Cùng Cậu Chủ Đi Học

Chương 4




Về tới nhà,Đào Anh chạy thẳng lên phòng tắm rửa rồi làm bài tập hồi sáng.Rồi Đào Anh chợt nhớ rằng hồi sáng cô giáo có nói quy định của trường là"học sinh mới phải trực nhật ngày thứ 2 đi học".Đào Anh lại thở dài.Vậy là sáng mai nó phải dậy sớm.

4:30

Tít tít tít

-Rồi rồi...em dậy đây chị.....

Đào Anh ngáp,vươn vai một cái rồi đi làm VSCN,sau đó xuống lầu.Đào Anh dừng lại nhìn cái bếp mà mẹ thương đứng và nói"ăn sáng đi con".Ba thì hay đọc báo rồi nói "chào buổi sáng con gái".

Bây giờ họ đang ở một nơi nào đó mà chính Đào Anh cũng không biết.Nó thở dài.Nó cảm thấy trong người không được khoẻ nhưng hôm nay lại trực nhật nên nó cũng ráng đi.Đào Anh không có tâm trạng ăn sáng nên ra khỏi nhà khoá cửa rồi đạp xe.

Lên tới trường.

Đào Anh cất xe và chạy lên lớp.Nó vội mở cửa và lấy khăn lau bảng đi giặt.Sau đó Đào Anh lau

lớp,cửa,bảng,bàn ghế,...Những vụ như thế này Đào Anh hay đảm nhiệm lúc còn học ở trương cũ nên cũng không có gì khó đối với nó.Vừa lúc nó làm xong thì mọi người cũng chuẩn bị vào lớp hết rồi.Nó đi rửa mặt cho tỉnh táo.Sau đó,nó vào lớp đợi Linh.

10' sau.

-Đào!-Linh gọi

-Linh,chào buổi sáng.

-Good morning.

-Linh làm bài tập xong hết chưa?

-Rồi!hì hì.Ủa mà sao mặt Đào nhìn mệt vậy?

-Đâu có đâu.

Linh lấy tay sờ trán Đào

-Không có hồi nào!Người cậu đang nóng này!

-Hả?À...có chút xíu à kệ đi.Coi vậy chứ tớ khoẻ lắm!

-Chắc không đấy?

-Chắc mà.

-Khi nào mệt thì nói nha

-Ừm

Giờ vào tiết,Linh cứ 15' là nhìn sang Đào,mặt Đào càng ngày càng đỏ hơn.Linh cứ lo lắng cho Đào,mà Đào thì cứ nói "không sao đâu,mình vẫn khoẻ"

Chuông reng đến giờ ra chơi.

Cô kêu Đào lên lầu 6 lấy cho cô cái hồ sơ học sinh cô quên,Đào không nói với Linh mà bảo Linh ra sân thượng trước Đào ra sau.

Linh cũng không từ chối gì.

Đào đi lên lầu,càng đi nó càng cảm thấy chóng mặt,nhưng nó vẫn ráng đi.Đang đi thì mệt quá sau đó nó...xỉu.

Một lát sau.

Đào từ từ mở mắt ra,nó nhìn xung quanh.

-Đây...là đâu?Sao mình lại ở đây..A!đúng rồi,mình đã xỉu!Nhưng ai đã mang mình tới đây mới được?

Cửa phòng đột ngột mở ra,Là Linh!

-Đào!-Linh la lên

-Hé...lô

-Hé lô cái gì nữa!Thấy chưa,bảo là mệt thì nghỉ đi mà cậu cứ..-Linh vừa nói vừa khóc.

-Linh ơi,không sao đâu mà,sao cậu khóc vậy?Cái này la do lỗi của mình mà.

-Đào...Đào phải cố gắng giữ gìn sức khoẻ nha,để Linh một mình Linh buồn lắm!

-Ừ!mình biết rồi

Đào và Linh nhìn nhau,hai người cười một cái rõ tươi.Họ bây giờ như hai chị em vậy.Sau một hồi nói chuyện,Đào mới chợt nhớ ra.

-A!đúng rồi,cậu bế mình vào đây hả?

-Phụt!Ha ha ha!Đào còn nóng à?Mình đâu thể bế Đào vào đây được!Là anh đó!

-A...anh nào?

-Anh Bảo đó,anh Linh đó!

Đào ngơ ngác một hồi,cuối cùng...

-A!Là...Hoàng Tử Máu Lạnh đó hả?

-Đào làm gì la lên dữ vậy?!Ừ,là ảnh!