vậy chán ghét cô.

Sự chán ghét này còn đáng sợ hơn so với tai tiếng. Nếu Đường Dĩ Tố đang lúc nổi tiếng, người khác đương nhiên giận mà không dám nói gì, nhưng hiện tại sự nghiệp của cô đang ở thung lũng, lại truyền ra đồn đãi không chịu đóng phim cho tốt, phỏng chừng không có đoàn phim nào muốn suy xét hợp tác nữa.

Cho nên tình huống hiện tại là, hoặc là chạy lấy người, hoặc là Đường Dĩ Tố dựa theo ý Liễu Oánh, thay quần áo xuống nước.

Nếu Đường Dĩ Tố không có vấn đề gì, bình thường quay phim, thì Liễu Oánh cũng không có gì tổn thất, nhưng nếu có thể thuận thế tìm ra khuyết điểm của Đường Dĩ Tố, rõ ràng trước mặt mọi người mà quay được, sau lại trở thành trở ngại cho cô, vậy thì không thể tốt hơn.

Mưu kế này của Liễu Oánh, không thể nói là rất cao minh. Thoạt nhìn bất quá chỉ là việc nhỏ, nhưng chính là muốn hố người. Làm cho người ta bất đắc dĩ, dù sao cô ta vẫn là người có tiếng nói trong đoàn phim, làm cho Đường Dĩ Tố không có đường phản kháng nào.

Hiện tại nếu nguyên thân ở đây, dựa theo tính cách cô ấy, còn có tình huống thân thể, nói không chừng thật sự đúng là sẽ trúng kế.

Nhưng mà hiện tại đứng ở chỗ này, là một Đường Dĩ Tố khác.

Mặc áo hai dây thì tính cái gì, muốn chị đây mặc Bikini cũng được nữa là.

Đường Dĩ Tố cười đáp lại Liễu Oánh: "Tốt, hiện tại tôi đi thay đồ."

Cảnh trước đó lăn xuống đi nước Đường Dĩ Tố hoàn thành không tồi, cho nên không cần thiết quay lại, lần này trực tiếp bắt đầu quay từ khi Đường Dĩ Tố rơi xuống nước.

Vài giây trước khi bắt đầu, Đường Dĩ Tố đã chìm xuống nước, sau khi làm tốt chuẩn bị, cô lại đột nhiên từ trong nước quẫy ra.

Bởi vì động tác này không phải là liên tiếp quay, khi ở trong nước Đường Dĩ Tố đã đem vạt áo cùng tóc chuẩn bị vị trí cho tốt.

Trong nháy mắt trồi lên, áo ngoài không dễ dàng rũ bỏ bị nước làm cho ướt phiêu lên, mái tóc dài đen nhánh cũng nhu thuận rũ phía sau lưng, khuôn mặt bị nước làm ướt nhẹp hoàn toàn triển lộ ra, cùng với cả người nổi trên mặt nước, quần áo mỏng manh dán sát làn da, lả lướt đường cong lập tức hiện ra.

Đường Dĩ Tố đang đắm chìm trong nhân vật, bởi vì kinh hoảng cùng sợ hãi, mặt cô trắng bệch, rõ ràng là bị dọa, làn da bị quần áo thít chặt ra hằn dấu vết cũng không cảm giác được.

Vệt đỏ cùng làn da trắng nõn hình thành tương phản mãnh liệt. Mái tóc bị ướt lại càng có vẻ đen nhánh bóng mượt, phối hợp với gương mặt tuyệt mỹ còn xuất chúng hơn so với nhiều minh tinh nổi tiếng, làm cho đạo diễn xem đến ngây ngẩn cả người.

Loại cảnh quay gần rơi xuống nước là phi thường tàn khốc.

Đầu tiên, trước màn ảnh là phải trang điểm, diễn viên vì lên hình đẹp, khi đóng phim trên mặt trang điểm đều rất dày, một khi rơi xuống nước, mặt mày mà vặn vẹo mà giãy giụa vài cái, trang điểm có đẹp cũng trôi mất tiêu, người ta dĩ nhiên cũng trở nên xấu xí.

Cái thứ hai, muốn khán giả đỡ bị sốc, cũng còn một biện pháp, chính là trang điểm hơi chút đạm nhạt một chút, ít tinh xảo một tí, đặc biệt là những nơi như phấn mắt, luôn bị đánh đến rực rỡ kia, thì tận lực xuống tay nhẹ một chút, bị nước ngâm cũng không đến mức làm tai nạn xe cộ đương trường.

Nhưng vấn đề là, phim truyền hình màn ảnh có độ rõ ràng cực cao. Đầu năm nay lại đều ra mắt TV HD, nếu trang điểm nhạt, các loại vấn đề nhỏ trên mặt che không được, các diễn viên dựa vào mặt ăn cơm dĩ nhiên cũng không vui.

Cho nên, hiện tại diễn cảnh rơi xuống này, hoặc là diễn viên mặt ở trên mặt nước, thân mình ở đáy nước giãy giãy vài cái là xong việc; hoặc là chính là đại minh tinh, trang bị đầy đủ xịn 100% hết, rơi xuống nước quay lại càng chân thật lại duy mĩ.

Người giống Đường Dĩ Tố, ở tình huống đơn sơ như vậy mà có thể đánh ra hiệu quả này, trừ bỏ thiên sinh lệ chất, cũng thật sự không còn lý do gì khác.

Dung mạo, dáng người cùng kỹ thuật diễn như vậy, dùng để diễn nha hoàn thật sự là quá lãng phí... Độc giả nhìn cũng không hề có lực thuyết phục chút nào.

Vương gia, ngài xác định thích nữ chính cùng nữ phụ, mà không suy xét đến nha hoàn này sao?