Cước Đạp Lưỡng Thuyền

Quyển 1 - Chương 12




Hôm nay, cũng là ngày Hỏa Tư thi. Trường học cũng rất công bằng, dù thân phận có cao quý hay không, đều phải vào phòng thi làm bài, không phải giám thị hay thí sinh thì không thể vào. Hạ Nguyệt Quang thân là tân sinh năm nhất, tự nhiên không phải thi, nên phòng thi cậu cũng không thể đi vào. Hòa Tư đành phải để cậu ở nhà ăn bên ngoài chờ hắn, mà cậu cũng rất vui vẻ, chung quy cũng vài ngày rồi không ra ngoài đi dạo, vốn tưởng hôm nay vừa vặn thừa lúc Hỏa Tư đi thi mà đi dạo thoải mái, nhưng Hỏa Tư lại cố tình kêu quản gia cùng Hắc Đế trông cậu, cậu đành phải nhận mệnh ngồi trong nhà ăn ăn gì đó chờ Hỏa Tư.

Hạ Nguyệt Quang vừa cắn miếng táo, vừa nhìn quang cảnh phía ngoài. Bên ngoài cửa sổ có rất nhiều hoa hồng, hương hoa hồng điềm đạm bay vào mũi, làm tinh thần khẽ rung nhẹ. Ngày nào đó nhất định phải kêu Hỏa Tư trồng xung quanh Hồng Bảo loại hoa này mới được, không những giảm bớt áp lực, hơn nữa còn rất đẹp. Tuy không thể ra ngoài đi lại, nhưng ngồi chỗ này cũng không kém, Hỏa Tư vốn còn muốn đưa cậu vào phòng ăn chuyên dụng của hắn nữa chứ! Cậu mới không cần! Nơi này vừa có đồ để ăn vừa có cảnh để ngắm, cũng không kém hơn phòng ăn chuyên dụng của hắn, phải dùng bao nhiêu sức, mới thuyết phục được Hỏa Tư cố chấp, bất quá đổi lại phải đem theo người hầu.

Hạ Nguyệt Quang liếc người quản gia đứng bên cạnh cậu, trong lòng thực rất phục ông, Hỏa Tư vào phòng thi cũng đã quá hai tiếng, quản gia vận giữ vững cương vị công tác đứng bên người cậu, không chỉ biểu tình không thay đổi, mà ngay cả đứng cũng không động đậy nửa giây, còn Hắc Đế bên kia thì không được như vậy, lười biếng đặt đầu nó lên đùi cậu, toàn bộ thân hình đồ sộ nằm trên ghế tựa. Thật sự là đồ sư tử lười! Đều do Hỏa Tư quá sủng nó, khiến nó thích gì làm nấy, cũng không để nó vận động một chút, làm cả người nó hiện tại toàn thịt mỡ cùng lông dài đến mức có thể kéo. Nếu có ngày nào đó Hỏa Tư muốn vứt bỏ, thật sự có thể xem xét đến việc bắt Hắc Đế làm sư tử nướng, chậc chậc chậc! Xem thịt béo trên thân nó kìa, chắc phải ăn vài bữa cơm mấy hết!

Vừa nghĩ thế, cậu liền nhịn không được mà ha ha cười gian. Hắc Đế tựa đầu vào đùi cậu nghi hoặc ngẩng đầu lên nhìn cậu quái dị. Trực giác động vật nói cho nó, tiểu mỹ nhân đang cười cực gian trước mắt rất nguy hiểm. Nó vội vàng đem cái đầu sư tử phì nộn lùi lại, ngoan ngoãn ngồi ở một bên, thỉnh thoảng quay đầu nhìn về phía Hạ Nguyệt Quang, bộ dạng đáng yêu tựa hồ rất muốn đi qua nhưng lại không dám.

Hạ Nguyệt Quang cười ha ha buông dĩa ăn trong tay xuống, người trong nhà ăn cũng hiếu kỳ nhìn về bàn cậu. Thực ra từ lúc Hạ Nguyệt Quang bước vào, đã có rất nhiều người nhìn cậu. Khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, kết hợp với mái tóc nâu vừa nhìn liền muốn sờ vào, đôi môi hồng phấn vui vẻ cong lên một đường cong xinh đẹp, đôi mắt to có linh tính chớp chớp, chỉ ở xa xa nhìn, cũng khiến rất nhiều học sinh huy hiệu lam thủy tinh, huy hiệu phỉ thúy cùng huy hiệu bạch kim hạnh phúc không thôi.Vì nhìn người nghe đồn hấp dẫn cả hai đại danh nhân Hi Ân cùng Hỏa Tư, bọn họ còn rời khỏi phòng ăn riêng của mình, chịu thiệt ngồi đây dùng cơm.

Nay vừa thấy, người đang cười vui vẻ kia quả không làm đám người bọn họ thất vọng. Không chỉ đẹp, ngay cả tiếng cười cũng dễ nghe làm người ta không nhịn được mà muốn thu lại tiếng cười của cậu, nhất là khi cậu cười rộ lên, ngũ quan tinh tế kia nháy mắt bừng sáng, làm cho gương mặt vốn xinh đẹp lại càng thêm chói mắt, cũng làm đám người kia hận không thể tiến lại yêu thương cậu vài lần. Chỉ tiếc cậu không phải người bọn họ có thể động vào, làm tức giận mình Hỏa Tư cũng đủ khổ muốn chết, còn mắc tội với Hi Ân càng không thể sống, ngay cả nghĩ muốn sống yên trong trường cũng sống không nổi, cho nên bọn họ chỉ có thể ở xa nhìn, không thể chơi đùa, thật sự là đáng tiếc nha!

Hạ Nguyệt Quang lau đi nước mắt mình, cười ôm lấy cái đầu sư tử xù lông của Hắc Đế, bàn tay trắng nõn vuốt ve lông nó, cảnh tượng này, đẹp đến mức khiến mọi người ở đây ngây ngốc nhìn, ngay cả quản gia đứng cạnh cũng nhịn không được quay đầu nhìn về phía cậu.

Hắc Đế còn vui vẻ liếm cái cổ trắng nõn của Hạ Nguyệt Quang, làm mọi người hận không thế hóa thành Hắc Đế bị cậu ôm trong ngực, chứ không phải ngồi chỗ này chịu cả người khô nóng, nhìn con sư tử đen chiếm tiện nghi của cậu.

Lúc này Hỏa Tư cũng đã thi xong, vừa đi ra nhà ăn, liền thấy Hạ Nguyệt Quang vui vẻ chơi cùng Hắc Đế, đây không là gì, khiến hắn không thể chịu được chính là người nơi này đều bộ dạng meo meo nhìn chằm chằm Nguyệt Quang. Điều này làm tâm tình hắn nhất thời khó chịu.

Quản gia nhìn thấy Hỏa Tư đẩy cửa bước vào, hơn nữa sắc mặt còn rất xấu, nhanh nói với Hạ Nguyệt Quang: “Hạ thiếu gia, Hỏa Tư thiếu gia đã trở lại.”

Hạ Nguyệt Quang vừa nghe, vội vàng quay đầu nhìn, quả nhiêu thấy Hỏa Tư đang đi về hướng bàn cậu, cậu vui vẻ vẫy tay với Hỏa Tư gọi: “Hỏa Tư!”

Nhìn thấy cậu lộ ra nụ cười tươi sáng với mình, sắc mặt Hỏa Tư cũng bớt đen, đi đến bên cạnh Hạ Nguyệt Quang, giống như chứng tỏ cậu là người của hắn, trước mặt mọi người kéo cậu vào lòng.

Hạ Nguyệt Quang không ngờ Hỏa Tư lại bỗng nhiên ôm lấy cậu, xấu hổ định thoát khỏi vòng tay hắn,. Dù sao đây cũng là nhà ăn đầy người, cậu không mong trên báo tường lại đăng ảnh chụp cậu cùng Hỏa Tư thân mật!

“Hỏa Tư, anh… anh đừng ôm chặt như vậy, em không thở nổi…” Hạ Nguyệt Quang giãy dụa vài cái, thế nhưng Hỏa Tư vẫn gắt gao ôm cậu như cũ, cậu đành phải từ bỏ việc giãy dụa vô vị, thở phì phò nói với Hỏa Tư.

Hỏa Tư vừa nghe, buông tay ra, sửa thành ôm thắt lưng Hạ Nguyệt Quang, ôm cậu đi ra ngoài, không để ý tới ánh mắt tiếc nuối của đám người kia.

Hắc Đế đứng dậy, nhảy xuống khỏi ghế đi theo sau hai người. Quản gia cũng đuổi kịp theo. Hai người đi lên xe ngựa đã sớm được chuẩn bị tốt, chạy chầm chậm trên đường. Vốn định hỏi Hỏa Tư vừa rồi sao lại bỗng nhiên ôm cậu, xe ngựa ngừng lại, cậu thế mới phát hiện ra bọn họ không trực tiếp về Hồng Bảo, mà lại đi vào một trạm dừng được vây quanh bởi những bụi hoa trắng cao quý.

Hạ Nguyệt Quang vừa thấy, vui sướng quên chuyện vừa rồi bị Hỏa Tư khó hiểu ôm lấy, mở cửa cao hứng chạy ra, xoay người vẫy tay về phía Hỏa Tư còn bên trong xe ha ha kêu: “Hỏa Tư! Mau xuống đi! Nơi này thật đẹp quá!”

Nhìn Hạ Nguyệt Quang vui vẻ như vậy, Hỏa Tư cũng nhịn không được nở nụ cười, xuống xe ngựa tiêu sái đến bên cạnh Hạ Nguyệt Quang. Nhìn cậu vui vẻ cầm một đóa hồng trắng đến trước mũi ngửi, làm hắn không tự chủ vươn tay ngắt một đóa hồng đỏ tươi đưa cho Hạ Nguyệt Quang.

Hạ Nguyệt Quang sửng sốt, vui vẻ nhận lấy đóa hồng kia, chủ động dựa vào ngực Hỏa Tư, “Cảm ơn…” Gương mặt hạnh phúc lộ ra một nụ cười khiến người ta cảm thấy ấm lòng.

“Em thích nơi này sao?” Hỏa Tư ôm Hạ Nguyệt Quang ngượng ngùng, ôn nhu hiếm có hỏi cậu.

Hạ Nguyệt Quang ngẩng đầu vui vẻ trả lời: “Đương nhiên thích rồi! Nơi này thật đẹp!” Cậu vừa nói vừa kéo Hỏa Tư vào trạm nghỉ, ngồi lên ghế làm bằng đá trắng nói tiếp: “Hỏa Tư, chúng ta trồng ít hoa hồng ở Hồng Bảo được không? Hoặc là nhiều loại hoa khác cũng được, như vậy cũng có thể tô điểm thêm cho phong cảnh không phải sao?”

Thấy Hạ Nguyệt Quang nghiêng đầu nhìn hắn hỏi ý kiến, Hỏa Tư cười ngồi bên cạnh ôm lấy cậu, “Chỉ cần em thích, ta sẽ thay em trồng, tự tay ta sẽ thay em trồng!” Ôn nhu vươn tay vuốt ve mái tóc mềm mại của Hạ Nguyệt Quang, nâng khuôn mặt cậu lên, nhìn thật sâu vào đôi mắt nâu xinh đẹp của cậu, nhẹ nhàng nói.

“Anh… Anh gần đây làm sao vậy? Miệng biến ngọt như vậy!” Hạ Nguyệt Quang cả mặt đỏ bừng, ngượng ngùng áp mặt vào lòng bàn tay của Hỏa Tư, vươn tay trái cầm lấy đôi tay đang vuốt ve hai má cậu của Hỏa Tư. Tuy cảm động, thế nhưng miệng cậu vẫn như trước không tha người mà nói.

“Hừm… Đừng nói…” Ngón tay Hỏa Tư điểm nhẹ lên môi Hạ Nguyệt Quang, nhẹ giọng nói với cậu xong, liền cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại của cậu.

Hạ Nguyệt Quang nhắm hai mắt lại tiếp nhận nụ hôn của Hỏa Tư. Cái nóng trên môi làm cậu phát run, không phải lần đầu tiên bị Hỏa Tư hôn, nhưng mỗi khi bị hắn nhẹ nhàng đụng vào như vậy, cậu đều cảm thấy toàn thân nóng lên, run rẩy, thần trí bay mất, Hỏa Tư nhân cơ hội đó mở cánh môi của Hạ Nguyệt Quang, đem lưỡi tham nhập vào trong dây dưa cùng lưỡi cậu, người trong lòng bị hôn liên tục mà hổn hển thở.

Ngửi được mùi hương đặc trưng trên người Hỏa Tư, Hạ Nguyệt Quang chỉ thấy toàn thân nóng lên, hoa mắt xúi lợ vào trong lòng Hỏa Tư, đôi môi vất vả lắm mới được buông ra, hạ thân lập tức bị bàn tay ấm nóng của Hỏa Tư bao bọc.

“A! Hỏa… Hỏa Tư…” Hạ Nguyệt Quang xấu hổ kêu một tiếng, nhanh che miệng mình lại. May mà xe ngựa không ở gần đó, bằng không tiếng kêu kỳ quái ái muội của cậu bị nghe thấy sẽ không hay lắm, mắc cỡ đỏ mặt, cậu liều mình đem bàn tay đang chạm vào hạ thân mình của Hỏa Tư buông ra.

Hỏa Tư ôm sát thắt lưng Hạ Nguyệt Quang, cúi đầu ở bên tai cậu khàn khàn nói: “Nguyệt Quang… Em thật đẹp nha!” Hắn cách quần vuốt ve hạ thân Hạ Nguyệt Quang, hai mắt nóng bỏng nhìn bộ dạng đáng yêu che miệng thở của người trong lòng.

Này… Người này đang nói cái gì vậy! Sao… Sao có thể trộm sờ chỗ… chỗ đó của cậu? Hỏa Tư thật gian trá! Thừa dịp cậu cùng hắn hôn môi mà đánh lén cậu!

“Ân… Hỏa Tư… Không nên sờ soạng…” Hạ Nguyệt Quang chỉ cảm thấy hạ thân càng ngày càng tê dại, thoải mái nhanh chóng làm cậu chịu không nổi. Cậu ngượng ngùng cúi đầu, vùi mặt vào lòng Hỏa Tư, khẽ run hai chân than nhẹ.

Hỏa Tư hôn lên chiếc cổ trắng nõn của Hạ Nguyệt Quang, ôm chặt thắt lưng cậu, đem bàn tay vốn đang vuốt ve hạ thân của cậu kéo khóa quần cậu xuống, luồn tay vào trong cầm lấy phần thân của cậu, nhẹ nhàng xoa nắn.

Hạ Nguyệt Quang ôm lấy cổ Hỏa Tư, chịu không nổi mà trong lòng hắn rên rỉ thành tiếng. Chưa được một lúc, phần thân trướng cứng bị vỗ về chơi đùa liền tiết ra, làm cậu thả lỏng cơ thể vốn đang căng cứng, lại lần nữa dựa vào ngực Hỏa Tư.

Hỏa Tư ôm Hạ Nguyệt Quang đang thở phì phò, thèm khát liếm liếm đôi môi mỏng có điểm khô, thanh âm khàn khàn nói: “Đến lượt ta…”

Vừa nghe hắn nói vậy, Hạ Nguyệt Quang mới thoải mái, cũng bị dọa cho thanh tỉnh, cậu vội vàng để hai tay trước ngực Hỏa Tư nói: “Anh… Anh nói không cường bạo em!”

“Ta không muốn cường bạo em. Ta muốn em giúp ta thư giãn nơi này một chút, giống như vừa rồi ta làm cho ngươi vậy.” Hỏa Tư buông hai tay Hạ Nguyệt Quang ra, dùng biểu tình thành thật nói với cậu.

Hạ Nguyệt Quang nghe xong, gương mặt tuấn tú như bị thiêu đỏ lên, “Anh… Anh biến thái! Em mới không muốn!” Cậu xấu hổ không biết lên làm thế nào cho phải, Hỏa Tư sao lại bảo cậu thay hắn làm cái chuyện xấu xa này chứ!

Hỏa Tư nâng mặt Hạ Nguyệt Quang lên mạnh mẽ hôn lên hai má cậu, phì phò thở nói: “Ta nhịn đã lâu… Chẳng lẽ em không thể chia sẻ với ta một chút sao?”

“Đây là loại chia… chia sẻ gì! Không… Không thể dùng cách khác sao?” Cậu không phải không biết Hỏa Tư vì cậu mà nhịn bao lâu. Có một tối, cậu không cẩn thận nhìn thấy Hỏa Tư tự an ủi! Tuy cậu không phải không muốn, nhưng kêu hắn làm nơi đó của cậu, cậu… cậu nào có thể! Thế này thật phiền lòng nha!

Hỏa Tư dùng ánh mắt quái dị nhìn cậu một cái, lộ ra nụ cười tà mị nói: “Đương nhiên có thể. Nếu e, không ngại dùng miệng giúp ta, ta sẽ vui lòng để em phục vụ ta.”

Hạ Nguyệt Quang xấu hổ nâng tay đánh vài cái vào ngực Hỏa Tư, buồn bực nói: “Anh nghĩ cái gì vậy! Muốn em liếm liếm chỗ đó của anh, em tình nguyện bị đâm vào mông!”

Chỉ thấy Hỏa Tư nhướn mi, “Nga! Được thôi, chúng ta liền trực tiếp làm. Dù sao ta cũng nhịn không được!” Nói xong, Hỏa Tư trực tiếp ôm Hạ Nguyệt Quang áp lên bàn, làm bộ phải cởi quần cậu.

Người ta nói khí đốt đầu sẽ nói năng lung tung, xem ra cậu chính là phạm phải sai lầm lớn này, cậu thực là đồ đại ngốc! “Oa! Không muốn không muốn! Em… Em sờ là được! Anh không cần đâm mông em!” Hạ Nguyệt Quang vội vã giữ bàn tay to lớn của Hỏa Tư liều mạng lắc đầu hét.

Hỏa Tư lộ ra nụ cười chiến thắng, tuy rằng sờ và liếm chênh lệch rất lớn, nhưng làm cho Nguyệt Quang đầy lòng tự trọng thay hắn thư giải, đã coi là tốt lắm rồi.

Vươn tay kéo Hạ Nguyệt Quang, ôm cậu vào ngực, “Mau nha! Ta sắp chịu không nổi…” Hỏa Tư ở bên tai cậu thổi khí nóng thúc giục, bàn tay to cao thấp vuốt ve lưng áo Hạ Nguyệt Quang, khiến Hạ Nguyệt Quang ngồi trên đùi hắn không khỏi phát run.

“Được… Được rồi! Đừng thúc giục!” Hạ Nguyệt Quang đỏ mặt mắc cỡ quay đầu, tay run rẩy xâm nhập vào trong quần Hỏa Tư, cầm lấy phần thân nóng bỏng kia. Vừa mới cầm, cậu cảm giác được phần thân trong tay biến lớn, khiến tay cậu run rẩy càng mạnh, chút nữa buông lỏng bàn tay đang bao lấy phần thân.

“Nguyệt Quang… em còn muốn nắm bao lâu nữa?” Hỏa Tư phì phò thở ôm chặt thắt lưng Hạ Nguyệt Quang, có chút chịu không nổi hỏi.

Hạ Nguyệt Quang hơi giận dỗi đập vào ngực hắn, “Anh… Anh nói cái gì!” Buồn bực nhìn hắn một cái, học cách Hỏa Tư vừa rồi vuốt ve cậu, đỏ mặt cao thấp xoa nắn phần thân hắn.

Hỏa Tư thấy chưa đủ lại lần nữa tham tiến vào quần Hạ Nguyệt Quang cầm phần thân cậu, thừa dịp cậu không còn sức phản kháng, cúi đầu hôn lên chiếc miệng đang hé mở của cậu.

Hạ Nguyệt Quang bị động tác bấy ngờ của Hỏa Tư dọa sợ. Hạ thân không ngừng truyền đến khoái cảm làm cậu không thể nghĩ nhiều, huống chi miệng cậu còn bị hôn trụ, đầu óc trông rỗng, giương miệng nghênh đón đầu lưỡi tham lam của Hỏa Tư, tay khẽ run nhè nhẹ nắm lấy dục vọng của Hỏa Tư, theo cao trào khoái cảm ở hạ thân, tiếng kêu thoải mái của cậu đều bị hôn trụ, hạ thân bị Hỏa Tư nắm trong tay hơi rung rung, nhịn không được tiết ra.

“Hôm nay đến đây thôi! Lần tới phải làm tất cả cho ta hiểu không?” Hỏa Tư thở gấp buông Hạ Nguyệt Quang còn đang trong trạng thái mờ mịt, thay cậu mặc lại quần áo nói.

Hạ Nguyệt Quang xấu hổ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống. Một lần chưa tính, cậu thế nhưng còn ở trong lòng Hỏa Tư kêu như dâm phụ. Jơn nữa đầu xỏ đắc tội đáng giận còn tự đại nói mấy lời đó! Thật là vô cùng đáng giận!

“Em xem người run như vậy, ta ôm em đi!” Hỏa Tư cười ha ha kéo hai chân còn chưa ngừng run của Hạ Nguyệt Quang, thân mật ôm cậu nói.

“Anh là sắc lang, đại phôi đản! Nếu không phải anh… anh xằng bậy, em sẽ không run thành như vậy! Đều là anh làm hại!” Hạ Nguyệt Quang đỏ bừng mặt lên án Hỏa Tư, thở phì phì đá hắn mấy cái.

Hỏa Tư vui vẻ cười thành tiếng, ôm Hạ Nguyệt Quang đang giận đỏ mặt hôn cậu một cái, “Ta còn hy vọng khiến em mệt không xuống giường nổi.”

“Anh… Anh còn nói! May mà Hắc Đế không ở đây, bằng không đã bị nó thấy hết!” Hạ Nguyệt Quang thấy hắn không đến nơi đến chốn, đành phải một mình thầm oán hờn dỗi.

Quản gia ở xa xa thấy hai người đang lại hướng này, vội vàng mở cửa xe để hai người thuận tiện vào trong.

Mà bên trong xe Hắc Đế lười biếng ngẩng đầu nhìn hai người thân mật một cái rồi tiếp tục nằm xuống. Dù sao nó có qua đó, nhất định sẽ lại bị chủ nhân gọi sang một bên, dứt khoát nằm ở đó tiếp tục chờ hai người chậm rãi lại.

Hai người vừa ngồi vào trong xe, quản gia lập tức đóng cửa lại, sau đó ngồi vào chỗ điều khiển, cùng xa phu đang ngồi đó, nhẹ giật dây cương, xe ngựa chậm rãi chuyển động.

Trong thùng xe, Hỏa Tư vẫn như cũ ôm Hạ Nguyệt Quang không buông, còn không ngừng chiếm tiện nghi cậu, “Nguyệt Quang… Tối mai chúng ta đi tham gia dạ hội do học viện tổ chức! Hôm sau ta sẽ mang em đến đảo nhỏ phụ cận nghỉ ngơi được không?”

Hạ Nguyệt Quang vốn còn tức giận vừa nghe vậy, liền vui vẻ ôm lấy Hỏa Tư, “Là anh nói nhé! Anh không thể gạt em đấy!” Mấy ngày nay cậu buốn muốn chết, thiếu chút nữa đập đầu vô tường. Đang xem xét có thể khiến mình không tiếp tục nhàn rỗi như vậy hay không, hiện tại Hỏa Tư cuối cùng đã thi xong, bọn họ rốt cũng cũng có thể cùng đi chơi!

“Ta giống như đang lừa em sao?” Hỏa Từ vui vẻ hôn lên hai má Hạ Nguyệt Quang, gắt gao ôm cậu cười nói.

Hạ Nguyệt Quang nghịch ngợm làm bộ ói ra với hắn, thầm oán nói: “Lừa thì không lừa, nhưng anh thích đánh lén người khác, vừa rồi… vừa rồi còn làm dơ quần em!” Hiện tại quần có chút dính, làm cậu thấy rất không thoải mái!

“Vậy cởi nha! Ta cầm đi giặt cho em.” Hỏa Tư thực có trách nhiệm động thủ định cởi quần thay Hạ Nguyệt Quang, dọa cậu liên tục chụp lấy tay giặc định cời quần cậu, còn phải giữ chặt quần mình, tránh cho thực sự bị cởi.

“Anh là đại sắc lang, đại biến thái, đại phôi đản! Không được cởi quần em! Oa!” Hạ Nguyệt Quang chụp lấy tay Hỏa Tư hét, vội vàng trồn vào trong góc nhìn Hỏa Tư đang không ngừng dựa vào phía cậu, đáng tiếc trốn không nổi số bị bắt, thở phì phò bị Hỏa Tư áp xuống trong xe.

Hỏa Tư cúi đầu hôn lên chiếc miệng nhỏ nhắn đang không ngừng kêu loạn kia. Hạ Nguyệt Quang bị hắn đặt dưới thân từ chối vài cái, vẫn là không chống lại được kỹ thuật hôn thuần thục của hắn, thất bại chìm đắm trong nụ hôn nồng nhiệt.

Quản gia cẩn thận nghe động tĩnh trong xe, tranh cãi ầm ĩ vừa rồi không còn, thay vào đó là một mảnh yên tĩnh, nghĩ đến đại khái là thiếu gia đang chiếm tiện nghi của Hạ thiếu gia. Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên, hạ nhân bọn họ cũng sớm quen. Khiến người khác kinh ngạc là thiếu gia luôn trọng tình dục lại vì Hạ thiếu gia cấm dục. Điều đó mới chân chính khiến y kinh ngạc! Xem ra thiếu gia thật sự thích Hạ thiếu gia, bằng không sẽ không ủy khuất chính mình như vậy, thật không biết đây là xấu hay tốt nha!

Thở dài một hơi, bốn phía xe ngựa duy trì yên tĩnh, xuyên qua cánh rừng xanh mượt, xe ngựa lại tiến tới lộ trình quen thuộc, chạy về phía Hồng Bảo.