Cuộc Sống Hoang Đường Của Tôi

Chương 9




Edit: Vĩ Vĩ

Beta: Thác Vũ Yên Lan

Tôi yêu thích cuộc sống như vậy, có người yêu thương nhung nhớ, điều này làm cho tôi cảm thấy thế giời trở nên đáng yêu, làm cho ánh mắt Quản Nghiêu nhìn tôi có chút biến hóa.

Quản Nghiêu nói tôi trong mắt có tình, đây là tình yêu đích thực.

Đương nhiên không ngoài sở liệu, hắn bị tôi đánh một trận, bất quá bây giờ nghĩ lại, đã có chút ngượng ngùng, ‘giống như là rất kịch liệt, ít nhất cho tôi làm ra một chút cống hiến’.

Từ khi Kha Thành đến đây, hiệu quả công việc của tôi liền tăng vọt, sếp thường thường khen tôi một chút, lòng tôi cảm thấy thực mỹ mãn.

Cách nghĩ về Kha Thành cũng thay đổi không ít, tuy rằng hắn dong dài biến thái một chút nhưng người này đối với tôi mà nói còn mang lại nhiều phúc khí a!

Cuộc sống sự nghiệp đều đi theo hướng tốt, tôi cũng vui vẻ tự tại, bất quá ngay tại khi tôi nghĩ cuộc sống đãđi vào quỹđạo thì lão thiên gia thường sẽ mang đến một chút cẩu huyết làm tôi thiếu chút nữa chết chìm.

Đó là điều thực bình thường thực bình thường ‘chu năm’, ít nhất tại thời điểm đi làm tôi vẫn cảm thấy thật nhàm chán, làm cho tôi cảm thấy cuộc sống thực bình thản, thậm chí còn nhàm chán đến mức gọi một cuộc điện thoại cho Quản Nghiêu, cuộc gọi này hơn phân nửa là nói lời thô tục thậm chí còn xem thường Quản Nghiêu không có người yêu.

Bất quá từ khi tôi đề nghị cùng đám bằng hữu trước kia hội tụ lòng tràn đầy vui mừng trở về nhà, vừa ngâm nga bài hát vừa mở cửa, tình hình trong nhà làm cho tôi quên cảđổi giày, trong đầu một mảnh hỗn loạn.

Sáng sớm phòng khách vẫn còn sạch sẽ, giờ phút này lại bị phá hỏng hoàn toàn thay đổi, da sô pha mằu trắng xuất hiện vài vết rách lớn lộ ra bông trắng bên trong, hỗn độn rơi trên sô pha cùng sàn nhà, đèn thủy tinh bịđập bể rơi ở cửa, thủy tinh mằu vàng trong suốt rải đầy sàn nhà, tôi thậm chí có thể nghe được tiếng đèn thủy tinh rơi xuống đất vang lên thanh âm chói tai.

Tôi thở hổn hển đạp một cước vào cái sô pha nát nhừ kia, còn có một sàn nhàđầy bột thủy tinh, tôi cảm thấy thật sắp điên rồi, đây là nhà của tôi, nhà này tôi kinh doanh năm năm nhưng chỉ trải qua một ngày đi làm vô cùng bình thường mà nó hoàn toàn bị phá hủy!

“Thao! Thao con mẹ nó! Kha Thành, em chết đâu rồi!” Tôi ở phòng khách gần nhưđiên cuồng đi một vòng, miệng một mực mắng lời thô tục, nếu nhịn tôi thật sự sẽ điên mất!

Cũng không thấy thanh âm Kha Thành đáp lại.

Vốn tưởng rằng Kha Thành không ở nhà, tôi mở cửa phòng ngủ, nhưng thật ra làm cho tôi vui mừng một chút ít nhất phòng ngủ vẫn như trước, nhưng nằm trên giường là Kha Thành một thân đầy máu càng làm cho tôi thần kinh kéo căng, Kha Thành liếm một chút máu nơi khóe miệng bỗng nhiên hướng tôi cười cười.

Kha Thành như vậy, tôi nhìn thấy nhất thời cả người phát run, đây là phản ứng khi tôi thấy sợ hãi, tôi căn bản không thể khống chế bản thân phát run.

“Anh đã trở lại a.” Kha Thành vẫn giống mọi khi cười hoan nghênh tôi trở về.

Nhưng chờ cậu ta từ trên giường đi xuống, da đầu tôi run lên, che miệng lại thân thể lại phát run đến lợi hại, tôi run giọng thét chói tai, “Kha Thành! Em con mẹ nóở nhà anh làm cái gì?”

Kha Thành tựa hồ hoàn toàn không cảm nhận được sự sợ hãi của tôi, như không sao cả mang một thân vết máu hướng đi tới muốn ôm tôi, bị tôi đẩy ra một phen, chỉ vào vết máu còn chưa khô trên người cậu ta, cả giận nói: “Thao! Em con mẹ nó rút cục bị sao thế này?”

Kha Thành lảo đảo vài bước, vỗ vỗ vết máu trên quần áo, “Hác Cốc Vũ, anh thật sự là tốt, năm năm nay anh đủ loạn a!”

Tôi lùi về sau hai bước, “Em cóý tứ gì?”

“Có người tới cửa tìm anh, ngô” Kha Thành gãi gãi cái ót, giống như nhớ lại, cười gượng một tiếng, tiếp tục nói: “Thoạt nhìn là một tên không dễ chọc, anh có biết, kiên nhẫn trước nay của em tương đối ít, cho nên…..”

Tôi lạnh cả người, nhìn kỹ giờ phút này Kha Thành giống như ma nhập, khẩn trương hỏi: “Em đem hắn làm gì vậy?”

“Không chết.” Kha Thành đơn giản trả lời một câu.

“Thao! Cái gì kêu không chết! Hiện tại người ta đang làm sao a?”Đối với Kha Thành hiện tại, tôi thật không thể cùng cậu ta trao đổi, rõ ràng cả người đều là máu tươi, chính là người nọ một chút cũng không chúý tới, thậm chí còn làm như không có việc gì nằm ở giường nghỉ ngơi, mà giờ khắc này, đối mặt với tôi cũng là bộ dáng vân đạm phong khinh.

mây gió điềm nhiên = mặc kệ giẫu thị phi

Kha Thành kéo cà vạt, liếc tôi một cái sau đóđi ra khỏi phòng ngủ, tôi đi theo cậu ta. Sau đó chỉ thấy cậu ta bước vào phòng khách hỗn độn, đứng một lát mới giẫm lên bột thủy tinh màđi đến buồng vệ sinh.

Tôi như trước đi theo cậu ta.

Kha Thành quay đầu, vẫn là cười, “Có muốn theo em cùng tắm không?”

Tôi cảm thấy thực bất đắc dĩ, bỏđi, Kha Thành cũng không tính nói cho tôi biết hôm nay rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

“Xem ra anh không muốn cùng em tắm.” Kha Thành cúi đầu, thoạt nhìn thực uể oải.

“Rốt cuộc là ai đến, em đã làm hắn biến thành cái dạng gì? Kha Thành, đây là nhà của anh, em ít nhất phải cho chủ nhân là anh biết vì cái gì lại trở thành như vậy?” Tôi nắm ống tay áo Kha Thành, tận lực nhu hòa thanh âm hỏi cậu ta.

Kha Thành cầm tay tôi, thấp giọng thở dài một hơi, “Cốc Vũ, anh gặp phải đại phiền toái, nếu em không làm ác một chút, người kia sẽ không bỏ qua cho anh.”

Tôi nghe lời này như lọt trong sương mù, cái gì kêu gặp phải đại phiền toái, tuy rằng trong cuộc sống tôi có lạm giao một chút, nhưng tôi có thể vỗ ngực cam đoan tôi không trêu chọc nhân vật nào đại phiền toái, hơn nữa, vòng luẩn quẩn này đều là mọi người cam tâm tình nguyện, đại phiền toái như thế nào có thể?

“Em biết anh không tin.” Kha Thành sờ mặt tôi, “Không quan hệ, anh không cần biết, tất cả mọi chuyện em thay anh giải quyết.”

“Em rút cục……” Tôi nghĩ muốn hỏi cho rõ ràng.

Người kia để tôi ở ngoài rồi khóa lại cửa phòng vệ sinh.

“Thao!” tôi phiền toái đạp một cước vào cửa phòng vệ sinh, vừa quay đầu lại, nhìn thấy phòng khách bị phá nát tôi nghĩ phải bóp chết tên Kha Thành đang tắm rửa trong kia.