Đại Thời Đại 1958

Chương 31: Hổ Caspi quá khích




Vấn đề của bọn họ là ở chỗ, quy kết tất cả những gì không thuận lợi mình cho lỗi của xã hội không bình đẳng, ta rõ ràng là rất giỏi giang, đến bây giờ lại sống như ***, thuần túy là do xã hội hạn chế năng lực của ta. Oán hận trời, oán hận đất, oán hết Xô tu (1) oán sang đế quốc Mỹ.

“Đồng chí Aliyev, về cơ bản, tình hình là như vậy!” Serov trao đổi riêng với Aliyev, nói: “Sở dĩ không nói ra lúc họp cũng là vì lần này là một chiến dịch đột kích, tôi muốn biết công văn Bộ Nông nghiệp báo cáo lên có vấn đề gì không, đây cũng là chức trách của Bộ Nội vụ!”

Nếu Serov đã quyết định thì bản thân Aliyev cũng không cần thiết phải phản đối làm gì, chỉ là xét theo phong cách làm việc trước nay của Serov, anh ta vẫn hỏi thêm một câu: “Cho dù chúng ta bí mật hành động, một khi bắt đầu xâm nhập điều tra chắc chắn sẽ không thể giữ kín được nữa, cũng may là Bộ Nội vụ mỗi năm đều thanh tra báo cáo gửi lên, tìm một cái cớ nào đó bắt đầu cũng không phải là vấn đề gì, vấn đề là nếu thật sự phát hiện vấn đề, cậu định làm thế nào?”

“Ừm?” Serov ngẫm nghĩ một thoáng, chậm rãi nói: “Đương nhiên là do điều lệ Đảng và pháp luật đưa ra phán xét, tôi sẽ không sử dùng thủ đoạn đối phó gián điệp ngoại quốc với các đồng chí của mình!” Serov nổi hứng bất chợt chuẩn bị điều tra là vì bỗng nhiên nhớ ra vào thời kỳ Khrushchyov hình như xuất hiện khủng hoảng lương thực, vừa khéo Khrushchyov trở thành bí thư thứ nhất làm Serov nhớ đến có chuyện như vậy.

Bộ Nội vụ không những phải chú ý mật thiết động tĩnh của nước ngoài mà còn phải kiêm thêm những vẫn đề của bản thân Liên Xô, công tác giám sát tuy có cơ quan chuyện môn quản lý nhưng nếu Bộ Nội vụ muốn quản thì cũng không có ai nói gì, thời kỳ Cheka trước đây còn có thể bắt giữ người tình nghi không cần thông báo trước.

“Vậy thì tốt rồi!” Aliyev không biết tại sao cũng thở phào một hơi. Anh ta thật sự sợ Serov lại nổi điên lên, phủ thêm cho cái biệt hiệu hổ Caspi của mình một chút sức ảnh hưởng.

“Ừm, trực tiếp phái người từ tổng bộ xuống phía dưới Tổng cục Nội vụ và Cục Nội vụ các địa phương hỗ trợ xử lý!” Serov lật lật hồ sơ, ngẩng đầu lên nói: “Người ở đây anh có thể tùy ý lựa chọn, nhưng vẫn một câu nói cũ, tôi muốn kết quả kiểm tra cuối cùng là chân thực, không có chuyện gì là tốt nhất, phát hiện được chút manh mối nào nhất định phải đào sâu điều tra!”

Kirovabad, thành phố lớn thứ hai Azerbaijan, nằm ở rất gần Gruzia, chỉ cách khoảng 60 km. Kirovabad là tên gọi hiện tại, thời kỳ Đế quốc Nga nó được gọi là Elisabethpol, công nghiệp điện khí của thành phố chiếm vị trí lợi thế trong Azerbaijan, phương diện nông nghiệp tuy không có nhiều lợi thế nhưng cũng coi là phù hợp tiêu chuẩn.

Tổng cục Nội vụ Kirovabad hôm nay nghênh đón một vị khách, nhân viên Bộ Nội vụ Baku do Aliyev lựa chọn ra đã được phái tới các địa phương toàn quốc, bản thân anh ta thì tới

Kirovabad tiến hành điều tra.

“Chỉ là giám sát theo thông lệ thôi, đồng chí Sakalevich, có thể sẽ cần một số nhân viên Tổng cục Nội vụ Kirovabad hỗ trợ chúng tôi!” Aliyev tuy tỏ thái độ công việc nghiêm túc nhưng trong lời nói nói lại để lộ vẻ hời hợt, hòa hoãn rất nhiều sự phòng bị của Tổng cục Nội vụ bản địa. Không cần biết là vào lúc nào, ở cơ quan nào, cấp trên đi xuống kiểm tra, cấp dưới tuy bày ra vẻ tươi cười tiếp đón nhưng trong bụng đều đầy oàn thán, Aliyev cũng đã từng trải qua cương vị này, hoàn toàn có thể thông cảm.

“Đồng chí Aliyev, năm nay không phải đã kiểm tra xong rồi sao?” Sakalevich nghi hoặc hỏi.

“Anh cũng biết đấy, bộ trưởng Alexios đã điều chuyển tới Stalingrad, bộ trưởng mới nhậm chức còn rất trẻ, cũng có thể là tinh lực quá thừa thãi!” Aliyev trong lòng hoàn toàn không chút áy náy, lôi Serov ra gánh tội, cùng nhau nói xấu cấp trên mới có thể càng giúp rút ngắn khoảng cách.

“À, vốn là bí thư Đoàn Thanh niên cộng sản? Thật không biết ai đề bạt một đứa nhóc như vậy!” Sakalevich tuổi tác cũng không lớn, còn chưa tới bốn mươi tuổi, bộ dạng cao lớn lực lưỡng, vô cùng phù hợp định nghĩa của người bình thường về người Liên Xô, gấu trắng lớn lưng hùm eo gấu.

Vô hình chung, khoảng cách giữa hai người được rút ngắn lại không ít, coi cấp trên của mình làm đích ngắm, nhanh chóng gia tăng tình cảm đồng chí, Sakalevich rất nhanh bày tỏ sẽ điều động nhân thủ phối hợp, “Mặc dù có chút phiền phức nhưng hẳn là cũng không thành vấn đề! Báo cáo của Cục Công nghiệp và Cục Nông nghiệp đều ở chỗ tôi, kho lương thực các nơi có thể để người của anh tiến hành điều tra, chúng tôi sẽ toàn lực phối hợp!”

“Vậy thì xin cám ơn sự trợ giúp của đồng chí Sakalevich!” Aliyev đầy vẻ tươi cười nói, quay lại khẽ gật đầu với mấy người đi theo mình, rồi tiếp tục chém gió tán phét với Sakalevich.

Cùng lúc đó, tại căn cứ công nghiệp hóa dầu Stepanakert, đầu mối đường sắt then chốt Sumqayit, Lankaran ven biển, vân vân, tổ điều tra Bộ Nội vụ xuất phát từ Baku đã lục tục đến nơi, một số người đã thông báo với Cục Nội vụ địa phương phối hợp kiểm tra. Bản thân Serov thì tọa trấn ở Baku, mục đích chủ yếu là muốn xem xem “dưới đèn thì tối” trong truyền thuyết sẽ có xuất hiện hay không.

‘Con hổ Caspi này lại nổi điên rồi!’ Đây là suy nghĩ trong lòng tất cả những người quen biết Serov. Lúc này đã có đôi chút đồn đại truyền ra, liên quan đến vấn đề điều chuyển chức vụ Serov đã có một số nguồn tin không chính thức. Là lãnh đạo một nước cộng hòa thuộc liên bang, rất nhiều người đều có mạng lưới quan hệ riêng tại Moscow, biết việc Serov rời đi đã thành định cục, tự nhiên là cũng chỉ một mắt nhắm một mắt mở, mặc cho gã thanh niên không biết trời cao đất dày ấy làm loạn.

Serov vốn tưởng rằng với cái tiếng thối rành rành của mình, gợi lên sóng thần nói không chừng sẽ tự nhấn chìm bản thân, lại chẳng ngờ, rất nhiều bộ ngành đều phối hợp nhiệt tình, phối hợp đến mức độ Serov bây giờ bảo người thân của họ là tội phạm truy nã, không biết chừng người ta còn kéo luôn người nhà ra tự thú.

Cảm giác này rất không ổn, Serov đã chuẩn bị kỹ càng hết rồi, người ta lại chẳng coi mình ra gì hết, “Chờ ta tìm ra được vấn đề, đến lúc đó các ngươi đừng có mà hối hận!”

Serov ở Baku không có thu hoạch gì, tổng bộ Bộ Nội vụ Baku tiến hành nghiên cứu thâu đêm suốt sáng, điện tín từ các nơi đổ về cuồn cuộn không dứt, “Điện tín mã số 447031, xác nhận là Cục Khai hoang Kirovabad! Báo cáo, số lượng lương thực trong kho lương của Cục Khai hoang không phù hợp! Sụt giảm 10% so với số liệu của Ban Thống kê Azerbaijan!”

“Điện tín mã số 495663, thuộc về Cục Chăn nuôi thành phố Sumqayit, giải mã, số liệu giảm 850 tấn so với với số liệu của Ban Thống kê!” Từng nhân viên diện báo thuần thục tiếp nhận điện tín, gần như ngay lúc tiếp nhận đã phiên dịch ra nội dung, căn bản không cần bảng mật mã phiên dịch.

“Gửi điện báo tới tất cả nhân viên ở ngoài, tiếp tục thanh tra tới các cơ cấu cấp dưới. Mọi người tạm thời không cần về Baku, coi như xuống nông thôn nghỉ mát một chuyến!” Serov bình thản ra lệnh, “Ban Thẩm tra trong Bộ tất cả nhân viên lập tức đối chiếu xác nhận theo thông tin điện tín, lấy hồ sơ trong phòng lưu trữ ra đối chiếu từng điểm một, tôi muốn biết rút cuộc là thiếu hụt mất bao nhiêu!”

“Lần này mình điều tra cẩn thận một chuyến, chờ đến lúc chuẩn bị đi thì chọc công văn lên trên!” Serov nghĩ ngợi hồi lâu, cuối cùng quyết định không tiếp tục đi theo con đường nhân thần cộng phẫn nữa, tạm thời dừng lại nghỉ ngơi một chút.

Chú thích: (1) viết tắt của "Tô tu xã hội đế quốc chủ nghĩa", khi Khrushyov lên nắm quyền từng đọc báo cáo về sự sùng bái cá nhân Stalin và đề ra chủ trương "Các nước không cùng lập trường chính trị có thể sống chung". Điều này xung đột kịch liệt với tư tưởng Mao Trạch Đông và dần dẫn tới sự chia rẽ sâu sắc giữa hai nước. Mao Trạch Đông gọi đường lối của Khrushchyov là "Chủ nghĩa Xét lại" và Trung Quốc coi Liên Xô đã lệch khỏi con đường xã hội chủ nghĩa, trở thành nước đế quốc kiểu mới