Công Lược Cặn Bã Ấy

Chương 38: Ảnh hậu cùng đường bí lối (15)




Edit: LINH


Bắt đầu lại......


Ba chữ này gần như quanh quẩn bên lỗ tai của năm người ở trong phòng và ngoài phòng.


Ngay cả bản thân của Trác Phi Bách cũng không rõ, những từ như vậy, hắn như thế nào liền buột miệng thốt ra, phải biết rằng Trác Phi Bách hắn trước nay cỏ đã ăn rồi thì sẽ không ăn trở lại, trên đời này nữ nhân nhiều như vậy, yến gầy hoàn phì, hắn muốn cái dạng gì không có, cũng chỉ một cái Tần Khả Phi tính cách vừa cương liệt vừa ngoan cố, mới làm hắn trong một đoạn thời gian gần nhất sinh ra một ít hứng thú. Đến nỗi mặt khác, yêu đương vừa kết thúc, hắn liền căn bản không có ý tứ thân cận nữa, vì hắn muốn chết muốn sống cũng không phải không có, muốn mẫu bằng tử quý thì càng nhiều, đáng tiếc những người đó càng là dây dưa như vậy, hắn liền càng nhàm chán, nhưng ngươi nếu là không dây dưa, hắn không chừng liền đã quên ngươi một người như vậy tồn tại.


Khả năng ngay cả chính Trác Phi Bách sau khi hỏi ra vấn đề này cũng chưa nghĩ ra hắn rốt cuộc muốn từ trong miệng Dung Tự nghe được cái dạng đáp án gì đi!


Đồng ý, hai người không chừng lại trở về vòng tuần hoàn trước kia, cuối cùng vẫn là sẽ đi đến bước chia tay này.


Này không đồng ý, trong lòng hắn ngược lại sẽ khó chịu, đơn giản là hiện tại hắn đối với Dung Tự động tâm là thật sự tồn tại.


Mà tâm tư của những người khác thì càng phức tạp.


Cơ hồ tất cả mọi người ở đây đều hiểu rõ tâm tư của Dung Tự đối với Trác Phi Bách, mỗi người bọn họ đều đem những Weibo đó từ đầu kéo tới đuôi, bên trong ẩn chứa tràn đầy thâm tình, Tần Khả Phi tự hỏi bản thân là căn bản không có biện pháp làm được, chính cô ta trước kia đối với Diệp Hiên Ca cũng không thể làm được như vậy.


Cô ta thừa nhận cô ta có chút ích kỷ, làm người yêu không được toàn vẹn, không chừa lại một chút cho bản thân.


Dung Tự thâm tình như vậy làm cô ta chấn động, mà hiện tại Trác Phi Bách bỗng nhiên thổ lộ liền càng làm cho cô ta sinh ra một cổ mất mặt cảm thấy thẹn, anh ta rốt cuộc đem cô trở thành người nào, gọi thì tới, đuổi thì đi sao?


Nếu là Dung Tự đồng ý rồi, như vậy Tần Khả Phi cô rốt cuộc tính cái gì?


Tuy rằng cô trước đó đã sớm làm tốt chuẩn bị tùy thời chia tay cùng Trác Phi Bách, nhưng cách làm trần trụi này như một cái tát vả trên mặt cô, vẫn làm cho cô có chút khó chịu.


Tần Khả Phi trong nhất thời thậm chí cũng không dám xem biểu tình của Diệp Hiên Ca bên cạnh, cô rất sợ, rất sợ ở trên mặt của anh ta thấy biểu tình trào phúng cùng coi khinh......


Vì thế vẫn luôn đứng ở cửa, tay vẫn đặt ở bên trên then cửa, cúi đầu động cũng không động.


Trong mắt Diệp Hiên Ca lúc này khiếp sợ chợt lóe qua, sau đó, làm như nghĩ tới cái gì, cả người lập tức bình tĩnh trở lại.


Kiều Mặc nhưng là mở to hai mắt, trực tiếp liền xốc lên cái chăn ở trên người mình, "Không muốn!"


Mà một tiếng không muốn như vậy trực tiếp liền đánh vỡ hình ảnh có chút giằng co hiện tại, Trác Phi Bách nhíu mày nhìn thoáng qua mặt của Kiều Mặc lộ vẻ kinh hoảng, nếu là nói vừa mới chính mình còn sao cũng được, thì hiện tại hắn còn muốn để Dung Tự gật đầu.


Lại không nghĩ Dung Tự thế nhưng ở ngay lúc này cười khẽ, cũng không nhìn về phía Kiều Mặc, chỉ là trực tiếp ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào hai mắt của Trác Phi Bách.


"Anh đưa ra đề nghị như vậy em thật cao hứng, bất quá, cũng chỉ có cao hứng thôi......" Dung Tự trong mắt mang theo ý cười.


"Phi Bách, em muốn nói em năm nay đã sắp 30 tuổi, cũng không phải sáu năm trước cái cô bé kia mới vừa tiến giới giải trí cái gì cũng đều không hiểu, anh nếu là sớm mấy năm cùng em nói như vậy, em nói không chừng liền vui vui vẻ vẻ gật đầu, cái gì cũng mặc kệ, cái gì cũng không hỏi, chỉ nghĩ cùng anh ở bên nhau thì tốt rồi. Mà hiện tại, đôi mắt này của em có thể phân biệt đồ vật nhiều lắm, em biết anh bây giờ mở miệng càng có rất nhiều bắt nguồn từ nhất thời xúc động, khả năng chưa đến ngày mai, vừa ra phòng bệnh có thể liền sẽ hối hận! Em biết hai người chúng ta liền tính hiện tại ở bên nhau cũng không có khả năng lâu dài, sau này nói không chừng còn sẽ xé rách đến khó coi, ngay cả một chút tình ý cuối cùng đều giữ không nổi. Em biết trong lòng anh bây giờ còn có Tần Khả Phi tồn tại, cô ấy đối với anh mà nói là đặc biệt, về sau rất có thể sẽ vẫn luôn đặc biệt, trở thành tồn tại mà em vĩnh viễn cũng vô pháp vượt qua......"


Dung Tự vừa nói vừa cười.


Nhưng không biết vì cái gì, mấy người ở đây dường như đều có thể cảm giác được lời nói của cô bi thương cùng khổ sở, đặc biệt là Trác Phi Bách. Bởi vì cặp mắt kia của Dung Tự dường như có thể nói thiên ngôn vạn ngữ cứ như vậy không nháy mắt mà nhìn hắn, trong mắt trước sau mang theo nụ cười.


"Phi bách, anh là sẽ không thay đổi, em cũng rất khó, cho nên nói tóm lại, hẳn là xem như hai người chúng ta từ lúc bắt đầu chính là không thích hợp, mặc dù bởi vì tình yêu đi đến cùng nhau cũng là không thích hợp, cho nên anh trước đó nói câu thử lại kia, ừm, chúng ta coi như anh chưa nói qua, em chưa từng nghe qua được không?"


Dung Tự tươi cười càng thêm sáng lạn.


Nhưng chính là cười như vậy, làm cho tim Trác Phi Bách bỗng nhiên kịch liệt mà nhảy lên, độ hảo cảm càng là trực tiếp lên tới 88, sau đó kịch liệt mà di động, giống như là đang làm cái quyết định gì, ngay lúc hắn đang chuẩn bị tiếp tục mở miệng, cửa phòng phía sau hai người bỗng nhiên bị người đẩy mở ra.


Là Diệp Hiên Ca.


Hắn trực tiếp liền gạt ra Tần Khả Phi đứng ở phía trước một chút lập tức đẩy ra cửa phòng, trước đó không sao cả, hiện tại hắn cần thiết phải vào tới.


Bởi vì càng nói, Dung Tự càng có thể bại lộ ra lòng tốt của cô ấy, hắn tình nguyện Trác Phi Bách vĩnh viễn ôm ấp tài bảo cũng nhìn không thấy bảo bối trân quý trong lòng ngực, thẳng đến nó hoàn toàn mà thoát khỏi ôm ấp của anh ta mới thôi.


"Dung Tự, aizz, các người nói xong rồi, bác sĩ mới vừa nói qua muốn tôi 10 giờ mang chị đi làm kiểm tra, hiện tại đã 9 giờ 50, hả...... Có được hay không?"


Diệp Hiên Ca tươi cười chân thành như vậy, trực tiếp làm cho Trác Phi Bách lời sắp nói tất cả đều nghẹn trở về, vừa mới xúc động không hiểu kia tất cả đều biến mất hầu như không còn, độ hảo cảm ổn định ở 87, không có lại di động.


Như vậy là đủ rồi!


Dung Tự nhìn thoáng qua Trác Phi Bách, ngay sau đó liền gật gật đầu.


"Em đây liền đi trước, anh cùng Khả Phi có chuyện thì đi trước đi, em kiểm tra phải đợi thật lâu, không có hai tiếng căn bản là cũng chưa về......"


Nói xong, Dung Tự đã đi xuống giường, Diệp Hiên Ca cảm giác liền tiến lên, đỡ cánh tay của cô, cứ như vậy cùng nhau đi tới ngoài cửa.


Trác Phi Bách cùng Tần Khả Phi cũng cùng nhau theo ra tới, thấy cửa đóng lại, Dung Tự lúc này mới nhìn về phía Trác Phi Bách, "Mặc dù có chút áy náy, nhưng em còn là có chuyện muốn cầu anh......"


"Kiều Mặc cậu ta, trước đó cũng là tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, phía trước bởi vì cùng em giận dỗi, hơn nữa người của Thiên Kiêu vẫn luôn tận dụng mọi thứ, lúc này mới muốn rời đi Trác Duyệt, nhưng kỳ thật bởi vì thời gian ngắn, hiện tại thủ tục gì cũng chưa làm xong, tiền vi phạm hợp đồng gì đó người của Thiên Kiêu hiện tại hẳn là sẽ không quản cậu ta, mẹ của cậu ta bởi vì bệnh thận còn đang nằm viện, bản nhân cậu ta đại đa số tích góp cơ bản tất cả đều đưa vào bệnh viện, cho nên hẳn là tiền trả không nổi, nếu như có thể, có thể coi sự tình phía trước đều không có phát sinh hay không, bọn anh......"


"Dung Tự, Kiều Mặc đó như vậy đối với em, em còn......"


Trác Phi Bách có chút không rõ, Dung Tự khi nào nói chuyện tốt như vậy.


"Em cũng không phải bảo anh làm cho Kiều Mặc quay trở lại Trác Duyệt, em là muốn nói anh có thể đừng nên dùng quan hệ ở giới giải trí phong sát cậu ta hay không, tiền vi phạm hợp đồng em sẽ trả, sau này coi như những việc này cái gì đều không có phát sinh, cậu ta sau này nếu là muốn đóng phim của Trác Duyệt, kỹ thuật diễn ổn thỏa rồi, anh cũng sẽ không bởi vì chuyện này mà cố ý không cần cậu ta......"


Giới giải trí sau này, Kiều Mặc liền một người lang bạt đi.


Coi như một năm như thế cùng Dung Tự trước đó cái gì đều không có phát sinh, cậu ta về tới thời điểm ban đầu, chính mình cố gắng thật tốt, cố gắng kiếm tiền, chữa bệnh cho mẹ.


"Như thế nào? Anh ở trong lòng em chính là hình tượng bụng dạ hẹp hòi như vậy?"


Trác Phi Bách cười nói.


"Đương nhiên không phải, Trác thiếu anh luôn luôn khoan hồng độ lượng, được, nếu anh không truy cứu vậy không có vấn đề gì, cám ơn!"


"Giữa chúng ta một hai phải khách khí như vậy sao?"


Tăng 7 điểm độ hảo cảm, ngay cả bản thân Trác Phi Bách cũng chưa nhận thấy được hắn hiện tại nói chuyện với Dung Tự rốt cuộc có bao nhiêu thân mật, Tần Khả Phi trong lúc ngẩng đầu nhìn anh ta vài lần, đối phương đều không có phát hiện, chỉ là nhìn Dung Tự.


Nghe vậy, Dung Tự lại cười một tiếng, "Vẫn là cần nói lời cảm ơn......"


Nói xong, lại đối với Tần Khả Phi gật đầu một cái, xoay người liền đi theo Diệp Hiên Ca hướng chỗ kiểm tra đi đến.


Phía sau, Tần Khả Phi chỉ cảm thấy toàn thân của mình đều không thích hợp, rõ ràng Dung Tự cự tuyệt Trác Phi Bách, hơn nữa xem bộ dáng sau này rất có thể cũng sẽ không lại cùng nhau, vì cái gì cô vẫn là khó chịu như vậy, thậm chí cảm thấy so Dung Tự đồng ý rồi còn muốn khó chịu hơn, đặc biệt là đang nhìn thấy Trác Phi Bách tư thế trông mong như bây giờ.


"Thế nào Diệp Hiên Ca một đại minh tinh suốt ngày nhàn nhã như vậy?"


Trác Phi Bách cau mày, lầm bầm lầu bầu.


Tim Tần Khả Phi nháy mắt rớt xuống.


Chờ hai người đi ra bệnh viện, cô ta trực tiếp liền ngừng lại, nhìn Trác Phi Bách dường như căn bản là không nhận thấy được, tiếp tục đi về phía trước.


Tần Khả Phi trực tiếp liền mở miệng gọi anh ta lại.


"Trác Phi Bách!"


Nghe vậy, Trác Phi Bách quay đầu lại.


"Tôi nghĩ chúng ta vẫn là chia tay đi! Không đúng, chúng ta vẫn là kết thúc cái gọi là quan hệ bao dưỡng đi!"


Thốt ra lời này, trong lòng Tần Khả Phi nháy mắt buông lỏng.


Phải nói cô trước đó còn tính là khiếp đảm nhát gan sợ hãi, hiện tại cô xem như đã hoàn toàn mang bản thân thoát khỏi đả kích từ Diệp Hiên Ca, sau này coi như không có Trác Phi Bách một cái đùi vàng như vậy, cô hẳn là có thể ở giới giải trí luôn ngoan cường mà sinh tồn tiếp, cô sẽ dựa vào  bản lĩnh của mình để đỏ, giống như Diệp Hiên Ca, tại sao anh ta có thể, chính mình lại không được?


Mấu chốt nhất chính là, hiện tại cô đã bắt đầu đối với Trác Phi Bách có chút động tâm, một cái toàn tâm toàn ý vì ngươi, người đàn ông soái khí tiền nhiều, có thể nói, cứ việc biết đối phương sẽ là cái đầm lầy vẫn hãm sâu đi vào, nhưng cô vẫn là vô pháp thuyết phục chính mình không động tâm, duy nhất có thể thoát khỏi tình trạng càng lún càng sâu bây giờ đó là rời đi anh ta.


Có thể nói, Dung Tự cho cô gợi ý rất lớn, cô ấy trước nay đều là nữ diễn viên mà mình kính trọng nhất, kỹ thuật diễn cao siêu, ở trong giới giải trí tuy rằng mượn một chút thế lực của Trác Phi Bách, nhưng có thể có địa vị như bây giờ phần lớn là dựa vào một tay một chân của bản thân, cô không dám cam đoan chính mình về sau có thể tới địa vị như bây giờ của Dung Tự, nhưng cô sẽ nỗ lực, chỉ cần nỗ lực, về sau mặc kệ lấy được cái gì thành tích, kia đều là thuộc về chính cô, cô sẽ vui vẻ.


Càng nghĩ như vậy, đôi mắt của Tần Khả Phi càng sáng.


Trác Phi Bách đứng xa mấy mét ở phía trước cô ta nhíu mày nhìn Tần Khả Phi như vậy, hồi lâu mới bỗng nhiên cười lạnh, "Thế nào? Dung Tự như vậy, cô cũng như vậy? Đều chướng mắt tôi phải không? Được a, đi a, đi thôi, tách ra liền tách ra, làm tôi nhìn xem Tần Khả Phi cô rốt cuộc có thể có năng lực bao nhiêu, thiếu Trác Phi Bách tôi, lại có thể bò đến rất vị trí cao, a, lăn!"


Nói xong hắn xoay người một chân đá vào bánh xe ở bên cạnh, âm thanh ô tô báo nguy nháy mắt vang lên.


Sau đó Trác Phi Bách thật sâu nhìn thoáng qua Tần Khả Phi cắn chặt môi chính mình, lại cười lạnh, lên xe của mình, giẫm chân ga liền lập tức nghênh ngang mà đi.


"Dm!"


Chính là lên xe, hắn vẫn là khống chế không được mà mắng một tiếng.


Một cái hai cái đều là như thế này, chẳng lẽ Trác Phi Bách hắn nhìn qua liền không đáng tin cậy như vậy sao? Dung Tự cự tuyệt hắn không phải không tức giận, nhưng hai người nhiều năm như vậy quan hệ ở đây, thậm chí còn có đứa bé, nghe nói đứa bé kia Dung Tự ngay từ đầu không phải không nghĩ giữ lại, nhưng bởi vì đoạn thời gian đó vẫn luôn rất liều mạng, ngâm nước lạnh, treo dây thép gì đó, thai vốn là khó bảo toàn, hơn nữa bọn họ đoạn thời gian đó vừa vặn chia tay, vì thế nói là phá thai chi bằng nói là đẻ non.


Hắn đối với cô vốn là chứa đầy áy náy, Dung Tự nói như vậy, hắn mặc dù lại tức giận cũng không thể nhiều lời cái gì.


Nhưng Tần Khả Phi hắn nơi nào đối với cô ta không tốt? A? Đến bây giờ hắn chính là một đầu ngón tay của đối phương cũng chưa chạm qua, nỗ lực cho cô ta lót đường, cho cô ta an bài nhân vật, bây giờ thế nhưng trên dưới mồm mép đụng một cái liền muốn tách ra? A, được a, liền xem chính cô ta rốt cuộc có thể bò đến cái vị trí gì, thật đúng là đương chính mình cùng Dung Tự giống nhau, kỹ thuật diễn so ra kém, ngộ tính của cô ta không cao, còn không biết làm người, giới giải trí khi nào lăn lộn dễ như vậy, hắn như thế nào không biết?


Thấy Trác Phi Bách rời đi, Tần Khả Phi nỗ lực đè nén hốc mắt đong đưa nước mắt của mình xuống, giơ tay xoa xoa liền đi đến phía trước.


Cùng lúc đó, trên lầu ba đang chuẩn bị kiểm tra thân thể Dung Tự đứng ở cửa sổ vừa vặn đem hết thảy đều xem vào đáy mắt, đương nhiên, Diệp Hiên Ca cũng đồng dạng thấy được từ đầu đến đuôi.


"Là cô bé kia khi còn nhỏ?"


Dung Tự quay đầu nhìn về phía Diệp Hiên Ca.


"Ừ!"


"Là bạn gái của cậu lúc trước?"


"Không...... Cũng coi như phải đi......"


Có thể nói hắn xem như từ lớp một vẫn luôn bị Tần Khả Phi một người cô lập khi dễ tới lớp năm, sau đó rời đi cái tiểu học kia, sau lại ở đại học mới nhận thức cô ta, hai người đại học cũng không có nhiều tiếp cận, người đáng ghét như vậy, hắn trốn còn không kịp đâu, nhưng thật ra đối phương mỗi lần nhìn thấy hắn đều một bộ dáng hoa si, một bộ dáng yêu thầm trong lòng khó mở miệng.


Chờ hắn sau khi tốt nghiệp, đối phương mới bỗng nhiên đưa thư tình cho hắn, hắn nhớ tới khi còn nhỏ chịu những nổi khổ kia, còn có chiếc đồng hồ vỡ vụn ấy, liền cảm thấy giận sôi máu, liền nhận thư của cô ta, thuận tiện kêu cô ta đi Yến Kinh với hắn, chậm trễ cô ta hai năm, vừa vặn bồi thường 5 năm thống khổ ở tiểu học của chính mình, tìm chị gái nhỏ của bản thân, về sau hắn cũng sẽ không đối nghịch cùng Tần Khả Phi, liền xem chính cô ta như thế nào phát triển đi!


"Không đưa tiễn?"


Dung Tự chỉ chỉ Tần Khả Phi còn đang vừa đi vừa lau nước mắt.


Diệp Hiên Ca nhíu mày, "Đến chúng ta rồi, đi thôi!"


Chờ làm xong kiểm tra, kia Leo liền sốt ruột kêu to mà đứng ở bên ngoài, nói buổi chiều Diệp Hiên Ca còn có cái quảng cáo phải quay phim, sắp đến giờ rồi, Dung Tự chạy nhanh kêu Diệp Hiên Ca đi rồi, chính mình một người về tới trong phòng bệnh.


Cơ hồ vừa đẩy cửa ra, Kiều Mặc lập tức bị hù dọa.


Vừa thấy chỉ một mình cô, kinh hỉ của đáy mắt chợt lóe qua.


"Dung Tự......"


Nghe hắn kêu như vậy, Dung Tự gật gật đầu.


Nằm dài trên giường, cầm lấy quyển sách ở một bên liền bắt đầu đọc.


"Dung Tự, chúng ta......"


"Việc vi phạm hợp đồng của Trác Duyệt tôi sẽ giúp cậu giải quyết, bọn họ hẳn là sẽ không phong sát cậu, chẳng qua về sau đại sứ thương hiệu của cậu còn có vai diễn đều phải tự mình cố gắng, bệnh của dì tôi sẽ thường xuyên chú ý, cậu không cần quá lo lắng......"


Dung Tự đầu cũng không nâng cứ như vậy nói.


"Còn chúng ta thì sao? Vậy còn chúng ta thì sao?"