Đại Thời Đại 1958

Chương 110: Đi nhận hộp cơm đi




“Không những chính phủ Italia người ta cần kiểm phiếu, người của chúng ta phái đi cũng đồng thời bắt đầu kiểm phiếu!” Serov bình tĩnh chỉ đạo, “Nếu như số liệu chênh lệch không lớn thì còn tốt, nếu như chênh lệch quá xa, chúng ta liền chứng minh được đảng Dân chủ Thiên chúa giáo đang chơi trò bẩn!” Đánh chết hắn cũng không tin, lần này nước Mỹ sẽ thành thành thật thật không sử dụng một thủ đoạn nào, nước Mỹ mà biết xấu hổ thì còn gọi là nước Mỹ sao?

“Đồng chí Serov, cũng có thể lần này nước Mỹ đã chịu thua rồi!” Shirekov có chút lạc quan nói.

Serov thoáng cảm động vì thái độ ngây thơ ấy, nếu người Mỹ đều nghĩ giống như cậu thì tôi tuyệt đối có đủ tự tin chiến thắng nước Mỹ, giành thắng lợi Chiến tranh Lạnh, đáng tiếc tại sao loại người đó ở nước Mỹ không nhiều nhiều một chút chứ, “Tôi không tin tưởng người Mỹ, nhất định có âm mưu!”

“Đúng vậy, tôi không tin tưởng người Liên Xô...” Bên trong Đại sứ quán Mỹ ở cách đó chưa tới một trăm mét, Smith nghiêm túc nói với cấp dưới của mình, “Tình hình hiện tại đang bất lợi cho chúng ta, nhưng cho dù thế nào đi chăng nữa thì lợi ích của nước Mỹ không cho phép Italia rơi vào trong tay Liên Xô. Mặc dù không biết CIA rút cuộc đang làm cái gì nhưng bây giờ chúng ta nhất định phải hết sức ủng hộ đảng Dân chủ Thiên chúa giáo!”

Trong hai Đại sứ quán, Serov và Smith cùng ngừng lại, lên tiếng nói: “Nhất định phải cẩn thận tên khốn kiếp Serov (Smith) ấy!”

“Thông báo các đồng chí Lãnh sự quán Milan và Lãnh sự quán Venice, tôi cho rằng trung nam bộ Italia hẳn là không có vấn đề gì, chủ yếu vẫn lầ vấn đề bắc bộ, giám sát thật chặt vào cho tôi!” Serov ra lệnh cho Mendeleev, “Chỉ cần không chơi thủ đoạn, cuộc chiến ở Italia lần này chúng ta nhất định sẽ chiến thắng! Đến lúc ấy chúng ta cùng ăn mừng...”

“Ura...” Bây giờ ăn mừng vẫn còn hơi sớm, nhưng Serov chỉ nhìn chứ không cắt đứt, đã căng thẳng thời gian dài như vậy, cứ để mọi người phấn chấn một chút cũng được.

Thời gian bầu cử là ba ngày, trong ba ngày thống kê số phiếu toàn quốc Italia sẽ hoàn tất, xét theo tình huống bình thường, Serov vẫn khá là tự tin với lần tổng tuyển cử này. Hoàn cảnh đã có, kinh doanh đa cấp vừa mới càn quét qua xong. Truyền thông đã có, lần này có các quôc gia Đông Âu hết lòng ủng hộ. Vấn đề cần quan tâm vẫn là trên phương diện quốc tế, căn cứ quân sự của nước Mỹ luôn là cơn ác mộng mà Serov mãi không thoát khỏi được. Serov cũng thật sự không dễ dự đoán trước, bởi vì cái giá bỏ ra trong đó là không thể tính toán được.

Quan hệ giữa quốc gia và quốc gia tuy rằng từ xưa đến nay đã là kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu nhưng cũng cần tính toán đến cái giá phải trả. Xã hội hiện đại theo sự tiến bộ của kỹ thuật thông tin liên lạc sẽ không giống như thời cổ đại, não giật một cái là xâm nhập quân sự. Mọi người đều đã có chút văn minh rồi, mặc dù là giả bộ nhưng tốt xấu gì cũng thực sự có tiến bộ. Bản thân Italia cũng có thể coi là một ngụy cường quốc, còn có đối thủ trực tiếp Liên Xô đang nhìn chằm chằm, nếu như can thiệp quân sự thất bại, không biết chừng hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng.

Không cần biết các phe tính kế thế nào, tổng tuyển cử chung quy vẫn phải diễn ra, ngày 20/8, bắt đầu kiểm phiếu, Italia từ bắc tới nam, trải khắp trên tám nghìn thành phố thị trấn, tất cả các thế lực chính trị bắt đầu chia cặp chém giết.

Các loại biểu ngữ tuyên truyền cùng những người ủng hộ của các đảng phái khác biệt liên tục xuất hiện trên khắp đường lớn ngõ nhỏ tuyên truyền, hy vọng những người nắm giữ phiếu bầu sẽ bỏ phiếu cho chính đảng của mình.

“Đảng Cộng sản sẽ hạn chế đám nhà giàu vô pháp vô thiên ấy, bọn chúng sẽ không còn cơ hội lợi dụng địa vị đặc thù của mình để lừa dối nhân dân nữa!”

“Italia là đất nước tự do, toàn dân bình đẳng không hề tồn tại, nhân dân có quyền tự do lựa chọn, những điều đó chỉ có đảng Dân chủ Thiên chúa giáo mới có thể đem tới cho mọi người!”

“Chúng ta không dựa dẫm vào Liên Xô, cũng không làm đàn em cho nước Mỹ. Italia chỉ thuộc về Italia, đất nước nếu muốn phồn vinh chỉ có thể dựa vào bản thân chúng ta! Xin hãy ủng hộ đảng Bình minh nước Ý...”

“Nhân dân nên được có nhiều sự đảm bảo hơn, hoàn cảnh cạnh tranh công bằng hơn, đó là mục tiêu theo đuổi nhất quán của đảng Xã hội....”

Trong Đại sứ quán Liên Xô, nhiệm vụ của đại sứ tạm thời nhường chỗ cho một chức vụ khác, thượng tá KGB. Đại sứ quán hôm nay ở vào trạng thái ngoài chặt trong lỏng, Đại sứ quán Liên Xô ở Roma cùng Lãnh sự quán Venice, Lãnh sự quán Milan cùng tạo thành một mạng lưới, bắt đầu giám sát mọi động tĩnh trên toàn lãnh thổ Italia.

“Nhìn xem, đều là những lời hứa hẹn tốt đẹp, chẳng có một đảng phái nào nói năng lực của mình là không ổn!” Serov không chút kiêng kỵ gì, mỉa mai nói: “Trước tiên không quan tâm mình có thể làm được hay không, cứ chém gió cho thật khỏe. Trong mồm chính khách giống như là ngày đầu tiên bọn họ lên cầm quyền, ngày thứ hai vận mệnh đất nước sẽ thay đổi, ngày thư ba xoay chuyển tất cả mọi bất lợi. Thượng đế cũng cần tới bảy ngày để sáng tạo thế giới, bọn họ kẻ nào cũng lợi hại hơn cả Thượng đế!”

Chỉ có những tiếng tít tít đáp lại lời Serov nói, nếu hắn còn có thời gian để mỉa mai thì những người phía dưới đang bận rộn hơn rất nhiều, không ngừng kết nối tin tức từ các nơi, tiến hành phân tích.

“Xem ra các đồng chí Italia ở khu vực Trung Nam bộ và thôn quê vẫn có ưu thế rõ ràng!” Mendeleev cầm hồ sơ nói, “Mặc dù vừa mới bắt đầu bỏ phiếu nhưng thật sự có ưu thế ràng. Chiếu theo tình hình này, khu vực Trung Nam bộ không nghi ngờ gì sẽ là một trận đại thắng!”

“Chuyện đó vốn đã nằm trong dự tính của chúng ta, nhưng các thành phố lớn của Italia gần như đều tập trung tại Bắc bộ, kinh tế Bắc bộ cũng phát trển hơn Trung Nam bộ rất nhiều, cho nên lần này giành được đột phá ở Bắc bộ mới là điều quan trọng.” Serov hoàn toàn không có chút buông lỏng nào, nói: “Về dân số phía bắc cũng hơi chiếm ưu thế, cho nên điểm đột phá vẫn nằm ở phía bắc! Nếu như có thể đơn độc một đảng lập chính phủ, ai thèm đi thành lập chính phủ liên hiệp nữa, tự mình làm riêng không phải tốt hơn sao?”

“Đúng vậy, thành lập chính phủ liên hiệp chung quy vẫn có chút bất ổn, bị kiềm chế quá nhiều, mong là các đồng chí đảng Cộng sản Ý có thể giành được cơ hội một mình thành lập chính phủ!” Mendeleev vẻ mặt chân thành, giống như thật sự hy vọng các đồng chí Italia có thể có cơ hội như vậy.

“Chỉ mong là vậy!” Sắc mặt Serov âm u bất định, nhưng suy nghĩ hồi lâu vẫn không nghĩ ra được sự bất an của mình rút cuộc là tới từ đâu, cuối cùng thở dài một tiếng, “Tiếp tục theo dõi đi...”

Đối với cuộc bầu cử Italia lần này, cả nước Mỹ lần Liên Xô đều duy trì sự quan tâm khá mật thiết, hình thành một hiệu quả cân bằng đáng sợ, khiến cho người phát biểu của các bên đối với lần tổng tuyển cử này mặc dù sôi nổi nhưng cũng có ý rón rén cẩn thận. Khác với giới truyền thông, bất kỳ nhân vật chính trị nào khi phát biểu cách nhìn, lời lẽ có thể kịch liệt nhưng vẫn phải duy trì giới hạn tất yếu, tránh tạo thành hậu quả giống như đã ngửa bài xuất hiện.

Trong vòng ba ngày, không cần biết là Serov hay Smith, đều tập trung theo dõi tất cả mọi tin tức, sàng lọc, phân biệt thật giả trong đó. Rõ ràng là bầu cử của người Ý, hai người ngoại quốc từ xa xôi vạn dặm chạy tới đây, lao tâm lao lực vì chuyện riêng của người Ý, cũng không biết đến cuối cùng sẽ có được người Ý phát huy chương khen thưởng hay không.

Cuối cùng cũng băt đầu tiến vào giai đoạn kiểm phiếu sau cùng, tất cả mọi người đều đang chờ đợi kết quả cuối cùng xuất hiện.

“Ura....” Serov rót cho tất cả những nhân viên dịch điện đã thủ vững tại vị trí mấy ngày nay một ly rượu vang tràn trể, lần lượt đập tay chúc mừng, nói: “Nếu như kết quả giống với thống kê của chúng ta, vậy thì bây giờ đã có thể nói, cuộc bầu cử lần này các đồng chí Italia của chúng ta đã giành được thắng lợi, hiện tại chúng ta yên lặng chờ kết quả là được!”

“Mendeleev, có xuất hiện tình huống mua phiếu hay không!” Trong lúc mọi người đang ăn mừng, Serov len lén gọi Mendeleev sang một bên, tránh khỏi ánh mắt của mọi người, hỏi, “Anh nói thật cho tôi biết, có tin tức người Mỹ mua phiếu bầu hay không!”

“Đồng chí Serov, tôi dám cam đoan, hành động thu mua phiếu bầu quy mô lớn chắc chắn không thể che dấu ánh mắt của KGB, điểm ấy tôi có thể lập lời thề!” Mendeleev sắc mặt nghiêm trang đảm bảo, “CIA tuyệt đối không có năng lực tránh thoát sự giám sát của chúng ta, tôi đảm bảo!”

“Cho dù như vậy, cũng nên hoàn tất những công việc còn lại của chúng ta rồi!” Serov dựa vào khung cửa sổ, châm một điếu thuốc, rít một hơi dài, nhẹ nhàng nói: “Làm sạch sẽ một chút, đừng có để lai hậu hoạn...”

“Tôi biết phải làm thế nào!” Mendeelev cũng trả lời không đầu không đuôi, lúc này cho dù có người đi ngang qua cũng không biết rút cuộc là bọn họ đang nói về chuyện gì.

Kiểm phiếu còn chưa thống kê hoàn thành nhưng đối với đảng Bình minh nước Ý mới thành lập mà nói, đây đã là một kết quả rất không tồi, Garistine hoàn toàn có thể gọi là xuất phong đắc ý, chính đảng mới thành lập năm đầu tiên cho dù chỉ chiếu theo số lượng phiếu bầu hiện tại thì cũng đã là chính đảng lớn nhất toàn địa khu Friuli-Venezia Giulia, thành lập địa vị nói một không hai ở ku vực này, trên phạm vi toàn quốc cũng có thể tính là một đảng phái có tên có tuổi.

Garistine vô cùng hài lòng với kết quả lần này, nếu tiếp tục phát triển theo tốc độ hiện tại, đảng Bình minh nước Ý sẽ rất nhanh chóng vượt qua đảng Xã Hội, bắt đầu tranh đấu được với đảng Dân chủ Thiên chúa giáo lâu năm.

Mặc dù kết quả kiểm phiếu cuối cùng còn chưa thống kê xong nhưng Garistine đã bắt đầu ăn mừng thắng lợi với các bạn bè của mình, đang cực kỳ cao hứng, Garistine không hề từ chối lời mời rượu của bạn bè và các nguyên lão trong đẳng, cho đến khi trời sắp tối mịt mới rời khỏi hội trường tụ họp của đảng Bình minh nước Ý.

“Khốn kiếp, chìa khóa xe của mình đâu?” Đi tới cạnh xe ô tô, Garistine hơi rượu đã bốc lên tới đầu, bỗng nhiên phát hiện chìa khóa xe của mình không biết từ lúc nào đã biến mất. Lục hết tất cả túi lớn túi nhỏ vẫn không tìm thấy, Garistine cuối cùng cũng bỏ cuộc, cáu kỉnh chửi đổng mấy tiếng.

Lúc này Garistine phát hiện một gã say rượu đang nằm cạnh xe của mình, tựa hồ còn nôn mửa vào cạnh bánh xe, Garistine đang men say đạp đạp gã lang thang hai cái, gào lên, “Mày là ai, sao lại nôn vào xe của tao!”

Gã lang thang vẻ mặt mê mang, mình mặc áo phông màu làm tối, bên ngoài khác áo chùng, mơ mơ hồ hồ đứng dậy, liếc nhìn Garistine kỳ quái.

Hắn đang nhìn cái gì? Garistine cảm thấy ánh mắt của gã lang thang này không giống người bình thường, không giống một kẻ lang thang mà tựa như đang phân biệt thứ gì đó, đang phân biệt mình? Garistine cười cười, cảm thấy hôm nay nay không nên so đo với một kẻ lang thang, có lẽ mình thật sự uống nhiều mất rồi.

Garistine vừa cười đột nhiên phát hiện gã lang thang kia cũng cười, một giọng Ý có hơi lơ lớ lọt vào tai hắn: “Rất vui được gặp anh, kẻ đáng thường, sếp của chúng tôi để tôi tiễn anh đi nhận hộp cơm!”

Nhận hộp cơm? Garistine vừa định nói gì đó, một con dao nhọn đã đột ngột xuất hiện trong tay gã lang thang, nhanh đến mức Garistine không hề phát hiện ra con dao đó xuất hiện từ lúc nào, một cảm giác tê dại từ chỗ trái tim truyền ra, gã lang thang nhìn Garistine từ từ ngã xuống, rút dao ra lau sạch lên áo Garistine, tiếp đó Tashinsky lấy đi ví tiền của Garistine, ngậm thuốc lá cười hì hì biến mất vào trong màn đêm.

Một tiếng đồng hồ sau, giữa trời sao lấp lánh, Serov nhận được tin tức, chủ tịch đảng Bình minh nước Ý, Garistine bị giết tại sân đỗ xe, tiền bạc bị cướp. Serov nhãn nhã cắt tỉa móng tay, bình thản nói: “Làm rất tốt!”