Đại Thời Đại 1958

Chương 102: Tôi cũng là người có lý tưởng




“Hẹn gặp lại các vị!” Serov vẫy vẫy tay lịch sự, coi như tạm biệt các phóng viên, cùng đại sứ các nước khác đứng trước cửa ra vào, đưa giấy chứng minh, biến mất khỏi tầm mắt đám phóng viên báo chí ấy.

“Đừng có phong tỏa tin tức, đây không phải trong nước, làm việc theo quy tắc ở Italia. Tốt nhất là chúng ta chủ động truyền đạt một số tin tức cho truyền thông, cần thiết phải duy trì độ minh bạch nhất định!” Serov vừa đi vừa dặn dò Mendeleev, “Để truyền thông duy trì nhiệt độ với lần đại hội này sẽ càng có lợi hơn cho công tác của chúng ta, đây là một bước rất quan trọng...”

Serov đột nhiên dừng lại, dằn từng tiếng nói: “Chúng ta đã dám bày ra thế trận lớn như vậy thì không sợ người ta nói. Lần này cần phải quang minh chính đại mà tới, đừng có dùng thủ đoạn vặt!”

“Đã rõ!” Cũng chẳng biết Mendeleev có nghe lọt lời Seorv nói hay không, dù sao thì trước mắt cũng không thấy có vấn đề gì.

Bên trong đại lễ đường, đảng Cộng sản Ý vẫn khá là coi trọng công tác tiếp đón lần này, bên cạnh đài chủ tịch chính là vị trí ngồi của nhóm Serov đại sứ chín nước, từ vị trí của hắn rất dễ dàng bao quát tất cả động thái trong toàn trường. Chỉ là nhìn lại trên mặt bàn trước mặt mình, chỗ bình thường đặt nước uống giờ đã đổi thành rượu nho, Serov đầy vẻ kinh ngạc, nhưng cũng lập tức mỉm cười, “Không có ta, các người có thể uống được rượu nho hạng sang với giá rẻ thế này sao?”

Rượu nho Ý hiện tại đang ở tình trạng rớt giá thê thảm, sắp sửa không đắt hơn được nước hoa quả nữa, không biết chừng nếu cứ tiếp tục sẽ xuất hiện cảnh tượng như ở nước Mỹ thời kỳ Đại khủng hoảng, nông dân lũ lượt đổ sữa bò xuống sông.

“Đại hội ngày hôm nay, chúng ta chào đón các đồng chí từ Tổng Liên đoàn Thanh niên Dân chủ Thế giới cùng các đại sứ của chín quốc gia tới dự khán, khiến cho hội nghị hôm nay trở nên không tầm thường một chút nào!” Berlinguer phát biểu ngắn gọn hoan nghênh các vị khách tới tham dự, rồi nói: “Lần này đúng vào thời điểm lừa đảo đa cấp phi pháp hoành hành tại Italia, hy vọng các bạn bè quốc tế có thể trợ giúp chúng tôi giải quyết vấn đề...”

“Hôm nay tôi cùng các đồng chí Đông Âu tới đây chủ yếu là để lắng nghe đảng Cộng sản Ý giới thiệu một số kinh nghiệm.” Serov đứng dậy nói, “Còn về việc đảng Cộng sản Ý thảo luận vấn đề gì, chúng tôi hoàn toàn không can thiệp. Mong rằng mọi người có thể cho chúng tôi một cơ hội học tập. Đảng tham chính (1) có ưu thế của đảng tham chính, các đồng chí Italia có thể sẽ nhìn thấy một số tệ nạn mà đất nước chúng tôi không nhìn thấy!”

Sau khi Serov phát biểu, các đại sứ các quốc gia Đông Âu khác lần lượt phát biểu tán đồng, hạ tư thế xuống rất thấp, thái độ khiêm tốn hòa nhà giành được hảo cảm của người Ý.

Lần này Serov kéo theo đại sứ chín nước tới để giúp đảng Cộng sản Ý tạo thế, nhờ Andropov sắp xếp để Tổng Liên đoàn Thanh niên Dân chủ Thế giới đến thăm, bày ra thế trận lớn như vậy chính là để chứng tỏ đã đến lúc dốc hết vốn liếng vào rồi. Đừng nói giá cả hiện tại còn có thể tiếp nhận, cho dù Serov tiêu sạch tất cả tiền đa cấp kiếm được cũng không hề đau lòng chút nào, dùng tiền mua một quốc gia bậc trung, đơn giản là quá đáng giá.

“Tiếp theo chúng ta hoan nghênh đồng chí Palmiro Togliatti lên phát biểu!” Qua một tràng diễn văn mở đầu dài dòng, Berlinguer mời tổng bí thư đảng Cộng sản Ý bắt đầu phát biểu.

Lúc này Serov liền phát hiện ra một vấn đề vẫn làm khó hắn từ trước tới nay, đó chính là tri thức tương quan của hắn thật sự không đạt yêu cầu, thật sự cần thiết phải bổ sung lại lý luận một chút. Nhìn những người trong cả đại lễ đường hào hứng lắng nghe, hắn vô cùng muốn gia nhập vào để nâng cao đẳng cấp của bản thân một chút, nhưng nỗ lực cả nửa ngày vẫn không nghe lọt được

‘Cái kiểu khai mạc hội nghị người người dẫn chứng lý luận, tô vẽ đến cao thâm khó lường này, mình còn tưởng chỉ có tổ quốc là như vậy, hóa ra lại là bệnh chung của xã hội chủ nghĩa!’ Serov nhấp một ngụm vang đỏ, cùng đại sứ tám nước khác lạnh lùng bàng quan.

Nói một cách công bằng, lý luận của đảng Cộng sản Ý cũng có điểm khác biệt với tập đoàn Liên Xô, hẳn là giống với luận điểm của chính đảng cánh tả ở hậu thế, nếu vào lúc bình thường, không biết chừng sẽ có một cuộc tranh luận, chỉ là lúc này chính Serov cũng không nói gì, đại sứ các nước khác tự nhiên là cũng sẽ không lắm mồm.

“Làm phiền một chút, kỳ thực liên quan đến vấn đề phúc lợi, tôi có vài suy nghĩ cá nhân!” Serov nhẹ giọng ngắt lời, “Cảm ơn các đồng chí Italia đã cho tôi cơ hội phát biểu! Mọi người cùng tìm điểm chung và giữ bản sắc riêng, tôi chỉ muốn nói lên cách nhìn cá nhân của mình, cũng không phải là yêu cầu các đồng chí nhất định phải nghe theo ý kiến của tôi!” Ít nhất thì Serov biết, Liên Xô hẳn có thể tính là nước sớm nhất bắt đầu thử nghiệm phúc lợi xã hội, thời gian hẳn là khoảng thập niên 60, chính là lúc Chiến tranh lạnh đang đạt đến cao trào. Liên Xô đồng thời ôm đồm chạy đua vũ trang và phúc lợi toàn dân, cộng thêm chung quy không thể phá nổi hệ thống bá quyền của USD, cuối cùng ầm ầm sụp đổ.

Đáng tiếc, Serov kỳ thực không quá hiểu rõ về hệ thống Liên Xô, chủ yếu là hiểu về chế độ Bắc Âu, bèn nói, “Tiếp theo đây sẽ nói vè góc nhìn của tôi, tôi cho rằng nên tập trung vào trẻ em và người cao tuổi, đối với nam nữ trưởng thành có thể tạm thời bỏ sang một bên!”

Mendeleev đứng phía sau Serov đầy vẻ kinh ngạc, anh ta chưa bao giờ trông thấy Serov có biểu hiện như thế này.

Thế thì có gì là lạ, Serov đứng dậy nhìn đám người đông nghịt, thầm nghĩ, anh đây cũng có lý tưởng chứ bộ!

Hệ thống phúc lợi Bắc Âu là bao trùm toàn bộ người dân, cả một cuộc đời con người “từ trong nôi đến xuống mồ”, mỗi gian đoạn đều được hưởng đủ loại phúc lợi xã hội. Các nước Bắc Âu đều khuyến khích sinh đẻ, sinh trẻ con ra có thể được chính phủ khen thưởng, đẻ nhiều thưởng nhiều, sản phụ Phần Lan được hưởng chế độ nghỉ có lương một năm, bảo lưu vị trí công tác, nếu như sản phụ thấy thời gian nghỉ sinh quá dài, muốn đi làm việc, người chồng có thể thay thế cô ta ở nhà chăm sóc đứa con, cũng tương tự được hưởng chế độ nghỉ có lương, trẻ em đi nhà trẻ được miễn phí toàn bộ.

Tiểu học, trung học, đại học, từ học phí để ăn ở đều được miễn phí hoặc hỗ trợ phần lớn. Thụy Điển khuyến khích học sinh ra nước ngoài du học, số lượng lưu học sinh chiếm khoảng 30% tổng số học sinh, được chính phủ cung cấp hỗ trợ. Toàn dân được hưởng bảo hiểm y tế, người già có bảo hiểm dưỡng lão, chính phủ cung cấp nhà ở chuyên dụng cho người cao tuổi và người tàn tật, có hộ lý trình độ cao. Người thất nghiệp có trợ cấp thất nghiệp.

Kỳ thực, Serov hoàn toàn đang làm bánh vẽ, biết rằng bản thân không có chân tài thực học, cho nên mới phải hạ thấp tư thế xuống, để những người thực sự hiểu biết cũng ngại không muốn lên tiếc bác bỏ mình. Chính hắn cũng biết, với điều kiện của Italia, ngay cả khi nền kinh tế khỏe mạnh cũng không thể làm được, càng huống hồ là hiện tại. Nếu như cưỡng ép phải làm như vậy, kết quả Serov cũng có thể đoán được, không cần đến mấy năm, Italia sẽ phá sản, kinh tế không biết chừng sẽ Nam Mỹ hóa…

Không có vương giả chi khí bao trùm toàn thân, cũng không có cảnh tượng tráng quan người người bội phục, sau khi Serov phát biểu xong, cảm nhận trực quan nhất chính là, người ta đang làm việc gì thì vẫn tiếp tục làm việc đó, không ít người đang suy nghĩ, tìm kiếm tính khả thi trong những gì Serov nói.

“Đồng chí Serov, chế độ phúc lợi này vô cùng hấp dẫn, chỉ là có vẻ không thích hợp với tình hình Italia chúng tôi!” Một ông lão đeo kính gọng đen, bộ dạng như học giả, nói.

Serov không biết người này, cũng không biết địa vị của ông ta cao hay thấp, nhưng trong mắt hắn đều giống nhau cả. Kiếp trước sinh sống ở đất nước xã hội chủ nghĩa, cái gì khác không học được nhưng ít nhất là đất nước đã dạy cho mình biết, người người bình đẳng. Kể cả khi trong xã hội có trường hợp này trường hợp kia trái ngược với giáo dục thì ít nhất trong hoàn cảnh chung, người với người không có phân biệt sang hèn.

Hơn nữa kiếp trước hắn không phải nhân vật chính trời sinh đã có gương mặt gợi đòn, cũng không gặp phải loại con ông cháu cha rỗi hơi nhất định phải tới đạp cho mình một cước, có đôi lúc chính bản thân Serov cũng hoài nghi, hắn không phải là loại nhân vật chính ngày ngày gặp phải những thực tế bi thảm mà người bình thường cả đời chưa chắc đã đụng phải, tại sao ngủ một giấc tỉnh dậy lại tới Liên Xô?

“Vị lão đồng chí này, tôi chỉ tiến hành một phen tưởng tượng, nhưng mà tôi tin rằng, khoa học kỹ thuật đang tiến bộ, có lẽ tương lai chúng ta sẽ làm được, hãy để tôi tạm mơ ước một lần đi! Loài người mặc dù không hoàn hảo nhưng điều đó cũng không ngăn cản chúng ta tưởng tượng ra một thế giới hoàn mỹ!” Serov vẻ mặt tôn trọng với vị đồng chí lớn tuổi ấy, tiếp đó cũng không phản bác, tiếp tục lắng nghe người bên dưới lần lượt phát biểu.

“Lời đồng chí Serov nói tuy đơn giản nhưng rất chân thành. Chúng ta tuy không hoàn hảo nhưng điều đó cũng không ngăn cản chúng ta xây dựng nên một thế giới hoàn hảo, trong quá trình ấy, cho dù có lúc đi phải đường vòng, thì đối với chúng ta mà nói vẫn là một điều mỹ diệu!” Tổng bí thư đảng Cộng sản Ý Palmiro Togliatti đầy vẻ tán đồng.