Cuộc Đối Đầu Đỉnh Cao Của Tra Công Và Tra Công

Quyển 1 - Chương 7




Tam thiếu gia nghiêng nghiêng ngồi trên ghế, bắt chéo hai chân đầy hứng thú nhìn chăm chú hết thảy trước mắt.

Lý Hổ đã bị lột hoàn toàn trần truồng, tại ở dưới thuỷ long rửa sạch sẽ.

Hắn có dáng người tuyệt hảo, vai rộng eo nhỏ mông vểnh chân dài, cởi hết nhìn càng rõ ràng.

Hai tay hắn vẫn bị trói ở sau lưng, có một tráng hán đang nâng hai cái đùi hắn cao cao lên, ở trên cái mông mượt mà vỗ mạnh một cái.

– Thành thật chút, đừng lộn xộn!

Tạ Tam thiếu gia đời này chưa bao giờ cưỡng ép người ta hoan hảo với hắn, bởi vì hắn không cần, vẫy tay một cái liền có người tiền bộc hậu kế đi tới giường hắn.

Cho nên hắn càng không có kinh nghiệm cưỡng ép con gái, nhưng không biết vì sao, hắn cảm thấy Lý Hổ trước mắt, cực kỳ giống một hoàng hoa khuê nữ sắp bị làm nhục, đủ loại kinh hoàng!

Hắn sống chết cắn môi, lại ức chế không được phát ra tiếng nức nở đứt quãng. Liều mạng định khép lại hai chân, nhưng bởi vì mắt cá chân đều nắm ở trong tay người khác, chỉ có thể bất lực giãy giụa vòng eo.

Tiểu tử này quả nhiên trời sinh là đồ bị chơi!

Tam thiếu gia cảm thấy bộ dáng Lý Hổ hiện tại thực mê người, hắn thậm chí cảm giác được bộ vị nào đó của mình có phản ứng.

Vì thế, hắn tỉnh rụi đem chân bắt chéo cao một chút.

.o.

Bởi vì Lý Hổ không ngừng giãy dụa, tráng hán đi đầu đánh một quyền vào eo hắn, sau đó thừa dịp hắn co quắp, dùng sức tách ra mông hắn, đối chính giữa phun ra một miếng nước bọt, rồi đem đồ chơi kia lấy ra, nhắm chuẩn nghĩ đâm đi vào.

Nhưng mắt mông Lý Hổ hiển nhiên phi thường chặt, trong nhất thời còn vào không được.

Lúc này hắn phục hồi tinh thần lại, dưới vạn phần nhục nhã sợ hãi, rốt cục không quan tâm bắt đầu la hét.

– Buông bố! buông bố mày ra! Bố mặc kệ! Giết bố mày đi!!

Tiếp, hắn lại nói năng lộn xộn gào lên.

– Họ Tạ, ngươi không phải nam nhân!! Chính ngươi không mọc dng vật sao? Có bản lĩnh chính ngươi lên!!! Đến làm ta đi!! … Bố giết chết ngươi!! Hu hu …

Trận cưỡng gian bởi vì Tam thiếu gia kêu ngừng, từ ngoài phòng chuyển đến trong phòng.

Tam thiếu gia làm việc, không có đam mê bị người khác nhìn.

Nghĩ đến miếng nước bọt vừa rồi phun ở trên mông Lý Hổ, Tam thiếu gia sai người đem hắn rửa tỉ mỉ một lần nữa.

Đang cuối mùa thu, dùng là nước lạnh trong thủy long, liên tục tắm như vậy, Lý Hổ đã không còn mấy phần sức lực chuyển động.

Tinh lực tại trong lúc vật lộn vừa rồi tiêu hao hầu như không còn, chỉ còn lại vài phần mờ mịt.

Hắn chết lặng mặc vệ sĩ trói chặt lại hai tay, lần này là cột vào khung giường đỉnh đầu chạm hoa.

Dưới thân là giường mềm mại, hắn buông mình ngã xuống hơi hôn mê đi.

Khi Tam thiếu gia thủ xoa thân thể hắn, hắn không giãy dụa, cũng không có phản ứng gì.

Vì thế Tam thiếu gia rất là bất mãn, cảm giác mình bị mắc lừa.

Hắn dừng lại, nhíu mày suy tư, hẳn là dùng biện pháp gì đó khiến tiểu tử này kêu cha gọi mẹ.

Thế nhưng Tam thiếu gia phẩm hạnh trong khuê phòng từ trước đến nay là cực kỳ hiền lành, chưa bao giờ tra tấn ngược đãi người bên gối mình.

Vì thế qua nửa ngày, chỉ phải căm giận nhiên vỗ vỗ hai má Lý Hổ.

– Này, bớt ở trong này giả chết với bổn thiếu gia! Ta đếm tới ba, ngươi không lập tức đem mông xoay lên cho ta, ta lại ném ngươi ra cho tụi binh lính kia!

Lý Hổ nửa chết nửa sống nghe được lời này, gắng gượng dậy lên tinh thần, bi phẫn vặn lại nói.

– Sớm hay muộn ngươi đều muốn vứt ta ra, xoay không xoay có gì khác nhau?!

Trên tạp thư người phương Tây nói, đầu óc đàn ông là do nửa người dưới điều khiển, lời này hầu như chân lý. Cho dù là Tạ Tam thiếu gia, đến lúc này cũng khó miễn ý chí dao động, thuận miệng liền trả lời.

– Tiểu kỹ nữ, ngươi hầu hạ tốt, ta sẽ không để đám người bên ngoài kia ngủ ngươi, thành giao không?

Lý Hổ cố dậy tinh thần, hít sâu một hơi, nói với Tam thiếu gia.

– Cho miếng rượu uống đi, nâng cao tinh thần.

Tam thiếu gia nhếch lông mày, không nói chuyện, chỉ nhìn hắn.

Lý Hổ giọng bởi vì mỏi mệt và khuất nhục mà trở nên khàn khàn, hắn đành chịu giải thích nói.

– Hai ngày chưa ăn gì, thật sự là không có sức lực…

Nét mặt Tam thiếu gia cũng không nghiêm túc, ngược lại là khoái trá thậm chí mang theo chút ngả ngớn, nhưng ở dưới ánh nhìn chăm chú này, mặt hắn dần dần sung đến đỏ bừng, nước mắt suýt nữa lại muốn đi ra.

Nửa ngày, Tam thiếu gia nhấc tay ấn chuông điện. Hắn nói với người hầu vừa vào.

– Mang ly sữa đến.

Chú thích:

Thủy long: vòi nước.

Tiền bọc hậu kế: tre già măng mọc.