Đại Giới – Ái Nô

Chương 33




Hai tiếng sau, Sirius gõ ngón tay, “Tốt lắm, vậy quyết định thế đi! Bắt đầu giới thiệu bạn gái cho Harry. Chú cũng không tin đám con gái ngọt ngào đáng yêu này lại không thể thu hút được sự chú ý của nó! Đến lúc đó, Harry sẽ không thể không hạ quyết tâm bắt đầu bắt Severus phải học cách ‘độc lập’, đây là chuyện tốt cho cả hai người bọn họ. Làm sao Harry lại có thể muốn Snape chắn giữa nó và vợ nó chứ?”

Tuy có chút do dự nhưng Hermione vẫn bổ sung, “Không thể gióng trống khua chiêng, chú Sirius, chúng ta phải đảm bảo cô gái này không phải tới vì tên tuổi và tài sản của Harry. Chúng ta cần tìm cho cậu ấy một người thực sự yêu Harry Potter, có thể trở thành một người vợ biết chia sẻ âu lo cùng cậu ấy, thậm chí có thể cùng nhau chăm sóc thầy Severus lâu dài. Tuyệt đối không thể là loại đàn bà ham hư vinh, muốn cậy quyền khoe mẽ!”

“Ừ, đúng là như thế, Sirius, tên tuổi Đấng cứu thế của Harry, pháp lực cường đại, tài sản của họ Potter, còn có một người ‘nô lệ’. Tuy rằng đại bộ phận dân chúng đều đồng tình, thấu hiểu và tiếc thương cho Severus, nhưng không thể phủ nhận, tuyệt đối sẽ có kẻ cảm thấy ‘hưng phấn’ bệnh hoạn với việc sở hữu một tên ‘nô lệ’…” Remus bình tĩnh bổ sung vào sự thực mà Hermione vạch ra.

“… Chú nghĩ mọi người nói rất đúng, được rồi, chúng ta phải cẩn thận chọn lựa, nếu thế, chúng ta…” Sự hưng phấn của Sirius dần dần trở nên ổn định, sau đó hắn cùng mấy người Hermione bắt đầu cẩn thận bàn luận về việc chọn lựa ứng cử viên phù hợp làm bạn gái của Harry. Draco và George chỉ ngồi một bên, yên lặng lắng nghe…

Trời còn chưa sáng, động tĩnh của người trong lòng khiến Harry tỉnh dậy từ trong giấc ngủ. Anh không mở mắt, làm bộ tiếp tục ngủ say, lỗ tai vểnh lên nghe nóng. Người trong lòng sau một lát mơ mơ màng màng, sờ sờ soạng soạng cố gắng nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay anh, sau đó xuống giường, à, hẳn là mặc áo ngủ, sau đó đi lại trong phòng, sau đó, hả? Mở ngăn kéo? Cái gì đó đã bị đặt lên trên tủ đầu giường? Ai ai, lại cởi áo ngủ!

Kiên trì không để lộ ra là mình đã thức giấc, Harry tiếp tục nhắm mắt, yên lặng cảm giác Snape hơi do dự, chậm rãi sáp lại gần anh. Anh gắng sức không để khóe miệng mình cong lên, giả vờ như vô tình duỗi cánh tay ra, ôm lấy người đàn ông quá mức cẩn thận này vào ngực mình, bằng không, sáng sớm đã tới, hắn cũng sẽ không chịu ngủ tiếp, ôi chao…

Đợi tới lúc hô hấp của người trong lòng anh đã vững vàng đều đều, Harry lén mở mắt, nhìn gương mặt yên lặng ngủ say tràn đầy thỏa mãn của Snape, nhưng cặp mi hơi hơi nhíu lại, biểu hiện hắn có lẽ chịu hậu quả của cơn say trong khi ngủ mơ ~ Harry tận lực nhẹ quay đầu, thấy trên tủ đầu giường là một chiếc bình nhỏ đựng chất lỏng màu vàng kim nhạt, hơi hơi sáng lên trong ánh sáng lờ mờ – Phúc Lạc Dược.

Anh nhướn mày, đây là lễ vật Snape cho anh?! Harry quay đầu lại, nhìn người đàn ông đang ngủ say với ánh mắt phức tạp, cuối cùng cũng biết mấy ngày qua, Snape không đi nhà ấm mà dùng hết thời gian giam mình trong phòng chế tác ma dược là để làm gì. Cho dù có thể khống chế tốt thời gian và tốc độ pha chế, đồng thời có được sự trợ giúp của bàn điều khiển, nhưng một lọ Phúc Lạc Dược đâu có dễ dàng pha chế thành công, huống chi còn với tình trạng thân thể hiện tại của Snape? Còn nữa, làm sao hắn biết sinh nhật của anh? Được rồi, đó là một câu hỏi rất ngu xuẩn…

Thở dài, Harry dùng cằm cọ cọ lên đỉnh đầu Snape, siết chặt tay hơn, để người có nhiệt độ cơ thể thấp này hoàn toàn bị mình ôm lấy. Cảm giác mãn nguyện không thể nói rõ  đích tràn ngập khắp nội tâm, chẳng qua nó bị Harry phân vào hạng mục tình cảm ‘người nhà’.

“Cám ơn ~ Sev”…

“Chú nói cái gì??? Chú Sirius?” Tay đang muốn dỗ Snape ngừng kháng cự không chịu ăn bánh quy đờ ra, Harry ngây ngây ngẩn ngẩn trợn mắt nhìn cha đỡ đầu của mình. Hắn đã không tới đây suốt mười ngày sau sinh nhật anh, thế mà vào ngày nghỉ lại đột nhiên xông vào nhà kính, dùng ánh mắt cổ quái nhìn anh và Snape đang được anh ôm để ngồi trên đùi.

“Ừm ừm, chú định nói là, Harry, chú muốn giới thiệu bạn gái cho con! Phải, con nên có một người bạn gái!” Sirius quan sát Harry, thấy con đỡ đầu sửng sốt nhìn mình, lại chuyển ánh mắt tới Snape, rất hài lòng khi thấy Snape hơi giãy giụa muốn đứng dậy khỏi đù Harry.

Nhận thấy phản ứng của Snape, Harry vô thức nhíu mày, tay dùng sức giam người đang muốn đứng lên lại trên đùi mình, đem bánh quy nhét vào tay Snape, cánh tay không rời khỏi thắt lưng thanh mảnh. “Con không cho bây giờ là thời điểm tốt để quen bạn gái, chú Sirius, chú cũng biết mà, Sev…”

“Ôi nào ~ Harry, hiện tại Severus đã tốt hơn rất nhiều, không phải sao? 25 tuổi! Harry, con đã 25 tuổi rồi! Ở độ tuổi này nếu là các phù thủy khác, con cái đã sớm cưỡi chổi rồi! Ngay cả Hermione và Ron đều đã chuẩn bị có con, thế mà con đến một người bạn gái cũng không có! So sánh với các cậu thanh niên khác, con cứ như là thanh tu vậy! Con nên tính toán cho mình về sau! Con không thể cứ tiếp tục như vậy!” Khóe miệng run rẩy, Sirius thấy Harry ôm chặt lấy Snape trên đùi mình, thấy Harry cực kỳ do dự, thấy Snape hơi hơi cúi đầu trước ngực con đỡ đầu của hắn, nhìn không ra biểu cảm.

“Nhưng mà…” Harry không biết mình vì sao lại không muốn thảo luận với Sirius về vấn đề ‘bạn gái’, tuy rằng anh biết cha đỡ đầu của mình thật sự quan tâm tới mình.

“… Con cũng phải ngẫm lại vì Severus. Sau này sẽ có càng nhiều thời gian con không ở nhà hơn, đừng nghĩ Luther sẽ mãi mãi sắp con ở bộ phận hậu cần! Chuyện đó không có khả năng, ai cũng có thể dự đoán được! Nếu vậy, giả sử tình trạng của Severus không khá lên, ngoài gia tinh, con cần người giúp con chăm sóc hắn! Huống chi…” Nhớ lại lời Hermione dặn dò, Sirius thay đổi cách nói, giọng trở nên nhẹ nhàng hơn, “Con không phải vẫn muốn có một gia đình thuộc về mình sao? Nghĩ một chút xem nào, Harry, một người vợ dịu dàng, một đứa nhỏ đáng yêu, đương nhiên, còn có Severus nữa. Mấy người sống cùng nhau, làm người nhà của nhau…”

Harry bị sự miêu tả của Sirius hấp dẫn. Anh không thể phủ nhận, lời của cha đỡ đầu anh đúng là trúng ngay giữa hồng tâm. Thế nhưng trong nội tâm luôn có một giọng nói nhắc nhở anh phải cự tuyệt, nhưng rất nhanh bị Harry coi nhẹ. Sau một lúc do dự và suy nghĩ, anh vô thức siết chặt cánh tay đang ôm Snape, không phát hiện trong nháy mắt, thân thể người trong lòng mình căng thẳng, sau đó miễn cưỡng thả lỏng, “… Được rồi, chú Sirius, nếu chú cứ nhất quyết như vậy… Con nghĩ con có thể cân nhắc một chút…”

“A! Tạ ơn Merlin! Harry, cứ tin tưởng chú, quyết định của con là chính xác! Nếu vậy, không cần vội, ừ, mấy ngày nữa chú sẽ tìm con ~” Tinh thần cao hứng, Sirius lựa chọn không để ý tới hình ảnh con đỡ đầu của mình dỗ Snape ăn bánh quy một cách vô cùng thân thiết, rất nhanh biến mất cũng đột ngột như khi đến.

Trợn mắt há mồm nhìn cha đỡ đầu của mình gấp rút biến mất, nếu không biết, Harry còn tưởng Sirius muốn đi gặp tình nhân… được rồi, anh không muốn bị Remus đuổi giết…

Gác cằm trên vai Snape, người vẫn duy trì trầm mặc, Harry thì thào tự nói với mình, “Ô, Sev… có một người bạn gái sao…”

Snape cúi đầu không phản ứng. Sau chốc lát, hắn yên lặng chầm chậm đưa bánh quy lên miệng. Lời của Sirius khiến hắn có cảm giác bị lôi ra khỏi mộng ảo, sao hắn có thể quên chứ, Harry Potter sẽ có cuộc sống của chính mình, sẽ có người vợ ngọt ngào, sẽ có đứa nhỏ hoạt bát đáng yêu. Anh không cần lúc nào cũng phải xoay quanh một tên ‘nô lệ’ như hắn, hắn – là sự trói buộc. Ngoài năng lực pha chế ma dược mà hắn tự hào, hắn không có gì có thể trả cho Harry để đổi lấy sự yêu chiều theo thói quen này.

“A, Sev? Thầy làm sao vậy? Uống nước nào ~” Đang ôm hắn, Harry ngăn cản hắn tiếp tục nhét bánh quy vào miệng. Snape nhìn chằm chằm tách trà được bàn tay mạnh mẽ đưa tới bên môi, một hồi lâu sau, tới lúc người đang ôm hắn có chút lo lắng, hắn mới chậm rãi uống một ngụm, “Sev?”

Tuân theo mệnh lệnh của thân thể, Snape trầm mặc dựa sát vào ngực Harry, từ từ nhắm hai mắt, hấp thu sự ấm áp. Hắn giống như rốt cuộc đã nhớ ra, quan hệ giữa hắn và Harry – ‘chủ nhân’ và ‘nô lệ’, không có mặt khác! Chung quy sẽ có một ngày ‘chủ nhân’ của hắn muốn kết hôn sinh con. Hắn bắt đầu cảm thấy bất an, Snape không biết nếu Harry có bạn gái, thậm chí là vợ con, gia đình, chính mình sẽ phải nhận kiểu đãi ngộ gì. Lúc trước làm ra quyết định, hắn – có phải đã nghĩ quá mức đơn giản hay không…

Hoàn toàn chìm vào sự chua xót và khổ sở, trái tim hắn co rút đau đớn. Lo lắng về cuộc sống mà mình sẽ phải nhận sau khi Harry lập gia đình, Snape do dự, có phải hắn nên học làm như thế nào để trở thành một ‘nô lệ’ thực sự hay không? Hoàn toàn bị vứt bỏ, sự tôn nghiêm đã sớm tan vỡ, hiện tại hắn không có quyền lợi có được thứ gì, chỉ mong, Harry đừng đem hắn giao cho ai khác. Ngoan ngoãn, nghe lời, những chuyện này hắn đã thành thói quen rồi, nhưng có lẽ không đủ… Có lẽ hắn nên cố gắng pha chế nhiều ma dược thật tốt, chứng minh cho Harry thấy hắn có khả năng, có giá trị thực tế gì đó, nhưng xét sự giàu sang của Harry, căn bản hắn có thể chỉ làm cứu thế chủ chướng mắt…

Có chút lo lắng ôm lấy Snape, người chỉ trầm mặc, không ngừng nép vào lòng anh, Harry hoàn toàn không biết người đàn ông này đang nghĩ gì. Anh chỉ biết, Snape đang bất an, đang sợ hãi. Nghĩ một hồi, Harry hứa hẹn,

“Sev, tuy tôi cho rằng nói những lời này vẫn còn quá sớm, thậm chí có thể nói là hoàn toàn vô căn cứ, nhưng tôi thề, thế trước Merlin, cho dù gặp được người phụ nữ thật sự thích hợp, có lẽ tôi sẽ kết hôn, nhưng tôi sẽ không vứt bỏ thầy, chỉ cần một ngày thầy còn chưa thể sống độc lập, một ngày khế ước giữa chúng ta chưa được giải quyết. Chết tiệt, chúng ta tới giờ vẫn chưa rõ khế ước kia rốt cuộc có những hạn chế gì! Như vậy, tôi vẫn sẽ ở bên cạnh thầy, đương nhiên, người sẽ trở thành vợ tôi phải hoàn toàn hiểu rõ điều đó, hơn nữa phải cùng tôi chăm sóc cho thầy! Thầy là người thân của tôi, không thể thiếu được!”

Thân thể cứng đờ, vì lời thề trịnh trọng của Harry, Snape chậm rãi thả lỏng. Hắn dúi đầu vào vai Harry, hai tay chần chờ ôm lấy cổ anh, từ từ nhắm mắt lại. Đã lâu như vậy kể từ khi thanh tỉnh, khế ước dường như chân chính phát huy tác dụng kể từ khi hắn bắt đầu hồi phục. Hắn hoàn toàn biết rõ ‘khế ước’ có ‘hạn chế’ gì với hắn. Hắn không thể rời khỏi Harry lâu, thậm chí vừa nghĩ tới việc Harry sẽ có thời gian dài không ở bên cạnh hắn, hắn sẽ cảm thấy thống khổ tới không thở nổi, mà Harry, hoàn toàn có thể bỏ mặc hắn…

Người trong lòng cuối cùng đã thả lỏng, Harry thở hắt ra, bắt đầu nén giận trước ý định đột ngột của Sirius. Anh cũng không cho rằng điều mình hiện tại muốn là một mái nhà. Anh đã có Sev, thân nhân của anh, mà vợ con thì… Bill và Percy cũng hơn 30 tuổi rồi mà còn chưa có bạn gái, anh căn bản không cần vội! Nhưng nếu đã đáp ứng, cũng không muốn làm cha đỡ đầu lo lắng, Harry quyết định thử xem, có lẽ sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn?

Đêm thanh vắng lặng, Harry ôm Snape ngủ say, chẳng qua gương mặt anh hơi có chút đỏ ửng lên, thân thể còn khẽ nhúc nhích. Anh đang nằm mơ: làn da mềm mại, mát lạnh, hơi sáng lên trong bóng đêm, tóc thật dài, đôi môi ngọt ngào khiến anh muốn rên rỉ chìm đắm, thắt lưng bị hai chân thon dài quấn quanh, dục vọng của anh bị bao vây gắt gao trong sự mềm mại, ấp áp, trắng nõn, kích thích dồn dập, mãi cho tới khi khoái lạc tột đỉnh tràn ngập xuyên suốt cơ thể anh…

Đột nhiên mở mắt, Harry thở dốc, sau đó cổ quái nhìn nửa người dưới trong chăn, một hồi lâu sau, anh mới nhẹ nhàng cẩn thận rút cánh tay đang ôm Snape ra, tận lực xuống giường khẽ nhất có thể, đi vào phòng tắm. Merlin! Anh lại – lại mộng xuân! Đây là lần đầu tiên trong mấy năm qua… Trời ạ, anh cũng đã 25 tuổi! Được rồi! Cấm dục đã phải hơn ba năm, tuy rằng trước đây anh cũng không phải loại người buông thả, càng không ủng hộ việc theo đuổi tình một đêm chỉ vì khoái cảm… có lẽ nên cảm thấy may mắn vì hôm nay mình mặc quần ngủ???

Harry vừa dội nước lạnh lên người, vừa chế nhạo chính mình, chẳng lẽ đúng như Sirius nói, anh nên thực sự tìm một người bạn gái, điều kiện tiên quyết là phải kết hôn? Chẳng qua, bóng dáng trong giấc mộng tuy rằng gương mặt mơ hồ không thấy rõ, anh thậm chí không xác định được liệu đó có phải là con gái hay không, cực kỳ khẳng định bản thân không thích đồng tính… nhưng Harry lại cảm thấy vô cùng thỏa mãn và không hề muốn xa rời. A, chết tiệt! Anh lại bắt đầu mơ ngay trong trạng thái thanh tỉnh…

Bên ngoài phòng tắm, Snape chậm rãi mở mắt trên giường, chằm chằm nhìn cửa phòng tắm. Hắn đã phát hiện sự biến hóa thân thể của Harry cùng với những động tác không quá nhỏ từ trước khi anh thức giấc. Hắn cơ hồ không ngủ được nữa, chẳng qua, vì kinh ngạc và xấu hổ, Snape không hề cử động, hắn cũng không biết nên làm gì… Sau đó, thấy cửa phòng tắm hơi mở ra, Snape nhắm mắt lại làm bộ như vẫn còn ngủ say. Harry tựa hồ quan sát hắn trên giường trong chốc lát, sau đó lại ôm hắn vào lòng như trước, tới lúc này, hắn mới hỗn loạn đi vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau, Harry trực tiếp coi giấc mộng tối qua như phản ứng sinh lý bình thường nên có của đàn ông – anh đã 25 tuổi, thân thể khỏe mạnh, tinh lực dồi dào, lại không có bạn gái! —— Ngày nghỉ của Harry trôi qua không có gì khác biệt, cùng Snape, tựa như anh từng hứa hẹn, ngày nghỉ của anh thuộc về người đàn ông này…

Khoảng một tuần sau, Harry lại vọt vào phòng tắm lúc nửa đêm tới lần thứ ba, bắt đầu nguyền rủa chính mình luôn mơ thấy cùng một giấc mộng xuân – cảnh tượng giống hệt, mơ hồ giống hệt, cũng triền miên quấn quýt như vậy, nhưng chết tiệt – anh cũng đồng dạng cảm thấy được! Cơ hồ nhẫn nại đến cực hạn, anh thậm chí còn cọ cọ lên người Snape. Ánh mắt mờ mịt và kinh ngạc của hắn khiến Harry cảm thấy vô cùng áy náy và xấu hổ. Có lẽ anh thật sự cần một đoạn tình cảm với điều kiện tiên quyết là kết hôn?

Nhưng rất nhanh, không đợi Harry chủ động, vào buổi tối thứ Sáu, Sirius hiện ra trước mặt anh. Harry thở dài, nhìn cha đỡ đầu mang vẻ mặt chờ mong, đồng ý buổi tối ngày hôm sau ‘hẹn hò’ ở nhà hàng.