Cuộc Sống Thản Nhiên Của Cố Ninh

Chương 37




Edit: Cửu Trùng Cát

Tiết học cuối cùng của buổi sáng, trước khi tan học 10 phút, chủ nhiệm lớp bước vào:

– “Ngày hôm qua bận cả ngày, mãi cho tới bây giờ mới có thời gian rảnh rỗi, chiếm dụng một ít thời gian của các em, lớp chúng ta cần chọn ra ban cán sự lớp. Nếu trong các em ai cảm thấy bản thân đảm đương được thì có thể tự đề cử mình, sau đó cả lớp sẽ giơ tay biểu quyết, hi vọng các em nhiệt tình tham dự, đây là một cơ hội để cho các em rèn luyện chính mình.”

Không khí trong lớp học náo nhiệt hẳn, tiếng nghị luận sôi nổi liên tiếp vang lên. Ngược lại có rất ít người tự đề cử mình, đa phần đều là cố ý chỉ mặt điểm tên người khác.

Trong phòng học là một mảnh ồn ào.

Sau khi yên tĩnh lại, liên tiếp có người giơ tay lên hưởng ứng lệnh triệu tập. Trong lớp chuyên của Trung học Thanh Phong này trừ bỏ mấy học sinh đi bằng cửa sau, thành tích nhập học cơ bản đều cố định ở mức 700 điểm. Đại đa số học sinh ở đây lúc còn học cấp 2, đều có thành tích đứng đầu nhất nhì trong lớp.

Các chức vụ, liên tiếp có tin tức, cuối cùng chỉ còn lại một Bí thư chi Đoàn và lớp trưởng là còn trống, 2 chức vụ này rất quan trọng, cho nên nhất thời không ai dám giơ tay nhận lãnh phần trách nhiệm này.

– “Có em nào chủ động đảm nhiệm chức vụ lớp trưởng không?” Chủ nhiệm lớp hỏi lại một lần nữa, thấy phía dưới là một mảnh im lặng, nói tiếp: “Nếu không có ai ứng cử, vậy tôi đành phải tự phân công rồi.”

– “Thưa cô, em muốn thử.” La Mẫn giơ tay lên tự đề cử mình.

Ánh mắt ở bốn phía đồng loạt quét tới, nhìn La Mẫn bằng đủ loại ánh mắt sắc bén.

Tính cách của La Mẫn vốn cởi mở, từ trước đến giờ đều rất dứt khoát thẳng thắn, nhưng nếu xét về các phương diện khác mà nói, có thể cho rằng La Mẫn chưa bao giờ bận tâm đến cảm nhận của người khác, đã đắc tội với không ít người. Cả một lớp học, người có quan hệ tốt với ả, và người chán ghét ả đều thay phiên nhau chiếm hết một nửa lớp, hết sức cân bằng.

La Mẫn là đi cửa sau mới vào được lớp chuyên của Trung học Thanh Phong, bởi vì điểm này, có không ít người khi nhìn thấy La Mẫn giơ tay, cảm thấy tâm tình có chút kỳ lạ.

– “La Mẫn chủ động tranh chức lớp trưởng, còn em nào có ý định này không? Nếu như không có, vậy cả lớp chúng ta bắt đầu giơ tay biểu quyết.”

Phía dưới là một mảnh im lặng, Trương Giai Giai quay đầu nhìn Cố Ninh, thần sắc của Cố Ninh ngược lại là nhàn nhạt, không có một điểm phản ứng nào, giống như chuyện này hoàn toàn không liên quan đến cô.

Trương Giai Giai cắn cắn môi, vừa rồi, Cố Ninh đã được đề cử làm đại diện cho môn toán (tương đương với lớp phó học tập), hiện tại tự nhiên không thể tiếp tục tranh chức lớp trưởng, nghĩ tới việc La Mẫn thường xuyên ra mặt giúp Cố Huyên, Trương Giai Giai hạ quyết tâm, lảo đảo giơ tay lên.

Chủ nhiệm lớp nhìn Trương Giai Giai ngượng ngùng đến đỏ mặt, có chút ngoài ý muốn, nhưng trong ấn tượng của cô, Trương Giai Giai là dạng học sinh hướng nội, lần này có thể chủ động đứng ra tranh chức lớp trưởng, ngược lại rất khó có được.

– “Hiện tại có thêm một em tranh chức lớp trưởng, sắp tan học rồi, cả lớp giơ tay biểu quyết đi, người nào có số biểu quyết nhiều nhất, sau này sẽ là lớp trưởng của lớp chúng ta.”

Lòng bàn tay của Trương Giai Giai đổ đầy mồ hôi, ngược lại vẻ mặt của La Mẫn vẫn nhàn nhạt.

Cố Ninh kéo kéo quần áo phía sau Trương Giai Giai, Trương Giai Giai quay đầu lại, nhìn thấy Cố Ninh mỉm cười với mình, đột nhiên cô cảm thấy an tâm.

– “La Mẫn 25 phiếu, Trương Giai Giai 25 phiếu.”

Kết quả thật ngoài ý muốn, hai người thế nhưng vừa vặn có số phiếu bầu cử ngang nhau.

Mọi người đem ánh mắt ném về vị trí cuối cùng của tổ 1. Lớp học tổng cộng có 51 học sinh, nói cách khác, còn một người vẫn chưa đưa ra biểu quyết.

Hiện tại một phiếu biểu quyết còn lại này, rơi vào một học sinh đã ngủ gật cả buổi từ đầu đến giờ, ở trên bàn dựng thẳng đầu lên, Triệu Dân vẫn đang dụi dụi mắt, lập tức hứng lấy ánh mắt của cả lớp.

– “Triệu Dân, bạn nói mau, bạn muốn chọn ai?” Người xung quanh vội hỏi.

– “Chọn ai là sao?” Vẻ mặt Triệu Dân mơ hồ vô tội, hiển nhiên đối với chuyện vừa phát sinh hoàn toàn không biết gì cả.

Chu Yến ngồi trước mặt hắn, hơi hơi nghiêng thân thể, nhỏ giọng nhắc nhở:

– “Hiện tại đang chọn lớp trưởng, mọi người đều bỏ phiếu rồi, mỗi người đều ngang nhau 25 phiếu bầu, hiện tại chỉ còn chờ một phiếu cuối cùng của bạn đó.” Dừng một chút, Chu Yến nói tiếp: “Bạn đừng nói với mình là bạn bỏ cuộc, không bầu cho ai nha, mau nhanh bỏ cho La Mẫn một phiếu đi.”

Triệu Dân cuối cùng cũng hiểu rõ tình huống đang xảy ra, ánh mắt hắn chuyển động, dạo một vòng từ trên người La Mẫn đến Trương Giai Giai, rồi cười cười nói với Chu Yến:

– “Dựa vào cái gì mà mình phải nghe lời bạn?”

Sau đó hắn giơ tay, chỉ chỉ vào Trương Giai Giai:

– “Mình bầu cho bạn này.”

Chọn lựa đã được quyết định như vậy, chẳng qua rốt cuộc hết thảy đều kết thúc.

Hết giờ học, Cố Ninh và Trương Giai Giai ra khỏi phòng học, Cố Ninh hơi hơi nghiêng mặt:

– “Chúc mừng bạn, lớp trưởng đại nhân.”

Trương Giai Giai vỗ bả vai Cố Ninh một cái:

– “Bạn còn nói, nếu không phải vì không muốn để cho La Mẫn trở thành lớp trưởng, mình sẽ không giơ tay đâu.”

Lúc này vừa tan học, trong căn tin biển người tấp nập, Cố Ninh và Trương Giai Giai không xuống căn tin mà trực tiếp trở về nhà.

Cố Ninh đoán chừng Thẩm Lan đã làm xong cơm nước rồi ở nhà chờ bọn họ, buổi sáng Thẩm Lan đã cố ý dặn dò cô, giữa trưa nhất định phải đưa Trương Giai Giai cùng về nhà ăn cơm.

Ba người, Thẩm Lan lại làm một bàn đồ ăn, lúc hai người bọn họ tiến vào, bà vừa bưng bát canh đặt lên bàn.

– “Các con tan học rồi à, nhanh rửa tay rồi vào dùng cơm.” Thẩm Lan vội vàng tiếp đón hai cô gái nhỏ, rồi nói với Trương Giai Giai: “Cứ xem nhà dì như nhà mình là tốt rồi, không nên khách sáo làm gì.”

– “Cám ơn dì.”

Cố Ninh bới một chén cơm nữa, thuận tay đưa cho Trương Giai Giai, sau đó mới bới cho mình một chén cơm, Cố Ninh nhìn tới nhìn lui thức ăn trên bàn:

– “Sao hôm nay mẹ làm nhiều thức ăn vậy?”

Thẩm Lan tháo tạp dề xuống, vừa thay giày vừa nói:

– “Mẹ quay lại bên kia đây, các con ăn không hết đồ ăn thì bỏ vào tủ lạnh nhé! Dù sao cũng có sẵn, hâm nóng lại thì lập tức có cái để ăn ngay.”

Trương Giai Giai thấy Thẩm Lan muốn đi ra ngoài, vội hỏi:

– “Dì, người không ở lại ăn cơm sao?”

Thẩm Lan cười cười:

– “Lúc nãy dì ăn rồi, dì có chút việc, Cố Ninh, trong tủ lạnh có đồ uống, con lấy giúp Giai Giai nhé!”

– “Vâng, kỳ thật, tự con có thể nấu cơm, mẹ không cần mắc công chạy tới đây đâu.”

– “Biết con có bản lĩnh rồi, nhưng mà học hành ở Trung học quả thật rất vất vả a, mẹ bớt chút thời gian tới nấu cơm cho con ăn cũng không có gì, tốt rồi, các con ăn nhiều một chút, mẹ đi đây, dì đi nhé!” Thẩm Lan nói xong câu đó, thì đóng cửa rời đi.

Trên bàn cơm hai cô bé đưa mặt nhìn nhau, nghĩ rằng xem ra Thẩm Lan thật sự rất bận, Cố Ninh từ trên ghế đứng lên, chuẩn bị đi lấy đồ uống, lúc này, cánh cửa vừa đóng lại đột nhiên lại được mở ra.

Thẩm Lan thò đầu vào, cười nói với Trương Giai Giai:

– “Giai Giai, lần trước Ninh Ninh đã nói qua với dì rồi, nếu có thể, thì cháu chuyển qua đây ở cùng Ninh Ninh đi, dù sao quan hệ giữa các cháu cũng tốt, vừa vặn bầu bạn với nhau. Nói như vậy, có đôi khi dì không rảnh chạy tới đây, cũng sẽ không lo lắng Cố Ninh ở nhà một mình không an toàn, cháu suy nghĩ thật kỹ đi, về phần cha mẹ cháu bên kia, dì sẽ thuyết phục bọn họ.”

Trương Giai Giai sửng sốt rồi nói:

– “Vâng, thưa dì.”

Sau khi Thẩm Lan rời đi, Cố Ninh cầm theo hai lon coca đi ra, cười nói với Trương Giai Giai:

– “Ngược lại mẹ mình hy vọng bạn nhanh chóng chuyển sang ở đây đấy, mẹ mình chính là không yên lòng để một mình mình sống ở đây, mình đã suy nghĩ kỹ rồi, nếu mình là con trai, bà nhất định sẽ muốn bạn trở thành con dâu của bà.”

Trương Giai Giai cũng cười, do dự một lát rồi nói:

– “Nhưng mình đã đăng kí thủ tục ở kí túc xá rồi.”

Hơn nữa cho dù là cô có quan hệ tốt với Cố Ninh, nhưng cứ như vậy mà ở ké nhà người ta, thời gian dài cũng không tốt lắm.

Cố Ninh nhìn vẻ mặt do dự của Trương Giai Giai, cũng biết Trương Giai Giai đang suy nghĩ cái gì, nghĩ nghĩ rồi nói:

– “Bạn còn phân biệt rõ ràng với mình như vậy làm gì, nếu như nhà bạn ở gần trường học, mình nhất định sẽ không nói hai lời bám dính lấy bạn, ăn của bạn uống của bạn, vậy bạn cũng thấy không được tự nhiên à, hơn nữa, mình cũng không phải để bạn vào đây ở không đâu, bạn phải giúp mình quét dọn làm vệ sinh, hai chúng ta thay phiên nấu cơm mới được.”

Trương Giai Giai cũng cười:

– “Dù sao cũng phải đợi đến hết học kỳ này mình mới dọn ra ngoài được, tiền thuê phòng kí túc xá mình đã trả cả rồi, nếu lúc này lại làm thủ tục chuyển ra ngoài thì tương đối phiền toái.”

Cố Ninh ngẫm lại cũng đúng, cho nên đáp:

– “Vậy được rồi, lớp trưởng đại nhân.”

– “Bạn lại trêu mình à!” Dừng một chút, Trương Giai Giai giống như nghĩ tới điều gì đó, lại hỏi: “Bạn có biết hôm nay người cuối cùng giơ tay biểu quyết, vì sao lại chọn mình không?”

Cố Ninh hồi tưởng lại, đáp:

– “Bạn nói Triệu Dân à?”

– “Ừ.”

Vốn dĩ, Triệu Dân này không tham gia học quân sự và khoảng thời gian học bù trước khi khai giảng, là buổi chiều ngày khai giảng đột nhiên được chuyển đến, vóc dáng không cao, nhưng làn da hết sức trắng, nhìn không thấy một lỗ chân lông nào, có thể khiến cho đại đa số nữ sinh đều tự ti đến chết, môi hồng răng trắng, một đôi mắt soi mói hơi hơi hướng về phía trước, cả người lộ ra vẻ biếng nhác.

Nói tóm lại là bộ dạng của một người cực kỳ phát triển, ngũ quan tuy rằng tinh xảo, nhưng không phải loại xinh đẹp của con gái, đó là một loại vẻ đẹp kiểu trung tính. Có thể đồng thời kiêm nhiệm hai chức danh hoa hậu lớp và rơm rạ của lớp, tự do chuyển hóa, thật là tay nghề thành thạo.

Hôm Triệu Dân xuất hiện, là hơn giữa trưa, buổi chiều trên hành lang đều là các nữ sinh ở lớp khác, bọn họ chạy đến đây để xem Triệu Dân, khoa trương đến mức thiếu chút nữa chật kín cả hành lang.

Trường học cũng có rất nhiều nam sinh đẹp trai, nhưng không thể so được với sự hâm mộ này a, quả thực quá điên cuồng, Cố Ninh suy nghĩ nát óc vẫn không nghĩ ra được là vì sao, sau này trải qua chỉ điểm của nhóm nữ sinh trong lớp học, Cố Ninh mới biết được, thì ra Triệu Dân không riêng gì lớn lên đẹp trai, ngũ quan còn giống hệt như một ngôi sao rất nổi tiếng trên TV.

Bộ dạng giống gương mặt của một ngôi sao, cũng khó trách khiến cho nhiều ong bướm vờn quanh như vậy, chen chúc trong hành lang chật hẹp để nhìn hắn còn có không ít nam sinh.

Đối với điểm này, Cố Ninh thật không còn gì để nói, quả là một đám tính tình trẻ con, còn nữa, những người đó có phải đoán sai rồi hay không, có lẽ Triệu Dân lớn lên giống một vị nữ minh tinh nào đó…

Cố Ninh lấy lại tinh thần, nói:

– “Mình cũng không biết, bất quá, có lẽ hắn nhìn thấy bạn tương đối thuận mắt chăng?”

– “Sau khi kí túc xá tắt đèn, mỗi ngày đều có người thảo luận về hắn, nghe nói cũng có rất nhiều người không thích hắn, còn có mấy vị học tỷ năm cuối, mọi người đều nói hắn không thích nói chuyện với người khác, vừa đẹp trai vừa lạnh lùng.”

– “Xem mình là trung tâm của vũ trụ, bộ dạng đẹp mắt không thích nói chuyện, chính là vừa đẹp trai lại lạnh lùng, bộ dạng khó coi, đó chính là vừa quái gở vừa phong bế mình.” Cố Ninh cuối cùng tổng kết một câu như thế.

Trương Giai Giai: “…”

Có thể không cần giết người không thấy máu như vậy không?

Cố Ninh cất tiếng nhàn nhạt nói tiếp:

– “Nhanh ăn cơm đi, ăn cơm mà còn nói nhiều như vậy làm gì, chẳng lẽ tên Triệu Dân có bộ dạng vừa đẹp trai lại lạnh lùng, còn có thể đem ra làm cơm ăn hay sao?”

Trương Giai Giai:

– “Ninh Ninh, bạn…”

Ninh Ninh, bạn… Thật đúng là không hiểu phong tình…

Thời gian qua thật sự rất nhanh, đảo mắt một tháng đã trôi qua.

Lập tức đến ngày Quốc khánh 1 tháng 10, trường học thống nhất cho học sinh nghỉ dài hạn trong 7 ngày, mọi người trong lớp, tự nhiên là hoan hô nhảy nhót, rốt cuộc có thể từ trong bể khổ giãy giụa đi ra rồi, có thể đổi mới hít thở không khí trong lành rồi.

Hôm nay thứ 6, tất cả giáo viên của các khoa, đều nhằm vào kỳ nghỉ này, trên dưới thống nhất bố trí bài tập về nhà! Đề bài đắn đo thật chuẩn, không nhiều cũng không ít, dù sao cũng là bài tập của vài môn học cộng lại, nếu muốn dồn lại làm xong trong vòng một ngày, tuyệt đối không làm được, nhưng nếu phân phối cho cả 7 ngày nghỉ, thì cũng chẳng phải khó khăn gì, mỗi ngày mất khoảng 2 – 3 tiếng.

Buổi chiều được nghỉ học, Cố Ninh và Trương Giai Giai trở về nhà, hai người ở nhà ăn cơm xong, nghỉ ngơi một lát, rồi lấy bài tập ra bắt đầu làm.

Sớm làm xong một chút, còn dư lại được vài ngày nghỉ, cũng có thể vui chơi thoải mái một chút.

Hai người làm bài tập đến gần 10 giờ tối, mới không sai biệt lắm giải quyết hết đống bài tập đặt ra trong hôm nay, Cố Ninh lười biếng duỗi eo, từ trên ghế đứng lên, nói:

– “Bạn có đói bụng không, có muốn ăn bữa khuya hay không?”

– “Ừ, có một chút.” Trương Giai Giai ngáp một cái, đi theo tiết tấu của Cố Ninh, tốc độ làm bài tập của cô cũng thay đổi, làm nhanh hơn trước kia rất nhiều, với loại đề bài như vậy, trước kia ít nhất cô phải mất hơn một tiếng mới làm xong.

Cô phát hiện, bất luận Cố Ninh muốn làm chuyện gì, tinh thần đều sẽ tập trung rất cao độ, hiệu suất làm việc vô cùng nhanh.

– “Vậy mình đi nấu hai bát mì nhé!” Cố Ninh đi vào phòng bếp.

– “Ừ, mình tới giúp bạn.”

Hai người ăn bữa khuya xong thì cuộn mình ở trên sô pha xem TV, chuẩn bị ngày mai cùng đi đến nông trại.

Nông trại xem như đã sửa sang xong bước đầu, hiện tại chỉ còn chờ mở cửa buôn bán kiếm tiền, Cố Ninh chuẩn bị ở bên trong xây dựng một hội sở tư nhân Lâm Hồ cao 3 tầng.

Vài năm nay tốc độ phát triển của thành phố Z rất nhanh, nhưng mà loại hình hội sở tư nhân, trên cơ bản không hề có, cuộc sống của người dân có thể đạt tới trình độ vật giá cao như vậy, lại không có chỗ thích hợp để tiêu pha.

Hội sở Lâm Hồ này được xây dựng với mục đích chính là nhằm vào giới thượng lưu vung tiền như rác, trang trí tinh xảo và đồ ăn ngon miệng, quan trọng nhất là tuyệt đối bảo mật danh tính, xây dựng một hội sở tư nhân với các tiêu chí như vậy, vừa vặn có thể bổ khuyết vào phương diện cuộc sống đang trống rỗng ở thành phố Z này.