Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Chương 46: Trở về tìm em tính sổ!




Trời ạ! Không cần cười mê người như vậy, người ta xấu hổ chứ sao...

Thiên Ca Tuệ chỉ có cảm giác nhịp tim mình như sấm, thật nhanh, thật nhanh...

Một màn này vừa vặn đập vào trong mắt Úy Nam Thừa, sắc mặt đen một nửa, đang chuẩn bị đứng dậy, lại bị Hứa Nhiêu bên cạnh kéo lại, “Anh Thừa, đầu em thật choáng váng, nơi này mặt trời quá gay gắt, anh đỡ em qua bên phòng ăn nghỉ ngơi được không?” Trong vẻ mặt xót thương có chứa chờ mong.

Úy Nam Thừa nghi ngờ nhìn cô ta, lại nhìn ánh mặt trời, quả thật phơi người mê man.

Nên theo cô cùng đi đến nhà ăn tránh ánh nắng gay gắt, ánh mắt cũng không rời khỏi bóng dáng hoạt bát, trong lòng suy nghĩ: trở về tìm em tính sổ!

Thiên Ca Tuệ hiển nhiên không ngờ tới còn có nguy hiểm chờ cô, buổi tối vừa về đến khách sạn, hứng thú bừng bừng lấy bikini ra thay, khoác áo choàng tắm chuẩn bị ra cửa, đột nhiên nhìn thấy Hứa Nhiêu đang ngồi nghỉ ngơi trên ghế sa lon, vội quay trở lại ngồi bên cạnh Hứa Nhiêu, “Chị Hứa, chị đi bơi không?”

Hứa Nhiêu khẽ lắc đầu, bơi lội không phải chuyện gì quá mới mẻ với cô.

“Vậy một mình chị ở dây rất nhàm chán, đi tìm chú chơi đi, tốt nhất đừng để chú ấy đến hồ bơi.” Cặp mắt Thiên Ca Tuệ sáng ngời lấp lánh.

Hứa Nhiêu giật mình, “Chú? Em gọi anh Thừa là chú?”

Thiên Ca Tuệ ngượng ngùng gãi đầu, “Rất giật mình sao? Chú ấy hơn tám tuổi, là khoảng cách giữa tụi em không cách nào vượt qua, gọi chú tương đối thích hợp.”

Hứa Nhiêu lập tức vui mừng trong lòng, nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu, “Em thích anh ấy sao?”

“Thích? Thích chú? Làm sao có thể! Em cũng không nắm giữ chú.” Thiên Ca Tuệ phủ quyết hoàn toàn.

“Vậy hôn nhân của hai người?”

“Trời! Là giả đó, em và chú hẹn kỳ hạn một năm, đến lúc đó tụi em sẽ ngả bài với cha mẹ và ông nội.” Thiên Ca Tuệ vô tâm nói, hoàn toàn không chừa đường lui cho mình, cho tới sau khi thật lòng yêu Úy Nam Thừa, mới phát hiện ban đầu mình ngốc bao nhiêu.

“Tuệ Tuệ, có những lời này của em chị yên tâm, từ nhỏ đến lớn chị chỉ thích anh Thừa, anh ấy giống như mặt trời trong sinh mạng của chị, không có anh ấy dũng khí sống tiếp của chị cũng không còn, cho nên chị ra nước ngoài học cũng chỉ để chia sẻ nhiều hơn cho anh ấy.” Hứa Nhiêu nói thâm tình chân thành, mà phần si tình này cũng thành công cảm động Thiên Ca Tuệ.

“Chị Hứa, chị thật si tình đó ~ yên tâm đi, em thích chính là thiếu niên đẹp trai lanh lẹ, kiểu bé trai ngây thơ, không thích phúc hắc như chú.” Thiên Ca Tuệ cười híp mắt bổ sung.

Hứa Nhiêu dịu dàng cười đáp lại một tiếng, trong lòng lại hồi hộp, thì ra hôn nhân của anh Thừa và Tuệ Tuệ là giả, thật tốt quá! Một năm này cô nhất định phải thi triển ra tất cả vốn liếng để anh Thừa yêu cô.

“Chị Hứa, em đi học bơi trước, chú giao cho chị đó!” Thiên Ca Tuệ cao hứng vẫy vẫy tay với cô ta.

Khóe môi Hứa Nhiêu nhếch lên nụ cười tất thắng, trang điểm lại, soi gương lộ ra nụ cười tràn đầy tự tin.

Úy Nam Thừa vừa nhận điện thoại xong trở về phòng, khóe mắt liếc thấy Thiên Ca Tuệ khoác áo choàng tắm hào hứng đi về phía hồ bơi, tròng mắt đen lóe lóe, không phải cô nhóc thúi không biết bơi sao?