Đại Đạo Độc Hành

Chương 1001: Chỗ mây trắng che mắt không biết!




Hai người cười to một hồi, Lạc Ly đến xem thương thế của Lục Chu!

Lục Chu bị thượng rất nặng, cả người hầu như bị phế, Nguyên Anh vỡ nát, xương toàn thân gãy nát!

Lạc Ly nhíu mày, muốn thay Lục Chu chữa thương.

Lục Chu lại lắc đầu nói: “Không cần, cho ta thống khoái một chút đi! Dù sao, ta rất nhanh sẽ sống lại thôi!”

Lạc Ly nhìn Lục Chu, chần chờ nói: “Sống lại?”

Lục Chu tự tin mà nói: “Đúng thế, ta đã luyện xong Hắc Ám thần thể, quản chi chết muôn lần, chỉ cần hắc ám bất diệt, ta vẫn có thể sống lại.”

Lạc Ly lại cười lạnh nói: “Ngươi cho là không phải trả giá sao? Chỉ sợ là mỗi một lần sống lại, tính chất của Hắc ám thần sẽ nhiều thêm một chút mà tính chất của Lục Chu ngươi sẽ ít đi một phần!”

Thốt ra lời này, nhất thời Lục Chu không nói gì!

Hồi lâu hắn nói: “Lục Chu, Hắc ám thần, có cái gì khác nhau, ta chính là Hắc ám thần, Hắc ám thần chính là ta!”

Trong giọng nói này, trong đôi mắt hắn hắn chỉ có sự sâu thẳm không nói hết được, vẻ mặt khí độ cũng khác hẳn lúc trước, cả người có một hương vị trầm tĩnh.

Lạc Ly lắc đầu nói: “Không, ngươi là Lục Chu, ngươi không phải Hắc ám thần, tỉnh táo chút đi, huynh đệ của ta!

Ngươi nói một chút về nó đi?”

Lục Chu nhìn về phía Lạc Ly, trong mắt đều là thần sắc bi thiên mẫn nhân nói:

“Ngươi không hiểu đâu, thế giới này, rồi sẽ có ngày tiến vào hắc ám, hắc ám thống trị mọi thứ, chỉ có trong bóng đêm, mới có sự khoái hoạt vĩnh hằng, mới có sự tồn tại vĩnh viễn, mới có…”

Cùng với lời nói của hắn, hơi thở hắc ám đáng sợ trên người Lục Chu càng ngày càng mạnh, hắn giống như biến thành người khác vậy!

Bốp, Lạc Ly tát mạnh vào miệng hắn. Đánh cho Lục Chu nhất thời không nói được gì!

Lạc Ly nói: “Làm cái gì mộng tưởng hão huyền!

Còn về hắc ám vĩnh hằng? Quá lớn lối rồi!

Dù là thế giới thượng cổ, thần Hắc ám cũng không đánh bại được thần Quang minh, chấp chưởng thế giới, giống như mình lợi hại lắm, đừng bốc phét, ngươi đi lừa người ngoài còn được!

Chúng ta là người một nhà, cũng đừng ảo tưởng nữa! Ngươi dù có thế nào, cũng không bằng Phạm Vô Kiếp!”

Lạc Ly chỉ tùy tiện nói một câu thôi, nhưng mà Lạc Ly lập tức phát hiện, nhắc tới Phạm Vô Kiếp. Thần sắc của Lục Chu hoàn toàn thay đổi. Như thể vô cùng không phục và phẫn hận!

Lục Chu mở miệng nói: “Hắn, hắn chính là trò hề, mất mặt xấu hổ!

Lần lượt thất bại, lần lượt mất mặt xấu hổ!

Cái gì mà thần Quang minh. Chỉ dựa vào hắn? Giờ hắn đã hoàn toàn sa đọa, chẳng là gì nữa rồi. Chỉ là một phàm nhân bình thường, phế vật đến cực độ!”

Lần này Lục Chu nhắc đến Phạm Vô Kiếp, thế mà một hơi nói đến hơn mười câu. Mắt Lạc Ly sáng bừng lên, càng như vậy, làn khí hắc ám trên người Lục Chu lại càng yếu đi!

Cái này giống như năm đó ở ngoài cửa Hỗn Nguyên tông, hỗn độn không gian, Phạm Vô Kiếp bị chính mình kích thích, để thoát khỏi sự khống chế của Quang Minh thần!

Lạc Ly cười, còn nói thêm: “Phạm Vô Kiếp có yếu mấy thì vẫn mạnh hơn ngươi! Ít nhất hắn đều là bị ta đánh bại, ngươi còn chưa từng đánh bại hắn!”

Thốt ra lời này, Lục Chu dần dần không nói gì, hắn nói: “Dù sao Phạm Vô Kiếp cũng chẳng là gì cả, hắn không xứng trở thành thần Quang minh, làm như kẻ địch lâu năm của ta!”

Lạc Ly nhìn bộ dạng của Lục Chu, đột nhiên nói: “Ta biết rồi, ngươi từng bị Phạm Vô Kiếp đánh bại! Các ngươi âm thầm đánh nhau, ngươi thất bại, bại thật thê thảm!”

Lục Chu lập tức nói: “Không có!”

Nhưng mà Lạc Ly cười ha hả, biến hóa nhanh chóng, nháy mắt, Lạc Ly hóa thành Phạm Vô Kiếp, hắn nhìn Lục Chu nói:

“Ngươi từng bị ta đánh bại! Ngươi thất bại, bại thật thê thảm!”

Lục Chu giận dữ nói: “Lạc Ly, ngươi không cần biến thành cái dạng này, ta nhìn thấy hắn đã thấy phiền rồi!”

Lạc Ly nói: “Ngươi từng bị ta đánh bại! Ngươi thất bại, bại thật thê thảm!”

Lục Chu nói: “Cái gì đánh bại, ngươi chẳng qua là chiếm chút tiện nghi, ta sao có thể bại dưới tay ngươi, ta chính là thần Hắc ám …”

Lạc Ly nói: “Ngươi từng bị ta đánh bại!”

Lục Chu giận dữ, quát: “Chỉ dựa vào ngươi! Ta chính là thần hắc ám tối cao, ta chính là…”

Nhưng mà giọng nói càng ngày càng nhỏ, Lục Chu quả thật từng bị Phạm Vô Kiếp âm thầm đánh bại, hắn trở thành thần Hắc ám, chính là bởi vì bị Phạm Vô Kiếp đánh bại, theo đuổi sức mạnh nên thành ra như thế!

Lạc Ly nói: “Ta chiến thắng thần Quang minh, ta có thể khống chế Đạo chủ, ta chính là Phạm Vô Kiếp, Phạm Vô Kiếp thiên hạ độc nhất vô nhị, còn ngươi?”

Lục Chu nhất thời không nói gì, hơn nửa ngày mới nói: “Ta, ta là thần Hắc ám, ta, ta, ta là Lục Chu...”

Lạc Ly nói: “Không, ngươi là con rối, ngươi là con rối của thần Hắc ám, ngươi không phải là Lục Chu!”

Lục Chu hét lớn: “Không, ta là Lục Chu, ta là Lục Chu, ta...”

Lạc Ly đột nhiên động linh cơ, mượn cơ hội Lục Chu đang hết sức hoài nghi, hắn chỉ vào Lục Chu một cái, nháy mắt một đạo kim đức tiêu tan, rót vào cơ thể Lục Chu, nhất thời hắc khí trên người Lục Chu quay xuồng, giống như khói đen vô tận bị khu trừ trong cơ thể!

Lục Chu lập tức toàn thân cứng đờ, ở phía sau hắn, một gương mặt màu đen cực lớn xuất hiện, giống như rống giận mà tru lên!

Lạc Ly vừa nhìn, quả nhiên có cửa, hắn lại thêm nhất chỉ, lại là một đạo kim đức rót vào cơ thể Lục Chu, làn hắc khí kia tiêu tán càng thêm nhanh chóng!

Gương mặt màu đen kia nhìn về phía Lạc Ly, sát khí vô tận, bao phủ Lạc Ly!

Sát khí này, giống như xuyên qua ngàn vạn vũ trụ, xuyên thấu qua thời không vô tận, rót vào người Lạc Ly.

Sát khí này cao ngất, dày hơn đất, sâu hơn biển!

Nhưng mà đối với Lạc Ly, giống như là không nhìn thấy, người khác Lạc Ly có lẽ sẽ sợ, cái gì mà thần Hắc ám, thần Quang minh, Lạc Ly trời sinh không sợ, bởi vì hắn là thần Mạt thế!

Ta cho ngươi xem, lại thêm một đạo kim đức!

Ngươi còn nhìn, lại thêm một đạo!

Cứ như vậy, Lạc Ly liên tục đem sáu đạo kim đức rót vào cơ thể Lục Chu.

Đột nhiên, oành một tiếng!

Gương mặt khổng lồ kia, nháy mắt nổ tung,

Đồng thời ở trên người Lục Chu bùng nổ luồng hắc khí vô tận, làn hắc khí đó che trời rợp đất, hóa thành một thế giới quỷ dị, lập tức vây chặt Lạc Ly, nháy mắt kéo vào trong thế giới kia.

Trong thế giới này, tất cả đều hỗn loạn, hắc ám vô cùng, kỳ quái, hỗn độn một mảng, kỳ dị vô cùng!

Vô số khí tức hắc ám quay cuồng, muốn luyện sống Lạc Ly, biến hắn thành một phần của làn hơi hắc ám này, hoàn toàn đánh chết!

Nhưng mà Lạc Ly cau mày, điểm một cái, lại là một đạo kim đức vỡ nát, rót vào trong thế giới này.

Theo đạo kim đức này rót vào, thế giới hỗn độn này bắt đầu biến hóa, làn khí hắc ám muốn đánh chết Lạc Ly kia không còn hắc ám như vậy, dần dần trở nên rõ ràng hẳn lên, trong lúc rối loạn, một phân thành hai.

Phần phía trên di động hóa thành một bầu trời hắc ám, phần phía dưới di động hóa thành mặt đất hắc ám, vẫn còn có một làn khí hắc ám, bay xuống bốn phương, tràn ngập trong thiên địa!

Lạc Ly lắc đầu, vẫn là không đủ, hắn lại điểm một cái, lại là một đạo kim đức rót vào trời đất!

---------------