Đại Đạo Độc Hành

Chương 388-1: Ngạo thế bài trường hắn đến đây! (1)




Tiếng vỗ tay kéo dài không yếu, bốn người Lạc Ly ôm quyền hành lễ. Cúi đầu bốn phía. Cứ như vậy, trong vô số tiếng vỗ tay hoan hô, trở về nơi ở.

Đến lúc này, gì mà Phạm Vô Kiếp. Không còn ai nhắc tới nữa.

Nếu như Lạc Ly chiến thắng Phạm Vô Kiếp, như vậy bọn họ thua rất bình thường. Bởi vì đám người Lạc Ly quá mạnh mẽ. Nếu như Phạm Vô Kiếp thắng Lạc Ly, như vậy chẳng phải mình thua mất hết mặt mũi hay sao!

Ít nhất so với Phạm Vô Kiếp chỉ nghe qua lời đồn thì Lạc Ly càng gẫn gũi với bọn họ hơn, càng khiến bọn họ bội phục hơn. Lạc Ly đánh bọn họ bể gan bể phổi, ngay cả túi mật cũng đau điếng, người Lương Châu chịu đổ chịu thua, tâm phục khẩu phục!

Mọi người quay lại chỗ nghỉ ngơi, nghỉ ngơi một đêm, hôm sau là mười bốn tháng tám, vốn dĩ Lạc Ly nghĩ rằng phải chiến đấu ba ngày ba đêm, kết quả ngày thứ hai đã chấm dứt chiến đấu.

Mười bốn tháng tám, dựa theo tính toán trước đó thì Phạm Vô Kiếp sắp sửa tới đây. Lạc Ly chờ đợi hắn tới. Rất nhiều đệ tử của Tường Lân chân quân đều bị phái ra ngoài, chờ đón Phạm Vô Kiếp tới. Nhưng ai ngờ, một ngày này cứ thế trôi qua, Phạm Vô Kiếp căn bản không xuất hiện.

Mười lăm tháng tám, lại một ngày chờ đợi, Phạm Vô Kiếp vẫn chưa tới.

Không chỉ đám Lạc Ly mà ngay cả môn hạ của Tường Lân tổ sư, toàn bộ đều ngước mắt chờ đợi. Thế nhưng Phạm Vô Kiếp vẫn chưa tới. Chớp mắt đã tới buổi tối, Phạm Vô Kiếp vẫn chưa xuất hiện. Đám Lạc Ly trợn mắt, chuyện gì đây.

Sắc đêm buông xuống, trăng tròn leo cao, đến khi bắt đầu tế Trung Thu thì Phạm Vô Kiếp vẫn chưa xuất hiện.

Không xuất hiện thì không xuất hiện, tế Trung Thu vẫn không bị ảnh hưởng. Đệ tử Tịnh Lâm tông, mười một tả đạo, vô số gia tộc tu tiên, vô số tán tu, tân khách đến từ khu vực khác, có chừng mười vạn người tụ tập ở trung tâm quảng trưởng Tịnh Lâm tông, tham gia tế tự.

Nghi thức lần này do Tường Khôn chân quân chủ trì. Đến lúc này, cho dù Phạm Vô Kiếp có tới thì Tường Lân chân quân cũng không có cơ hội nào nữa. Hắn ngồi trên đài chính, sắc mặt âm trầm.

Đài chính lơ lửng giữa không khí, cách đất trăm trượng, tới nam hướng bắc, cao cao tại thượng! Dưới đài chính, toàn bộ trung tâm quảng trưởng phía nam, phạm vi mấy trăm trượng, không có một tên tu sĩ. Không phải không cho bọn họ ở đây mà là không ai có thể ở đây.

Trên đài chính, ngoại trừ Tường Lân chân quân ra thì còn có hai mươi mốt Nguyên Anh chân quân khác.

Mười một tả đạo Lương Châu có tất cả mười tám Nguyên Anh chân quân, cộng thêm ba gia tộc tu tiên lớn, hai đại tán tu chân quân, tổng cộng hai mươi ba chân quân, đêm nay tới đây mười lăm người, ngoại trừ bọn họ ra thì còn sáu Nguyên Anh chân quân tới đây làm khách. Hạc Chu chân quân âm thầm bảo vệ đám Lạc Ly vẫn chưa hiện thân.

Những chân quân này, tổng cộng hai mươi hai người, tụ tập lại một chỗ, ngồi cao trên đài chính. Cho dù bọn họ không hiển thần thông, thế nhưng chỗ ngồi của bọn họ giống như tụ tập vô số tĩnh điện. Dưới Kim Đan đừng nói không thể lên đài chính, cho dù liếc mắt nhìn bọn họ thì cũng cảm thấy uy áp đáng sợ như núi, khiến cho mình mẩy bọn ho xụi lơ.

Cho nên dưới chủ đài, phạm vi mấy trăm trượng, không có một ai, tất cả tu sĩ đều tránh xa bọn họ, tránh xa uy áp đáng sợ. Cho dù bọn họ vẫn không nhúc nhích, tụ tập ở đó thì cũng hình thành cơn bão tinh thần đáng sợ.

Ở hai bên đài chính đều có đài phụ, đài phụ cách đất ba mươi trượng, ngồi trên đó đều là Kim Đan chân nhân cùng Trúc Cơ chân tu, đều là quý khách đến Tịnh Lâm tông, có đến từ mười một tả đạo, cũng có khách đến từ các gia tộc tu tiên lớn cùng đến từ bên ngoài. Đám Lạc Ly ngồi ở nơi này, được khoản đãi như khách quý.

Xung quanh bọn họ, một vài hào kiệt kiệt xuất của Lương Châu cũng có mặt. Không Kiếp tông Lưu Chân, Minh Khí tông Hỏa Thụ, Ngạo Trần tông Liễu Cương. Những người này đều kết bạn với đám Lạc Chân.

Mọi người không đánh không quen nhau, đám Lưu Chân cũng cố ý muốn kết giao đám Lạc Ly, cho nên mọi người nhanh chóng ngồi với nhau, trở thành bạn bè.

Lơ đảng nhìn đài chính một cái, Lạc Ly vội vàng thu hồi ánh mắt, nói:

“Nguyên Anh chân quân thật sự quá lợi hại, cho dù ngồi ngay tại đó thì chúng ta cũng rất khó trông thấy!”

Hỏa Thụ nói: “Phải. Quá cường đại. Phải rồi, các ngươi có biết sáu Nguyên Anh chân quân tới làm khách là những ai không?”

Vừa hỏi chuyện này, mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng đều nhìn hết về phía Dạ Khinh Phong, bọn họ không ai biết cả.

Dạ Khinh Phong nói: “Một người là bàng môn Cự Hi tông Thiên Cự chân quân, một người là bàng môn Yến Sơn tông Tĩnh Quỷ chân quân, một người là Huyết Ma tông Huyết Linh chân quân. Còn có một người nữa là Ảnh Ma tông Ảnh An chân quân. Hai người khác thì ta không biết, hình như bọn họ đều là bằng hữu của Vân Lưu tổ sư, nghe nói tổ sư bị thương nên đến đây thăm hỏi.”

Mọi người gật đầu, Lưu Chân ra vẻ trấn tĩnh hỏi: “Khinh Phong sư huynh, thân thể của Vân Lưu tổ sư các ngươi như thế nào rồi?”

Vừa hỏi câu này, thoạt nhìn thì mọi người ở đây vẫn giống như trước, có rượu uống rượu, có chuyện nói chuyện, thế nhưng dưới sự cảm ứng của Thương hải minh nguyệt sát của Lạc Ly, nhịp tim của mọi người đập nhanh hơn, hết sức tập trung. Ai nấy đều chờ đợi câu trả lời của Dạ Khinh Phong. Nếu như Tịnh Lâm tông không còn Hóa Thần Chân tông tọa trấn nữa, vậy thì chẳng khác gì những môn phái tả đạo khác.

Dạ Khinh Phong nói: “Thân thể của Vân Lưu tổ sư khôi phục tốt lắm. Đang tu luyện tĩnh dưỡng, không có chuyện gì lớn. Mất ba hay mười năm thì có thể khôi phục lại như thường.”

Dưới cảm ứng của Lạc Ly, trong cơ thể của đám người Lưu Chân Hỏa Thụ đều có dấu vết vận chuyển pháp thuật, bọn họ đều sử dụng pháp thuật độc môn của mình, phán đoán tính chân thật trong câu nói của Dạ Khinh Phong.

Lạc Ly thở dài một tiếng, Tần thất kỳ lộc, quần hùng đều muốn tranh! Cuộc sống sau này của Tịnh Lâm tông nhất định không suông sẻ, trừ phi lại xuất hiện thêm một Hóa Thần Chân tôn, hoặc sinh ra ba bốn Nguyên Anh chân quân, bằng không Lương Châu đại lục sẽ không an tĩnh.

Tường Khôn chân quân ở phía trên trung tâm quảng trường cuối cùng cũng bắt đầu chủ trì đại điển, nghi thức bắt đầu!

Tường Khôn chân quân bắt đầu tế bái thiên địa, sau đó tế bái nhân tộc tổ tiên Hiên Viên hoàng đế. Dưới sự dẫn dắt của hắn, mười vạn người trên quảng trường, hai mươi hai Nguyên Anh trên đài chính, bao gồm cả đám Lạc Ly đều quỳ lạy.

Trong vũ trụ, một vòng trăng tròn vô cùng to lớn tỏa ra vô tận nguyệt quang!

Nghi thức tiến hành từng bước, cảm tạ thiên địa, cảm tạ mùa thu hoạch, tế bái trăng tròn. Dưới sự chủ trì của Tường Khôn chân quân, trong hư không xuất hiện một rừng cây, rừng cây đó đúng là ba mươi ba cây Nguyệt Kết Thụ mọc trong Phúc Địa Nguyệt Hư Kết Viên, vô tận nguyệt quang bị phúc địa thu hút đều tập trung vào nơi đó.