Cưng Chiều Em Nhất

Chương 31




Edit: Thanh Hưng

Thời gian trôi qua thật sự nhanh, giao thừa ngày đó Hề Duy dẫn theo em gái trở về Hề trạch đón năm mới. Tuy cô cực kỳ không ddl.qd thích nơi này nhưng năm mới luôn luôn là ngày đặc biệt, cho dù là Hề Bá Niên cũng sẽ không cho phép con gái ở ngoài không quay về đoàn tụ.

Theo thường lệ ngồi ở trên bàn cơm lớn ăn cơm tất niên, Hề Hi không quen nhìn sắc mặt làm bộ làm tịch của Sầm Úy, ăn xong lập tức lên lầu về phòng. Hề Duy lại đi theo Hề Bá Niên đến thư phòng chơi cờ, không sai, sắp sang năm mới, trò tiêu khiển của  hai cha con bọn họ lại là chơi cờ. Chỉ có Sầm Úy dẫn theo con trai ngồi ở trong phòng xem tiết mục cuối năm, hàng năm hầu như đều là trải qua như vậy, thói quen, cũng không ai cảm thấy có chỗ nào không đúng.

Hề Hi ở trong phòng mình xem tivi, thuận tiện dùng di động nói chuyện phiếm châm chọc tiết mục cuối năm với các bạn nhỏ. Một lát thanh.hưng sau Hạ Y gọi điện thoại đến: "Có đi đốt pháo hoa không?"

"Anh có thể ra ngoài?" Hề Hi kinh ngạc, nhà họ Hạ là gia tộc cực kỳ truyền thống, đối với những người nhà bọn họ mà nói đón năm mới có lẽ chỉ là vui chơi giải trí, nhưng đối với nhà họ Hạ lại là chuyện lớn, phải tế tổ, gần trăm người lại còn phải tụ tập lại cùng nhau ăn cơm tất niên, trưởng bối chưa đi, vãn bối nhất định phải theo.

Hạ Y “Ừ” một tiếng: "Bọn họ làm tôi đau hết đầu, còn không bằng ra ngoài giải sầu, tôi lái xe đến đón cô."

"Anh tôi có khả năng sẽ không cho tôi ra ngoài." Cô uể oải, Hạ Y nói không sao: "Tôi dẫn theo Đào Bân, Tần Lạc Lạc bọn họ cùng nhau đi, anh cô và ba cô khẳng định sẽ thả người." Hề Hi cảm thấy đề nghị này rất tốt, cô “Ừ” gật đầu: "Vậy khi nào anh đến thì gọi điện thoại cho tôi nhé."

Sự tình quả thật giống như Hạ Y nói rất thuận lợi, Hạ Y và bảy tám người bạn nhỏ đi tám chiếc xe đến đây, Hề Bá Niên xuất phát từ các phương diện suy xét đều đồng ý cho con gái đi chơi. Đều là người trẻ tuổi thôi, trông cậy vào bọn họ quy củ nán lại trong nhà là không hiện thực, trước kia con gái nhỏ thì không nói, năm nay đã sắp tốt nghiệp đại học rồi, trái lại không cần phải quản nghiêm như thế nữa.

So với cha “tiến bộ”, người anh trai Hề Duy này lại khó đối phó hơn. Vẻ mặt anh ta trầm xuống nhìn chằm chằm Hề Hi một lát, làm cho em gái cũng không dám nhìn nữa anh ta mới nhàn nhạt vuốt cằm: "Đi sớm về sớm, đừng có chạy lung tung." Anh ta biết em gái nhát gan chưa bao giờ dám đốt pháo gì gì đó, thật sự không lo lắng cô bị thương tổn.

"Kia anh... Em muốn lái xe ra ngoài." Cô nhỏ giọng đưa ra yêu cầu, Hề Bá Niên không đợi con trai gật đầu, dẫn đầu nói: "Muốn lái thì lái, xe trong gara tùy con chọn, ra ngoài với bạn bè không thể tùy tiện." Ông ta nhớ ddl.qd con gái đã sớm lấy được bằng lái rồi, bọn Hạ Y mỗi người lái một chiếc xe ra ngoài, con gái nhà mình không lái xe là không hợp rồi.

Hề Hi nháy mắt mấy cái, lần đầu cảm thấy ông già có thể tiến bộ như thế, cực kỳ nể tình gọi “Ba”, coi như cảm ơn, không dám nhìn anh trai, nhanh chân chạy về phía thư phòng.

Trong gara đỗ đến mười chiếc xe hào nhoáng, kiểu nữ chắc chắn là của Sầm Úy, đương nhiên cô không chọn, sau cùng chọn chiếc Ferrari màu bạc, là xe của anh trai.

Xe chạy tới cửa hội hợp với các bạn nhỏ, Tần Lạc Lạc hạ cửa kính xe xuống “Oa” một tiếng: "Thế mà anh Hề Duy lại thực sự thả cô ra ngoài, lại còn cho cô lái xe?!"

Hề Hi không thể nói là ông già “tiến bộ”, ha ha cười cười xem như ngầm thừa nhận. Xe Thẩm Gia dừng ở trước nhất: "Đi được chưa, hôm nay khó có được tề tụ đông đủ, đi thôi, đi tới bờ sông đốt pháo hoa, sau đó lại đi hội sở chơi đùa, Hề Hi, cô đi phía sau tôi, đừng chạy quá nhanh."

Đối với cô gái nhỏ, luôn luôn muốn ưu tiên chăm sóc.

Một dãy xe hào nhoáng của chín người xếp thành một hàng xuất phát, Hề Hi đi phía sau xe Thẩm gia, tai đeo tai nghe bluetooth điện thoại, vừa nói chuyện phiếm với Hạ Y vừa lái xe, nói đến, đối với chuyện trong nhà cậu ta cô vẫn tương đối hiếu kỳ. Hai người quan hệ tốt, chỉ cần không phải chuyện quá bí mật đều có thể nói một chút.

"Nói như vậy là cô của anh sẵng giọng với ba anh trước? Sau đó mẹ anh và chị anh lập tức phản bác nên mấy người mới cãi nhau, sau đó vợ bác cả anh cũng gia nhập, sau cùng thì biến thành mấy trăm người loạn đấu? Tôi choáng quá, đây là tiết tấu của vở kịch luân lí gia đình à!"

Hạ Y tức giận: "Giọng điệu vui sướng khi người gặp họa của cô quá rõ ràng rồi đấy." Hề Hi khụ khụ hai tiếng: "Tôi là tò mò mấy trăm người gây gổ là cái bộ dáng như thế nào, khẳng định cực kỳ đồ sộ chứ?"

"Có cái gì đồ sộ," giọng nói của Hạ Y chuyển sang lạnh nhạt, "Còn không phải đều là vì tiền bạc, cũng không khác gì người đàn bà chanh chua mắng chửi ngoài đường cái bình thường, chẳng qua là không động thủ thôi."

"Người nhà bác cả anh còn không rút đơn kiện?"

Hạ Y nói không: "Thật ra mười mấy năm trước ông nội đã lập xong di chúc rồi, lúc ấy phân chia coi như hợp lý, lần này sở dĩ bác cả gây gổ không ngừng chủ yếu là bởi vì lúc ông nội nằm viện đã sửa chữa lại di chúc, thêm cổ phần công ty vào sản nghiệp trên danh nghĩa của tôi, vì thế ích lợi die.nda.nle.qu.ydo.n nhà bác cả tôi nhận được sẽ ít đi, trong nhà còn có những thân thích chỉ sợ thiên hạ không loạn kia châm ngòi thổi gió, thật ra không phải là muốn thừa dịp hỗn loạn chia chén canh sao?"

Nói tới đây, cậu ta dừng một chút: " Lần này nhà họ Hạ nội loạn không ngừng, Hạ thị khẳng định sẽ thương gân cốt động cốt, trong thương trường không nói chuyện nhân tình, cô đừng nghĩ ngợi lung tung, tôi không để ý những thứ này, cứ cho là Hạ thị sụp đổ, sản nghiệp trên danh nghĩa của tôi nhiều như vậy đời này cũng sẽ không sợ không có tiền tiêu."

Hề Hi phản ứng chậm nửa nhịp, sau một lúc lâu mới “Nha” một tiếng: "Có phải bọn Đào Bân nói cái gì với anh hay không?"

"Này còn cần người khác nói với tôi?" Hạ Y cười nhạo một tiếng: “Cô tính xem gần đây đã từ chối bao nhiêu cuộc hẹn với tôi rồi? Tôi lại không ngốc, trước kia là không có cơ hội, hôm nay vừa lúc nói rõ ràng với cô."

Hề Hi có chút ngượng ngùng, Hạ Y ở đầu kia lại nói: "Được rồi, cảm thấy xấu hổ không chỉ có cô, Thẩm Gia bọn họ nhìn thấy tôi đều có chút không được tự nhiên, tôi cũng đã nói với bọn họ, mọi người làm bạn được với nhau không dễ dàng, không cần vì việc công mà ảnh hưởng đến giao tình riêng của chúng ta."

Ở bờ sông đốt pháo hoa, mấy người náo nhiệt có chút trễ, sau đó lại tiếp tục chiến đấu ở chiến trường Cửu Ca. Cửu Ca là nơi chiếu phim buổi tối lớn nhất ở Vũ Lăng, lầu ba trở lên là hội sở VIP cao cấp, cho phép hát karaoke. Tuy hôm nay là giao thừa nhưng người ở đây vẫn vô cùng tấp nập, Hề Hi hát được hai bài thì không hát nữa, thấy bọn Đào Bân ở đằng kia uống rượu cũng không đi quản, dù sao nơi này cũng có phòng để nghỉ ngơi.

Một lát sau Tần Lạc Lạc đi tới đây, kề tai nhỏ giọng nói với cô: "Vừa rồi tôi nhìn thấy Trương Trạch hôn Du Khả Dương, bị Du Khả Dương tát một cái."

Tin tức này cũng quá dọa người rồi, Hề Hi trừng lớn mắt, ở trong phòng tìm một vòng quả thật không thấy Du Khả Dương và Trương Trạch. Cô cũng học theo đè thấp giọng nói: "Cung phản xạ của Trương Trạch cũng quá dài rồi, nếu anh ta nói sớm một chút có thể Dương Dương đã không đính hôn với cái người họ Triệu gì kia rồi."

"Anh ta không phải phản ứng chậm. Là nhát gan." Tần Lạc Lạc khinh thường: "Du Khả Dương đã đính hôn lập tức sẽ đi Bắc Kinh rồi anh ta mới lo lắng thì có ích lợi gì! Nhà họ Du không có khả năng từ hôn, trừ phi ddl.qd đầu óc bị nước vào, trong vòng tròn này của chúng ta sau khi đính hôn lại từ hôn so với ly hôn còn tệ hơn. Lại nói nhà họ Trương cũng không có khả năng vì anh ta mà đồng thời đắc tội hai nhà, vừa rồi Du Khả Dương tát anh ta một cái đã là nhẹ nhàng rồi."

Hai người đang nho nhỏ nói thầm lại nhìn thấy Du Khả Dương dẫn đầu đẩy cửa đi đến, trên mặt cô ấy cũng không nhìn ra cái gì, trái lại Trương Trạch đi vào sau vẻ mặt suy sụp.

Du Khả Dương không ngồi lâu, cô ấy tìm Đồng Dao đi ca hát. Hề Hi và Tần Lạc Lạc đưa mắt nhìn nhau, Tần Lạc Lạc buông tay: "Chúng ta coi như không biết đi, để cho cô ấy hét mấy tiếng phát tiết tâm tình."

Sau một lát, Hề Duy gọi điện thoại tới, lúc này bọn Hạ Y Đào Bân vẫn đang náo nhiệt gào khóc, Du Khả Dương và Đồng Dao vẫn đang ca hát, trong phòng thật sự quá loạn, Hề Hi nói một tiếng với Tần Lạc Lạc, cầm di động ra ngoài nghe điện thoại.

Hề Duy hỏi cô ở đâu, sao còn chưa trở về. Hề Hi nói ở Cửu Ca, giọng điệu Hề Duy lập tức không tốt: "Sao lại chạy chỗ rồi hả? Bây giờ anh đi đón em, em đừng có chạy lung tung."

"Anh, năm sau Du Khả Dương và Đồng Dao đều phải rời khỏi Vũ Lăng, hình như Trình Hạo cũng phải ra nước ngoài, đây có thể là một lần tụ tập cuối cùng của bọn em, anh để cho bọn em chơi đùa thật vui đi, anh yên tâm, em không làm chuyện xấu cũng không uống rượu, chỉ ở trong phòng bao riêng."

Lý do quá hợp lý, Hề Duy cũng không quá kiên trì, anh ta nghĩ nghĩ nói: "Báo số phòng của em cho anh, anh em kết nghĩa của Hạng Việt chính là ông chủ của Cửu Ca, anh bảo cậu ta giúp đỡ để ý bọn em một chút." Để cho em gái ở cả đêm tại nơi chiếu phim buổi tối dù thế nào anh ta cũng rất lo lắng, nhưng mà qua năm nữa là em gái rất nhanh đã 19 rồi, anh ta cũng không thể quản quá nghiêm được, tránh cho gấu nhỏ phản nghịch tạo phản, chỉ có thể lui một bước thôi.

Từ sau ngày nói với em gái chuyện của cậu nhỏ đó, Hề Duy cảm thấy em gái nhà mình quả thật là gấu nhỏ.

Hề Hi ngoan ngoãn báo số phòng, cúp điện thoại trở về ghế lô, đi vào một bước, chấn động, không nghĩ tới Du Khả Dương và Tần Lạc Lạc thế mà lại uống rượu, cũng không ai ca hát, âm nhạc đã tắt đi, đèn thanh~hưng lớn trong phòng đã bật lên, gần như là mỗi người một bình rượu, nhìn thấy Hề Hi quay lại, Đào Bân chuyển chai bia cho cô: "Tới, tối hôm nay không say không về." Nói xong bị Hạ Y ở phía sau đạp một cước: "Cô ấy mới bao nhiêu tuổi, chỉ là một đứa nhỏ thôi."

"Anh chỉ lớn hơn tôi hai tuổi thôi." Hề Hi lườm cậu ta một cái, tiếp nhận chai bia trong tay Đào Bân tự mình uống một ngụm: "Bia mà thôi, lại không uống say."

Đào Bân nói đúng thế đúng thế: "Dù sao tối nay cũng không về, tôi đã đặt phòng trên lầu hết rồi."

Thẩm Gia lại nói cậu ta: "Cậu yên tĩnh một chút," lại nhìn Hề Hi, "Cô đừng uống, anh Hề Duy mà biết sẽ không bỏ qua cho chúng ta." Hề Hi nhăn mặt nhăn mũi, đập vào cánh tay cậu ta: "Sao anh lại dài dòng như ông cụ thế, thật mất hứng, bọn họ đều uống tôi không uống có vẻ không thích hợp đâu."

Hạ Y kéo cô đến bên cạnh mình, Thẩm Gia trêu tức liếc cậu ta một cái, dắt Đào Bân về bàn rượu trước.

"Đi thôi, tôi đưa cô trở về trước." Hạ Y nói. Hề Hi không vừa ý: "Tôi không đi, vừa rồi đã nói với anh trai tôi rồi, buổi tối không quay về."

"Tôi đây đưa cô về phòng nghỉ ngơi."

"Dương Dương bọn họ đều đã uống rượu rồi, sao lại đuổi tôi đi?"

Hạ Y thấy biểu hiện trẻ con của cô, có chút bất đắc dĩ, nhỏ giọng nói với cô: "Lại vẫn không nhìn ra sao? Trình Hạo thích Đồng Dao, Trương Trạch thích Du Khả Dương, Tần Lạc Lạc thích Đào Bân, đêm nay bọn họ ý không ở trong lời, cô đừng ở chỗ này thêm loạn nữa."

"Thêm... Loạn...?" Hề Hi bị lời này làm cho có chút lờ mờ: "Không phải là như tôi nghĩ ý kia chứ?"

"Đúng là ý như cô nghĩ kia," Hạ Y gõ xuống đầu của cô: "Đây là trò chơi người lớn, bọn họ muốn mượn rượu nổi điên, cô ở chỗ này vừa không uống rượu lại không liên quan, ngược lại làm cho bọn họ không được tự nhiên."

"Nhưng Du Khả Dương đã đính hôn với cái người họ Triệu kia nha! Vừa rồi Lạc Lạc còn nói nhìn thấy Du Khả Dương cho Trương Trạch một bạt tai đấy"

"Đứa ngốc," Hạ Y nói, "Nếu như thật sự tức giận sao Du Khả Dương có thể vẫn ở lại uống rượu?" Nói xong không cần biết cô có nguyện ý hay không, lập tức dắt cổ tay cô đi ra ngoài. Vừa đi ra, lại nhìn thấy Hạng Việt từ bên kia đi tới, nhìn thấy anh, mắt Hề Hi phát sáng, Hạ Y lại không nghĩ nhiều, cho rằng chỉ là tình cờ gặp nhau.

"Anh em nhờ anh đến đón em." Hạng Việt đi tới là một câu như vậy, tay anh mang theo chút cường thế kéo Hề Hi đến bên cạnh mình, nhìn Hạ Y nói: "Tôi đã chào hỏi qua, buổi tối các cậu chơi đùa cứ ghi tên tôi, đừng đùa lqd.dd quá muộn, nếu muốn trở về thì dưới lầu đã có xe sẵn rồi, uống rượu đừng lái xe, không an toàn." Anh giống như trưởng bối dặn dò một phen, giọng nói nhu hòa, làm cho người ta như tẩm gió xuân. Hạ Y nghĩ nếu là Hề Duy bảo anh ta (HV) tới đón em gái thì cũng không tiện nói cái gì, gật gật đầu, nói mấy câu tạm biệt Hề Hi.

Hề Hi để mặc anh dắt tay mình đi thang máy xuống lầu, cô ngoan ngoãn khéo léo, Hạng Việt cũng không để ý cô, đến bãi đỗ xe, ngồi vào trong xe, cô lại đột nhiên nghiêng người sang ôm cổ hôn lên môi anh...