Đại Pháp Sư Đệ Nhất Tinh Tế

Chương 26




(Tinh tế đệ nhất Đại pháp sư)

**maitran.wordpress.com**

Chương 26:

Ở thế giới này, "Kẻ yếu" đến tột cùng sẽ bị bỏ qua tới mức độ nào, Ludwig xem như cuối cùng hiểu được sâu sắc.

Rõ ràng Joanne là mẹ của Shaw, nhưng tất cả mọi người đều bận rộn, việc trao đổi thông tin hoàn toàn loại trừ Shaw. Gia tộc Schlegel ngủ đông dưới nước rốt cuộc lộ ra phần nổi của tảng băng chìm, thỉnh thoảng có người thuộc dòng họ này đến nhà xin gặp Hayden, làm cho Ludwig có thể tìm hiểu một ít về tên gọi "Đại gia tộc cổ xưa" của quý tộc thế gia này —— trời biết xuyên qua lâu như vậy, Tiểu Bạch chỉ nhắc tới Joanne và người chồng từ lâu hy sinh vì tổ quốc, Ludwig còn lấy làm lạ, tại sao mà ba người liền dám xưng là gia tộc?

Bởi vì chỉ hai người đó có liên quan mật thiết với Bạch Dạ Sương Tinh và Ludwig.

"Joanne là nguyên soái duy nhất của nhà Schlegel." Hayden nói, "Nếu xem xét từ khả năng lãnh đạo, năng lực kinh doanh hoặc thậm chí về năng lực suy tính theo tiêu chuẩn của văn mạng trạch đấu*, bà ấy cũng không phải ứng cử viên tốt nhất cho vị trí gia chủ, nhưng sự thật chính là như vậy, Joanne có thể đánh úp sấp toàn bộ các chiến binh của gia tộc Schlegel, có thể sử dụng tất cả vũ khí do các kỹ sư của gia tộc Schlegel thiết kế. sau đó phát huy sức mạnh tối đa, có thể ngang sức ngang tài với hai vị nguyên soái của Sid gia "Nhật đảng", cho nên Joanne là gia chủ."

(*trạch đấu: thể loại truyện có các tình tiết đấu đá, mưu tính nhau giữa các thành viên trong gia đình hoặc dòng họ.)

Với sức mạnh quân sự và chiến đấu, việc phân chia "Người mạnh" và "Kẻ yếu" một cách đơn giản và thô lỗ sẽ dẫn đến kết quả như vậy.

"Joanne cũng không am hiểu quản lý các vấn đề gia tộc, cũng không thích tranh giành quyền lực cho gia tộc trong quốc hội, tất cả các đề xuất của bà đều chỉ nhằm vào cải cách quân đội đế quốc, cho nên, gia tộc Schlegel hiện ở trong tình trạng mâu thuẫn, họ thực sự hy vọng rằng gia chủ không có thủ đoạn này sớm ngày nhường chỗ, lại vừa sợ mất đi sức chiến đấu cấp bậc nguyên soái để gia tộc có thể dựa dẫm." Hayden lạnh lùng đánh giá, "Dùng dòng họ giống nhau chia phe, quyết định họ hàng chính là thực lực mà không phải tình thân, tất cả nhanh chóng hiệu quả, đơn giản thô bạo, thế nhưng, chung dòng họ chưa chắc cùng tín ngưỡng. Quân đội không có chỉ huy cao nhất do dự không tiến, hiện tại trông cậy vào những đội quân khác của gia tộc Schlegel có thể phối hợp toàn lực cứu viện, thậm chí không bằng trông cậy vào đối thủ cũ là gia tộc Sid."

Bản thân Joanne biết rõ điều này, cho nên tín hiệu cầu viện khẩn cấp cuối cùng của bà truyền trực tiếp tới quân bộ, tất cả mọi người đều nhìn thấy.

"Ta muốn đích thân đi cứu viện." Ludwig rất đơn giản, cậu không nghe một đống những phân tích về tình trạng của gia tộc Schlegel, loại sinh vật Đại pháp sư này vĩnh viễn không phù hợp với chính trị, trí tuệ của bọn họ chỉ dùng theo đuổi tri thức, nắm giữ học vấn, điều khiển ma lực, nếu như các pháp sư sẵn sàng dành thời gian cho chính trị, họ có thể trở thành chính khách kinh tài tuyệt diễm, nhưng vấn đề ở chỗ, họ không muốn.

Hayden đổi tay để chuyển giấy phép nghỉ lễ của Saint Yoland cho Ludwig: "Sớm chuẩn bị xong."

"Cảm ơn." Ludwig liếc mắt nhìn và đưa nó cho Hayden, "Ta sẽ dẫn Mia theo."

"Em có chắc là an toàn không?" Hayden nói, "Bây giờ, Mia giống như sói con vừa ra đời đã rời khỏi bầy sói, em coi Mia như Husky mà huấn luyện, nhưng tiếp xúc lại với bầy sói, sẽ khiến cô ta nhớ lại máu tươi và răng nanh."

"So sánh không thỏa đáng." Ludwig vươn ngón tay chỉ Hayden, phản bác mạch lạc rõ ràng, "Đầu tiên, Mia giống như nhân loại, dùng tiêu chuẩn phán định của quê hương chúng ta, chúng ta đều được gọi là "chủng tộc có trí tuệ", thứ hai, trùng tộc không phải nền văn minh cướp đoạt, ngay cả khi tiếp xúc với đồng tộc, cũng sẽ không đánh thức "bản năng máu tươi", bởi vì thứ đó hoàn toàn không tồn tại. Cuối cùng, ta hi vọng Mia là một cầu nối."

"Cầu nối?" Hayden thử thăm dò vươn ngón tay, chạm vào đầu ngón tay của Ludwig.

"Một cầu nối cuối cùng dẫn đến bàn đàm phán." Ludwig mỉm cười.

Đầu ngón tay của pháp sư man mát, liên tục thực hiện thí nghiệm nên thân thể này nhanh chóng chứa đầy vết tích của ma pháp —— đầu ngón tay cậu có dấu vết lưu lại của ma dược, vật liệu làm phép không tránh khỏi vấy bẩn các đầu ngón tay, khiến ngón tay của Ludwig không có vẻ đẹp thẩm mỹ truyền thống, mà mang theo màu lục lam, nhìn qua không dễ chọc.

Cho nên Hayden trở tay câu lên đầu ngón tay của Ludwig, giống như cố ý lấy lòng đến gần hôn một cái: "Được rồi, em lại dùng lời nói thuyết phục ta, tiết kiệm được lời nguyền hỗn loạn của em, tuyệt đối đừng ném ra, ta còn chưa muốn nói lời tạm biệt với trí thông minh của mình."

...

Hayden rời đi kiểm tra binh sĩ, trong phòng chỉ còn lại Bạch Dạ Sương Tinh cùng Ludwig, cho nên Bạch Dạ Sương Tinh đắn đo nửa ngày, nói: "Ý tưởng của ngài, tỷ lệ thành công trong hệ thống tính toán cực thấp."

Ludwig nghiêng đầu: "Ồ?"

"Những trận chiến của Hayden trong nhiều năm qua có rất nhiều hình ảnh tư liệu." Bạch Dạ Sương Tinh từ từ mở ra hình chiếu, "Hayden nổi tiếng dùng phong cách chiến đấu mạnh mẽ, anh ta tự mình chỉ huy trận chiến ở tiền tuyến, và anh ta không sợ chết. Bởi vậy, kết hợp với những việc trải qua không rõ ràng khi Hayden còn là người nhặt rác trước kia, hầu hết mọi người đều suy đoán, Hayden từ nhỏ có người chí thân chết trong tay trùng tộc, phong cách chiến đấu của Hayden rất có thể kích thích nhiệt huyết dâng trào của người trẻ tuổi, nhưng các tướng lĩnh thực sự của quân đội lại vô cùng lo lắng, Hayden biểu hiện quá giống một "Người báo thù", bọn họ lo rằng tiếp tục như vậy, có một ngày Hayden liền bị báo thù choáng váng đầu óc, mất mạng trong tay đối thủ."

"Ngươi lo lắng Hayden đang diễn kịch với ta?" Ludwig nhớ lại những lời nói và hành động của Hayden, anh cực kỳ thận trọng với Mia, thậm chí phản ứng mạnh mẽ vượt quá mức độ cảnh giác của các sĩ quan với Mia. Khi các sĩ quan thấy Mia xuất hiện trong phòng ngủ, phản ứng đầu tiên là "Thậm chí có người có thể khuất phục được trùng tộc, rất khó tin", mà không phải là xông lên bắn hai phát. Nhưng sau đó, dường như Hayden đã bị Ludwig thuyết phục.

Bạch Dạ Sương Tinh ngầm thừa nhận sự lo lắng của mình, chẳng qua Ludwig tràn đầy tự tin đối với cái này: "Không, Hayden sẽ không nói một đàng làm một nẻo, hoặc làm ra chuyện gì lợi dụng Mia, ta có thể chắc chắn."

"Ngài đọc được suy nghĩ?" Bạch Dạ Sương Tinh kinh ngạc.

"Không." Ludwig sửa lại, "Nếu pháp sư nhân loại muốn đọc tâm, chỉ có "Sưu hồn thuật" trong hắc ma pháp mới có thể đọc được suy nghĩ của linh hồn, nhưng sau khi làm như vậy, phần lớn các đối tượng sẽ trở thành ngớ ngẩn."

Tác dụng phụ của hắc ma pháp chính là thiểu năng trí tuệ, ngớ ngẩn, kém thông minh, nhưng xét thấy Ludwig đến đây lâu như thế, không ai bị cậu biến thành thiểu năng trí tuệ, cho nên Bạch Dạ Sương Tinh nghi ngờ chuyện pháp sư không thể đọc tâm.

"Vậy ngài sao lại khẳng định như vậy?" Hệ thống của Bạch Dạ Sương Tinh nhanh chóng vận hành, nếu quả thật không phải đọc tâm... Trong lúc nhất thời vô số văn mạng tình yêu xếp hàng chạy qua ổ cứng.

"Hayden có lẽ đã giấu diếm ta, không thành vấn đề, chờ hắn sẵn sàng tự nhiên sẽ nói cho ta, nhưng hắn không cố ý lừa dối." Ludwig nói, "Lừa dối là nguyên tội, mặc dù ngăn cách một thế giới, Quang Minh thần cũng sẽ không cho phép một kẻ lừa gạt lấy trộm lực lượng thánh quang, nếu như Hayden dám nói dối ta việc lớn, hoặc là dám tùy tiện chà đạp lên sinh mệnh người vô tội, chẳng hạn như lợi dụng Mia, hắn sẽ mất đi thánh quang, đối với Hayden hiện tại, thánh quang là một trong những sức mạnh hoàn hảo chống đỡ trái tim hắn, mất đi thánh quang hắn liền..."

Bạch Dạ Sương Tinh cả kinh bay lên xuống hai lần: "Tim đã chết rồi?! Ma pháp thật trâu bò!"

Ludwig nghiêm túc: "Tiểu Bạch, ngươi là trí thông minh nhân tạo của pháp sư, đừng cư xử ngu ngốc như yêu tinh lần đầu tiên nhìn thấy đèn điện vậy!"

Ludwig nói xong, bỗng nhiên nét mặt ngưng lại, không có nhiều sự khác biệt về thời gian mỗi lần thân thể mất đi đồng điệu, Bạch Dạ Sương Tinh phát hiện huyết áp và nhịp tim tăng đột ngột, gấp đến độ phát ra tiếng chuông báo động chói tai, nhưng Ludwig giơ tay lên đánh bay nó, không cho nó gửi tin tức cho Hayden.

Pháp sư gỡ bỏ cổ áo, dùng ma dược kỳ quái nào đó vẽ một ma pháp trận ở ngực, sau khi Ludwig vẽ xong, trận pháp kia bắt đầu chầm chậm xoay tròn, Bạch Dạ Sương Tinh nhìn thấy càng muốn kinh hô, tinh tế mặc dù không có yêu tinh, nhưng nghe giọng điệu của Ludwig khi nhắc đến yêu tinh, Bạch Dạ Sương Tinh cảm thấy đây cũng không phải là một loài đáng yêu gì, không có chuyện thì vẫn là đừng để cho pháp sư tiếp tục liên hệ nó và yêu tinh với nhau.

"Thưa ngài, làm cái gì vậy?"

"Không có gì." Biểu cảm của Ludwig hơi quái dị, "Một phòng hộ linh hồn mà thôi."

Pháp sư cúi đầu nhìn chính mình, cùng với hiệu lực của bảo vệ linh hồn, buồn bực lo lắng đột nhiên xuất hiện chậm rãi bình ổn, pháp sư một lần nữa trở nên cơ trí bình tĩnh, nhưng cảm xúc này hết sức rõ ràng, hơn nữa hiển nhiên cũng không phải là xuất phát từ nội tâm. Ludwig chưa từng gặp qua Joanne, mặc dù có căng thẳng, cũng chỉ có thể là xuất phát từ tôn trọng sinh mạng và kiên trì với khế ước, nhưng vừa rồi cậu cảm nhận được hoang mang cấp bách vượt xa giới hạn này.

"Shaw..." Ludwig lộ ra vẻ mặt không thể tin. Song E là trình độ tinh thần lực gì, Ludwig hiện tại đã có khái niệm, cái kia hơi thấp hơn so với người bình thường ở quê hương cậu một chút. Cho nên, Ludwig cũng không khó hiểu khi Shaw không có cách nào lưu lại linh hồn hoàn chỉnh trong thân thể này, cậu kỳ quái chính là, tinh thần lực thấp như vậy, nhưng tại sao có thể nhiều lần sinh ra ảnh hưởng lớn tới cảm xúc của pháp sư? Cho dù bọn họ chia sẻ thân thể, kết thành khế ước, vô hình trung tương đương với một ràng buộc, nhưng...

Nếu như một người thật sự yếu đến mức sau khi chết cả mảnh vỡ linh hồn đều không để lại, hắn lấy cái gì liên tục ảnh hưởng đến cảm xúc của Ludwig?

"Đáng giá thí nghiệm a." Ludwig lộ ra nụ cười, lại cúi đầu nhìn chính mình một lần nữa, một số ý nghĩ vụn vỡ hiện lên bên bờ vực tư duy, cậu cần thời gian để từ từ sắp xếp lại.

Mà nếu như Bạch Dạ Sương Tinh mọc ra khuôn mặt, nhất định lộ ra vẻ kinh hãi muốn chết —— xong xong, thí nghiệm cuồng ma ngay cả mình cũng phải xuống tay.

...

Quân đội tập kết tại sân bay, lần này theo Hayden ra trận là binh đoàn chủ lực dưới trướng của anh —— Hắc Nguyệt Kỵ Sĩ Đoàn.

Loại đặt tên trùng hợp thần kỳ này mang đến cho Ludwig một linh cảm bí ẩn. Hắc Nguyệt Kỵ Sĩ Đoàn —— nữ hoàng đích thân đặt tên cho đội quân này, cùng nhau trao tặng huân chương "Kỵ sĩ", để khen ngợi sự trung dũng của bọn họ đối với đế quốc nhân loại, đối với nữ hoàng, nhưng thế giới tinh tế đương nhiên không có cấp bậc chiến đấu "Kỵ sĩ", cho nên Ludwig nhìn Hayden đang thực sự bắt đầu đi trên con đường của kỵ sĩ, tâm tình vi diệu.

Về phần một trùng hợp khác, Hắc Nguyệt, tại quê hương của Ludwig, đó là điểm kết nối giữa sức mạnh hắc ám và mặt phẳng vật chất chính, Đại pháp sư dùng mắt pháp sư quan sát, có thể nhìn thấy một vòng thay đổi luân phiên bốn mùa tròn khuyết của mặt trăng đen, kia được gọi là ảnh nguyệt, dưới bóng trăng, sức mạnh của hắc ma pháp có thể đạt đến đỉnh cao.

Hayden lái tàu con thoi, đích thân đưa Ludwig đi kiểm duyệt quân đội, đơn vị này do một tay Hayden thành lập, cực kỳ tin phục nguyên soái của mình, cho nên không có ai nói nửa lời về chuyện tình yêu của Hayden và "Song E vô dụng", các chiến sĩ nghiêm túc chỉnh tề, ngay ngắn trật tự.

"Gia tộc Schlegel cung cấp phần lớn chi phí quân sự." Hayden vừa giới thiệu quân đội, vừa tùy ý giải thích tình hình, "Và, ta yêu cầu với bọn họ là ta điều khiển Bạch Dạ Sương Tinh xuất chiến, điều này làm cho hầu hết Schlegel cảm thấy an lòng —— Hayden vô tư cứu viện là có mưu đồ, anh ta muốn có cơ giáp SSS —— kiểu nhận thức này làm cho gia tộc lớn đặt lợi ích trên hết thoải mái hơn nhiều. Đối với phần lớn các quý tộc, nguyên soái Hayden có tư tâm so với đứa con của vì sao chiến đấu vì nhân loại, dễ sống chung hơn nhiều."

"Ngươi muốn điều khiển Tiểu Bạch cứ trực tiếp nói với nó, không phải xong rồi sao?" Ludwig không tán thưởng mà lắc đầu, "Cãi cọ với chính trị gia thật lãng phí thời gian."

"Bạch Dạ Sương Tinh là tài sản của gia tộc Schlegel." Hayden lắc đầu, "Ta sẽ điều khiển Bạch Dạ Sương Tinh sau khi gia tộc mở ra trao quyền, thân phận của ta mới có thể hiển thị chính xác trong hệ thống chỉ huy."

"Tài sản." Ludwig cau mày, mơ hồ cảm thấy không khỏe. Bạch Dạ Sương Tinh yên tĩnh tiếp thu cách nói này càng làm cho Ludwig không vui.

Thứ càng làm cho Ludwig nhăn chặt mày lại xuất hiện, một tàu con thoi lái tới —— Dios bước vào tàu chỉ huy.

"Tại sao tên hề này cũng ở đây, hắn có thể làm gì?" Ludwig rất không đồng ý, "Sức chiến đấu của hắn kém cỏi như thế, chỉ có thể đấu đá lung tung, đánh nhau không dùng đầu óc, không chừng ngày nào đó sẽ chuyển chức chiến sĩ cuồng, a, hắn còn ngu tới mức lao vào bộ giáp sinh học của chủ mẫu trùng tộc."

Dios vẫn luôn được ca ngợi tuổi trẻ anh tài trong nháy mắt bị những đánh giá xấu này đập mông, rất không tự nhiên nói: "Tôi đã bị nuốt vào."

"Nói hưu nói vượn, trùng tộc lại không có đam mê ăn thứ kỳ quái, ăn cục sắt vụn như ngươi làm gì." Ludwig lần thứ hai không khách khí bình luận, "Còn không chịu suy ngẫm có lòng tiến thủ, quá kém."

Trong lòng Dios ngũ vị tạp trần mà nghe Ludwig bình luận hắn, nhìn vào vị nguyên soái tóc vàng đứng đằng sau Ludwig, so sánh với Hayden, chút công trạng mà mình vẫn lấy làm kiêu ngạo, trong mắt của Shaw trở nên không đáng giá một đồng, hắn nhìn tay Hayden khoát lên vai Shaw, sắc mặt trở nên tái nhợt và sầu bi.

Tác giả có lời muốn nói: Lập tức bắt đầu phó bản kế tiếp ——khoảng không sâu thẩm! Cảnh báo cảnh báo, cảnh báo cấp mười, hắc pháp sư sắp đến, các đơn vị chú ý an toàn!!!

Hayden: Hạm đội tập kết xong xuôi, tuần trăng mật... Ngạch, lữ trình cứu viện lập tức bắt đầu!

Lulu: Càng nhiều thí nghiệm!

Joanne: Không có chuyện gì, ta không vội.

Dios: TAT

Thẻ công tác của nhân viên ăn thử cẩu lương đã được cấp, từ nay về sau có họ tên, có họ tên rồi!!!

**maitran.wordpress.com**

━∈・・━━━━☆

Tuy Lud trông có vẻ gà mờ với chuyện tình cảm, nhưng khả năng phân biệt thật giả vẫn tốt lắm (⌒_⌒;)