Cưng Chiều Vợ Tối Cao: Em Dám Bỏ Trốn

Chương 94: Vụng trộm kích thích




“Lão gia!” dì Ngô khom lưng, cung kính hô một tiếng.

Lạc Chấn Long ừ một tiếng, đi tới cửa phòng của Lạc Tích Tuyết.

“Tích Tuyết, nghỉ ngơi xong, cũng nhanh xuống dưới lầu dùng cơm, mọi người trong nhà đều đang chờ con đấy!” Lạc Chấn Long gõ cửa thúc giục.

Sống lưng của cô căng thẳng, thở cũng không dám thở mạnh, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm cánh cửa, tâm như muốn nhảy ra ngoài.

Nhưng Lạc Thiên Uy cũng không có bỏ qua cho cô, hắn giống như càng có thêm kích thích, gia tăng tốc độ, như một mãnh thú khát máu, ở trong cơ thể của cô mạnh mẽ đâm tới.

Lạc Tích Tuyết cắn răng, cực độ xấu hổ. Hắn ác ý cử động, cộng thêm áp lực ngoài cửa phòng làm cho thân thể của cô hết sức căng thẳng.

“Lạc Thiên Uy, đừng như vậy, mau ra đi!”sắc mặt của cô vừa khẩn trương lại vừa sợ, cô hốt hoảng quay đầu nhìn Lạc Thiên Uy, dùng giọng nói nhẹ hết mức có thể chỉ để hai người nghe được.

“Em xác định?” Lạc Thiên Uy ngoắc ngoắc môi, ánh mắt cực kỳ yêu mị, nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn đang không ngừng hoảng sợ của cô, đôi mắt lóe ra tia sáng tà ác:”Tôi mà ra ngoài là em sẽ khó chịu đấy!”

“Khó chịu cái đầu anh!” cô tức giận mắng hắn, chợt Lạc Thiên Uy cúi đầu, ngậm hai cánh môi hồng nhuận ướt át của cô, cô vô thức rên rỉ một tiếng.

Mà thanh âm này cũng đúng lúc làm cho người ngoài cửa nghe thấy.

“Tích Tuyết, con đang ở trong phòng sao?” Lạc Chấn Long có chút tức giận gõ cửa.

Thân thể của cô run lên, vừa định trả lời, Lạc Thiên Uy lại cúi đầu ngăn chặn môi của cô. Chiếc lưỡi nóng bỏng của hắn chui vào trong miệng của cô, quấn lấy chiếc lưỡi thơm, không ngừng mút, làm cô muốn tránh cũng không được, không thể làm gì khác hơn là dây dưa cùng hắn mang theo thanh âm cầu xin.

“Không cần, cầu xin anh, mau dừng lại ngay đi, không cần ngay bây giờ có được không?” toàn thân cô run rẩy:”Ba vẫn còn ở bên ngoài”.

Lạc Thiên Uy chạm khẽ cánh môi hơi sưng của cô, thở dốc nói:”Bảo bối, không cần khẩn trương, bọn họ không thể vào đây được đâu”.

“Nhưng…” cô vẫn không yên lòng, gấp đến độ muốn rơi lệ, nhưng thân thể lại lần nữa bị hắn xâm phạm làm cô dần dần run lên.

“Còn nói không muốn? Có bọn họ đứng ở bên ngoài không phải càng tốt hơn sao? Em sẽ càng thêm nhạy cảm.” Lạc Thiên Uy ngậm lấy vành tai của cô, đôi tay nắn bóp đôi gò bồng đảo của cô.

“Anh….” Cô nói chưa hết câu thì Lạc Thiên Uy hung hăng đâm vào làm cô không nhịn được nữa hô lên một tiếng:”A!”

Lúc này Lạc Chấn Long xác nhận con gái đang ở trong phòng nên thanh âm của hắn càng ngày càng dồn dập hơn:”Lạc Tích Tuyết, con ở trong phòng làm gì? Nếu không mở cửa ba sẽ trực tiếp đi vào đấy?”

“Không cần! Ba không nên vào!” cô lớn tiếng nói, nhưng Lạc Thiên Uy cơ hồ không muốn cô phân tâm nên hắn gần như cuồng nhiệt hôn cô, lửa nóng bá đạo không ngừng dây dưa với cô, một giây cũng không muốn buông ra.

“Dì Ngô, đem chìa khóa của phòng tiểu thư lại đây cho tôi!” Lạc Chấn Long đang vô cùng tức giận vì cô dám không nghe lệnh của hắn, sắc mặt càng thêm âm trầm.

Hắn đem chìa khóa cắm vào lỗ khóa, chuyện động một cái đầy cửa đi vào.

Nghe được tiếng mở cửa phòng, cô vô lực nhắm mắt lại, mặc cho nước mắt vô tình chảy xuống.

Nếu như ba phát hiện cô và em trai ở trên giường làm nên loại sự tình này không biết ba sẽ giận dữ cỡ nào, ba có thể trong cơn nóng giận đánh chết cô hay không? Sẽ như vậy chứ, bởi vì cô cùng em trai quả thật dơ bẩn quá rồi.

Tội ác như vậy đáng bị mọi người khinh bỉ cùng nhổ mạ.

1 giây trước khi cửa phòng được mở ra, đột nhiên có âm thanh của một người làm nữ vang lên:”Lão gia, tiểu thư đang ở phòng tắm hiện tại người đi vào có chút không tiện”.

“Tắm?” Lạc Chấn Long sợ run lên, trên mặt tức giận dần dần được sự lúng túng thay thế.

“Đúng vậy ạ, mới vừa rồi tiểu thư còn phân phó tôi chuẩn bị quần áo cho tiểu thư!” Người làm nữ càng kiên định nói.

“Vậy ta đi gọi Lạc Thiên Uy trước!” hắn lần nữa đóng cửa phòng, xoay người hướng người nữ giúp việc phân phó:”Tiểu thư tắm xong ra ngoài ngươi nói tiểu thư động tác nhanh lên một chút, ta buổi tối có việc đi ra ngoài nên không có nhiều thời gian để dùng cơm”.

“Vâng, lão gia!” người làm nữ gật đầu một cái, cũng lui xuống theo.

Nghe được tiếng bước chân của ba cùng người làm nữ, thần kinh của cô giờ phút này mới được thả xuống.

Thì ra Lạc Thiên Uy đã sớm đem mọi chuyện an bài thỏa đáng, cho nên hắn mới không để ý mọi chuyện tiếp tục muốn cô như vậy, bởi vì tất cả mọi chuyện hắn đều nắm rõ trong lòng bàn tay.

“Tích Tuyết, sợ sao?” tròng mắt của hắn phát ra tia sáng lung linh. Hắn nghiêng người đến gần cánh môi của cô, ánh mắt càng trở nên mị hoặc “Tôi vẫn còn cảm thấy kích thích đây?”

“Anh… khốn kiếp!” Lạc Tích Tuyết trừng mắt liếc hắn một cái, tiện tay cầm lên một cái gối, hướng về phía hắn đập tới tấp.

Lạc Thiên Uy mặc cho cô đánh hắn, hắn vẫn ôm chặt thân thể của cô như cũ, ở bên tai của cô thở hổn hển:”Em còn có khí lực như vậy? Xem ra mới vừa rồi tôi chưa có dùng hết sức!”

Nói xong, hắn khắc chế không được, lần nữa hung hăng đoạt lấy cô.

Đến khi kết thúc là lúc cô đang ở trong phòng tắm, dưới ánh đèn mờ ảo, những vết hôn lớn nhỏ trải dài từ cổ cho đến toàn thân, tên biến thái này không chịu tha cho cô, mỗi lần đều hành hạ cô đến lúc không còn sức lực mới hài lòng.

“Tích Tuyết, chấp nhận tôi khó như vậy sao?” Lạc Thiên Uy từ phía sau ôm lấy hông của cô, nhu tình tỉ mỉ hôn đầu vai của cô.

Hắn đối với cô khát vọng quá rồi, mà cô lại không nghe lời hắn, mỗi lần đều làm cho hắn tức giận không kiềm chế được. Có lẽ lần sau so với lần này càng thêm mãnh liệt hơn!