Cực Phẩm Tà Thiếu

Chương 669-70: Thẹn thùng




Hiện nay, thế lực trồi lên mặt nước thật sự là không ít. Càng là như thế, Trần đại thiếu lại càng muốn tăng nhanh thành lập lực lượng của mình một chút.

Tuy bây giờ mình không phải là một quan can tư lệnh, nhưng mà, những lực lượng kia thật sự là quá yếu.

Phải mau chóng làm lực lượng trong tay mình, lớn mạnh mới được a.

Trương Kiều có Thiên Sinh Mị Cốt, tác dụng thật sự là quá lớn.

Không chỉ có tu vi tăng lên nhanh, còn có một chỗ tốt khác.

Nếu như lúc Trương Kiều tu luyện, người khác ở bên nàng tu luyện theo, như vậy, tốc độ tu luyện của người khác, cũng sẽ gia tốc lên rất nhiều.

Hơn nữa, tu vi của Trương Kiều càng cao, người tu luyện bên cạnh nàng sẽ càng được lợi.

Thiên Sinh Mị Cốt!

Tác dụng là cực kỳ to lớn.

- Ta... ta vậy mà tất cả đều nhớ rồi, cái này... trí nhớ của ta lúc nào lợi hại như vậy.

Trương Kiều há hốc mồm, mặt mũi tràn đầy giật mình nói:

- Chẳng lẽ... chẳng lẽ cái này là bổn sự đã gặp qua là không quên được trong truyền thuyết?

Trương Kiều chỉ là nhìn một lần, liền một chữ cũng không bỏ sót.

Mặc dù nói, mấy ngàn chữ này rất khó lý giải.

Đối với bổn sự đã gặp qua là không quên được của Trương Kiều, Trần đại thiếu một chút cũng không cảm thấy kỳ lạ quý hiếm, hết thảy đều nằm trong dự liệu.

Ca ca ta tẩy mao phạt tủy cho ngươi nhiều lần như vậy, điểm ấy cũng làm không được, ngươi đi cắt cổ tự sát, hay là ca ca ta cắt cổ tự sát a?

Oanh!

Liệt Hỏa đột nhiên bốc cháy, mấy trang giấy kia lập tức hóa thành hư ảo.

Trương Kiều lần nữa ngây ngẩn cả người.

Chấn kinh rồi!

Quá thần kỳ, quá huyền ảo rồi.

Trương Kiều lúc nào bái kiến trường hợp như vậy?

- Cái này...

Vẻ mặt Trương Kiều khiếp sợ, một hồi lâu không nói ra câu nào.

- Cuối cùng có một ngày, cô cũng có thể làm được.

Trần Thanh Đế nhíu mày, vẻ mặt tự tin nói.

- Ta cũng có thể làm được?

Trương Kiều lập tức mất trật tự rồi, cảm giác miệng đắng lưỡi khô:

- Ta cũng có thể thả ra hỏa diễm? Khống chế hỏa diễm?

- Cái này cũng không có gì lớn.

Trần Thanh Đế nhún vai, cân nhắc một chút, nói ra:

- Còn nữa, khuôn mặt này cũng không phải mặt thật của ta, ta cũng không phải tên Lữ Đông.

- Ngươi... ngươi là dịch dung hay sao?

Trương Kiều chấn động toàn thân, trừng lớn hai mắt:

- Ngươi không phải Lữ Đông, không phải người Lữ gia, ngươi là giết những người Nhật Bản kia, ngươi là giá họa Lữ gia?

Trương Kiều cũng không phải người ngu ngốc, trái lại, còn rất thông minh.

Hôm nay nàng đã thông qua tẩy mao phạt tủy, thì càng thêm thông minh. Chỉ là một câu đơn giản, Trương Kiều liền suy tính ra hết thảy.

- Không sai.

Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, nói ra:

- Trong khoảng thời gian này, ta thay cô châm cứu, là tiến hành tẩy mao phạt tủy cho cô, cải tạo thân thể của cô, từ đó kích phát Mị Cốt của cô ra ngoài.

- Khi cô tu luyện rồi, cũng sẽ trở thành một tu chân giả.

Nói xong, trên mặt Trần Thanh Đế lộ ra bộ dáng vốn có.

Trần đại thiếu, hiện ra tướng mạo sẵn có.

- Đây mới thực sự là ta, Trần gia, Trần đại thiếu.

Trần Thanh Đế nhìn Trương Kiều, nói ra.

- Trần Thanh Đế!

Trương Kiều trừng lớn hai mắt, nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi, nàng cảm giác đầu của mình không đủ dùng:

- Trần Thanh Đế là Trần gia Trần đại thiếu? Cái này... Điều này sao có thể?

Vị hôn phu của Quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên, Trần Thanh Đế, Trương Kiều đương nhiên biết rõ.

Trương Kiều một mực ở trong biệt thự, ngoại trừ xem tivi là lên mạng, đối với vị hôn phu của quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên, nàng đương nhiên biết rõ.

Đương nhiên là ở trên TV.

Ai có thể nghĩ đến, Trần Thanh Đế là Trần gia Trần đại thiếu?

- Ngươi... ngươi sẽ không lại muốn hãm hại Trần gia chứ?

Vẻ mặt Trương Kiều không tin:

- Người nào không biết, Trần gia Trần đại thiếu là một phế vật chuyện xấu làm tuyệt, suýt nữa chết ở trên bụng nữ nhân? Làm sao có thể mạnh như ngươi? Ngươi cho rằng ta ngốc sao?

Ngốc sao?

Trương Kiều cũng không nghĩ mình là người ngu, không phải người ngu, như thế nào lại tin tưởng Trần Thanh Đế?

Trần Thanh Đế, vị hôn phu của Quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên lợi hại hò hét, nghịch thiên uy vũ, tại sao có thể là Trần gia Trần đại thiếu?

Ở Trương Kiều xem ra, Trần Thanh Đế là hãm hại Lữ gia xong, hiện tại lại bắt đầu hãm hại Trần gia rồi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

- Cô đây là đang khoa trương ta, hay là tổn hại ta.

Trần đại thiếu lắc đầu cười khổ không thôi, nhịn không được liếc mắt, im lặng, triệt để bó tay rồi.

- Ngươi... ngươi thật là Trần gia Trần đại thiếu?

Vẻ mặt Trương Kiều hoài nghi nhìn Trần Thanh Đế.

-Phải.

Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, nghiêm túc nói:

- Đây là bí mật, ngoại trừ cô và ta, không được nhắc tới với bất kỳ ai, nếu không... hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

- Cái hậu quả này, ta biết rõ, bất quá...

Trương Kiều tiếng nói xoay chuyển, lần nữa hỏi:

- Ngươi thật sự là Trần gia Trần đại thiếu? Trần gia Trần đại thiếu, là vị hôn thê của Bùi Ngữ Yên, Trần Thanh Đế?

Trần đại thiếu tồn tại, Trương Kiều không có tư cách biết rõ, nhưng mà, nàng là ở trên TV xem qua Trần Thanh Đế đấy.

- Đúng vậy.

Trần đại thiếu gật đầu lần nữa, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Choáng nha, ca ca ta lừa ngươi làm cái gì?

Tuy trong nội tâm bất đắc dĩ, nhưng mà, hai mắt của Trần Thanh Đế thủy chung đều không có ly khai Trương Kiều, sợ bỏ qua bất kỳ một chi tiết nào, cho dù là một chút.

Nói cho Trương Kiều, Trần Thanh Đế hắn dịch dung thành bộ dáng 'Lữ Đông', là một sự tình cực kỳ mạo hiểm. Nhưng mà, Trần đại thiếu biết rõ, vấn đề này cũng dấu diếm không được.

Hoặc là buông tha cho Trương Kiều.

Không buông bỏ, Trương Kiều sớm muộn gì cũng sẽ biết.

Biết sớm, so với biết muộn thì tốt hơn nhiều.

Đương nhiên, những cái này cũng không phải nguyên nhân Trần Đại thiếu chủ động bạo lộ, chủ yếu là, thời điểm hắn thay Trương Kiều tiến hành tẩy mao phạt tủy, bắt đầu âm thầm thi triển pháp thuật, ảnh hưởng tới Trương Kiều.

Cái này cũng khiến cho, Trương Kiều đối với người tẩy mao phạt tủy cho nàng, rất là tin cậy.

- Ngươi thật không có gạt ta?

Trương Kiều nhìn thấy Trần Thanh Đế lắc đầu, vẻ mặt mừng rỡ nói:

- Cái kia... ta thích nhất là Bùi Ngữ Yên, ngươi có thể giúp ta xin chữ ký của Bùi Ngữ Yên hay không?

Gì cơ?

Làm lâu như vậy, hỏi nhiều lần như vậy, chỉ là vì ký tên?

- Ngươi yên tâm đi, ta biết rõ tính nghiêm trọng của chuyện này, ta quyết sẽ không nói cho bất luận kẻ nào đâu.

Trương Kiều mở miệng cam đoan nói:

- Hơn nữa, ta một mực cảm giác, ngươi rất đáng tín nhiệm, sao ta lại hại ngươi?

Trong ánh mắt Trương Kiều tràn đầy chân thành, không có bất kỳ một chút dấu vết nói dối.

Điểm này, Trần đại thiếu vẫn có thể đủ khẳng định.

Trần Thanh Đế biết rõ, không có nguy hiểm gì.

Một bước mấu chốt nhất thành công rồi, một khi Trương Kiều bắt đầu tu luyện, đối với Trần đại thiếu sẽ càng thêm trung thành, quyết sẽ không làm sự tình phản bội Trần Thanh Đế.

Đương nhiên, Trần đại thiếu cũng đã làm xong ý định, nếu như bước đầu tiên thất bại.

Thất bại...

Chết!

Trương Kiều phải chết.

Cho dù Trần Thanh Đế lại không nỡ như thế nào, cũng sẽ quyết đoán giết Trương Kiều.

Trung thành!

Tuyệt đối trung thành, đối với một điểm này, Trần Thanh Đế rất coi trọng. Một người không trung thành, sẽ không đáng được Trần đại thiếu hắn bồi dưỡng.

May mắn chính là, Trương Kiều ở trong lúc vô tình, thành công thoát khỏi quỷ môn quan.

- Về phần kí tên, chờ cô tu luyện một khoảng thời gian, ta sẽ dẫn cô đi gặp Ngữ Yên, cô tự mình tìm nàng xin chữ kí.

Trần Thanh Đế mỉm cười, nói ra.

- Tự mình xin chữ ký? Cái kia… đến lúc đó, chẳng phải ta có thể nhìn thấy Bùi Ngữ Yên rồi sao? Ta có được chụp ảnh chung cùng nàng hay không?

Trương Kiều hưng phấn, mong đợi hỏi.

- Có thể.

Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, nói ra.

- Thật sự là quá tốt, thật tốt quá.

Trương Kiều giống như là một tiểu cô nương, đã nhận được món đồ chơi thích nhất, cao hứng không thôi, hoa chân múa tay vui sướng.

Ba!

Trương Kiều thò tay ôm lấy Trần Thanh Đế, ở trên mặt Trần đại thiếu, hung hăng hôn một cái.

Bất quá rất nhanh, mặt ngọc của Trương Kiều bắt đầu đỏ lên.

Thẹn thùng.

Ta như thế nào kích động, làm ra chuyện như vậy chứ?

- Bây giờ lực hấp dẫn rất của cô rất mạnh, còn không cách nào khống chế, cho nên, về sau không nên đơn giản làm ra chuyện như vậy.

Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, điều động linh khí trong cơ thể, áp chế xúc động của mình.

- Nguyên lai... nguyên lai ngươi cũng không chịu nổi hấp dẫn của ta, khanh khách...

Mặt ngọc của Trương Kiều càng thêm đỏ lên, đồng thời còn tràn đầy tự tin.

Ngay từ đầu, hấp dẫn Trần đại thiếu như vậy, người ta không có phản ứng gì, nguyên lai... đều bị Trần đại thiếu nhịn được.

Ở thời khắc này, Trương Kiều cũng biết, Trần đại thiếu căn bản không phải là cái đồ chơi kia không được, chỉ là tại vì tẩy mao phạt tủy giúp nàng, để cho nàng trở thành Tu Chân giả mà thôi.

Cũng không phải là vì kích thích Trần Thanh Đế, kích thích cái đồ chơi kia của hắn...

Ách?

Tu Chân giả?

Trương Kiều yên tĩnh trở lại, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Trần Thanh Đế, nói ra:

- Trần Thanh Đế, ngươi vừa nói để cho ta trở thành Tu Chân giả? Tu Chân giả là cái gì?

- Cô không biết? Chưa nghe nói qua?

Trên mặt Trần Thanh Đế, hiện lên một tia khó hiểu.

Chương Đài kia không phải nói, người địa cầu đều biết sao?

Khục khục, hình như là người đọc tiểu thuyết, mới biết Tu Chân giả tồn tại.

Trương Kiều không biết, rất hiển nhiên, Trương Kiều chưa có xem tiểu thuyết tu chân trên mạng.

- Tu Chân giả rất nổi danh sao? Ta nên biết sao?

Trên mặt Trương Kiều, càng thêm khó hiểu: Ta phải biết? Tại sao ta phải biết rõ? Ta cho tới bây giờ chưa nghe nói qua a.

- Xem ra cô là... được rồi, ta giải thích cho cô một chút.

Nói xong, Trần Thanh Đế đem Tu Chân giả là tồn tại thế nào, tỉ mỉ giảng thuật một bên.

Trương Kiều nghe rất chân thành, toàn bộ quá trình đều bảo trì một loại biểu lộ, cái kia chính là: Khiếp sợ!

Thật sự là quá khiếp sợ, thật bất khả tư nghị.