Cưng Chiều Mỗi Em

Chương 1451: Chương 1532






Chương 1532
“Đúng rồi, hôm nay đi gặp ba sau khi tan sở nhé”
“Được rồi, mọi chuyện đều nghe theo vợ anh” Lâm Quân mê mẩn nhìn Lê Cẩm Linh trước ừng có lười nữa được không? Sắp trễ giờ đi làm rồi, anh mau đứng dậy thay quần áo.

đi”
“Không phải là em không mặc sao? Sao bây giờ lại muốn thay quần áo rồi” Trong mắt Lâm Quân tràn đầy ủy khuất.

“Em…”

Lê Nhật Linh bị lời nói của Lâm Quân làm cho câm nín, đầu óc tối tăm lại.

“Xin chào chủ tịch Lê!”
“Ừm”
“Xin chào chủ tịch Lê!”
Vào sáng sớm, thấy mọi người trong công ty đều vui vẻ, và tinh thần của họ cũng khác trước một chút.

Nhưng không hiểu chính xác là nó khác nhau ở chỗ nào.

Ngay lúc thang máy sắp đóng cửa, một cô gái lao vào.

Lê Nhật Linh nhìn Khả Nhi đang chỉnh đốn mớ tóc rối bù do chạy nhanh, và cô mỉm cười!
Khả Nhi ngẩng đầu nhìn lên và nhận ra rằng Lê Nhật Linh đang ở bên cạnh mình.

“Buổi sáng an lành thưa Chủ tịch Lê!”
Tuy cũng là nhân viên cũ của công ty, tâm tình lại luôn không vững vàng, nhưng tính cách hoạt bát của Khả Nhi khiến người trước mặt thấy bất ngờ.


“Buổi sáng tốt lành”
“Cô đi với tôi làm gì? Cô là trợ lý của Selena, không nên đến đó sao?”
Lê Nhật Linh liếc nhìn Khả Nhi, người đang đi bên cạnh cô đang cầm tập tài liệu, từ khi cô rời đi, Khả Nhi được giao cho Selena vì cô ấy cũng có khả năng.

“À, chủ tịch Lê, hình như cô chưa biết là Selena đã từ chức, và tôi nghe nói rằng đã bị chủ tịch Lâm bị sa thải!”
“Gì cơ? Chuyện xảy ra từ khi nào đây?” Lê Nhật Linh cau mày.

“Và vào ngày hôm qua, cô không biết đó thôi, rất nhiều đồng nghiệp trong công ty đều vui mừng khi cô ta rời đi”
“Hơn nữa, chủ Lâm đặc biệt sắp xếp tôi giúp đỡ cô, nói là sợ cô vừa trở lại công ty sẽ không quen, coi như tôi từng là thực tập sinh của cô sẽ hiểu rõ hơn về cô.

Vậy nên đã điều tôi đến làm trợ lý cho cô”
Nghĩ đến ngày hôm qua Lâm Quân bảo vệ Selena trước mặt cô, cô vẫn có chút không vui, nhưng cô không ngờ Lâm Quân lại tự mình tống cổ Selena đi!
‘Và hơn nữa anh suy nghĩ cho cô nhiều như vậy, trái tim cô chợt cảm thấy vô cùng ấm áp.

“Vậy thì chúng ta hợp tác vui vẻ!”
“Hợp tác cái gì chứ? Tôi chỉ là cấp dưới hỗ trợ cô thôi, nhưng kể cả là như vậy, tôi cũng rất vui vẻ!”
Khả Nhi huyện thuyên vừa mở miệng liền biến thành cái hộp nói nhảm, nhưng Lê Nhật Linh đôi khi thực sự thích sự náo nhiệt, điểm này giống như Lê Minh Nguyệt.


“Chủ tịch Lê cô đã xem công việc cả buổi sáng rồi.

Cô hãy nghỉ ngơi uống một tách trà đi”
Lê Nhật Linh ném tạp chí thiết kế trong tay đi, dưới cuốn tạp chí là mấy bản thảo thiết kế bị cô vo thành quả bóng, cô bực bội xoa xoa thái dương.

“Khả Nhi, cô bảo có phải tôi hết thời rồi không? Cái gì tôi cũng không vẽ ra được.


“Sao có thể chứ, cô là thần tượng của tôi!
Là người mà cả.

JZ ai cũng ngưỡng mộ”