Đại Thời Đại 1958

Chương 39: Trật tự




Nếu là viếng thăm chính thức, vậy Liên Xô chắc chắn sẽ thể hiện ra mặt đẹp đẽ nhất của mình, công trình thể diện mà! Loại hành vi này tuy giả dối nhưng lại thông dụng toàn cầu, nếu lãnh đạo Liên Xô tới công du nước Mỹ, nước Mỹ chắc chắn là sẽ không sắp xếp lãnh đạo Liên Xô tới tham quan khu ổ chuột, thua người không thua trận, càng huống hồ là tự tát mặt mình.

“Tôi thấy rất lạ, bí thư! Thủ tướng Daoud tới Azerbaijan làm gì?” Serov hỏi, “Afghanistan muốn thành lập công nghiệp hóa dầu? Bọn họ hình như không xuất khẩu dầu mà!”

“Nói không chừng là tới truyền giáo!” Semichastny không ngẩng đầu lên, pha trò.

“Đến lúc dàn xếp một vụ tai nạn giao thông rồi!” Serov lập tức tiếp lời, bút máy trong tay Semichastny vụt cứng lại, ngẩng đầu lên lắc lắc đầu cười khổ, “Tôi chỉ nói đùa thôi!” Semichastny kỳ thực không quá hiểu tại sao Serov lại thù hận tôn giáo đến như vậy, có điều đó là chuyện riêng của Serov, Semichastny cũng không tiện nói gì.

“Nếu khách khứa sẽ tới vậy chúng ta không cần quan tâm đến mục đích nữa, làm tốt chuyện của mình là được!” Semichastny thuần thục ngoáy nét bút, chỉ đạo, “Đường lối của thủ tướng Daoud tương đối nghiêng về phía chúng ta, điều đó có ảnh hưởng rất lớn tới thế cục an toàn xung quanh Liên Xô. Trước mắt mức độ giằng co giữa tổ quốc và chủ nghĩa đế quốc tại châu Âu đang tăng cường rõ rệt, tốt nhất là nên bảo đảm các phương hướng khác được yên ổn!”

Semichastny nói chuyện cũng ra dáng rành rọt rõ ràng, một bộ tất cả vì đại cục. Nhưng ở trong đầu Serov, phối hợp với kiến thức hậu thế, ngoài cố gắng nín cười ra hắn thật sự không biết nên nói cái gì cho phải. Đảm bảo các phương hướng khác được yên ổn? Mỹ - Xô đối đầu kịch liệt nhất tại châu Âu thì lại chẳng có xung đột gì, cố gắng ổn định các phương hướng khác, phía đông xung đột biên giới với Trung Quốc, hướng Trung Á chiến tranh với Afghanistan, Trung Đông Ả Rập các đàn em lục tục trở giáo, yên ổn vẫn nói đâu mất rồi?

Afghanistnan tuy là một nước nhỏ nhưng Doaud tới Azerbaijan vẫn nhận được sự tôn trọng cần có, bí thư thứ nhất Azerbaijan Semichastny cùng bí thư thứ hai Yakubov đều có mặt, khi xe lửa từ từ tiến vào nhà ga, nhạc đội tấu lên một ca khúc Afghanistan có chút lạc nhịp, khả năng là quốc ca?

Dù sao thì Serov cũng không biết, cho dù kiếp trước hắn có rảnh rỗi đến mấy thì cũng làm sao biết được quốc ca của các nước này có giai điệu thế nào? Ngoài “Nghĩa dũng quân tiến hành khúc” của Trung Quốc ra hắn cũng chỉ vỏn vẹn biết được “Liên minh không thể chia cắt” của Liên Xô và “Nước Đức cao hơn tất cả” của Đức, ngay cả La Marseillaise nổi tiếng thế giới nếu Serov không được chính tai nghe, chỉ dựa vào hồi ức thì hoàn toàn không thể nhớ ra được.

Daoud thân hình cao lớn, đầu trọc, có vài phần giống Viên Thế Khải, điều khiến Serov có ấn tượng sâu sắc nhất là chiếc mũi ưng khá rõ rệt trên khuôn mặt, kết hợp với ánh mắt sắc bén, gây cho hắn cảm giác của một kiêu hùng.

Bí thư thứ nhất Semichastny và bí thư thứ hai Yakubov lần lượt bắt tay Daoud, không gì ngoài mấy lời hoan nghênh, khách khí, Serov lần đầu tiên phát hiện, kỳ thực cho dù là nhân vật lớn trong mắt người bình thường, nói chuyện cũng không phải là quá cao minh.

Có lẽ ông ta cũng thấy rất phiền! Nhìn Daoud lần lượt bắt tay hai người Semichastny, phía sau còn có các loại bí thư chủ tịch, ngay cả phía sau Serov còn có lãnh đạo các Bộ Công nghiệp, Bộ Nông nghiệp, Cục đường sắt, đủ loại cơ quan! Serov cảm thán, ở trên đời này chẳng có ai là dễ dàng.

“Tôi là bộ trưởng Bộ Nội vụ Azerbaijan Serov, thời gian ngài thủ tướng tới thăm Azerbaijan, sự an toàn của ngài sẽ do chúng tôi phụ trách!” Serov giơ tay làm lễ chào, nói năng đúng chức trách nhiệm vụ.

“Vậy thì xin làm phiền cậu, đồng chí Serov!” Khẩu ngữ của Daoud có chút quái quái nhưng cũng khiến Serov kinh ngạc. Serov luôn bội phục người khác có thể làm được những việc mà mình không làm nổi, khi hắn tới Italia có lẽ là sẽ không thể rời khỏi phiên dịch được.

Chờ khi Daoud đi qua, Serov mới định thần lại, không biết Bộ Nội vụ có cách nào để một người không biết ngoại ngữ trong thời gian ngắn nắm giữ được một loại ngôn ngữ hay không nữa. Kỳ thực Semichastny biết, cũng thật sự có một cách, chẳng qua Serov chắc chắn sẽ không đi thử, làm không khéo tinh thần sụp đổ cũng không phải là không có tiền lệ.

Daoud tới Azerbaijan được quân đội Nội vụ bảo vệ toàn bộ, nếu nói quân đội Nội vụ có cái gì nhiều nhất thì chính là đặc công, ít nhất Serov nếu không được nhân viên Bộ Nội vụ tháp tùng nhắc nhở thì căn bản không thể nhận ra vị công nhân máy hàn đầu đội mũ an toàn, trên mặt phủ một lớp bụi dày kia vậy mà lại là nhân viên Bộ Nội vụ đóng giả, Daoud tất nhiên là cũng không nhận ra được, còn về mấy nhân viên bảo vệ Afghanistan xung quanh ông ta thì không chắc lắm.

Đây đã là ngày thứ tư, khác với một số lãnh đạo các bộ ngành khác, Serov gần như lúc nào cũng xuất hiện bên cạnh Daoud, nếu trong lúc Daoud viếng thăm Liên Xô lại bị một số kẻ thù chính trị Afghanistan ám sát mất thì Liên Xô coi như mất hết thể diện, là bộ trưởng Bộ Nội vụ Serov chắc chắn không thể chối bỏ trách nhiệm, chuyện ấy còn nghiêm trọng hơn khi hắn xử bắn hơn nghìn người một lúc nhiều. Không cần biết bạn có thừa nhận hay không, xã hội phát triển đến hiện tại, người với người chỉ bình đẳng trên danh nghĩa, thực tế vẫn luôn là bất bình đẳng.

Bước ra khỏi một khu khai mỏ, Daoud 44 tuổi nhìn bộ trưởng Bộ Nội vụ trẻ tuổi hơn mình rất nhiều, hỏi: “Lần này tôi tới Liên Xô, thu hoạch lớn nhất chính là được thấy người dân Liên Xô không phân biệt dân tộc hay địa vị, có thể gắn bó chặt chẽ cùng nhau làm việc, hơn nữa còn duy trì trật tự tốt đẹp! Đồng chí Serov, cậu có thể cho tôi biết vì sao không?” Phiên dịch của Daoud truyền đạt lại, hiển nhiên là thế lực các bộ tộc trong lãnh thổ Afghanistan đã khiến Daoud phải đau đầu rất lâu rồi.

Trải qua mấy ngày này, Serov cũng hiểu, tiếng Nga của Daoud hẳn cũng chưa phải là đạt yêu cầu, nằm ở giai đoạn nghe thì hiểu nhưng tự diễn đạt thì không nổi. Thông qua tìm hiểu, có vẻ tiếng Pháp và tiếng Đức của Daoud khá tốt, đó là vì ông ta từng làm đại sứ Afghanistan tại Đức, bản thân thì từng du học ở Pháp, tiếng Nga mãi vài năm gần đây mới bắt đầu tiếp xúc.

“Thủ tướng Daoud, vấn đề này quá rộng, không thể nói rõ ràng chỉ trong vài câu!” Serov mỉm cười đáp: “Nếu thủ tướng Daoud có thời gian, chúng ta có thể kiếm một nơi ngồi lại, thảo luận một vài vấn đề của song phương, biết đâu có thể tìm được đáp án mình cần từ chỗ đối phương!”

“Cá nhân tôi vô cùng sẵn lòng!” Nói một cách công bằng, Daoud chỉ vừa mới ngồi lên vị trí thủ tướng chưa tới hai tháng, suýt soát chiến thắng ông chú Shah Mahmud Khan, lần này tới Liên Xô cũng là có chút mạo hiểm, nhưng mà nếu như chuyến đi Liên Xô có kết quả tốt thì đôi chút nguy hiểm cũng có thể bỏ qua.

Kỳ thực điều Serov muốn biết nhất là một người rút cuộc có lý tưởng lớn đến mức nào mới có thể đưa ra quyết định phản bội giai cấp của mình, chỉ vì sự phát triển của đất nước. Phải biết rằng Daoud xuất thân từ hoàng gia Afghanistan, cho dù có giết chết quốc vương hiện tại, bản thân ông ta cũng không phải là không có cơ hội kế thừa ngai vàng. Mà có vẻ trong thời đại này, người như Daoud cũng thật sự không ít.