Công Chúa Băng Và Hoàng Thái Tử

Chương 46: Chương 48





Sẽ có lúc em là nắng của ngày mai
Và anh sẽ là mây bay trên khoảng trời cao lộng gió
Sẽ có khi em là mưa của gió biển ngoài khơi
Và anh vẫn là gió của nắng sớm mang hạnh phúc cho em .
Bữa cơm tối chẳng vui vẻ gì cả . Mọi người cứ nhìn nó như sinh vật lạ . Dẫu sao thìmai nó cũng đi rồi , mà chẳng ăn được bữa cơm ra hồn . Ông cứ thì cháu ăn đi , lúc thì ba mẹ cháu khỏe không , hay thì nếu cháu không chê có thể lấy tiểu Anh nhà ta làm vợ cũng được .
Cũng chính là câu lấy tiểu Anh nhà ta này khiến nó tí nữa thì phun cả cơm ra ngoài . Nghẹn là điều hiển nhiên , nó đang ăn mà nói đến chuyện cưới sinh là điều không bao giờ nó thích . Tuyệt đối là thế .
Tiếng phản đối kịch liệt bắt đầu từ phía nó , sau đó lại im bặt khi nhìn thấy ánh mắt rất chi là yêu thương của hai và anh Vũ dành cho mình ,nó biết tổng kế hoạch này của hai người à không phải là ba người mới đúng , mà cũng chẳng phải ba người phải là 4 vì nhìn cái mặt tên Peter thộn ra như khỉ ăn ớt khi nghe ông nói thì nó biết là cậu bạn này cũng như nó chẳng biềt gì , điều như thỏ non rớt xuống bẫy của mấy con cáo giờ . Cáo già này quả thật chẳng dễ đối phó tí nào . Phải dùng chiêu mới có cửa gỡ lại .
Nó nhấp tiếp một ngụm nước cam vốn mỗi ngày đều được chuẩn bị sẵn ở bàn , khóe miệng cong lên bất thường làm cho hai và Richard khẽ liếc nhìn , nụ cười càng hiện rõ hơn trên khóe môi nó , đôi mắt nhìn thẳng vào anh trai đang làm bộ làm tịch cầu hòa với nó khi vô tình đụng vào lò lửa đang chuẩn bị cháy . Mùi thuốc súng khắp nơi lan tỏa , ai cũng càm nhận được chì là Peter vẫn còn ngây người bởi nụ cười của nó .
- Anh à , cũng nên lấy vợ rồi nhỉ !. - Câu nói của nó thật sự làm hai shock , không chỉ shock mà còn sặc nữa .
Anh đang uống nước ,nghe nó nói xong vừa sặc vừa ho vẫn chưa kịp phản công thì Vũ cũng chẳng hơn anh tẹo nào . Vẫn nụ cười chết người nó nhìn Vũ đầy ẩn ý
- Anh cũng nên kết hôn với Quyên là vừa !.
Ông cũng nuốt nước bọt cái ực khi hai người kia bị nó cho vố đau . Không biết tới lượt ông sẽ là gì , dù cho ông có là người nghiêm nghị , giàu có thế nào . Luôn được mọi người kính trọng thì với nó ông lại trở nên yếu thế hơn hẳn . Nhìn nó lấm léc ông cười xòa . Nhưng nụ cười chưa bắt đầu đã tắt ngấm luôn mất , nó vẫn ung dung nhàng nhã uống nước ăn trái cây , nhưng lại chẳng quên ông .

- Ông ơi có phải con nên đi đâu đó không nên đến thăm ông không nhỉ ?.
Gì chứ , không thăm ông , ông cần sao . Mà từ từ đã nó không thăm ông có nghĩa là dù có chuyện gì nó cũng không đến . Chỉ nghĩ tới đây thôi ông cũng hận bản thân mình sau lại nghe theo đám nhóc đầu to mà óc thì như trái nho thế này . Hại ông ngồi không được mà đứng cũng chẳng xong . Không khóe chuyện ghép đôi không thành ông lại mất luôn cháu gái thì khổ thân già .
Nhìn mọi người ai cũng ngây ngốc , suy nghĩ lời nó nói mà khiến nó thích thú lạ thường . Vẫn là nó lợi hại chỉ vài câu ngắn gọn đã hạ được một lượt ba cáo già . Chỉ còn một con nữa thôi đang ở Việt Nam xa kia . Nhưng chỉ cần qua ngày 23 nó lại sẽ đến đó tính sổ tan Phong Minh vô công rỗi nghề ấy . Bắt anh đền bù cả chì lẫn chài cho xem
.

Bar vào đêm khuya người ra vào ngày càng nhiều . Điện thoại hắn cũng nhiều cuộc gọi hẵn .
Bảo chán cái cảnh ngồi đây canh cái tên quái đản này rồi . Trước đây là do cậu muốn biết thử cảm giác theo hầu một người ra sau nên mới chấp nhận yêu cầu làm người hầu cho hắn , khiến cậu phải nhảy từ đại học năm nhất xuống học lớp 11 . Mà cái tên ngồi kế hắn cũng quái thai vô kể 19 tuổi lại thích học lớp 11 , chỉ vì câu nói đơn giản của hắn đã khiến cậu học máu . Lúc cậu học Đại học thì kéo cậu nghỉ , khi cậu học lại 11 thì kéo cậu nhảy cốc lên Đại học , học sao cho nhanh ra trường khiến cậu xấc bất xang bang lắm mới có thể lấy lại tinh thần . Giờ đây , ngày nào có chuyện không vui thì lại lôi cậu ra làm thứ trúc giận . Truyện này đang được đăng tải tại kenhtruyen : kenhtruyen
Trời tối cũng như trời sáng luôn làm kẻ báo hại cậu chẳng được yên thân .
Để hắn nằm trên giường mình , mùi rượu nồng nặc tới máy điều hòa chạy hết công sức cũng chẳng tốt tí gì , nước sịt phòng sịt đến gần hết chai cũng ăn thua .
Mệt mỏi , bực bội , bỏ hắn lại trong phòng , cậu đi ra ngoài . Không quên đóng cửa cái Rầm . Còn hắn thì dù say hay tĩnh cũng chì nói có mỗi câu nói mà ngày nào cũng nói klhiến Bảo chỉ biết lắc đầu


" Nguyệt Anh ,anh xin lỗi là anh không tốt

"


" Là anh không tốt ,xin lỗi em mà

"


Chàng là gió , thiếp là cát .
Gió cuốn cát bay đến chân trời !
Ngày mới , mặt trời cao . Gió nhẹ xáo xạt cuốn lá cây .
Hắn từ từ mở mắt , khung cảnh trong phòng khá khác biệt . Biết chắc đây là phòng của Bảo . Cuộn mình trong chăn ấm thêm tí nữa Đayuu đau như búa đổ , tất cả cũng tại ocn nhỏ Sally , à không là Hồ ly mới đúng . Hại hắn uống đến không biết trời trăng gì . Quần áo xộc xệt toàn mùi rượu nặng .
Bảo mở cửa phòng bước vào . vứt lên giường bộ đồ mới cho hắn . Tại hắn mà cậu phải ngủ ngoài sopha cả đêm . Tại hắn mà sáng sớm đã phải thức dậy sang nhà hắn lấy đồ , tái liệu , laptop . Nửa đem thì báo hại cậu phải thức dậy thay áo cho hắn . Cả cái giường của cậu cũng bị hắn độc chiếm hết thảy . Làm bạn với hắn đúng là xui xẻo của đời cậu mà .
Khuôn mặt hắn nghệt ra khi thấy Bảo hầm hầm . Nhớ lại hết tất chuyện tối qua . Loạng choạng đứng dậy . Vỗ nhẹ vai Bảo tỏ vẻ hối lỗi không quên bồi thêm một câu khiến cậu tức đến khói đen bay nghi ngút khắp phòng .
- Lần sau như vậy , nhớ chu đáo thêm tí nữa . Tối qua lạnh lắm đó .
Nói xong lại cười ha hả đi vào nhà tắm . Thảo nào từ khi nó đi Bảo cũng không muốn cho hắn biết tung tích , đơn giản vì . Nơi nào hắn đặt chân đến , nơi có sẽ có người chết . Không phải là đói chết thì là tức chết , không tức chết thì hận chết . Không hận chết thì cũng vào nhà đá ngồi bốc lịch đến chết mà thôi .
.
.
.
.
Nó mở mắt thức dậy , đập ngay vào mắt mìnhla2 ông anh quý hóa đang ngồi tự kỉ ở góc phòng viết viết vẽ vẽ gì đó . Rồi lại tự cười một mình như mấy thằng cha vừa trốn trại trong nhà thương điên mới ra . Nó bước vào nhà tắm , vệ sinh cá nhân xong . Bước lại ra ngoài thì thấy anh vẫn còn ngồi đó .
Buông một câu nói chào buổi sáng theo nó là đúng nghĩa với người không bình thường .
- Chào , người điên .

Chưa để anh nghe và hiểu nó vừa nói gì đã đi ra khỏi phòng . Bầu không khí buối sáng trong lành và mát diệu hơn . Tâm trạng cũng thoải mái hơn . Chỉ có điều , ngày 23 là ngày quan trong nó không thể nào khinh suất được .
Hai từ trên phòng đi xuống , đưa cho nó mẩu giấy được làm bằng kim và chỉ nhiều màu rất bắt mắc . Trên đó còn ghi rõ dòng chữ nổi

"HAI XIN LỖI

" khiến nó bật cười . Tựa đầu vào vai hai . Giọng nó ấm áp và trong , tất cả như lạc vào không trung mang theo chút hương vị buồn và mặn của nước biển .
- Hai này , 23 hai nhớ về sớm nha .
- Em định làm thật sao .
- Thật , hai định thương hoa tiếc ngọc hả .
- Đâu có , chỉ là chút tình cũ thôi .
- Em nói cho anh nghe nhé , cô ta không phải là Sally .