Cường Gian

Chương 9




Ngày hôm nay Vu Vân có chút kỳ quái nhưng vẫn rất ôn nhu. Hắn nhẹ nhàng ngồi sát vào bên cạnh Đỗ Lăng. Vu Vân hôn lên môi Đỗ Lăng, mang theo một bầu không khí ướt át. Hắn vừa tắm rửa qua thì phải, Đỗ Lăng có thể ngửi được mùi sữa tắm quen thuộc. Cái này giống với cái mà anh hai hay dùng, bởi vì hương thơm đặc biệt kéo dài cho nên Đỗ Lăng nhớ rất kỹ. Trong phòng tắm không có loại sữa tắm này, vậy là hắn tắm ở nơi khác. Bỗng nhiên cậu lại nhớ là anh hai có nói qua, loại sữa tắm này có thể tẩy hết các mùi khó chịu, thích hợp nhất là dùng sau khi làm tình hoặc là có sở thích sạch sẽ thì sẽ hay dùng.

Hắc hắc! Đồ quỷ phong lưu ! Vừa lêu lổng ở nơi nào? Đồ nợn giống!!!! Đỗ Lăng thực sự tức giận, thật sự cảm thấy không đúng…Với thân thủ của Vu Vân thì có chờ cả 100 năm để được hắn lâm hạnh cũng không có gì kỳ quái. Trong lòng dường như đang có từng đợt ê ẩm chua xót nổi lên, Đỗ Lăng nhất quyết không thừa nhận! Hừ! Đã sung sướng rồi còn chọc ghẹo tôi làm gì. Xem tôi là cái gì chứ? Mua vui sao? Cần gì làm bộ một dạng chỉ có mình tôi để lừa gạt chứ? Ghê tởm! Đỗ Lăng quay đầu, cự tuyệt nụ hôn của Vu Vân. Thân thể tự nhiên vặn vẹo trái phải nhằm tránh bàn tay Vu Vân muốn sờ sờ.

“Giận tôi hả? Lăng Lăng tôi cũng không muốn đối với em làm ra như thế này nhưng chỉ tại vì em không chịu theo tôi, haizz! Nếu không phải võ thuật của em quá lợi hại thì tôi cũng không phải phiền phức như vầy. Tạm thời cứ như vậy đi, sau này em trở nên tín nhiệm tôi thì tôi sẽ bỏ cái này. Được chứ? hử? Đừng giận nữa nha, bảo bối người ta đã lâu không gặp em, rất nhớ em đó!!”

“Được rồi! Xin Lỗi mà! Lần trước là tôi không đúng. Tôi xin lỗi không được rồi sao? Tôi thật sự sẽ tức giận đó…được rồi…. Được rồi, em tha thứ cho tôi đi! Nếu không thì hôm nay cho em quyết định nhé? Tôi toàn bộ đều nghe theo em!”

“Thật sự?”

“Ngoại trừ thả em ra.”

“Hứ~~~~~” Đỗ Lăng quay sang chỗ khác.

“Được rồi..đừng…. Đừng giận nữa, tôi sẽ đau lòng. Như vầy đi, tôi kể em nghe chuyện cũa nhé?”

“Không thích!”

“Haizz! Bảo bối em muốn như thế nào đây?”

“Không cho gọi bảo bối!”

“Được, không gọi em là bảo bối. Gọi là Tiểu Lăng Lăng nhé?”

“Không!”

“Ha ha…Vậy nên kêu là gì? Cưng ơi?”

“Gọi chủ nhân của tôi là được.”

Vu Vân giọng nói mang theo tia giễu cợt: “Em chắc chắn?”

Ây da… hơi bị mờ ám, có chút giống cách gọi trong SM: “Không cần, gọi Đỗ Lăng đi! Anh có thể thêm chữ anh cũng được!”

“Anh Đỗ Lăng? Cưng à em xác định chứ? Dường như tôi lớn hơn em rất nhiều nha. Hơn nữa gọi như vậy thì hơi phiền phức!”

“Không gọi, bỏ đi. Hứ!”

“Cưng à em năm nay mới 24 đi? Tôi hiện tại đã 29, lớn hơn em những 5 tuổi mà!”

“Anh 29?”

“Ừ! A, cưng ơi không phải là em chê tôi già đó chứ? Ha ha, em yên tâm, tôi ở phương diện kia một chút cũng không già, tuyệt đối sẽ thỏa mãn em!”

“Ai nói cái này!!”

“Hì hì… Lăng Lăng cưng ơi đừng thẹn thùng, chuyện này rất bình thường mà.”

Cuồng tình dục, ai giống anh chứ! Hừ! Có bản lĩnh nha? Anh nghĩ mình giỏi lắm sao?

“Uh…” Đỗ Lăng trầm ngâm một chút.

“Chuyện gì vậy?”

“Đang nghĩ những thứ lúc nãy anh nói, anh có thể sao?”

“Cưng muốn biết cái gì? Nói nghe thử.”

“Nói cho tôi biết, anh làm sao biết tôi thích đàn ông?”

“Cái này không thành vấn đề! Nhưng mà cưng ơi, em phải đồng ý với tôi một điều kiện.”

“Cái gì?”

“Tiểu Lăng tôi muốn em tin tưởng tôi. Tôi không hề có ác ý với em, chỉ là chúng ta cách quá xa nhau, sinh hoạt của em lại quá bí mật không thể nào tiếp cận được. Nếu không có thủ đoạn mà muốn tôi cùng em xuất hiện một chỗ thì không thể nào. Chỉ có thể là do may mắn. Sở dĩ tôi bất đắc dĩ bày ra cách này kỳ thật cũng là muốn chúng ta có cơ hội quen nhau mà thôi. Ba tháng, tôi chỉ muốn ba tháng. Sau ba tháng yêu hay hận, ly hay hợp đều toàn quyền em xử lý, tôi một câu cũng không oán hận. Hiện tại tôi muốn em tín nhiệm tôi trước, sau này nhất định phải tuân thủ theo, có được không?”

“…..”

“Tôi biết lần trước đều là lỗi của tôi. Xin Lỗi! Là tôi không tốt, là tôi không đúng, là tôi cầm thú, không đáng được tha thứ! Thế nhưng hãy cho tôi cơ hội chuộc lỗi với em, có được không? Cưng à~~ hôn cái đi~~~~ em hãy cho tôi cơ hội đi mà, được không?”

Ể? Vốn không phải cậu đang muốn nổi giận vì chuyện này sao? Sao hắn ta lại giành trước rồi? Bất quá….. Lặng yên một hồi, haizz! Đỗ Lăng ở trong lòng âm thầm thở dài, sau đó thì nhẹ nhàng gật đầu.