Cuộc Sống Điền Viên Sau Khi Xuyên Qua

Chương 43




“Cha, con muốn từ hôn.”

Những lời này ở trong miệng, tưởng như lúc nào cũng có thể phun ra.

Có lẽ sắc mặt của nàng quá mức bình thản, dọc theo đường đi, những người khác đều im lặng theo nàng.

Ngay cả Chu thị, cũng lo lắng nhìn nàng, ba phen mấy bận muốn mở miệng, lại nhịn được. Đợi về trến trước cửa nhà, Chu thị kéo tay Đường Hà, hỏi nàng: “Hà ơi, con có tin tưởng bà Tam không?”

“… Bà Tam,” Đường Hà trầm mặc một hồi, nhẹ giọng trả lời, “Chuyện này không can hệ đến người, việc con tin hay không cũng không can hệ.”

“Bà xin lỗi con, con một cô nương gia gặp phải chuyện như vậy, trong lòng không chừng nhiều khổ sở.” Chu thị nắm chặt tay Đường Hà, bảo đảm nói, “Nhà Tiểu Cẩu tử không quan hệ, bà Tam đau lòng chính là Tiểu Hà của ta, ta đã thay con mắng bọn họ đến máu chó xối đầu. Chính là ông nội Nam Sinh đã đáp ứng, nhất định sẽ cho khuê nữ ta một câu trả lời hợp lý.”

Đường Hà cảm thấy bất đắc dĩ, coi như lão Chu gia tới cửa nói xin lỗi, thừa nhận nhà mình không phúc hậu, lão Đường gia được mát mặt thì thế nào đây? Trận phong ba này, đẩy mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu tương lai lên. Nếu như mình còn gả đi, rất khó để Từ thị chào đón mình. Mình đối với bà, chính là hạt sạn trong mắt, một người sao có thể dung nạp hạt sạn trong mắt đây? Việc hôn sự này không có khởi đầu tốt, tiếp tục nữa căn bản không có ý nghĩa.

Nhưng lão nhân trước mặt tóc trắng xóa, già yếu đau lòng, Đường Hà không cách nào nói lời lạnh nhạt ra khỏi miệng. Cố gắng cười an ủi lão nhân nghỉ ngơi. Đường gia phụ tử bốn người xoay người đạp bóng đêm về nhà.

Lý thị, Tống thị và Đào Đào ngồi trong viện hóng gió, nói chuyện phiếm chờ bọn họ trở lại. Trông thấy bọn họ dưới ánh trăng, đang đi về nhà, vội vàng nghênh đón.

“Cha hài tử, thuận lợi không?” Thật ra Lý thị muốn hỏi là, lão nhân Chu gia đối với khuê nữ chúng ta có vừa ý không?

Mẹ chồng nàng dâu hai người vốn là cười híp mắt, thấy mấy người bọn họ vẻ mặt căng thẳng, hơn nữa Đường Hà, bình thường thấy Đào Đào là vui tươi hớn hở, trước ôm trước hôn, lần này tiểu nữ oa làm nũng, chỉ trầm mặc hôn nhẹ một cái.

“… Sao vậy?” Lý thị do dự, nhìn người này một chút lại nhìn người kia một chút.

“Mẹ, người không biết đươc! Hôm nay…” Đường Tiểu Sơn thiếu kiên nhẫn, mở miệng kêu la, lại bị Đường lão cắt đứt, “Được rồi, đã mệt mỏi một ngày, mỗi người tự đi rửa mặt đi, chuyện này ta khắc nói với mẹ các con.”

Chuyện này không bình thường nha, Tống thị ôm lấy nữ nhi, hai mẹ con nhanh như chớp đảo con ngươi, ngại không khí căng thẳng, không mở miệng. Đường Đại Sơn thấy tiểu đệ trên mặt gấp gáp, bộ dạng muốn mở miệng lại không dám, liền kéo cổ áo hắn, “Đi, cùng ca rửa mặt tắm rửa.”

Thấy thê tử còn đứng chỗ cũ, hắn trợn mắt nhìn nàng một cái, “Nàng đi đun một nồi nước nóng đi, cho cha và Tiểu Hà ngâm chân.”

Tống thị bị hắn trừng không giải thích được, đáp nói, “Nước đã đun nóng, vẫn đang trên lò, còn ấm lắm.”

“… Vậy đi đun tiếp đi.”

Tống thị cuối cùng cũng hiểu được không khí không tốt, đáp một tiếng, ôm tiểu oa chui vào phòng bếp.

“Mẹ, hôm nay ở Chu gia xảy ra chút chuyện, con muốn nói với cha mẹ suy nghĩ của con.” Đường Hà tận lực bình tĩnh nói.

“Hà, sao thế?” Lý thị thấy nàng thần sắc ngưng trọng, trở nên lo lắng, “Có phải… Hôn sự xảy ra chuyện gì không?”

Đường Hà gật đầu.

Đường lão cũng đang ở một bên thở dài một hơi, “Tiểu Hà, hôm nay leo núi, mồ hôi ướt hết quần áo rồi, có lời gì, rửa mặt chỉnh tề rồi hãy nói, biết không?”

“… Vâng.” Đường Hà hành lễ với cha mẹ, tự mình trở về phòng.

Lão phu thê hai người vào nhà, Đường lão ngồi im trên ghế băng, hồi lâu không nói một lời.

Lý thị đợi lâu không thấy ông nói chuyện, không nhịn được hỏi: “Cha hài tử, Tiểu Hà đây là…?”

“Sợ là Tiểu Hà bỏ hôn sự này.” Đường lão than thở, kể lại chuyện hôm nay Từ gia xông vào từ đường, sau đó chuyện phát sinh thế nào, nhất ngũ nhất thập nói hết.

Nói xong, thấy Lý thị nhìn chằm chằm cây nến trên bàn đến xuất thần.

“… Mẹ hài tử, sao bà không nói lời nào?” Ông còn tưởng rằng thê tử sẽ quát lên như sấm, lập tức mắng Từ gia mới đúng.

Lý thị nhìn ánh nến chập chờn, bình tĩnh nói: “Chuyện này trước hết ta cứ nghe ý kiến Tiểu Hà đã.”

Đường lão gật đầu, “Đúng, trên đường trở về, ta thấy mọi người đều không thoải mái, bà phải khuyên con bé đi.”

Khuyên cái gì, Lý thị liếc xéo nam nhân một cái, lắc đầu nói: “Chuyện này, nam nhân các ông không rõ.”

Ông có gì mà không rõ? Khuê nữ kết thân, bị chuyện này làm hỏng bét, ông cũng tức giận, chính là Chu lão gia tử một trưởng bối, ông ấy cũng không nuốt trôi cục tức, không lầm thì cũng vì khuê nữ mà bất mãn, lão gia tử nói, chuyện này là lão Chu gia xin lỗi lão Đường gia, nhất định có câu trả lời thích hợp cho bọn họ.

Như thế, hôn sự cũng không mất, danh dự khuê nữ được bảo vệ, không phải rất tốt sao?

Đường lão ôm bất mãn trong lòng, không giải thích được, tự mình đi rửa mặt một phen.

Chờ Đường Hà thu thập chỉnh tề, dưới bóng đêm, tiếng ếch nhái, côn trùng kêu, đi vào phòng cha mẹ, nàng đi thẳng vào vấn đề, nói ra ý nghĩ của mình, “Cha mẹ, hôn sự của con và Chu Nam Sinh, chúng ta hủy bỏ đi.”

Đường lão thất kinh.

Lý thị lại không có chút nào ngoài ý muốn, chẳng qua hỏi nữ nhi, “Con nghĩ kỹ chưa?”

Đường Hà gật đầu, “Lúc trước chúng ta ở Chu gia nhìn thấy Châu Nương, đã biết mẹ Nam Sinh muốn cho cháu gái làm con dâu, hết lần này tới lần khác chuyện cháu gái bà chưa đạt thành, con đoán vì chuyện này trong lòng bà ấy không chào đón con. Hôm nay lại có chuyện náo loạn này, sau này Châu Nương gả được cho người trong sạch thì không sao, nếu gả không được, mẹ Nam Sinh sẽ đổ lên đầu con.”

“Nhất mã quy nhất mã, người nhà mẹ đẻ bà ấy náo loạn đến mất mặt, sao có thể trách móc con?” Đường lão không đồng ý, “Tiểu Hà, chuyện này mười phần tốt, mẹ chồng hơi có chút không phải, không cần gấp gáp, quan trọng nhất chính là nam nhân sống với con…”

Đường Hà gật đầu, “Cha, người nói không sai, nếu mẹ Nam Sinh không muốn thấy con, con không cần ra sức phản đối, con thấy Chu Nam Sinh không tốt, cảm thấy sống với huynh ấy không tốt, cho nên con không muốn.”

Đường lão nhìn trân trối, “Nam Sinh nhân phẩm tốt như vậy…”

“Người nhân phẩm tốt toàn bộ dùng để bảo vệ mẹ, không đến lượt thê tử, chẳng có ý nghĩa gì.”

Lý thị không lên tiếng, ở một bên nghe hai người ngươi tới ta đi, đột nhiên mở miệng nói: “Tiểu Hà, mẹ hiểu ý con, trước con cứ trở về nghỉ ngơi đi, để đêm nay mẹ nghĩ đã, suy nghĩ cẩn thận, sẽ trả lời con.”

“Mẹ hài tử!” Đường lão gấp gáp, “Hài tử hồ nháo, sao bà lại đi theo ồn ào vớ vẩn thế?!”

Lý thị không để ý tới ông, dặn dò Đường Hà hai câu, bảo nàng trở về phòng nghỉ ngơi.

“Ta không đồng ý,” Đường lão cha cởi áo leo lên giường, trầm giọng nói, “Hài tử chưa trải qua sự đời, không biết con người đáng sợ, chả lẽ bà cũng không biết? Từ hôn nói nhẹ nhàng, sau này đối với nhà người khác sẽ không dễ dàng, chúng ta biết mình thế nào, nhưng người bên cạnh là sao biết? Người ta chỉ để ý hỏi thăm—Đường gia khuê nữ lúc trước đã đính thân sao lại hủy bỏ? Hay là có bệnh tật gì sao? Ai, bà nói gì đi?”

“Nói gì?!” Lý thị chỉ cảm thấy tức giận trong lòng, cầm gối nện nam nhân, “Khuê nữ trải qua chuyện này, ông không tức giận?”

“Dĩ nhiên ta tức giận!” Đường lão thanh âm đề cao, “Ta tức giận thì làm được gì? Ta còn phải để ý đến thể diện Tam bá nương, chẳng lẽ ta trực tiếp xông đến người nhà mẹ đẻ bà ấy phát hỏa? Hay là ta mắng xối xả vào mặt Chu gia biểu ca biểu tẩu mới được? Chính là ta giúp Tiểu Hà đánh Nam Sinh thì giải quyết được vấn đề gì? Làm cho người Chu gia không thoải mái, người chịu tội sau này không phải là Tiểu Hà?”

“Ông không nghĩ đến chuyện từ hôn?”

Đường lão chần chừ một hồi lâu, lắc đầu nói, “Có nghĩ qua một chút, nhưng không thể thực hiện được, người sống trên đời này chính là gặp chuyện chịu tội, có muốn tránh cũng vô dụng, chỉ có thể cứng rắn phủ đầu. Tiểu Hà nếu cùng Nam Sinh không được, sau này con bé hủy bỏ, khó mà người ta không nói. Thật ra mà nói, giống nhau có thể gặp phải mẹ chồng xét nét. Nếu đến Chu gia, có Tam bá nương liên quan, Chu gia sẽ không đi quá giới hạn. Huống chi ta thấy nhà bọn họ là lão gia tử làm chủ, lão gia tử rất rõ ràng đạo lý.”

Lý thị trầm mặc một hồi lâu, nói: “Ông là nam nhân, không hiểu được nếu không hợp mẹ chồng, sẽ rất khó sống. Tiểu Hà gả cho Nam Sinh, mẹ Nam Sinh rõ ràng là một hố lửa, ta không thể giương mắt nhìn khuê nữ nhảy xuống hố. Ta ăn khổ của mẹ chồng quá nhiều, không nỡ để nữ nhi phải chịu tội.”

Đường lão nóng nảy, “Chuyện hai người có thể giống nhau sao? Bà đừng có một khi bị rắn cắn, liền để cho khuê nữ sợ cái dây thừng. Hôn sự lần này không thể dễ dàng nói hủy liền hủy, khuê nữ dù sao cũng phải lập gia đình, bà phải nuốt xuống cơn tức, nhìn về tương lai.”

“… Ông để ta nghĩ cẩn thận đã.” Lý thị nằm xuống, mở to hai mắt nhìn đỉnh màn, “Làm nữ nhân sao lại khốn khổ như vậy đây…”

“Bà nghĩ kỹ đi, tóm lại không thể để Tiểu Hà oan ức.”

“… Được.” Đường lão lên giường nằm, mệt mỏi lấy hai tay chà xát mặt, “Tiểu Hà nếu là nam oa thì tốt rồi, không phải lo lắng con bé tới nhà người khác chịu khổ.”

———-

Chu lão gia tử nói sẽ có câu trả lời hợp lý cho Đường lão, chỉ là bọn họ không nghĩ đến, trả lời sẽ tới nhanh như vậy. Sáng ngày hôm sau, Đường Hà theo lệ làm những việc thường ngày vẫn làm, lấy nước rửa tay, rửa mặt, vừa định hỏi cha mẹ kết quả thương lượng, cửa viện tràn vào một đống người.

Chu thị đi đầu, vui sướng đi vào trong sân, nhìn Đường Hà giật mình, nói: “Hà ơi, Nam Sinh mang sính lễ tới cho con.”

Đường Hà nhìn sính lễ trong sân viện được mang tới, lại nhìn thấy Chu Nam Sinh mặc quần áo mới, cùng mấy cụ bà sắc mặt vui mừng, không nói ra lời.

“… Ông nội nói đại lễ phải trịnh trọng,” Chu Nam Sinh nhịn xuống thấp thỏm dồn dập trong lòng, giải thích với nàng, “Đến cùng ta còn có Ngũ cụ bà, bà Tam, bà Ngũ và bà Thất trong tộc.”

Lúc này phu thê Đường lão nghe tiếng, đi ra ngoài nhìn, thấy tình trạng này, có chút trợn mắt há hốc mồm.

Chu thị thấy, tiếp lời Chu Nam Sinh giới thiệu, “Mấy vị này là lão nhân có phúc trong tộc ta, con cháu đầy đàn! Còn vị này là Trương hỉ bà,” chỉ một phụ nhân khôn khéo đứng trong đó, giới thiệu, “Là bà mai nổi tiếng khắp mười dặm tám thôn.”