Dã Thú Dưới Váy Em

Chương 41: Cưng chiều tối thượng (4)-




Sau khi Lệ Kiêu giành được đai vô địch châu lục của WBC, anh trở nên nổi tiếng là điều không thể nghi ngờ.

Trên mạng đưa tin tràn ngập về trận đấu, đa số tiêu đề là "Cháy! tuyển thủ Trung Quốc Lệ Kiêu thắng được đai vàng WBC!", còn có "Tân Quyền vương châu Á, Lệ Kiêu danh xứng với thực"...

Sau khi xem tin tức Vân Đóa mới hiểu rõ cái đai vàng này của Lệ Kiêu có bao nhiêu ý nghĩa:

Đây là danh hiệu quyền vương đầu tiên trong cuộc đời sự nghiệp của Lệ Kiêu; vận động viên hạng nặng có năng lực tốt trong nước gần đây không nhiều lắm, Lệ Kiêu xuất hiện xem như đã bổ khuyết vào chỗ trống; trước đây, nhiều người hâm mộ quyền anh nước ngoài có thành kiến ​​với võ sĩ Trung Quốc và cho rằng võ sĩ Trung Quốc Thắng trận phụ thuộc vào lợi thế sân nhà, nhưng sau khi phát sóng trực tiếp trận đấu này, coi như Lệ Kiêu đã xóa bỏ được thành kiến.

Các phương tiện truyền thông chính thống thậm chí còn đăng tải một bài báo, công khai ca ngợi "Dã thú" là tấm gương cho mọi người, đồng thời khuyến khích thêm nhiều võ sĩ quyền anh trong nước bước chân ra khỏi những cuộc thi đấu trong nước, hướng về trường đua quốc tế...

Càng hiểu rõ nhiều, Vân Đóa càng cảm thấy áy náy về sự vắng mặt của mình vào ngày hôm đó.

Cô gái nhỏ nhất định phải lôi kéo bằng được bạn trai xem lại trận đấu một lần nữa. Lệ Kiêu cũng rất phối hợp với cô, sau khi xem xong còn lấy đai vàng đưa cho Vân Đóa, rất có cảm giác nghi thức, muốn cô làm bạn gái mình.

Vân Đóa ăn đào trả mận, cô cũng đưa cho bạn trai một sợi dây buộc tóc nhỏ màu xanh lam có đính thêm hình trái tim màu hồng:)

Kết quả là, sợi dây này đã trực tiếp đưa Lệ Kiêu lên hot search.

Lý do là vào hôm trước Lệ Kiêu nhận phỏng vấn sau chiến thắng, phóng viên lắm miệng, trêu chọc "Dã thú" rằng sợi dây đeo trên tay không hợp với khí chất của anh.

Lệ Kiêu nở nụ cười nhàn nhạt, giơ cổ tay lên quơ quơ trước màn ảnh, "Cái này là dây buộc tóc của bạn gái tôi, đã đeo từ trước rồi."

Sau khi phỏng vấn được phát sóng, "Dây buộc tóc của Lệ Kiêu" cứ vậy mà nhảy lên hot search. Lệ Kiêu cũng có thêm nhiều người hâm mộ nhan sắc hơn nữa..., vài ngày trước mấy người còn hô hào muốn làm "Quyền Vương phu nhân" lập tức khóc ầm lên.

Hình như Lệ Kiêu còn sợ náo nhiệt chưa đủ lớn, anh lại đăng Weibo. Ảnh chụp là tay anh cùng với bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn mười ngón đan xen, đầu ngón tay mảnh khảnh của cô gái đang cong lại trên mu bàn tay anh, còn ống tay áo anh lại hỏng lên trên một đoạn, cố ý lộ ra dây buộc tóc tim hồng trên cổ tay.

Caption: 【 em và dây buộc tóc đều ở trên người anh 】*sến quá cha nọii4

Những bình luận bên dưới, ngoại trừ những fan nữ khóc lóc, đơn giản chỉ là hiện trường tan vỡ trên diện rộng:

【 quyền Vương người sắt sụp đổ rồi! 】

【 đây không phải là người sắt sụp đổ mà đây là tình yêu! Con người sắt đá khi nhu tình chính là như vậy a a a a 】

【 tôi chua quá, hôm nay cây chanh nở hoa kết trái cả một ngày [ mỉm cười ]】

【 ah ah ah buông hai tay ra cho tôi!!! 】

【 bàn tay của chị gái quá trắng, để gần dã thú trông như phím đàn piano đen trắng vậy, trời ơi vì sao chỉ từ một đôi tay mà tôi cũng có thể nhìn ra cảm giác couple vậy 】*cái bìa truyện tui làm cũng chuẩn quá đi chứ ≧◔◡◔

【 không chỉ nhìn ra cảm giác couple, tôi còn có thể nhìn ra đó là một chị gái xinh đẹp[ đầu chó ]】

【 đẹp mắt! Ý tôi nói là móng tay được cắt tỉa cẩn thận [ haha]】

Lệ Kiêu reply dưới bài đăng của mình:

【 tôi cũng thấy đẹp. Dây buộc tóc nhìn cũng đẹp】

Cư dân mạng trả lời:

【 dây buộc tóc emmm*, anh nói đẹp là tốt rồi. Dù sao tình yêu cũng làm cho con người ta mù quáng [ đầu chó ]】

*emmm: là một từ tượng thanh phổ biến, thường được sử dụng trong các tình huống trò chuyện tẻ ngắt. Giống ùm ờ qua loa cho có lệ ở VN.

"Tại sao anh lại nói thẳng vậy chứ?" Vân Đóa lướt điện thoại hỏi bạn trai.

Nhìn hai bàn tay đan vào nhau trên Weibo, trái tim của cô cũng nhảy vài cái lạ kỳ. Cô và Lệ Kiêu luôn nắm tay như vậy, có lẽ xem trên ảnh lại là một loại khác cảm giác.

Một loại cảm giác đường mật hòa tan trong lòng.

Lệ Kiêu hơi nhướng mày nhìn cô, "Em để ý?"

"À không." Vân Đóa lắc đầu. Lệ Kiêu không công khai thân phận của cô, đối với cô không có ảnh hưởng gì.

"Cô chỉ cảm thấy... Có thể sẽ có ảnh hưởng với anh." Cô gái nhỏ có ẩn ý gì đó.

Dù sao, anh cũng đã mất nhiều fans bạn gái:)

Lệ Kiêu nhẹ nhàng Xùy~~ một cái: "Có ảnh hưởng gì đâu. Anh cũng không phải là minh tinh dựa vào mặt mũi để kiếm cơm, không cần cân nhắc tới những cái...kia."

Vân Đóa không nói gì.

Lệ Kiêu có thực lực, ngoại hình đẹp, công ty quan tâm đến giá trị thương mại của anh nên không thể không muốn để anh đi theo con đường của một vận động viên ngôi sao. Cô cũng nghe nói, sau cuộc tranh tài WBC đã có nhiều nhãn hãng tìm tới Lệ Kiêu...

"Vân Đóa Đóa." Người đàn ông cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, anh đi tới dựa vào ghế salon phía sau Vân Đóa, đưa tay nhẹ nhàng nhẹ nhàng kéo cô gái vào lòng.

"Để cho người khác biết anh có bạn gái không tốt sao?" Người đàn ông từ phía sau ôn nhu nói nhỏ, giọng nói từ tính quét qua đôi tai mẫn cảm của cô, "Như vậy thì sẽ không bị đưa những tin tức linh tinh nữa."

Anh tạm ngừng, "Hơn nữa anh cũng không muốn để cho em nghĩ nhiều."

Vân Đóa quay đầu, bắt gặp đôi mắt đen thâm thúy của bạn trai. Anh nhìn cô thật sâu, bên trong mắt rõ ràng là đầy vẻ dịu dàng.

Anh biết rõ cô đang suy nghĩ gì.

Trong khoảng thời gian này sự nổi tiếng của Lệ Kiêu tăng không ít, ngoại trừ tin tức liên quan đến trận đấu, cũng kéo theo nhiều tin đồn. Hôm nay "Dã thú" cùng nữ minh tinh này đi ăn tối..., ngày mai quyền Vương lại cùng nữ diễn viên nào đi khách sạn...

Khôi hài nhất chính là không biết có phải truyền thông có qua lại với nhau hay không, một lần bọn họ cùng ngày thả ra tin đồn về Lệ Kiêu, cứ thế mà chia quyền vương đang ở câu lạc bộ huấn luyện thành hai khúc, để cho anh đồng thời xuất hiện ở hai nơi, "gặp gỡ riêng tư" với hai minh tinh khác nhau...

Đương nhiên là Vân Đóa sẽ không tin rồi.

Chỉ có điều, có đôi khi con gái cũng sẽ không có cảm giác an toàn.

Rõ ràng Lệ Kiêu hiểu rõ loại bất an này của cô.

Ngay cả khi cô không nói ra, anh vẫn luôn cẩn thận bảo vệ sự nhạy cảm và dễ bị tổn thương của cô.

Một mực đeo dây buộc tóc của cô, công khai mình không độc thân, đăng một bức ảnh họ nắm tay nhau trên Weibo...

"Lệ Kiêu." Vân Đóa nhỏ giọng gọi bạn trai.

Người đàn ông chậm rãi chớp mắt, nhìn cô với vẻ ân cần và cưng chiều.

Vân Đóa vòng tay qua cổ và đưa cả cơ thể mình về phía anh.

"Em không nhạy cảm." Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô chôn ở trong ngực anh, thanh âm nhỏ nhẹ, "Em tin tưởng anh."

Cô ôm anh càng chặt, "Em một mực tin tưởng anh."

Lệ Kiêu đưa tay ôm lấy cô, nghiêng cằm hôn một cái lên thái dương bạn gái.

"Anh biết, nhưng mà," anh khẽ vuốt mái tóc dài như tơ lụa sau lưng cô, "Vân Đóa Đóa, về sau nếu em lại nhìn thấy những tin tức linh tinh này thì đừng để trong lòng nhé, cứ giao cho anh xử lý, được chứ?"

Vân Đóa "Ừm" một tiếng, cái đầu nhỏ cọ xát người trước ngực hai cái, ngước mắt lên, đôi mắt màu hổ phách có chút không phục, "Nhưng em nào có nhỏ mọn như vậy? Sao có thể dễ dàng ghen thế được?"

"Thật sao." Lệ Kiêu nhàn nhạt hỏi lại, đoạn mi thoáng nhướng lên một phát, "Vậy là ai thấy phụ nữ đến câu lạc bộ tìm anh thì đã tức giận đến mức ăn hết một tô lẩu cay lớn vậy nhỉ."

Vân Đóa: "..."

Cô nhăn nhó dỗi anh một câu "Chán ghét", đầu ngón tay kéo dây buộc tóc trên cổ tay anh, từ từ kéo căng rồi buông ra để nó bật trở lại.

Lệ Kiêu khẽ kêu một tiếng. Anh nhìn dây buộc tóc hồng nhạt hình như lại nghĩ tới cái gì đó.

"Bây giờ tất cả mọi người đều biết anh có bạn gái, em cũng nên đánh dấu hiệu của anh lên chứ, " Anh giơ tay đang đeo dây buộc tóc lên quơ quơ trước mặt cô, "Còn anh thì sao Vân Đóa Đóa?"

Anh nhướng mắt đầy ẩn ý, ​​nụ cười trên môi có chút lưu manh, "Em nói xem, anh nên đánh dấu hiệu gì đây?"

Cô gái nhỏ kéo dài âm cuối "Ừm" trong chốc lát, suy nghĩ rất chăm chú.

"Thế này thì sao?" Cô thay đổi tư thế, cả người dựa vào trong ngực Lệ Kiêu, "Về sau em muốn xem trận đấu của anh, trước mỗi trận đấu em sẽ quấn băng tay cho anh có được không?"

Vân Đóa cảm thấy cái này rất lãng mạn.

Anh thi đấu, cô quấn băng tay cho anh, anh lên đài, cô ở dưới cổ vũ anh cố gắng lên.

Nhưng rõ ràng Lệ Kiêu không cho là vậy, một tay anh vòng trước người bạn gái, nhẹ nhàng nâng cằm của cô lên, "Băng tay thì anh sẽ tự quấn."

Người đàn ông xoay mặt cô gái lại, để cô nhìn mình, "Em phải cho anh điểm đặc biệt chứ."

Nói xong, anh hơi rủ mi xuống ánh mắt rơi vào môi cô. Đôi môi của cô mềm mại trơn bóng, bị anh vân vê chúng hơi chụm lại, hấp dẫn người ta hôn xuống.

Yết hầu Lệ Kiêu thoáng lăn một phát, mắt tối sầm lại, thân thể khẽ cúi thấp xuống hơn chút.

Đồng tử màu hổ phách của Vân Đóa phút chốc trợn to. Toàn thân cô giật mình một cái, nhảy ra khỏi vòng tay của người đàn ông.

"Bánh ngàn lớp, bánh ngàn lớp được rồi!" Cô gái nhỏ chạy về hướng tủ lạnh. Nhưng vành tai đỏ bừng lấp ló sau mấy sợi tóc đã bán đứng cô.

Lệ Kiêu: "..."

Lệ Kiêu bất đắc dĩ cười nhẹ.

Vẫn không cho hôn...

Vân Đóa lấy chiếc bánh ngàn lớp đã làm lạnh trong tủ lạnh ra, "Em muốn tiếp tục làm bánh su kem nữa!"

Bạn trai thích ăn ngọt, mỗi lần Vân Đóa đến gặp anh, cô sẽ mang theo một số món tráng miệng, trà sữa và những thứ tương tự. Hai lần này, cô chỉ đơn giản là mua tất cả các nguyên liệu và tự làm chúng ở đây.

Nhà riêng của Lệ Kiêu chính là một căn hộ rộng rãi vị trí rất tốt. Trang trí theo phong cách đơn giản và thô ráp thường thấy của anh, tuy ở đây không đả thông các phòng, nhưng trong phòng khách đã làm cửa sổ trong suốt từ trần đến sàn 270 độ, sông của thành phố và những tòa nhà hình tháp thu hết vào mắt, tầm nhìn và khả năng lấy ánh sáng đều tốt đến không thể tưởng tượng nổi.

Ngoại trừ cửa sổ sát đất thật lớn, Vân Đóa thích nhất chính là của phòng bếp của anh. Người đàn ông này không nấu cơm, nhưng có căn bếp mở khá phong cách, từ lò hấp và máy pha cà phê tích hợp sẵn, đến máy hút mùi, tủ rượu và khung đèn.

Phòng bếp như vậy thật dễ dàng khơi dậy tài năng nấu nướng của các cô gái.

Lúc Vân Đóa đánh bông kem, Lệ Kiêu thong thả đi đến tựa vào đảo bếp.

"Này." Anh bình tĩnh gọi cô, nhẹ nhàng chậc một tiếng, "Em không thể như vậy đâu Vân Đóa Đóa. Hiện tại anh cũng là bạn trai em rồi, vậy mà chút đãi ngộ đặc biệt cũng không có."

Vân Đóa cúi đầu cố gắng trộn bơ, trên gò má trơn bóng hiện lên một vệt ửng hồng xinh đẹp.

Cô biết rõ "đãi ngộ đặc biệt" là có ý gì.

Anh muốn hôn cô cũng không phải là lần một lần hai.

Nhưng cô thẹn thùng nha.

Thực ra, Vân Đóa Đóa đã vụng trộm chuẩn bị tâm lý cho mình. Nhưng có thể vì hormone nam tính trên cơ thể anh quá mạnh mẽ và áp bức, mỗi lần anh ôm, một thân cơ bắp rắn chắc bao bọc lấy cô, tim cô đều sẽ đập bang bang.

Tưởng tượng nếu hai người... đôi môi nóng ấm của anh quấn lên môi cô...

A a a nghĩ đến nhịp tim sẽ thẳng lên 180, cô thở không ra hơi, được chưa!!

Nghĩ đến đây, Lệ Kiêu đã đi tới rồi. Một tay anh nắm lấy cánh tay mảnh khảnh đang quấy của cô gái, kéo nhẹ một cái đưa người đến trước mặt mình.

Vân Đóa trừng to mắt, "Anh làm gì thế?"

Lệ Kiêu cong khóe môi, "Hôn môi."

Vân Đóa: "!"

Người bạn trai này quả nhiên là vẫn thẳng thắn trước sau như một.

Lệ Kiêu nhìn cô thật sâu, "Bây giờ không cho phép em chạy."

Vân Đóa giống như một con thỏ đáng thương bị túm lấy tai, cô tức giận phát ra hai tiếng hừ hừ không rõ, cánh tay mảnh khảnh giãy hai cái vô lực, eo lại bị anh ôm lên.

Lệ Kiêu thích thú nhìn cô giãy dụa.

Thật ra nếu cô không muốn thật thì anh cũng không thể cưỡng ép thất lễ được.

Chỉ là anh thích trêu chọc cô, thích thấy khóe mắt cô đỏ bừng.

Cô gái nhỏ thẹn thùng, nhưng cái xấu hổ này không ngờ lại là xấu hổ sinh ra cơ trí.

Lệ Kiêu chưa kịp phản ứng đã thấy Vân Đóa cầm lấy ớt sống trên đảo bếp lên, gặm gặm hai quả như con thỏ ăn củ cải trắng.

Lệ Kiêu: "?"

Không biết là ăn quá gấp hay là cay quá, Vân Đóa quay đầu ho hai tiếng, chảy nước mắt.

"Anh, anh không thể hôn em!" Cô gái nhỏ ngẩng đầu lớn tiếng nói, đôi mắt hạnh hồng hồng mang theo chút uy hiếp, "Em ăn hết ớt rồi, anh không thể hôn em!"

Lệ Kiêu: "..."

Cô gái nhỏ lợi hại nha.

Cho rằng như vậy thì anh không có cách hả?

A:)

Vân Đóa hoàn toàn không biết hành vi của cô như vậy tương đương với việc khiêu khích, cô không thấy người bạn trai hiếu thắng của mình đang nheo mắt lại —— bình thường cái này là một tín hiệu nguy hiểm.

Cô gái nhỏ cho là mình đã nắm chắc thắng lợi trong tay, còn bắt đầu hơi đắc ý, "Em nói với anh nhá, ớt này rất cay! Em mà cũng bị cay, anh còn không ăn cay được, anh không thể hôn—— A...!"1

Còn chưa nói hết lời Lệ Kiêu đã nắm lấy ót cô không cho cô có bất cứ cơ hội né tránh nào, dứt khoát cúi người áp xuống.