Cuộc Sống Hoang Đường Của Tôi

Chương 17




Tôi cảm thấy thật hối hận không nghe lời Kha Thành nói, lẽ ra tôi không nên đi xem mắt a, ai ngờ sau khi đưa cô gái kia trở về nửa đường lại xui xẻo gặp phải Hạ Hạo Thiên, tên kia vừa thấy tôi cả người liền toát ra một cỗ hơi thở nguy hiểm,vừa hay không biết có người nào thiếu đạo đức lại đặt ngay một chiếc búa bên cạnh bờ tường.

May sao đầu óc tôi còn chưa đến nỗi ngốc,vừa nhìn thấy anh ta liền quay đầu bỏ chạy, Hạ Hạo Thiên so với Kha Thành còn khủng bố hơn gấp một trăm lần a,tôi lại còn làm em trai bảo bối của anh ta thành như vậy, anh ta có thể tha cho tôi sao!

Hạ Hạo Thiên chạy nhanh như gió,đuổi theo tôi lại đặc biệt nhanh nên chẳng mấy chốc đãđuổi kịp tôi, màđoạn đường này vừa lúc tắt đèn, người qua đường cũng rất thưa thớt, quả thực là một địa điểm thích hợp nhất để gây án a!

Tôi cùng anh ta mặt đối mặt,cùng nhau giằng co trong chốc lát,tôi định lấy tảng đáđánh hắn một chút, nhưng anh ta lại có búa a, tôi căn bản không phải đối thủ của anh ta, hơn nữa tôi quả thực thấy có lỗi với em trai hắn, nghĩ như vậy, tôi cũng không muốn gây cùng hắn, đơn giản xuống nước, “Anh rốt cuộc muốn thế nào? Tôi thừa nhận thật có lỗi với em trai anh, nhưng tôi phải làm thế nào thì anh mới chịu buông tha cho tôi? Tôi biết anh tìm tôi đã lâu, anh rốt cuộc muốn sao mới chịu buông tha cho tôi đây? Tôi muốn có một câu trả lời chính xác a.”

Hạ Hạo Thiên nghe tôi nói vậy, tạm thời buông búa, ánh mắt sắc như dao nhỏquét qua mặt tôi, anh ta nói: “Tôi muốn đánh gãy một chân của cậu, chỉđơn giả như vậy thôi.”

Thao! Thật đúng là bị Quản Nghiêu nói trúng rồi, Hạ Hạo Thiên đúng là muốn đánh gãy chân tôi! Tôi rất sợđau a, nhưng mà nghĩ tới người này sau này sẽ buông tha tôi, nghĩđi nghĩ lại cũng thấy có lời, không phải chỉ làđánh gãy một chân thôi sao, nhịn một chút liền qua.

Tôi quả thực bị lòng dũng cảm hi sinh thân mình làm cho cảm động, hít sâu một hơi,rồi nó tiếp: “Được thôi, đánh gãy một chân của tôi xong về sau cũng đừng đến tìm tôi gây phiền toái, còn có cả Kha Thành nữa.”

Vừa nghe ttoi nhắc tới Kha Thành,mặt Hạ Hạo Thiên liền biến sắc,anh ta quát: “Cái tên tiểu tiện nhân kia, tôi mẹ nó còn kinh thường tìm cậu ta gây phiền toái.”

“Được lắm, tới đi” Tôi thực sựđứng đó cho anh ta đánh.

Kết quả là

Hạ Hạo Thiên cư nhiên lấy búa đập tôi,nhát búa đập vào chân phải phát ra tiếng đặc biệt vang dội, tôi có cảm giác xương cốt giường nhưđã bị chặt đứt, có khi làđã nát cũng nên.Tôi đau đớn ngã trên mặt đất,đau tới trào nước mắt luôn.Tôi không nghĩ tới tên kia lại là một kẻ nói chuyện không biết giữ lời hứa,đánh gãy chân tôi xong lại lấy chân đạp vào bụng tôi vài cái, đau đến mức tôi phải trợn trắng mắt.

“Chết tiệt!Anh còn có danh dự hay không a!Làm gì có chuyện đánh gãy chân xong liền đạp người!Anh đạp tôi làm gì a!”Tôi đau đến nỗi trán cũng toát mồ hôi lạnh, cả người co rúm lại, ôm lấy đùi phải đã không con cảm giác, khàn khàn cất tiếng rên.

Hạ Hạo Thiên tâm thật độc ác. nhìn thấy tôi thê thảm như vậy mà anh ta còn có thể châm chọc khiêu khích tôi,”Hác Cốc Vũ, hạng người như cậu, thích nam nhân thì thôi đi,tìm ai không lại cố tình tìm tới em trai ngốc của tôi, nó ngốc như vậy nên mới thích cái loại người như cậu.Nó vì cậu mà thần hồn điên đảo,người không ra người, quỷ không ra quỷ.Cậu nói tôi nghe một chút xem vì cái gì cậu lại chọc tới em trai tôi,chính cậu đã hại đứa em trai bảo bối của tôi thành bộ dạng này!Tôi không trách việc cậu lên giường với nó, tôi trách cậu mẹ nó là vì cậu đã làm tổn thương tình cảm em trai tôi giành cho cậu kìa!”

“Hác Cốc Vũ, dựa vào đâu mà hạng người như cậu lại được hưởng cuộc sống êm đẹp mà em trai tôi lại phải sống trong viện an dưỡng hả!” Nói xong lời đó thanh âm của Hạ Hạo Thiên đã có chút nghẹn ngào,tôi nghĩ rằng anh ta do thương tâm quá mà khóc nên tôi không trách anh ta.

“Thực xin lỗi.”Đây là lời xin lỗi thật lòng của tôi, tôi có lỗi với Hạ Lập Thiên đây là sự thật không thể phủ nhận được.

Hạ Hạo Thiên đạp một nhát xuống chân phải bị gãy xương chủa tôi, lại phun mấy ngụm nước miếng lên người tôi rồi mới cầm búa bỏđi.

Tôi đau muốn chết, nằm ngay tại cái ngõ nhỏ không đèn này mà khóc, không biết là tôi khóc vìđau hay bởi vì bản thân tôi tồi tệ mà khóc. Khóc đến nỗi hai mắt đều đau nhưng vẫn còn lưu lại nước mắt nhưng chân lại không còn thấy đau nữa.

Mãi đến khi điện thoại trong túi phát tiếng kêu tôi mới ngưng khóc, run rẩy bắt máy, vừa nghe giọng nói của Kha Thành tuyến lệ của tôi hết chịu nổi bèn oà lên khóc, khó khăn đem địa chỉ nói ra.

Không bao lâu, Kha Thành liền xuất hiện trước mắt tôi, tôi nhìn thấy đôi giày đen của hắn liền ngẩng đàu, vừa nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Kha Thành tôi lại không có chút tiền đồ nào liền khóc, vừa khóc còn không ngừng kêu đau.”Đau chết mất, Kha Thành, tôi đau qá, chân tôi bị người ta đánh gãy, đau chết mất…….”

Kha Thành liền kéo ống quần tôi lên kiểm tra, hình như là bị doạ, hắn còn không dám nhìn chân tôi, nhưng nhìn bộ dáng đau lòng của Kha Thành, tôi có thểđoán được chân mình thực thê thảm.

Tôi nghe lời ôm lấy cổ cậu ta, hít một ngụm lãnh khí.”Đau chết tôi mất, không phải là sẽ thành người què chứ?Thật làđau chết mất!”

“Anh câm miệng cho tôi!” Kha Thành tức giận đem tôi ôm lấy, hung hăng trừng mắt nhìn tôi một cái, lòng tôi run mạnh,Kha Thành đỏ mắt trông như sắp khóc.

Tôi hít hít nước mũi sắp chảy ra bên ngoài, đem mặt cọ cọ trên cổ cậu ta, cọ tới rớt nước mắt, từ sau khi Kha Thành trở về tôi ngày càng trở nên uỷ khuất nhiều hơn yếu đuối nhiều hơn.

Một người nếu đã quen với sự côđơn thì thình lình có một người xâm nhập vào cuộc sống của người đó, người đó sẽ không do dự mà bộc lộ sự yếu đuối của mình, đột nhiên họ sẽ nhận ra rằng họ cũng không quá kiên cường như họ tưởng.

Kha Thành ôm tôi chạy đi rất nhanh, bệnh viện cũng không xa nơi này lắm, tôi lại bị thương ngồi xe không tiện cho tên cậu ta đơn giản ôm tôi chạy tới bện viện.

Tôi biết khí lực Kha Thành rất lớn nhưng không ngờ lại lớn đến đọôm tôi chạy hơn mười phút

điều này khiến tôi phải giật mình.

Tới bệnh viện, tôi bịôm tới giường bệnh, Kha Thành nắm lấy tay tôi, luôn mồm dawnj tôi không cần lo lắng, cậu ta ở ngay bên ngoài đợi tôi, sau đó lúc tôi sắp sửa vào phòng phẫu thuật liền ôm lấy tôi thạt mạnh rồi hôn tôi một chút, cậu ta nói cậu ta chờ tôi không càn sợ hãi.

Lúc đó tôi kinh ngạc tới mức cũng không đẻý tới biểu tình của nhân viên chăm sóc sức khoẻ, chính là cảm thấy có chút ngọt ngào, tưởng tượng khi tôi khi trong phòng phẫu thuật bên ngoài còn có người đang đợi tôi, ***g liền ấm áp dễ chịu, kì thật Kha Thành cũng không phải rất xấu xa nha!

Tôi có cảm giác đã có một giấc mơ thiệt dài, tôi mơ tới chuyện tình trước đây ở cái sân nhỏ, còn mơ thấy Hác mụ mụ trộm đường đen cho tôi, đương nhiên còn mơ thấy hình ảnh Kha Thành hướng về phía tôi cười nhây ngôđể lộ cả hàm răng, sau đó tôi liền tỉnh, hình như là vừa cười vừa tỉnh dậy.

Vừa mở mắt liền nhìn thấy khuôn mặt phóng đại của Kha Thành đang tiến về phía trước mặt tôi, sau đó tôi liền nở nụ cười, há miệng thở dốc,”Ngươi......”

Ai không cần gấp như vậy chứ. Tôi ngậm lấy đầu lưỡi đang vói vào, trong đầu buồn cười thầm mắng tên Kha Thành này thật nóng nảy, hơn nữa tôi cũng không có nguy hiểm gì tới tính mạng chỉ là chân bịđánh gãy mà thôi.

Từ từ, mặt ta có chút ướt ướt, Kha Thành khóc, đột nhiên bờ môi cậu ta bất động, ôm lấy đầu tôi khóc nức nở, cắn miệng tôi rồi gầm nhẹ nói,”Anh thật đúng là ngốc mà! Cho anh đi xem mắt!Tôi đã bảo làđừng đi còn ngu gốc cố tình đi!Anh doạ chết tôi a! Tôi còn nghĩ tới việc phải giúp anh nhặt xác.”

Kha Thành lúc này thật nóng nảy, lại còn khóc nhè nữa chứ! Chính là tôi lại vui vẻ khanh khách, sờ sờ mái tóc mềm mại của cậu ta,”Đừng lo, tôi không sao, không cần đau khổ làm gì!”

Hơi ngược một chút……Đến, quả nhiên vẫn là tôi an ủi cậu ta, cậu ta vẫn còn là một đứa nhỏ a.

Sau Kha Thành lại ghé vào người tôi nằm úp sấp một hồi lâu cũng không ngẩng mặt, khi đó trên mặt cậu ta đã không còn dấu vết đã khóc, thực là giảo hoạt a, tôi còn định chỉ vào khuôn mặt đẫm nước mắt của cậu ta mà cười một phen a, người này đúng là không chịu nhận thua bao giờ.

Kha Thành khóc một hồi lâu xong lại trở nên vô tâm vô phế, ngay cảđút tôi ăn cơm cũng thực thô lỗ, tôi bảo để tự tôi ăn nhưng cậu ta lại không cho, rồi lại hung hăng dùng thìa đụng vào răng nanh làm tôi đau muốn chết.

” Cậu rốt cục có thểđút cơm không a!?” Tôi cả giận nói, nghĩ muốn đoạt cái chén qua đây nhưng hắn lại không cho, sau đóđọng tác cũng nhẹ nhàng không í, đôi khi còn giúp tôi lau miệng.

Chân của tôi bị thương rất nặng, cái này Kha Thành không chịu nói cho tôi biết, tôi đành phải đi hỏi bác sĩ, bác sĩ nói xương của tôi bịđập nát rất khó lành nhưng cũng không chắc, còn phải xem tình trạng hồi phục của tôi thế nào.

“Tôi còn chưa gọi điện cho mẹ báo tình hình đâu.” Tôi nghĩ nên gọi điện cho Hác mụ mụ.

Kha Thành lấy đi miếng táo tôi đang ngậm ở miệng,”Tôi gọi, anh lại không đồng ý.”

“Aicậu lấy thân phạn gìđể gọi a, mẹ tôi lại không biết cậu.” Tôi phùng má không hài lòng trừng hắn một cái.

Kha Thành bỗng nhiên giảo hoạt cười nói.”Tôi là nam nhân của anh nha, mẹ anh không phải mẹ tôi sao.”

“Da mặt thực dày, mẹ tôi khi nào thì nhận cậu làm con hả.”

“Không bao lâu nữa đau.”Kha Thành lại lấy đi miếng táo ở miệng tôi.

Tôi lại giựt lại, rất nhanh nuốt xuống bụng, nghĩ nghĩ vẫn nên là nói với hắn chuyện về hạ Hạo Thiên.

“Cậu đừng gây thêm phiền phức cho tôi nữa, cả Hạ Hạo Thiên cũng vậy, cậu cũng đừng có tìm tới nhà người ta, tôi thật vất vả mới cắt đứt được với bên đó.” Tôi dám khẳng định cậu ta đã tra ra được người đánh gãy chân tôi là ai.

Kha Thành hừ nhẹ một tiếng, lại cắn môi tôi một chút, hiển nhiên làđang lẩn tránh vấn đề này.

Tôi đẩy cậu ta một phen.”Uy!Cậu nghe tôi nói gì không, tôi bảo cậu đừng gây sự với Hạ gia, tôi thật vất vả mới phân rõ ranh rới với họ, cậu đừng làm ra sai lầm gì, nếu không tôi sẽ không bao giờ….với cậu nữa. Còn đem cậu đuổi ra khỏi nhà nữa đó nghe không a!”

Kha Thành vẫn ngồi yên nghe tôi nói giống đại cẩu ngồi nghe chủ nhân nói chuyện, tất nhiên con đại cẩu này không nghe lời, không gật đầu cũng không thềm trả lời, nhưng lại làm tôi gấp đến độ rối lên, chỉ sợ cậu ta lại xúc động nhất thời cùng Hạ Hạo Thiên đối đầu.

“Cậu muốn chọc tức chết tôi a! Cậu nói mau! Nếu cậu lại cùng Hạ Hạo Thiên báo thù chân tôi không chỉ bị chặt đứt mà quả thật là lấy mạng tôi a!”Tôi vỗ vỗ vào cái chân tàn phế kia tức giận đến nặt đều đỏ, nắm lấy lỗ tai cậu ta bắt ngẩng mặt lên nhìn tôi.”Nghe không a!”

Kha Thành chịu thua, ngã vào ngực tôi, ôm lấy thắt lưng tôi rầu rĩ nói”Đã Biết, anh phiền quáđi!”

“Biết là tốt rồi!”Tôi vừa lòng vỗ lưng cậu ta.

Tôi cùng Kha Thành ở bện viện được rất nhiều người chúý, thế cho nên thường xuyên bị mấy tiểu hộ sĩ giễu cợt còn có nhìn lén mỗi khi Kha Thành hôn tôi khiến cho Kha Thành nổi giận, đối mấy hộ sĩ trút giận “Các người cóđể cho tôi yên không a!Tôi theo vợ tôi thân thiết các người ghen tị a!

Hộ sĩ siêu cấp xấu hổ nhìn tôi rồi lại nhìn Kha Thành, sau đóôm mặt đỏ bừng chạy ra ngoài. Còn tôi bởi vì hai chữ“vợ tôi” làm cho say mê a, hai chữ này thật đẹp cũng thật thần thánh, bỗng nhiên tôi nhìn hắn với ánh mắt khác lạ, không đúng a cậu ta là vợ tôi mới phải chứ!

Vợ tương đương người nhà. Như vậy tôi cũng có người thân a.